Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1004 - Chương 1004: Ngàn Năm

Chương 1004: Ngàn năm Chương 1004: Ngàn năm

“Đa tạ ý tốt của lão ca, phân thân thời gian thì ta không cần.” Từ Phàm xua tay cự tuyệt.

So với phân thân thời gian, hắn càng tin ba phân thân đang ở trong không gian dưới lòng đất làm người công cụ.

Nhiều năm như vậy, hắn sớm đã ưu hoá thần thông phân thân tới cực hạn.

Cho dù bây giờ bị thánh giả Đại La nhằm vào, hắn vẫn có thể sống sót.

“Thật sự không cần sao?” Ông lão tóc trắng lại khuyên nhủ lần nữa.

“Lão ca cho rằng sau này ta có thể vì sư đồ các ngươi giải quyết nhân sinh đại kiếp thì nên tin tưởng ta.”

“Nếu thật sự có ngày ta ngã xuống, tin chắc rằng Thời Quang Điện của lão ca cũng cứu ta về được.”

“Cho nên không thể để lão ca tốn công được.”

Vận mệnh, nhân quả vô cùng huyền diệu, nếu Từ Phàm thật sự muốn để lại phân thân thời gian, sẽ có thêm rất nhiều phiền toái.

“Thôi được rồi.” Ông lão tóc trắng gật đầu nói.

Tiên thiên chí bảo của hắn cũng không phải vạn năng, trong những tình huống có chút đặc thù, phân thân thời gian thật đúng là sẽ không có tác dụng.

Sau khi hai người hàn huyên với nhau một lúc thì tan đi.

Thời gian dần trôi, năm tháng như thoi đưa.

Ngàn năm thời gian liên tục giảng đạo, gia tăng thêm trọng bảo thời gian vì các đệ tử gia tốc tu luyện.

Ẩn Linh môn, ba đời đệ tử đầu xấp xỉ có ba phần mười tu luyện tới Chân Tiên kỳ đỉnh phong, cách Kim Tiên cũng chỉ còn một bước.

Nhưng một bước này, mặc cho Từ Phàm nỗ lực giảng giải truyền thụ đại đạo thế nào, đều không có một đệ tử nào có thể đột phá được giới hạn này.

Giảng đạo ngàn năm hoàn thành, Từ Phàm nằm trên ghế dựa trong tiểu viện.

Nhìn sao trời lộng lẫy trên bầu trời đêm, Từ Phàm thở dài thật sâu.

“Chẳng lẽ là bởi vì ngàn năm quá ngắn sao? Cho nên không ai đột phá Kim Tiên kỳ.” Từ Phàm vuốt cằm nói.

Một ngàn năm, học viện Kim Khí của Kim Khí thành đã nổi danh hơn nửa lãnh thổ, quốc gia Nhân tộc.

Dựa vào hệ thống giáo dục ảo cảnh tương đối tiên tiến, đã xuất hiện rất nhiều thiên tài bàng môn chi đạo.

Đặc biệt là Luyện Đan, Luyện Khí, Phù Chú, Con Rối, Trận Pháp, xuất hiện rất nhiều Đại sư.

Chỉ riêng Tông sư về phương diện Luyện Đan, Luyện Khí, Trận Pháp là đã có trên mấy vạn, người ưu tú trong đó, thậm chí có tư chất của Đại Tông sư.

Hiện tại, học viện Kim Khí chủ yếu lấy truyền thụ bàng môn chi đạo là chủ, ngược lại là đạo tu hành chủ yếu lúc mới bắt đầu thành nhánh bên.

Hiện tại, mục đích của phần lớn thành viên gia nhập ngược lại trở thành kết giao với thành viên có thành tích ưu tú của bàng môn chi đạo, nhằm mở rộng nhân mạch của mình.

Thậm chí rất nhiều Tiên tông, Thánh địa đều sẽ tự phát đưa đệ tử có thiên phú bàng môn chi đạo đến học viện kim khí tiến hành nhập môn cơ sở.

Tính đến đây, hiện tại mỗi năm Ẩn Linh môn đều có thể thu được chia phần trên trăm triệu tiên ngọc, Kim Khí thành cũng trong vòng ngàn năm phát triển thành đại thành đứng thứ ba của cả Tiên vực Tinh Nguyệt, khôi phục lại cảnh tượng phồn vinh của mười mấy vạn năm trước.

Từ Phàm vốn cho rằng, có nhiều tiên ngọc như thế có thể nhanh chóng thăng cấp đến Kim Tiên, nhưng sau đó hắn lại có chút đau đớn phát hiện, hình như trọng bảo thời gian của Nhân tộc trong cả Tiên vực đều mua sạch với giá cao cả rồi.

Hiện tại chi phí Từ Phàm gia tốc thời gian một năm đạt tới ba mươi vạn tiên ngọc, trước nay chưa từng có, nhưng chính là như vậy, mỗi năm Bàng Phúc chỉ có thể thu được một vài trọng bảo thời gian.

Đến bây giờ, Từ Phàm cách Kim Tiên còn kém mười vạn năm.

Từ Phàm cảm thấy, nếu chính mình lại tiếp tục thu mua trọng bảo thời gian, phỏng chừng vẫn phải tăng giá.

Cho nên hắn chuẩn bị dừng gia tốc thời gian, chờ giá cả và trữ lượng thị trường khôi phục đến trình độ trước kia rồi lại mua.

“Bái kiến Đại trưởng lão.” Trương Học Linh xuất hiện phía sau Từ Phàm.

“Có việc gì sao?” Từ Phàm híp nửa mắt hỏi, giảng đạo ngàn năm, cho dù là hắn đều có chút mệt mỏi trong tiên hồn.

“Đại trưởng lão, đệ tử cảm thấy con đường thăng cấp Kim Tiên dường như bị lấp kín, rõ ràng cảm ngộ đạo tu luyện Chân Tiên đã đạt tới đỉnh phong, chạm đến lĩnh vực bản nguyên đại đạo, nhưng lại không tấn cấp được.”

“Cho nên đệ tử có một suy đoán.” Trương Học Linh cung kính nói.

“Ngươi nói.” Từ Phàm nổi lên hứng thú.

“Đệ tử cố ý xem xét cơ sở dữ liệu của Bồ Đào, phát hiện, người thành Kim Tiên ở Tiên giới không có ai nhỏ hơn mười vạn tuổi.”

“Cho nên đệ tử suy đoán, đây có thể là một loại hạn chế nào đó của ý chí thiên đạo Tiên giới đối với người tấn cấp Kim Tiên.”

“Hoặc là nói, muốn nghênh đón thiên kiếp Kim Tiên, ít nhất phải mười vạn tuổi.”

“Đệ tử còn có một phát hiện, đó chính là sức mạnh nhân quả trên người lại tăng thêm, giống như là khảo nghiệm nhân quả trước khi đại nạn tiến đến.” Trương Học Linh nói.

“Lợi hại, Bồ Đào còn chưa phân tích ra mà ngươi đã tìm được nguyên nhân trước.” Từ Phàm vui mừng nói.

Bồ Đào cũng từng có suy đoán như vậy, chỉ là không toàn diện như Trương Học Linh mà thôi.

“Mười vạn năm sao.” Từ Phàm thở dài thật sâu. Phải biết rằng, tiến hành gia tốc thời gian tu hành Chân Tiên cần trọng bảo thời gian, nhưng hiện tại, trọng bảo thời gian trên thị trường đã bị Từ Phàm mua gần hết.

Nếu lại tiếp tục mua trọng bảo thời gian gia tốc thời gian cho đệ tử, vậy phỏng chừng lại mở thêm mấy học viện nữa cũng không đủ cho tông môn tiêu hao.

“Đi về trước đi, nếu tấn cấp Chân Tiên cần mười vạn năm lắng đọng, vậy trước từ từ tới, lúc sau ta lại nghĩ cách.” Từ Phàm nói với Trương Học Linh.

“Tuân lệnh, đại trưởng lão.” Trương Học Linh sau khi nói xong liền lui xuống.

“Bồ Đào, liên hệ Bàng Phúc, đi thương hội Thiên Đỉnh mua tư liệu tương ứng.” Từ Phàm phân phó.

“Tuân lệnh.” Giọng Bồ Đào vang lên.

“Cực khổ vất vả ngàn năm, giỏ tre múc nước, công dã tràng rồi.” Từ Phàm cảm thấy, lời Trương Học Linh nói có lẽ là sự thật.

Nhưng vào lúc này, trong Ẩn Linh môn đột nhiên có thêm một luồng khí tức Chuẩn Tiên.

“Chủ nhân, đệ tử đời thứ tư, Ngô Cương, tấn cấp thành Chuẩn Tiên.” Bồ Đào báo cáo.

“Lúc này mới hơn ngàn năm mà đã có thể tấn cấp thành Chuẩn Tiên, quả nhiên vẫn là Tiên giới tốt.” Từ Phàm không khỏi cảm khái nói.

Không bao lâu sau, một đại hán cao hơn một trượng xuất hiện trong tiểu viện của Từ Phàm.

Sau khi nhìn thấy Từ Phàm, kích động hành lễ nói: “Bái kiến Đại trưởng lão!”

“Không tệ, chuyên tâm vào đạo Luyện Thể, cơ sở rất chắc chắn.”

“Sau này ngươi là đệ tử thủ tịch của đệ tử đời thứ tư.” Từ Phàm bổ nhiệm.

Đệ tử thủ tịch và đệ tử bình thường có quyền hạn khác nhau, giống như trong trò chơi, hội trưởng công hội và thành viên bình thường khác nhau.

“Tuân lệnh, Đại trưởng lão.”

Theo sau, một Truyền Tống trận nhỏ đường kính một trượng xuất hiện trong tiểu viện, một bộ trọng giáp Tiên khí và một thanh trọng phủ Tiên khí cấp nhập phẩm xuất hiện trong Truyền Tống trận.

“Đây là phần thưởng cho ngươi, người tấn cấp Chuẩn Tiên đầu tiên, Thái Tinh Trọng Giáp và Cửu Sơn Trọng Phủ.”

“Sau này tu luyện cho tốt, tranh thủ vượt qua thần tượng của ngươi.” Từ Phàm cười ha ha khích lệ.

Hắn đã từng xem qua tư liệu về Ngô Cương, biết được hắn và Hùng Lực từng có một đoạn quan hệ như vậy.

Ngô Cương có chút kích động gật đầu.

“Trở về đi, mới vừa thăng cấp Chuẩn Tiên cần củng cố cảnh giới.”

Ngô Cương mang tâm tình kích động rời đi.

“Chủ nhân, con rối Kim Tiên thứ tư của tông môn đã được luyện chế thành công, trước mắt đang ở trạng thái chờ.” Ngô Cương đi rồi, giọng Bồ Đào lại vang lên lần nữa.

“Đã là con rối Kim Tiên thứ tư rồi, nói đến thì từ lúc lão lục rời đi đã hơn ngàn năm, U Minh Tiên giới còn chưa có tin tức gì từ lão lục sao?”

Nói đến con rối Kim Tiên, Từ Phàm liền nghĩ đến Lý Huyền Đạo.

“Hiện tại còn chưa có tin tức.” Bồ Đào trả lời.

“Chờ một chút đi, khoảng thời gian trước bói cho hắn một quẻ, đại nạn hậu phúc, hy vọng có thể sớm trở về một chút.”
Bình Luận (0)
Comment