Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece

Chương 76



Nami đi ra ngoài hỏi.

- Cho hỏi, ông có giấy viết không?

Rice Rice hỏi.

- Giấy hả?

Nami nói.

- Đúng rồi, giấy khổ lớn, mịn và bền, không bị hư nếu dính nước.

Rice Rice nói.

- Nếu có vậy không thì đơn giản quá! Chúng tôi có loại giấy tên là một ngàn năm!

Luffy hỏi.

- Giấy một ngàn năm?

Rice Rice nói.

- Ừ, nó được làm bằng loại cây một ngàn năm tuổi mọc trên đảo bát cửu. Nó không hấn dẫn côn trùng và nếu để ngoài sáng thì mực sẽ không phai trong một ngàn năm! Hoàn hảo để là bản gia phả, hay vẽ bản đồ kho báu!

Luffy hỏi.

- Có gấp máy bay giấy được không?

Rice Rice nhìn Luffy nói.

- Sẽ rất lãng phí đó...

Nami hỏi.

- Vậy nó đáng giá bao nhiêu?

Luffy hỏi.

- Cậu mua à?

Nami nói.

- Dĩ nhiên.

Rice Rice nhìn Nami suy nghĩ một lúc rồi nói.

- Ngay cả khi cô mua được nó thì loại giấy này vẫn quý lắm. Nếu đặt hàng bây giờ thì có lẽ năm năm, không mười năm nữa mới có hàng.

Nami hỏi.


- Vậy ông có bán cho tôi không? Ra giá đi!

Luffy nói.

- Cái gì?

Usopp hoảng sợ nói.

- Nami, người chỉ cần có tiền là không cần ăn ngủ lại mua một thứ đắt tiền?

Zoro hỏi.

- Bạn của tiền đây à?

Sanji nói.

- Cái đó gọi là lòng đam mê đó mấy nhóc ơi.

Nami nói.

- Không, là vì tớ vừa lấy 50 triệu từ Isora thôi.

Cả băng mũ rơm bất ngờ hét lên.

- Cái gì? Isora có 50 triệu?

Nami nói.

- Chính xác là 100 triệu, tớ được chia một nữa.

Mọi người lại hét lên.

- 100 triệu!!!

Lúc này Rice Rice nói.

- Được thôi, thấy cô thích quá... Một ngàn tờ giấy một ngàn năm. Thường tôi bán với giá 60.000.000 Beli, nhưng tôi để giá tốt cho cô với giá chỉ 48 triệu Beli!

Chopper hét lên.

- 48 triệu Beli lận!?

Isora đi ra nói.

- Này, Rice-san, chắc ông chưa nhìn cờ của con thuyền này đâu nhỉ?

Rice Rice nói.

- Cờ?

Nói xong Rice Rice ngẩng đầu lên, rồi hoảng sợ hét.

- H-Hải tặc!!!! Mũ rơm!!! Cậu là Monkey D Luffy?!

Luffy nói.

- Là tôi đấy.

Rice Rice ngồi xuống ôm đầu nói.

- Aaa... Làm sao mình có thể quên để ý một việc quan trọng thế chứ?!

Sau đó Rice Rice đứng lên chấp tay nói.

- Tôi vừa nhớ ra là có một cuộc hẹn quan trọng. Xin lỗi nhé!

Rice Rice nói xong thì bỏ lại đống đồ rồi nhảy vào trong con ốc nhanh chóng rời đi, Chopper nhặt một cái túi màu đen nói.

- Này ông quên đồ này! Rice Rice!!

Isora nhìn thấy cái túi màu đen thì vội nói.

- Là của tớ, cái đó là của tớ.

Luffy nhanh tay lấy cái túi từ tay Chopper rồi mở ra, sau đó quăng xuống biển nói.

- Tưởng gì, cái này khó ăn gần chết!

Isora vội hét lên.

- Sanji, Zoro mau đi vớt cái túi đó lên.

Zoro cầm một cái tạ hỏi.

- Vì sao?

Nami nói.

- Đừng nói, cái túi đó là...

Isora nói.

- Đó là trái ác quỷ, giá 100 triệu Beli đó!

Zoro và Sanji hét lên.

- Cái gì?


Zoro vội nhảy xuống nước vớt cái túi lên nói.

- May là cậu nói sớm.

Nami đi tới gần cười nói.

- Trái này, tớ sẽ giữ, các cậu có ý kiến gì không?

Mọi người nhìn thấy ánh mắt của Nami thì nói.

- Không.

...

Vài phút sau, Nami đi vào phòng vẽ bản đồ, Isora mỉm cười nhìn lên bầu trời nói.

- “Biển rất rộng lớn” đúng không? Dì Bell.

Sanji nói.

- Isora, lau sàn đi.

Isora nói.

- Tớ bận vẽ bản cải tiến cho cái gậy thời tiết của Nami rồi, bảo họ lau đi.

Sau đó Isora đi ra đuôi thuyền, cầm bút lên tiếp tục vẽ bản thiết kế của động cơ song song.

Một lúc lâu sau, Isora nghe một tiếng vang thật lớn, sau đó con thuyền chấn động mạnh, hắn vội chạy ra mũi thuyền, khi tới nơi thì Isora nhìn thấy cửa phòng vẽ bản đồ bị đập nát, hắn vội chạy vào hét lên.

- Này, Nami! Cậu có sau không?

Usopp nói.

- Vậy ra đó là bí mật.

Nami run run nói.

- Đúng, là bản đồ ghi lại đường đi của chúng ta trong đại hải trình. Thứ tớ muốn có đó!

Isora đi vào phòng, sờ mặt Nami, lau đi giọt nước mắt nói.

- Đừng tức giận, họ không cố ý.

Nami nói.

- Ra ngoài! Các cậu đi ra ngoài!

Luffy nói.

- Nami.

Nami quay đầu hỏi.

- Gì nữa?

Luffy nói.

- Nếu xin lỗi có thể giải quyết thì hải quân đã chả đuổi theo chúng ta! Cậu đi ra ngoài dùm đi! Nếu cậu không đi thì tớ sẽ phạt 100.000 Beli đấy!

Isora đứng nhìn Nami đuổi tất cả mọi người ra ngoài, hắn đứng yên nghe Nami nói.

- Thiệt là bực, họ sẽ quậy tung nếu ở trong này mất.

Isora nói.

- Để tớ dọn dẹp giúp cậu...

Nami ngẩng đầu lên nói.

- Sao cậu còn ở đây? Ra ngoài đi!

Isora nói.

- Nếu cậu muốn phạt tiền, thì cứ phạt đi, để tớ giúp cậu dọn cái đống này đã.

Nami nhìn Isora một lúc rồi ngồi xuống nói.

- Cậu muốn làm gì cũng được.

Isora nhặt lọ mực rồi đỡ cái bàn lên nói.

- Xin lỗi vì đã rời đi lâu như vậy?

Nami ngẩng đầu lên nhìn Isora hỏi.

- Cái gì?

Isora nói.

- Tớ biết, cậu vẫn còn để trong lòng chuyện tớ chạy trốn 8 năm, tớ không biết 8 năm qua cậu đã trải qua những gì, nhưng tớ thật sự xin lỗi. Nếu tớ trở về sớm hơn thì có lẽ cậu đã có thể hoàn thành giấc mơ từ sớm.

Nami nói.

- Nếu cậu trở về sớm, cậu sẽ chết. Arlong rất mạnh, nên việc cậu chạy trốn là bình thường.

Isora nói.

- Tớ đùng cả linh hồn để thề là sẽ không bao giờ chạy trốn thêm một lần nào nữa!


Nami nói.

- Đừng dùng lời nói. Hãy chứng minh bằng hành động đi.

Isora nói.

- Tớ sẽ chứng minh!

Một lúc sau, Chopper hét lên.

- Cô người hoa ơi, cứu mau!

Isora mở cửa ra thì thấy Chopper đang hối hả chạy đi kêu mọi người dậy, Isora vội hỏi.

- Chuyện gì thế Chopper?

Chopper nói.

- Isora! Mau nhìn kìa!

Isora theo hướng Chopper chỉ nhìn thấy một cột nước nối từ mặt biển lên tới tận trên tầng mây, hắn quay đầu nhìn Nami đang vẻ bản đồ một lúc rồi nói.

- Chúng ta sẽ xử vụ này. Cậu vào lái thuyền đi Chopper.

Nói xong Isora vội chạy lại gần nắm đầu Luffy nói.

- Luffy, có bão!

Luffy mở mắt ra nhìn vào cái cột nước nói.

- Tuyệt!

Isora nói.

- Tuyệt con khỉ! Mau kêu mọi người dậy để quay đầu thuyền đi! Chúng ta đang bị cái cột nước đó hút vào!

Usopp thức dậy nhìn cột nước nói.

- Voi rồng! Là vòi rồng đó! Isora, Luffy chúng ta phải làm sao?

Isora nói.

- Để tớ nhớ xem bình thường Nami làm gì khi gặp trường hợp này.

Usopp nói,

- Nami, đúng rồi. Để tớ đi gọi Nami.

Isora nói.

- Cậu ấy đang...

Nami nói.

- Tớ đang làm gì? Tớ đã bảo là khi mây di chuyển thì phải gọi tớ mà.

Chopper đi từ cabin ra nói.

- Tớ sợ bị phạt 100.000 Beli.

Nami nghe vậy thì nói.

- Tớ chỉ đùa thôi.

Isora nói.

- Đùa thế ai chả sợ...

Nami trừng mắt nhìn Isora hỏi.

- Cậu nói gì?

Isora vội nói.

- Không có gì, không có gì...

Sau đó Nami chỉ huy tất cả mọi người thu buồm rồi chuyển hướng con thuyền đi ra khỏi vùng bão...

P/s 4 chương, đau tay quá...




Bình Luận (0)
Comment