Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece

Chương 55



Sáng sớm, trong không gian yên tĩnh, Luffy đột nhiên hét lên.

- Aaa... Tớ bắt được con tôm này!

Chopper đến gần nhìn vào nói.

- Có con tôm thật kìa! Qua tuyệt!

Usopp chạy lại nói.

- Ở sa mạc làm gì có tôm.

Luffy đưa con “tôm” ra nói.

- Nhìn coi!

Usopp nhìn con “tôm” giật mình nói.

- Woa! Đây là tôm sa mạc à!

Luffy nói.

- Trông ngon chưa!

Isora đi ra nhìn vào con “tôm” tò mò nghĩ.

- Goro, đây thật sự là tôm à?

Garuda Goro nói.

- Con này là bọ cạp, không phải tôm, cẩn thận cái đuôi của nó có độc.

Isora nghe thế thì vội nói.

- Luffy mau bỏ xuống!

Luffy đề phòng nhìn Isora nói.

- Không! Cậu muốn ăn một mình à?

Isora che mặt chưa kịp nói gì thì Vivi đã hét lên.

- Luffy nguy hiểm đấy! Vứt nó đi!

Luffy nói.

- Không! Tớ sẽ không bỏ phí nó đâu!

Vivi nói.

- Nó là bò cạp! Độc của nó có thể gây chết người đấy! Nó mà chích thì cậu chết chắc!


Luffy hỏi.

- Sau chứ? Không ăn được à? Tặng cậu nè Usopp!

Usopp sợ hãi nói.

- Ấy, đừng có đưa cho tớ!

Luffy nói.

- Thế thì vứt.

Vivi nói.

- Xin lỗi, tớ phải nói với cậu trước.

Trong đầu Isora, Garuda Goro nói.

- Chỉ cần bỏ đuôi và nội tạng là ăn được mà, không chết đâu!

Isora nhìn Usopp đang hoảng sợ lười biếng nói.

- Bỏ đuôi với nội tạng là ăn được mà.

Hai mắt Luffy phát sáng hỏi.

- Thật à?

Isora nói.

- Nếu cậu có trúng độc thì Chopper chữa cho, dù sao cũng không chết được.

Lúc Luffy định đi bắt con bò cạp lại thì Chopper nhíu chân mày chạy lên tảng đá nhìn về phía xa, Luffy khó hiểu hỏi.

- Gì vậy Chopper?

Chopper nói.

- Có gì đó... Đang tới!

Isora cũng nhìn về bầu trời phía xa một lúc rồi nói.

- Có nguy hiểm!

Ace đi ra khỏi lều nói.

- Lại là gió à?

Vivi nhìn về phía xa một lúc rồi nói.

- Mọi người! Nấp sau những tảng đá đi!

Isora vội chạy vào lều kéo Nami đang ngủ trong lểu ra đẩy Nami vào chỗ Luffy, sau đó lại dùng chân đá Vivi vào chỗ Luffy, rồi dùng năng lực tạo ra một đôi cánh khổng lồ bao trùm tất cả lại, đôi cánh khổng lồ dần dần trở thành một cái mái vòm trong suốt màu tím, Isora mở một lỗ hỏng ra nói.

- Zoro! Sanji! Ace! Mau vào trong!

Sau đó hắn chuôi vào mái vòm, lúc này Nami mới tỉnh dậy tức giận nói.

- Cậu làm cái quái gì vậy hả!

Sau đó khi Isora chưa kịp giải thích chuyện gì thì đã bị Nami đánh một trận, sau khi Nami đánh xong Vivi mới nói.

- Có bão cát.

Nami nhìn ra ngoài, khi thấy gió lốc đang kéo đến thì Nami ngồi xuống nói.

- Xin lỗi cậu Isora, tớ không cố ý...

Isora bất lực nghĩ.

- Quỷ mới tin cậu không cố ý...

Khi Zoro, Sanji, Ace đi vào mái vòm, Luffy nhìn ra gió lốc bên ngoài hào hứng nói.

- Gió mạnh thật! Ở sa mạc lại có cả bão cơ đấy!

Vivi nói.

- Tớ quên kể, nhưng mà bão cát là một trong những mối nguy hiểm của sa mạc đấy.

Isora nhìn quy mô của cơn lốc xoáy, lo lắng nói.

- Các cậu đứng gần nhau một chút. Tớ cần phải thu hẹp cái mái vòm này một chút để tăng độ kiên cố, nếu không nó sẽ vỡ.

Tất cả mọi người nghe vậy thì đứng lại gần nhau, Isora tập trung tinh thần truyền tất cả năng lượng tím trong cơ thể qua mái vòm rồi cố gắng thu nhỏ nó lại, mới đầu cái mái vòm có đường kính là 10 mét, Isora cố thu nhỏ mái vòm tới gần đường kính 5 mét thì dừng lại nói.

- Như vầy có vẻ hơi chật nhưng mà các cậu chịu khó một chút. À nhớ nắm chặt tay nhau, tớ không chắc là cái mái vòm này có thể chịu được sức công phá của cơn bão đâu.

Usopp hoảng sợ hét lên.

- Giờ phải làm sao? Làm sao đây? Anh Ace?

Nami nói.

- Đừng có la nữa Usopp!

Isora nói.

- Tớ sẽ cố giữ cho nó không vỡ...

Sau đó Isora ngồi xuống, tập trung điều khiển năng lượng tím, ở bên ngoài, cơn bão đang tới gần, những hạt cát nhỏ bay lên khỏi mặt đất, sau đó là những con vật trong cát rồi tới những tảng đá to cũng bay lên, chúng bay theo dòng xoáy đập mạnh vào mái vòm, mỗi giây trôi qua thì lại có một tảng đá đập vào mái vòm, dần dần trên mái vòm bắt đầu xuất hiện vết nứt, mà trên trán của Isora thì chảy xuống từng giọt mồ hôi, sắc mặt của Isora dần dần biến thành màu trắng, sau nửa tiếng, cơn bão đi qua, Isora quang vinh ngã xuống đất ngất đi, mái vòm biến mất, Chopper chạy đến gần Isora hét lên.

- Bác sĩ! Bác sĩ ở đâu? Chúng ta cần bác sĩ!


Nami bất lực nói.

- Cậu không phải bác sĩ sao?

Chopper mới bừng tỉnh nói.

- À mình là bác sĩ! Các cậu trách ra để tớ kiểm tra!

Sau một lúc Chopper nói.

- Là kiệt sức, chút nữa sẽ tỉnh.

Sanji nói.

- Nhìn là biết kiệt sức rồi mà.

Usopp nói.

- Đồ dỡ hơi.

Chopper biến hình hét lên.

- KHÔNG ĐƯỢC KHINH THƯỜNG TUẦN LỘC!

Usopp lại sợ hãi nói.

- Á!!! Quái vật!

Sau đó Usopp lại làm một cái cán cứu thương để Sanji kéo theo Isora, giữa trưa Isora tỉnh lại bước xuống đi đường, Luffy đi thêm một lúc thì nói.

- Này Sanji! Ăn cơm hộp đi! Cơm hộp của hải tặc!

Sanji nói.

- Thôi đi! Khi nào Vivi chưa đói là chưa có ăn!

Luffy chạy lại gần Vivi nói.

- Vivi ơi! Ăn cơm đi! Tớ mệt quá rồi!

Vivi nói.

- Nhưng mà chúng ta mới đi được 1/10 quãng đường thôi, Luffy…

Luffy hỏi.

- Cậu đang đùa à? Không phải cậu nói là: “Nếu cậu đói thì cứ ăn” à?

Usopp nói.

- Không! Đồ lừa lọc! Bị gạt cả lũ rồi!

Vivi nói.

- Tớ hiểu rồi. Nếu gặp một rặng đá nữa thì chúng ta sẽ nghĩ chân nhé?

Luffy hét lên.

- Được! Rặng đá tiếp theo nào! Mọi người! Nhanh chân lên nào! Oẳn tù tì đi, ai thắng thì mang hết hành lý nhé!

Usopp nói.

- Đừng có tự quyết chứ!

Sanji nói.

- Người thua phải mang hết hành lý mới đúng chứ?

Luffy nói.

- Được, bắt đầu thôi! Oẳn Tù Tì!

- Khoan đã!

- Nè, giơ tay ra rồi mới khoan là thế nào!

Isora vừa vô lực chống gậy đi về phía trước vừa nói.

- Lũ dỡ hơi này...

Luffy hét lên.

- Ơ hơ hơ! Tớ thắng rồi!

Nami nói.

- Ngốc!

Nửa tiếng sau Luffy đeo trên lưng một cái balo siêu to, bên hong treo một cái thùng nước vừa kéo theo một đống hành lý vừa nói.

- Nặng quá... Nóng nữa... Tớ thắng mà nhỉ... Sao tớ phải kéo?

Isora cõng một cái balo nói.

- Là luật do cậu ra mà... Mà vì sao tớ phải tự mang hành lí? Tớ là người bệnh mà nhỉ?

Zoro nói.

- Tại cậu không chơi oản tù tì đấy.

Sanji nói.


- Im lặng và kéo đi Luffy.

Nami nói.

- Đừng có làm rơi cái gì đấy.

Isora nói nhỏ.

- Lần sau mình sẽ không bảo vệ bọn họ...

Một lúc sau, Usopp điều chỉnh ống nhòm nhìn về phía trước nói.

- Báo cáo! Ở trước mặt có một răng đá!

Luffy như được hồi sinh hét lên một câu rồi chạy như bay về phía rặng đá, Usopp bất ngờ nói.

- Woa! Nhanh thật!

Năm phút sau, Luffy chạy trở lại hét lên.

- Khẩn cấp!

Usopp nói.

- Gì chứ? Quay lại rồi?

Luffy hét lên.

- Có một đang chim bị thương ở đằng kia! Chopper!

Chopper nghe vậy thì nhảy khỏi cán cưu hộ chạy về phía Luffy, sau đó Luffy ôm lấy Chopper chạy nhanh về phía rặng đá, lúc này Vivi mới nói.

- Chim? Khoan đã, Luffy! Lũ chim đó là... Chim ăn cắp...

Năm phút sau, cả nhóm đi đến rặng đá, nơi này chỉ còn một cái cán, tất cả hành lý đều đã mất tích, Zoro nói.

- Mất hết hành lý rồi!

Vivi nói.

- Chúng ta bị xỏ mũi rồi!

Isora cười ha ha ôm lấy balo của mình lấy ra cơm hộp vừa ăn vừa cười nói.

- May mắn là tớ tự gánh balo, ha ha ha ha!

Một giây sau, Isora đầu đầy bao nằm dưới đất, hộp cơm trên tay của hắn về tay của Nami, Isora ngồi dậy vừa gặm bánh mì vừa bất lực thở dài, trong đầu Isora, Garuda Goro nói.

- Gia môn bất hạnh mà...

Isora im lặng cắn bánh mì nhìn Sanji và Luffy cãi nhau, trong lúc sắp đánh nhau thì Zoro lại cản hai người lại, nhìn bọn họ một lúc, Isora chỉ vào đám chim màu trắng đang chở một đống đồ ăn hỏi.

- Này Luffy, đám chim này...

Luffy nhìn đám chim trắng tức giận hét lên một tiếng rồi đuổi theo đám chim, Vivi nói.

- Luffy, đừng đuổi theo!

Sanji nói.

- Tên đần đồn đó!

Nami nói.

- Này! Lỡ lạc đường thì sao?

Usopp hét.

- Quay lại đi! Luffy!

Isora đứng lên bỏ miếng bánh mì cuối cùng vào miệng nói. . Truyện Điền Văn

- Để tớ đuổi theo.

Nami nói.

- Cẩn thận đó.

Isora nói.

- Biết rồi!

P/s Sẽ không có chuyện ta drop bộ này đâu, nên dù không ai xem ta vẫn viết đều đều. Nhưng có vấn đề là cái tật của ta khá lười tên mỗi ngày siêng thì viết 2c lười thì 1c, chỉ riêng chủ nhật là 3c vì hôm đó rảnh. Vậy đó!




Bình Luận (0)
Comment