Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece

Chương 87



Vào lúc này, có một đám người chạy ra từ trong khu khách sạn, Isora ném người phụ nữ dã ngất đi xuống đất rồi quay đầu nói.

- Hình như phiền phức lớn rồi. . .

Nami nói.

- Cần cậu nói à? Nhìn là biết rồi.

Isora hỏi.

- Giờ sao?

Zoro nắm chuôi kiếm nói.

- Đánh.

Nami đánh Zoro một cái nói.

- Làm ơn, đừng có gây chuyện nữa!

- Gomu Gomu No : Gatling Gun!

Isora nói.

- À. . . Luffy đánh xong rồi. . .

Nami che mặt nói.

- Cái tên này. . . !

. . . .

Mười phút sau, trong một quán rượu nhỏ, Nami đặt một cái ly xuống bàn nói.

- Thật là! Bực mình quá đi mất!

Ông chủ quán nói.

- Rất tiếc vì nghe thấy điều đó. Mock Town là thiên đường cho cướp biển tiêu xài chiến lợi phẩm.

Nami nói.

- Có vẻ là một nơi tốt đấy nhỉ. . . Mà mấy cậu không thể không gây chuyện à? Luffy? Isora!

Luffy, Isora nói.

- Xin lỗi. . .!


Ông chủ quán nói.

- Thật ra thì, cô biết đấy, có lẽ đồng đội của cô không cố ý gây chuyện đâu.

Nami hỏi.

- Sao ông biết?

Ông chủ quán nói.

- Chuyện thế này thường xuyên xảy ra trong Mock Town. Dù sao thì nhóm của cô trông khá non trẻ, là đối tượng dễ ức hiếp mà. Để tôi mời mấy cậu cô một ly nước, nào muốn uống gì?

Nami nói.

- Cảm ơn nha ông chú. Cho tôi một ly nước cam là được.

Isora nói.

- Giống cậu ấy.

Zoro nói.

- Rượu.

Luffy nói.

- Thịt! Thịt! Thịt!

Ông chủ nói.

- Tôi chỉ mời nước hoặc rượu thôi, nên nếu cậu muốn thịt thì phải trả tiền.

Isora nói.

- À cứ lấy thịt cho cậu ta tôi trả tiền. Mà ông có thể tiếp tục câu chuyện lúc nãy không?

Ông chủ nói.

- À, vì có nhiều kẻ giàu có tụ họp ở đây. Nên việc cãi cọ và giết chóc xảy ra như ăn cơm bữa. Dù vậy nhưng đám hải tặc này không hề giết dân chúng.

Nami nói.

- Tôi vẫn chẳng thích thành phố này chút nào.

Ông chủ nói.

- Tôi hiểu cảm giác của cô. Xin lỗi khi nói thế này, nhưng ở đây chẳng có tên nào là bình thường đâu. À, Lost Pose sẽ ghi xong sau 4 ngày. Sẽ tốt hơn nếu không gặp rắt rối trước khi rời khỏi đây, phải không?

Nami nói.

- Bốn ngày à. . . Vậy là chúng ta không thể ở lâu hơn hai ngày. Isora! Luffy! Hai người không được gây chuyện trong hai ngày tới, biết chưa?

Luffy nói.

- Biết rồi. . .

Isora nói.

- Ờ. . .

Nami kêu.

- Này, ông chú. . .

Lúc này Luffy và một người khác cũng kêu lên.

- Này, ông già!

Ông chủ quay lại hỏi.

- Hở, chuyện gì?

Luffy nói.

- Cái bánh dâu này dỡ quá trời!

Người kia nói.

- Cái bánh dâu này ngon quá trời!

Sau đó Luffy và người đó nhìn nhau một lúc rồi cầm ly rượu lên uống, sau khi uống xong, cả hai để ly xuống, Luffy nói.

- Rượu này ngon quá trời!

Người kia nói.

- Rượu này tỏm quá trời!

Sau đó hai người nhìn nhau, người kia nói.

- Thằng nhóc, lưỡi của ngươi có vấn đề à?

Luffy nói.


- Thế đầu ông có vấn đề à?

Isora nhìn người kia nghĩ.

- Khí của người này tỏa ra thật tà ác, sức mạnh chỉ mạnh hơn Luffy một chút nhưng sao mình lại cảm thấy nguy hiểm nhỉ. . .

Ông chủ nói.

- Này, tôi không phải đầu bếp nên không quan tâm các người nói gì đâu.

Luffy nói.

- Này, ông bác, lấy cho tôi 50 miếng thịt mang đi.

Người kia nói.

- Lão già, tôi muốn 51 cái bánh dâu mang đi.

- À, thực ra tôi muốn 52 miếng thịt.

Luffy nói xong nhìn người kia, người kia lại nói.

- Đợi đã, tôi muốn 53 cái bánh.

- Không, 54 miếng thịt.

- 55 cái bánh.

- 60 thịt!

Ba người Nami, Zoro, Isora im lặng nhìn Luffy và người kia chiến tranh miệng, một lúc sau Luffy và người kia cùng bước một chân lên bàn nói.

- SAO, MUỐN ĐÁNH NHAU HẢ?

Zoro hỏi.

- Bọn mày đánh nhau vì cái quái gì thế?

Nami nói.

- Luffy cậu đã hứa cái gì hả? Với lại cậu đâu có tiền!

Người kia hỏi.

- Ngươi là hải tặc ư?

Luffy nói.

- Ừ, phải đấy.

Người kia lại hỏi.

- Ngươi được treo thưởng bao nhiêu?

Luffy nói.

- 30 triệu!

Người kia nói.

- 30 triệu ư? Ngươi á? Chuyện đó là không thể nào! Dối trá!

Luffy hét lên.

- TA KHÔNG NÓI DỐI, ĐÓ LÀ SỰ THẬT!

Ông chủ cầm một cái túi đi ra đặt lên bàn nói.

- Thôi nào, tôi sẽ rất biết ơn nếu hai người không đánh nhau ở đây đấy. Cầm lấy và đi đi! 50 bánh dâu đấy!

Isora nhìn người kia đi ra ngoài sau đó quay đầu lại nói.

- Ông chú, cho cậu ta 50 miếng thịt, tôi trả tiền.

. . .

Lúc này lại có một người bước vào dùng giọng nói kêu ngạo hỏi.

- Có tên hải tặc nào đội mũ rơm ở đây không?

Người trong quán rượu khiếp sợ nói.

- Là, B-Bellamy!

Bellamy nói.

- Kẻ được treo thưởng 30 triệu Beli, Luffy mũ rơm có ở đây không?

Luffy hỏi.

- Cái gì ấy nhỉ?

Zoro nói.

- Hình như hắn đang gọi cậu đấy.


Nami nói.

- Này, Bellamy có phải là tên bao trọn khách sạn đó không nhỉ?

Isora nói.

- Nếu hắn tìm chúng ta để trả thù thì chắc là phải đó.

Nami kéo tai Isora nghiếng răng nói.

- Xem cậu với Luffy đã làm gì đi. Một đống phiền phức.

Khi Bellamy đi tới trước mặt Luffy, Luffy nói.

- Hôm nay mình gặp nhiều người to lớn thật.

Bellamy ngồi vào ghế nói.

- Cho tôi một ly rượu, và cho chú lùn này thứ mà hắn muốn.

Isora nghe thế thì nghiếng răng nói.

- Lùn?

Nami nói.

- Isora, đừng có gây chuyện!

Isora buồn bực ngồi xuống. Lúc này lại có một người mở cửa đi vào, Isora quay đầu nhìn, người vừa đi vào chính là Sarquiss. Sarquiss vừa đi vào thì lập tức chỉ vào Isora nói.

- Bellamy, là tên lùn đó và tên mũ rơm đánh bọn họ.

Bellamy như không nghe thấy vẫn ngồi xuống ghế đưa ly rượu cho Luffy nói.

- Mời.

Luffy bưng ly rượu lên nói.

- Cảm ơn nhé.

Trong lúc Luffy bưng ly rượu lên, Bellamy lặng lẽ đi ra khỏi chỗ ngồi, giơ tay trái lên muốn đấm thẳng vào đầu Luffy, cùng lúc đó Isora cũng xuất hiện phía sau Bellamy nắm tay Bellamy lại, Zoro rút kiếm ra kề vào cổ Bellamy. Bellamy nói.

- Làm gì thế hai tên thuộc hạ kia?

Zoro nói.

- Câu hỏi đó nên dành cho ngươi mới đúng.

Nami nói.

- Zoro! Isora! chờ chút! Chúng ta vẫn chưa lấy được thông tin nào, và. . .

Zoro nói.

- Im đi! Tên này đang muốn gây sự và tôi sẽ chiều ý hắn.

Isora bỏ tay ra nói.

- Có lẽ ở đây không hỏi được gì đâu Nami.

Luffy để ly rượu xuống rồi đứng lên nói.

- Ta hi vọng là ngươi đã sẵn sàng.

Bellamy cười nói.

- Đây không phải là đánh nhua mà chỉ là dạy dỗ thôi. Lên đi! Cho ta xem ngươi có gì!

Nami nói.

- Luffy chờ chút! Này ông chú, chúng tôi đang tìm thông tin về đảo trên trời! Ông có biết gì về nó không?

Nami vừa hỏi xong, trong quán rượu lập tức biến thành không gian yên tĩnh.






Bình Luận (0)
Comment