Chương 1026: Sư phụ của ta chính là Kiếm Thiên Đại La thánh giả
Chương 1026: Sư phụ của ta chính là Kiếm Thiên Đại La thánh giả
Từ Phàm dứt khoát nói toàn bộ quá trình cho ông lão tóc trắng nghe một lần.
Sau khi ông lão tóc trắng nghe xong thì sững sờ hồi lâu, cuối cùng giơ một ngón tay cái lên cho Từ Phàm.
“Lão đệ, hay là chúng ta liên thủ cướp sạch của mấy dị tộc nhỏ xung quanh Nhân tộc đi.” Ông lão tóc trắng đột nhiên hưng phấn nói.
Bởi vì sự trả giá không giới hạn đối với lão đệ tốt, dẫn đến gần đây trong tay hắn có hơi eo hẹp.
Tài nguyên tu luyện của mấy đồ đệ dưới quyền kia cũng bị cắt giảm rất nhiều.
“Nếu như lão ca muốn, ta có thể cung cấp trợ giúp về sách lược, lần này chỉ là cơ duyên xảo hợp mà thôi.” Từ Phàm nói, làm việc không phải là chủ ý của hắn, cá ướp muối mới là thứ hắn thích nhất.
“Lão đệ cung cấp sách lược cũng được, gần đây trong tay lão ca có chút eo hẹp, ngươi xem dị tộc nào thích hợp để ta ra tay.” Ông lão tóc trắng nói.
“Với sức mạnh của lão ca, cần gì phải dùng đến sách lược, nhìn trúng dị tộc nhỏ nào thì trực tiếp đi cướp sạch là được.” Từ Phàm cười nói.
“Dị tộc nhỏ thì có thể tùy tiện để cho lão đại, lão nhị, lão tam đi cướp là đã có thể có được bao nhiêu béo bở, muốn làm thì thì phải làm với dị tộc lớn một chút. Ví dụ như tộc Thánh Nguyệt vậy.” Ông lão tóc trắng nói.
“Nếu đã như vậy, lão ca có thể đến Yêu tộc bên kia xem thử, có mấy chủng tộc lớn, nên rất thích hợp để lão ca ra tay.” Từ Phàm nói rồi trong tay xuất hiện thêm một ngọc giản, đây là một ít tình báo về Yêu tộc mà Bồ Đào kết hợp được, cho ra một số kế hoạch tương đối hợp lý.
ông lão tóc trắng nhìn kết quả của ngọc giản kia, kết quả càng nhìn thì ánh mắt càng sáng lên.
“Lão đệ, câu nói kia ngươi nói trong ngọc giản ta rất đồng ý, đánh đánh giết giết chỉ là thủ đoạn cấp thấp nhất.”
“Bố trí mưu đồ khéo léo giống lão đệ mới là vương đạo.”
“Lão đệ chờ ta, sau khi lấy được đồ chúng ta chia năm năm.” Sau khi ông lão tóc trắng nói xong thì vui vẻ rời đi.
Cứ như vậy, cơm còn chưa ăn ông lão tóc trắng đã đi rồi.
Từ Phàm nhìn hai vò rượu trên bàn rượu cười lên.
“Xem ra hai vò rượu ngon này chỉ có thể tự uống thôi.”
Từ Phàm mở một vò trong đó ra tự rót đầy cho mình.
“Chủ nhân, mất liên lạc với Từ Nguyệt Tiên.”
“Căn cứ vào hình ảnh sau cùng trước khi mất liên lạc, Từ Nguyệt Tiên có thể đã rơi vào trong nguy hiểm.” Bồ Đào nói nhanh.
Trong ánh mắt Từ Phàm đang nhấc ly rượu lên uống xuất hiện một luồng sát khí, sau đó nhẹ nhàng đặt ly rượu xuống.
“Để phân thân số ba mang theo hai con rối Kim Tiên và con gấu ngốc kia đi.” Từ Phàm híp mắt nói.
“Tuân lệnh!”
Một Truyền tống trận cự ly xa khổng lồ xuất hiện, số ba vừa trở về chưa bao lâu lại bước lên Truyền Tống trận, đi theo bên người là hai con rối Kim Tiên và một con Cự Hùng màu nâu.
Lúc này, trong bí cảnh của một Tiên Vực Kiếm Minh nào đó.
Một Kim Tiên của Nhân tộc, đang nheo mắt nhìn Từ Nguyệt Tiên đang bị kẹt ở trong pháp trận.
“Không ngờ chúng ta có duyên như vậy, lại có thể gặp nhau ở trong Tiên giới.”
“Ban đầu ta rất tò mò, một tu sĩ bình thường ở Hạ giới sao có thể tránh thoát được mưu kế tỉ mỉ của ta.”
“Ngươi biết vì thân thể này của ngươi mà ta phải trả giá lớn thế nào không?”
“Nhưng bây giờ tất cả đều không quan trọng nữa, đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi tìm được chẳng tốn công.”
Từ Nguyệt Tiên nhìn Kim Tiên Nhân tộc ở bên ngoài trận pháp hỏi: “Ban đầu chính là ngươi muốn chiếm đoạt thân xác của ta, ban đầu vì thoát khỏi ngươi, ta cũng bỏ ra cái giá rất lớn.”
Từ Nguyệt Tiên đối chọi tương đối gay gắt.
“Tình huống của ngươi bây giờ xem ra không ổn, là đang muốn lập tức chiếm đoạt thân xác của ta sao?”
Lúc này nam Kim Tiên Nhân tộc ở bên ngoài trận pháp kia không giống nam không giống nữ chỉ khoác một cái áo khoác lớn, núp toàn bộ thân hình vào bên trong đó.
“Đây là đương nhiên, nhân quả giữa ta và ngươi dây dưa đã sâu, biện phát tốt nhất là hai chúng ta hòa làm một thể.”
“Đến lúc đó sẽ thay ngươi sống thật tốt trong Tiên giới này.”
Kim Tiên Nhân tộc kia nói xong thì lấy áo khoác trên đầu xuống.
Nhìn thấy trên nửa khuôn mặt của Kim Tiên Nhân tộc kia hoàn toàn là sương mù dày đặc u tối, nửa còn lại là khuôn mặt nữ nhân thối rữa.
Từ Nguyệt Tiên vẫn luôn tỏ ra bình thản cũng bị khuôn mặt này dọa sợ hết hồn.
“Bởi vì ngươi trở nên thảm hại như vậy, cho nên mới muốn chiếm đoạt thân xác của ta sao?” Từ Nguyệt Tiên không nhịn được hỏi.
“Thứ ta cướp được không phải là thân xác của ngươi, mà là toàn bộ ngươi.”
“Sư phụ từng nói, ở trên người ngươi có cơ duyên rất lớn.”
“Mặc dù lúc ngươi ở Hạ giới không để cho ta thành công, nhưng bây giờ ta vẫn muốn nói một câu, xin lỗi, sau này ta thay ngươi sống tiếp.” Kim Tiên Nhân tộc chậm rãi nói.
Ở bên ngoài trận pháp vây khốn Từ Nguyệt Tiên, đột nhiên có thêm một vòng pháp trận, nổi lên ánh sáng màu tím.
Từng luồng sức mạnh nhỏ bé, dường như muốn lấy ra thứ gì đó từ trong cơ thể Từ Nguyệt Tiên.
Đúng vào lúc này, Từ Nguyệt Tiên đột nhiên ngẩng đầu hỏi một vấn đề.
“Sư phụ của ngươi là Đại La thánh giả sao?”
Nghe thấy câu hỏi này Kim Tiên Nhân tộc hơi sững sờ một chút, nhưng sau đó nghĩ tới người con gái này sẽ cùng nàng hòa thành một thể, thì cười rồi trả lời: “Sư phụ ta chính là Kim Tiên đứng đầu Tiên giới, sắp tới sẽ thăng cấp Đại La.”
“Hắn là sư phụ của ta, cũng là sư phụ của ngươi. ” Kim Tiên Nhân tộc vừa nói vừa từ từ đi về phía Từ Nguyệt Tiên.
“Nếu không phải là Đại La thánh giả, vậy thì đáng tiếc.”
“Trước mắt thân thể này của ta vẫn không cho ngươi được.” Từ Nguyệt Tiên nhẹ nhõm nói.
Sau đó bí cảnh bọn họ đang ở trực tiếp bị phá vỡ, phân thân số ba điều khiển hai con rối Kim Tiên lạnh lùng nhìn Kim Tiên Nhân tộc kia một chút.
Khẽ vung tay, một ngọn núi to lớn vạn trượng trực tiếp nhô lên giữa không trung ngưng tụ thành một cự kiếm, chém về phía Kim Tiên Nhân tộc kia.
Một con Cự Hùng màu nâu đứng trước người Từ Nguyệt Tiên, trực tiếp biến hóa thành một con gấu khổng lồ đáng sợ, đạp về phía Kim Tiên Nhân tộc kia.
“Xin lỗi, sư phụ ngươi là Kim Tiên, sư phụ ta cũng không kém, cho nên hôm nay cơ thể này của ta e rằng ngươi chiếm không được. ” Từ Nguyệt Tiên nhìn ba vị chiến lực Kim Tiên trước người mình, cảm thấy tràn đầy cảm giác an toàn.
Kim Tiên Nhân tộc đối với sự xuất hiện đột ngột của ba Kim Tiên này cũng không ngoài suy đoán, trực tiếp vung tay lên hóa khu vực này thành bóng tối.
“Có lúc nói nhiều quá cũng không tốt.”
Kim Tiên Nhân tộc vừa dứt lời, trong bóng tối đã truyền đến tiếng kêu thảm thiết của cự hùng.
Một cái chân gấu của cự hùng màu nâu kia trực tiếp bị chém xuống.
“Thánh Dương. ” Một con rối Kim Tiên khác trực tiếp triệu hoán ra một vòng thánh nhật xuất hiện ở chính giữa khu vực bóng tối.
Lúc này Kim Tiên Nhân tộc đứng bên cạnh một vị Kiếm Tiên, đang lạnh lùng nhìn về phía đám người Từ Nguyệt Tiên.
“Tiên hồn của đệ tử ta đã sắp tan vỡ, cần phải dung hợp với đệ tử của đạo hữu, hy vọng đạo hữu châm trước một chút.” Vị Kiếm Tiên kia lạnh lùng nói.
Lúc này trong ánh mắt một con rối Kim Tiên trong số đó xuất hiện một tia thần thái, ý là Từ Phàm đã phụ thân lên người con rối này.
“Đệ tử ta tu luyện đến Chân Tiên đỉnh phong thiếu một phần cơ duyên với Kim Tiên, không biết đạo hữu có đồng ý dâng đệ tử của ngươi lên không. ” Từ Phàm giễu cợt nói.
“Sư phụ của ta chính là Kiếm Thiên Đại La thánh giả, hy vọng ngươi có thể thức thời một chút, ta cũng không muốn phá hủy thân xác đồ tệ ta cần ở đây.” Kiếm Tiên chậm rãi nói, vẻ kiêu ngạo trong ánh mắt muốn giấu cũng không giấu được.