Chương 1028: Bồi thường
Chương 1028: Bồi thường
“Ồ, ngươi cũng là người có sư huynh đệ nhỉ, kêu đến đây đi, chúng ta cùng nhau vui vẻ.” Lão Tam thích lên mặt dạy đời nói.
Kiếm Thiên Đại La thánh giả nhìn ba huynh đệ liên thể đánh nhau không cần mạng, lập tức cảm giác lại nhát thêm tí cũng không sao.
Thế là hắn cắn răng, lại lấy ra ba trăm tỷ tiên ngọc.
“Ta cảm thấy ngươi vẫn đang xem thường sư thúc chúng ta.”
“Thậm chí ngay cả một tinh Huyền Hoàng chi khí cũng không nỡ lấy ra.” Lão đại vẫn luôn ít nói nói.
“Ta lấy nhầm, ba trăm tỷ tiên ngọc chỉ là ta đổi tay, một tinh Huyền Hoàng chi khí này mới là thứ ta bồi thường cho sư thúc của ba vị đạo hữu.” Kiếm Thiên Đại La thánh giả nhanh chóng thu lại ba trăm tỷ tiên ngọc, lấy ra một tinh Huyền Hoàng chi khí.
Thế này mới khiến ba người lão Đại, lão Nhị, lão Tam đường xa mà đến hài lòng.
“Nhớ nói với nghiệt đồ kia của ngươi, kiếp sau chú ý một chút.” Sau đó lão Tam nói xong.
Ba người lập tức biến mất, chỉ để lại Kiếm Thiên Đại La thánh giả khóc không ra nước mắt.
“Sư tôn à, vì sao lúc đó ngươi không cẩn thận một chút, nếu không đồ nhi đâu thể bị ức hiếp đến thế này.” Kiếm Thiên Đại La thánh giả nhìn lên bầu trời, khóc không ra nước mắt nói.
Lúc này, hắn lại nhận được tín hiệu cầu cứu của tên nghịch đồ kia.
“Sư phụ, đồ tôn của ngài sắp bị đoạt linh, ngài nhanh tới đi!”
Kiếm Thiên Đại La thánh giả nhìn thấy tin tức này lập tức phát bực.
“Nghịch đồ, chọc tới người không nên trêu chọc, ngươi tự giải quyết cho tốt.” Sau khi Kiếm Thiên Đại La thánh giả tức giận trả lời, lập tức hóa thành một đường ánh kiếm biến mất trong thiên địa.
Lúc này, vẻ mặt Kiếm Tiên bị cự long vây ở giữa nháy mắt khó coi.
Đón lấy ánh mắt giễu cợt của Từ Phàm, lập tức cảm thấy ngay cả bầu không khí cũng lúng túng.
“Thế nào, sư tôn ngươi có đến hay không?” Từ Phàm cười ha ha nói.
“Trước đó có thể là có chút… hiểu lầm, hiện tại chúng ta biến chiến tranh thành tơ lụa có được hay không.” Kiếm Tiên gập ghềnh nói.
“Không được đâu.”
“Bầu không khí đã đến đây rồi, hôm nay đồ đệ ngươi và đồ đệ ta chỉ có thể sống một người, tự ngươi chọn đi.” Lúc Từ Phàm nói chuyện, trong tay đã có thêm một bức tranh.
Kết thù oán lớn như thế, lại thả người ta về, không phải là tác phong của Từ Phàm.
“Ngày trước cái gì cũng đều là lỗi của đồ nhi ta, làm loạn đến hôm nay như thế, là hắn gieo gió gặt bão, đương nhiên là sư tôn của, ta hắn cũng có trách nhiệm.”
“Đây là toàn bộ tài sản của ta, xin đạo hữu bỏ đi hiểu lầm giữa hai người chúng ta.” Kiếm Tiên lấy ra một món Tiên khí không gian nói.
“Oan gia nên giải không nên kết, đạo hữu theo ta quay về tông môn làm khách một thời gian, hiểu lầm giữa hai ta xem như bỏ.” Từ Phàm nói, nhẹ nhàng triệu hồi ra một cánh cửa không gian.
Sau cánh cửa này chính là thế giới Đào Hoa Nguyên Đồ.
“Đạo hữu, ngươi đây là muốn đuổi tận giết tuyệt sao.” Kiếm Tiên có cảm giác bị nhục nhã.
“Đạo hữu vẫn là quá mức ngây thơ, hai người chúng ta nói nhiều lời tàn nhẫn như vậy, có thể trả ngươi về an toàn mới kỳ lạ đó.”
“Gậy ông đập lưng ông, ngươi không vẻ vang, ta tự nhiên sẽ khiến ngươi vẻ vang.” Từ Phàm híp mắt nhìn về phía Kiếm Tiên nói.
Kiếm Tiên nhìn qua đồ đệ bị nghịch linh ở giữa đại trận, lại nhìn qua cánh cửa không gian được Từ Phàm triệu hồi ra.
Cuối cùng vẫn không hạ quyết định cá chết lưới rách, chịu nhục đi vào cánh cửa không gian kia.
“Còn phải cảm ơn đại ca tốt, nếu không hôm nay hai con rối này coi như giữ không được.” Từ Phàm nói.
Ngay lúc này, Kim Tiên vừa mất đi ý thức kia tỉnh lại, có chút hoảng sợ nhìn chính mình đang bị phân giải.
Con rối Kim Tiên do phân thân số ba tạm thời nhập vào người nhẹ trở tay, làm Kim Tiên Nhân tộc ngất đi lần nữa.
“Sư phụ, như vậy là ta lập tức có thể tấn cấp thành Kim Tiên rồi phải không?” Từ Nguyệt Tiên ở trong tâm trận nhìn theo quang mang của Kim Tiên Nhân tộc phân giải ra ngoài dung nhập vào người mình, hỏi.
“Dĩ nhiên không phải, lần này chỉ là giải trừ hạn chế mức thấp nhất mười vạn năm, muốn trở thành Kim Tiên thì còn phải tự mình tu luyện.”
“Nếu như hôm nay ngươi dung hợp với loại Kim Tiên chất lượng thấp nhất này, vậy sau này ngươi chỉ có thể là Kim Tiên thôi.” Từ Phàm bĩu môi nói.
“Được rồi.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Niềm vui thú trước đây đã mất, nếu không chỉ bằng lời kinh điển của nhân vật phản diện Kiếm Đạo Kim Tiên kia nói ra, ta còn phải chơi đùa thật tốt với hắn.” Từ Phàm cười nói.
“Sư phụ, thật ra tồn tại giống Kim Tiên vừa rồi kia còn có rất nhiều, nếu ngươi ra ngoài nhiều một chút, thời gian dài nhất định có thể gặp được một hai người.” Từ Nguyệt Tiên ở trung tâm đại trận cười hì hì nói.
“Loại chuyện làm màu vả mặt người ta này, thể nghiệm một lần là đủ rồi, thường xuyên làm như vậy, dễ dàng làm giảm phẩm giá bản thân.” Từ Phàm lắc đầu nói.
“Không thể không nói, ngươi bị bắt thật đúng thời điểm, nếu sớm hơn mấy ngàn năm, việc này thật sự có chút khó làm.”
“Sư phụ, sư tổ của Kiếm Đạo Kim Tiên kia sẽ không thật sự là Chuẩn Thánh đấy chứ?” Từ Nguyệt Tiên hoảng hốt hỏi.
“Chuẩn Thánh thì đúng đấy, nhưng là Chuẩn Thánh đã vẫn lạc.” Nghĩ đến điều này, Từ Phàm đột nhiên nở nụ cười.
Hắn nghĩ tới biểu tình tên Kiếm Đạo Kim Tiên nói đến sư tổ mình là ai vừa nãy kia, quả thật là muốn lên trời.
“Nếu nói như vậy, sư phụ sẽ làm sao để cứu ta?” Từ Nguyệt Tiên đột nhiên tò mò hỏi, trong lòng nàng chưa bao giờ có lựa chọn sư phụ sẽ từ bỏ nàng.
“Vậy chỉ có thể để Vương sư thúc của ngươi ra tay, hắn là át chủ bài cuối cùng của tông môn chúng ta, trong tình huống không cần thiết sẽ không hành động.” Từ Phàm suy nghĩ rồi nói.
“Ta cảm thấy Vương sư thúc là người còn thần bí hơn cả sư phụ ấy.” Từ Nguyệt Tiên gật đầu nói.
Vào lúc này, nhóm quang điểm cuối cùng đã dung nhập vào trong cơ thể Từ Nguyệt Tiên, Kim Tiên Nhân tộc kia chính thức tiêu tán giữa thiên địa.
“Ta cảm thấy không có gì thay đổi mà?” Sau khi trận pháp tiêu tan, Từ Nguyệt Tiên cảm nhận cơ thể mình nói.
“Không có biến hóa là được rồi, phần biến hóa kia là ta đặc biệt bỏ qua.”
“Tên Kim Tiên muốn nuốt lấy ngươi kia, trước đây sử dụng con đường bất chính tấn cấp Kim Tiên, bản thân không điều dưỡng tốt nên bị biến dị rồi.”
“Nếu ngươi hấp thụ tu vi của hắn, đè ngươi ở Chân Tiên mấy chục vạn năm đều là nhẹ.” Từ Phàm trả lời.
“Làm phiền sư phụ tốn công.”
“Đều là chuyện nhỏ, phỏng chừng không lâu sau nữa là ngươi sẽ tấn cấp Kim Tiên, đến lúc đó giúp vi sư tìm vài thứ ở Tiên giới là được.”
“Tuân lệnh sư phụ.”
Bên trong Ẩn Linh môn, Từ Phàm đột nhiên nhận được quà nhận lỗi của Kiếm Thiên Đại La thánh giả.
“Lão đại ca trực tiếp để những thứ này xuống liền đi, không nói thêm lời khác?” Từ Phàm hỏi.
“Đúng vậy, chủ nhân, nhưng căn cứ vào lý giải của Bồ Đào, đại ca tốt của chủ nhân hẳn là mang theo mấy đồ đệ đi đến lãnh thổ Yêu tộc.” Bồ Đào trả lời.
“Xem ra đại ca tốt thật sự muốn áp dụng những kế hoạch kia, hy vọng có thể thắng lợi trở về.” Từ Phàm chúc phúc cho đại ca tốt.
Sau đó thì đến trong bảo khố.
“Cảm giác bảo khố đầy ắp thật tốt, còn có tiên ngọc và Huyền Hoàng chi khí này, đặt bên trong bảo hộ, quả nhiên là khiến người ta yên tâm.”
Từ Phàm đi tới phân khu bí ẩn nhất trong bảo khố, khu vực này là nơi chuyên dùng để cất giữ Tiên vực và Huyền Hoàng chi khí.
“Chủ nhân, Bồ Đào nghiên cứu Huyền Hoàng chi khí một phen, phát hiện nó có thể tăng lực tính toán logic của Bồ Đào rất lớn.”
“Chỉ cần tiêu hao một chút là có thể cấp tốc thôi diễn xong một hạng mục lớn.”