Chương 1050: Đại quân mười vạn Chân Tiên
Chương 1050: Đại quân mười vạn Chân Tiên
Một màn sáng hiện lên trước mặt Từ Phàm, bên trên là chi tiết cụ thể về lợi ích.
“Không tồi, học viện của Hùng Lực với Thiên Vạn Binh đều bắt đầu có lợi nhuận, xem ra mấy năm nay phát triển không tồi.” Từ Phàm nhìn danh sách cười ha hả nói.
“Mấy năm nay bọn họ đã điều chỉnh gói học phí đôi chút, có mấy loại học phí cho vay, cho nên mới bắt đầu có được lợi nhuận từ từ.”
“Đương nhiên, danh tiếng của những học viện này cũng bắt đầu xảy ra thay đổi từ từ, học viên nộp học phí cũng ngày càng nhiều.” Bồ Đào ở bên cạnh giải thích.
“Không tồi, tuy rằng dùng tiên ngọc không mua được trọng bảo thời gian, nhưng có thể để tông môn có thêm mấy con rối Kim Tiên đã là rất tốt.” Từ Phàm cười nói.
Trải qua hai mươi năm không ngừng luyện chế phân thân số ba, trong tông môn lại có ba con rối Kim Tiên sơ cấp nhất, đây là tác phẩm luyện tập của phân thân số ba.
Ngay lúc Từ Phàm tính toán tiếp tục luyện chế thần đan đại bổ cho đại ca tốt.
Bỗng nhiên ngoài cửa có một đại diện của Vạn Thánh tiên môn.
Đan dược đã luyện chế, nên Từ Phàm để Khâu Tự Viễn đi xử lý chuyện này.
Không bao lâu sau, Từ Phàm lập tức biết được mục đích đại diện Vạn Thánh tiên môn đến đây.
“Hiện giờ biên giới Nhân tộc đại chiến bốn phía, đối mặt với sự vây công của chủng tộc đỉnh cấp Tiên giới, tất cả các thế lực tiên tông trong lãnh thổ Nhân tộc đều có trách nhiệm chống lại.”
“Căn cứ vào quy mô của quý tông môn, cần xuất ra mười vạn đại quân Chân Tiên đến biên giới tham gia chiến đấu.”
Sau khi đại diện Vạn Thánh tiên môn đến nói mấy câu thì rời đi.
“Mười vạn đại quân Chân Tiên, dùng con rối được không.” Từ Phàm nhìn về phía Khâu Tự Viễn nói.
“Chỉ cần có thể khiến binh phù này sáng lên, cho dù đạt tới yêu cầu thì con rối Chân Tiên cũng được.” Khâu Tự Viễn suy đoán.
“Chọn ra một vạn đệ tử có cơ hội sống lại từ trong tông môn, dẫn thêm chín vạn con rối Chân Tiên đi đến tham chiến biên giới.” Từ Phàm dặn dò, tình thế xung quanh Nhân tộc ngày càng nghiêm trọng, hắn đoán được sớm muộn gì cũng sẽ có ngày này.
“Tuân lệnh, đại trưởng lão.”
Bồ Đào chọn ra một vạn đệ tử Chân Tiên có cơ hội sống lại, dẫn thêm chín vạn con rối cùng chia sẻ Tiên khí nhà kho bảo vật đi tới Tiên vực cực đông nam lãnh thổ Nhân tộc, đối chiến với Yêu tộc.
Lúc này, còn có tám phần Yêu tộc Yêu bộ Ẩn Linh môn đi theo đại đội quân.
Ma tộc bốn tay cũng bị phái qua đó một vạn, tiến hành luyện binh thực chiến.
Trước khi xuất hành, bộ trưởng Yêu bộ Xuyên Sơn Giáp còn gặp Từ Phàm một lần.
Lúc này Xuyên Sơn Giáp đã là Chân Tiên kỳ, cảnh giới này là được Từ Phàm nâng cao.
“Sau khi đến Yêu giới, hãy tìm cơ hội dẫn dắt thành viên Yêu bộ trà trộn vào lãnh thổ Yêu tộc.”
“Nhiệm vụ còn lại là phát triển thực lực bản thân mà không tham dự chiến tranh giữa Yêu tộc và Nhân tộc.”
Từ Phàm chỉ dặn dò hai câu này, nhưng Xuyên Sơn Giáp lại trì trệ không ít.
“Chủ nhân yên tâm, ta nhất định sẽ phát triển thế lực Yêu bộ ở Yêu tộc.” Ánh mắt Xuyên Sơn Giáp kiên định nói.
Từ Phàm biết nhất định là Xuyên Sơn Giáp đã suy nghĩ nhiều, nhưng cũng không quan tâm nhiều, trực tiếp để bọn họ đi.
“Hy vọng lần này đừng xảy ra chuyện gì, trên quyển sổ nhỏ thêm một trang nữa thì sẽ không tốt.” Từ Phàm vừa luyện chế thần đan đại bổ vừa nói.
Trong Học viện Luyện Thể số một, Hùng Lực có chút đáng tiếc nói: “Tông môn không cho ta ra chiến trường, khi nào thì một thân chiến lực này mới có thể hoàn toàn phát huy.”
Thành thật mà nói, Hùng Lực không quan tâm đến việc trở thành viện trưởng.
Mở học viện này cũng chỉ là kế tạm thời, kiếm miếng ăn cho đệ tử Luyện Thể nhất mạch của tông môn.
“Tông môn có một quy định, đệ tử đã duyệt qua một lần, muốn đi tới chiến trường, yêu cầu thấp nhất là Kim Tiên kỳ.” Tiếng Bồ Đào vang lên.
“Ta cũng được xem là chạm tới cảnh giới Kim Tiên, chỉ là chưa tích đủ thời gian.”
“Quy định của tông môn cũng hợp lý, dù sao ta cũng được xem là người đã chết trên chiến trường một lần.”
“Lại đến chiến trường chắc chắn phải có chút bảo đảm, nếu như trở thành Kim Tiên, cũng không đến mức bị làn sóng chiến đấu của Đại La thánh giả tiêu diệt.” Hùng Lực vừa uống rượu vừa nói.
Đúng lúc này, Tráng Linh bưng bốn đĩa thức ăn đi vào.
“Uống rượu giải sầu một mình chẳng có ý nghĩa gì, để ta uống cùng ngươi.” Tráng Linh cười nói.
“Lần đầu tiên thấy ngươi rầu rĩ không vui như vậy, sao vậy?” Tráng Linh cầm lấy rượu tiên đặt trên bàn, ngửi một chút, ánh mắt lập tức sáng lên.
Sau đó trực tiếp lấy ra hai bát to, mỗi người một bát.
“Một đại nam nhân như ngươi dùng chén nhỏ uống chẳng thú vị chút nào cả, muốn uống thì quất bát lớn đi.” Tráng Linh phóng khoáng nói.
“Xin đừng, ta vất vả mới có được vò rượu Long Cốt này đó.”
“Cấp bậc Chân Tiên chúng ta mỗi người nhiều nhất là một chén, nếu không sẽ lãng phí dược lực bên trong.” Hùng Lực vội vàng nói.
Vò rượu Long Cốt này đã tiêu hao năm vạn tiên ngọc của hắn, là hắn đã cắn răng mua sau khi trả hết khoản vay cho tông môn.
“Lãng phí gì chứ, có rượu uống là được rồi.” Tráng Linh nói xong rót đầy hai bát lớn.
Sau đó chạm bát với Hùng Lực, rồi uống cạn.
Hùng Lực bất đắc dĩ, chỉ có thể bưng bát lên uống rượu với nàng.
“Tráng Linh, ta luôn có một vấn đề.” Sau khi uống xong ly rượu này, bỗng nhiên Hùng Lực hỏi.
“Có vấn đề cứ hỏi.” Tráng Linh vừa gắp thức ăn vừa nói.
“Tỷ tỷ ngươi tên là Triệu Phỉ Nhi, vậy tên thật của ngươi là gì, đừng nói là Tráng Linh nha.” Hùng Lực tò mò hỏi, sau đó lại bị Tráng Linh rót đầy rượu chạm bát.
“Ta vốn tên là Triệu Linh Nhi, nhưng ta chê cái tên này điệu quá, cho nên không dùng đến.”
“Ta vốn đặt cho mình tên là Bá Thiên, đáng tiếc tỷ tỷ ta không đồng ý, sau đó đổi thành Tráng Linh cho ta, cho đến bây giờ.” Tráng Linh thưởng thức hương vị của rượu tiên nói.
“Bá Thiên, cái tên này không tồi, đủ cứng, đủ khí phách.” Hùng Lực cười ha ha nói.
“Ta thấy trên diễn đàn nội môn Ẩn Linh môn các ngươi nói ngươi đã chạm tới cảnh giới Kim Tiên, là thật sao?” Tráng Linh tò mò hỏi.
“Chạm thì chạm đến rồi, chỉ tiếc hiện tại còn cần tích lũy thời gian, chưa thành Kim Tiên được đâu.” Hùng Lực nói.
“Chạm đến cảnh giới Kim Tiên vốn không lạ, nếu như các ngươi có thể gia nhập tông môn sớm hơn ngàn năm, nghe đại trưởng lão giảng đạo đủ ngàn năm.”
“Với tư chất của ngươi, chạm đến cảnh giới Kim Tiên sẽ không thành vấn đề.” Hùng Lực nhìn Tráng Linh nói.
Cô nương trước mắt có thiên phú không khác gì mình, mặc dù thiên phú Luyện Thể xuất chúng, nhưng công pháp tiếp xúc và tài nguyên từ hạ giới lại không bằng mình.
Trên chiến lực cũng là đa số cưỡng chế một đầu, đặc biệt là sau khi đến Tiên giới thì chênh lệch càng lớn.
Nhưng Hùng Lực cảm giác những chênh lệch này đã biến mất hoàn toàn từ sau khi nàng gia nhập Ẩn Nguyệt tông.
Chỉ cần cho Tráng Linh thời gian, Hùng Lực tin nàng nhất định sẽ đạt đến tình trạng giống bản thân mình.
“Không có gì đáng tiếc cả, có thể gia nhập Ẩn Nguyệt tông ta đã rất hài lòng.” Tráng Linh nói, nhớ lại những ngày tháng bị bóc lột trước đây.
“Các ngươi hãy đợi thêm, có lẽ qua một thời gian nữa, đợi tu vi của đệ tử đời thứ tư đều sắp đến cảnh giới Chân Tiên, có lẽ đại trưởng lão sẽ mở giảng đạo ngàn năm lần hai, đến lúc đó ngươi phải nắm chắc cơ hội.” Lúc này, Hùng Lực đã có vẻ say.
“Nắm chắc cơ hội!”
Câu nói này của Hùng Lực dần trùng hợp với lời tỷ tỷ nàng nói ở trong đầu Tráng Linh.
“Điều hòa âm dương, lập thành đại đạo, hiện giờ không dễ gì gặp được một nam nhân ngươi không ghét bỏ, phải nắm chắc cơ hội đó.”
Âm thanh dịu dàng của tỷ tỷ vang vọng trong đầu Tráng Linh.