Chương 1014: Một trăm tám mươi tỷ tiên ngọc
Chương 1014: Một trăm tám mươi tỷ tiên ngọc
“Lão ca, thứ này của ngươi quan trọng quá rồi.” Từ Phàm nhìn ngọc khắc hỏa phượng như tác phẩm nghệ thuật mà thiên địa ngưng tụ nói.
“Thứ này có gì quý giá chứ, ta không dùng được, đặt ở chỗ lão đệ phụ giúp chăm sóc một chút không được sao?”
“Hơn nữa ngọc khắc hỏa phượng Huyền Hoàng này lại chẳng phải dùng một lần thì hết đi.”
“Sau khi sử dụng một lần sẽ tiến vào trạng thái hồi phục, hấp thụ chút năng lượng, qua mấy trăm ngàn năm lại có thể tái sử dụng.”
“Thứ này đặt ở chỗ lão đệ vừa hay.”
“Vậy ta sẽ nhận ý tốt của lão ca.” Từ Phàm suy nghĩ một lúc rồi nói, có lợi không cần thì uổng phí quá, nhiều át chủ bài, cẩu lên càng thoải mái hơn.
“Vậy mới đúng chứ.” Lão giả tóc bạc hài lòng gật đầu.
“Được rồi, phía bên ta còn có chút việc, qua một thời gian nữa lại đến với lão đệ.” Lão giả tóc bạc nói xong lập tức dẫn theo đại đồ đệ của hắn rời khỏi Ẩn Linh môn.
Từ Phàm nhìn ngọc khắc hỏa phượng Huyền Hoàng trong tiểu viện, lại nhìn về phía trà Ngộ Đạo huyền Hoàng cố ý để lại hơn phân nửa trên bàn, trên mặt lộ ra ý cười.
“lão đại ca này, quả nhiên là không để lại sức lực.”
Từ Phàm đi tới trước ngọc khắc hỏa phượng Huyền Hoàng, bắt đầu chậm rãi cảm nhận thần vận của ngọc Huyền Hoàng.
“Chủ nhân, mười năm trước cung Long Tiên triệu tập đấu giá lớn nhất toàn bộ Mộc Nguyên Tiên giới, trong đó có ngọc khắc hỏa phượng Huyền Hoàng này.”
“Giá giao dịch cuối cùng, mười ba tinh thể khí Huyền Hoàng.” Bồ Đào báo cáo.
Ở Tiên giới, vật trao đổi cao cấp hơn cả tiên tinh chính là khí Huyền Hoàng.
Nằm ở nơi sâu nhất trên chín tầng trời Tiên giới, chỉ có thánh giả Đại La mới có thể ngưng tụ được chút khí Huyền Hoàng mỏng manh.
Giá trị của nó, một tinh thể khí Huyền Hoàng đại diện cho một món Hậu thiên Linh Bảo.
Nghe được cái giá này, Từ Phàm im lặng nhìn lên bầu trời.
“Nếu tính những khí Huyền Hoàng này thành trọng bảo thời gian cho ta thì tốt biết bao!” Từ Phàm cảm khái nói.
Nhưng điều hắn không biết chính là đại ca tốt của hắn vốn cũng muốn tặng trọng bảo thời gian, nhưng lại phát hiện kỳ lạ, toàn bộ trọng bảo thời giản của Mộc Nguyên Tiên giới dường như đều biến mất.
Chạy khắp các thế lực lớn của Nhân tộc cũng như vậy, trọng bảo thời gian hoàn toàn không có bao nhiêu.
Nghe nói trên thị trường còn xuất hiện một hào khách thuần kim, điên cuồng mua lại trọng bảo thời gian không cần bàn giá cả, chỉ cần trong tay có hàng thì mọi thứ đều dễ thương lượng.
Những thế lực lớn vốn tích trữ trọng bảo thời gian như vậy đều kiếm được đầy bát.
Hiện tại lúc Từ Phàm quan sát ngọc khắc hỏa phượng Huyền Hoàng, tiền tuyến Nhân tộc lại truyền đến tin xấu.
Biên giới Tiên vực Nhân tộc lại thất thủ, lần này ngay cả những ngoại tộc nhỏ chỉ có thánh giả Đại La tọa trấn cũng bắt đầu tấn công biên giới Nhân tộc với những chủng tộc đỉnh cao.
Thế lực lớn phòng thủ biên giới Tiên vực Nhân tộc trực tiếp bị đánh không kịp trở tay, mỗi một thánh giả Đại La Nhân tộc phòng thủ biên giới ít nhất phải đối mặt với hai thánh giả Đại La ngoại tộc.
Tình hình Nhân tộc Mộc Nguyên Tiên giới ngày càng nghiêm trọng.
Sau khi Từ Phàm nghe được tin tức này, lập tức chú ý đến những ngoại tộc nhỏ chỉ có thánh giả Đại La tọa trấn.
“Bồ Đào, ngươi nói trong nhà kho bảo vật của những ngoại tộc nhỏ đó có trọng bảo thời gian không.” Từ Phàm vuốt cằm nói.
“Mặc dù phần lớn trọng bảo thời gian đến từ chín tầng trời, nhưng trong một số bí cảnh Tiên Linh đặc thù cũng sẽ có.”
“Những ngoại tộc chỉ có thánh giả Đại La tọa trấn, toàn bộ lãnh thổ ít nhất lớn như Tiên vực Nhân tộc, xác suất phát hiện trọng bảo thời gian tương đối lớn.” Bồ Đào nói.
Một màn sáng xuất hiện trước mặt Từ Phàm, phía trên là lãnh thổ ngoại tộc xung quanh Nhân tộc có thánh giả Đại La tọa trấn.
“Tộc Thánh Nguyệt, tộc Hỏa Ma, tộc Kim Giáp…” Từ Phàm nhìn chủng tộc nhỏ có thực lực hơi mạnh xung quanh Nhân tộc.
“Thực lực mạnh nhất chính là tộc Thánh Nguyệt, có thâm thù đại hận với Nhân tộc, mấy năm nay vẫn luôn ẩn nhẫn, hiện tại cũng tìm được cơ hội.” Từ Phàm nhìn tài liệu của tộc Thánh Nguyệt nói.
Nhân tộc nằm ở lãnh thổ này, thời kỳ hoang cổ có ít nhất một phần ba là lãnh thổ của tộc Thánh Nguyệt, chẳng qua sau đó nơi này được Nhân tộc để ý đến.
“Nếu thật sự làm như vậy, vậy hiện tại con rối Kim Tiên trong tay hơi ít.”
“Ít nhất phải có sáu con rối Kim Tiên, hắn muốn đoạt lấy thực lực nhà kho bảo vật của những chủng tộc nhỏ đó.” Từ Phàm thông qua Nguyên giới nhìn thấy ba con rối Kim Tiên đang đợi thời cơ.
Ba con rối Kim Tiên này rời xa tông môn tác chiến, hồ năng lượng của Bồ Đào không truyền được vị trí xa như vậy, cho nên con rối Kim Tiên chỉ có thể tiêu hao tiên ngọc bổ sung năng lượng.
Chỉ riêng ba con rối Kim Tiên này ra tay đã tiêu hao tám mươi triệu tiên ngọc.
Cho nên hiện tại Từ Phàm đang thay đổi kế hoạch, nếu thật sự có sáu con rối Kim Tiên đánh một trận với thánh giả Đại La của những ngoại tộc nhỏ đó, thì phải tiêu hao bao nhiêu tiên ngọc.
Phải biết rằng hắn khống chế con rối Kim Tiên đánh Kim Tiên, bình thường dưới tình hình không quá mười hơi thở đã có thể chấm dứt trận chiến.
Nếu như đối chọi với thánh giả Đại La, thì đó là cuộc chiến lâu dài.
“Đột nhiên cảm giác hơi không có lợi, Bồ Đào, tái chế ba con rối Kim Tiên, cùng xuất sáu con rối ra đối kháng với thánh giả Đại La cần tiêu hao bao nhiêu tiên ngọc.” Từ Phàm hỏi.
“Không có mô hình dữ liệu, đề nghị chủ nhân phá vỡ vòng vây mục đích, như vậy có thể giảm thiểu tổn thất ít nhất cho con rối Kim Tiên.” Bồ Đào gợi ý.
“Chỉ sợ đủ sặc, thực lực của thánh giả Đại La những ngoại tộc nhỏ đó đều tương đối mạnh, nếu thật sự gặp nhau, có lẽ sẽ có một phen khổ chiến.” Từ Phàm nói.
“Chủ nhân, sau khi có sáu con rối, thủ đoạn lên kế hoạch trộm cắp nhà kho bảo vật ngoại tộc đã nhiều hơn.”
“Hoàn toàn có thể căn cứ vào tình hình hiện tại, khiến cho thánh giả Đại La ngoại tộc đó không kịp trở tay.” Bồ Đào nói thêm.
“Vậy ít nhất phải xuyên qua bốn Tiên vực trở lên mới được, phiền phức quá.”
“Bỏ đi, kế hoạch này nói sau, tạo con rối với phi thuyền cấp bậc Hậu thiên Linh Bảo trước đi.”
“Cuối cùng thật sự không lấy được trọng bảo thời gian rồi nói tiếp.” Từ Phàm suy nghĩ một lúc rồi nói.
“Tuân mệnh chủ nhân.”
Lúc này, Từ Phàm nhận được cuộc gọi từ số một và số hai.
Trong không gian dưới lòng đất, Từ Phàm nhìn bản thiết kế phi thuyền Hậu thiên Linh Bảo trong ngọc điệp, lông mày hơi nhíu lại.
“Bản thể, đây là phương án tối ưu mà bọn ta và Bồ Đào đã thôi diễn ra, đây đã là phi thuyền Hậu thiên Linh Bảo tiêu hao tiên ngọc ít nhất rồi.” Phân thân số một nói.
“Một trăm tám mươi tỷ tiên ngọc, còn là phi thuyền Hậu thiên Linh Bảo mới nhập môn nữa.” Từ Phàm thở dài nói.
“Hết cách, chưa đạt đến Thần Tượng, muốn luyện Hậu thiên Linh Bảo sẽ phiền phức như vậy.”
“Cho dù là thời gian hay là Tiên khoáng Hậu thiên Linh Bảo đều tổn thất rất lớn.” Phân thân số hai nói.
“Vậy cứ tạm như vậy trước, mau mua lại Tiên khoáng cấp bậc Hậu thiên Linh Bảo mà tiền kỳ cần dùng lại, luyện chế trước, phía sau nói sau vậy.” Từ Phàm quyết định nói.
“Ta đã sớm đưa danh sách cho Bồ Đào rồi, vừa hay nằm trong số lượng tiên ngọc lợi nhuận hằng năm của tông môn chúng ta.”
“Đến lúc đó khống chế tốc độ luyện chế phi thuyền Hậu thiên Linh Bảo, có thể thực hiện nối tiếp hoàn mỹ rồi.” Phân thân số hai cười nói.
“Không tồi, có lòng rồi.”
Từ Phàm phát hiện thời gian gần đây phân thân số một số hai biểu hiện rất tốt, bản chất người máy hiện tại đã trở thành người máy chủ động năng động rồi.
Nghe được Từ Phàm khen ngợi, phân thân số một số hai nhìn nhau, trong lòng thầm nhẹ nhõm.