Chương 1058: Nhân họa đắc phúc
Chương 1058: Nhân họa đắc phúc
“Chín thanh Tiên khí linh kiếm cấp cao nhất của ta đều đã mất đi bản nguyên, biến thành một đống sắt vụn.”
Kiếm Vô Cực nhìn chín thanh Tiên khí linh kiếm đã mất đi linh tính trên mặt đất, có chút khóc không ra nước mắt.
“Còn có Tiên khí nội giáp, Tiên khí giày đạp mây, áo choàng, tiên linh thứ hai của ta nữa…”
Kiếm Vô Cực càng nói càng đau lòng, không nghĩ tới cuối cùng cũng không thoát được vận mệnh biến thành trắng tay.
“Đừng đau lòng nữa, Tiên khí không có thì tiêu tiên ngọc mua món khác là được mà.” Hàn Phi Vũ ở bên cạnh an ủi nói, thứ hắn còn tổn thất nhiều hơn.
Nhưng những thứ quan trọng đều được hắn cất vào trong không gian của hồ lô Bích Ngọc, còn những thứ trong Tiên khí không gian, dùng bao nhiêu tiền cũng đều có thể mua về.
“Lần này ngươi ra ngoài với ta, tất cả tổn thất cứ tính cho ta, ta bồi thường lại gấp đôi cho ngươi có được hay không?” Hàn Phi Vũ tiếp tục hỏi.
“Hàn sư huynh, mặc dù ngươi có tiên ngọc, nhưng sư đệ ta cũng là người muốn mặt.”
“Tổn thất này của ta sao có thể tính tới trên ngươi, sau khi vào Nam Đẩu Tiên giới, cho ta mượn tiên ngọc mua một thanh Tiên kiếm bình thường nhất là được, như vậy là một thân chiến lực của ta có thể phát huy ra được tám phần mười rồi.” Kiếm Vô Cực nói.
“Vậy được.” Hàn Phi Vũ nở nụ cười.
“Các ngươi định thế nào? Nam Đẩu Tiên giới hẳn là có phân bộ thương hội các ngươi nhỉ? Ta đưa các ngươi đến đó, thế nào?”
Hàn Phi Vũ nhìn về phía đám thị nữ oanh oanh yến yến.
Khoảng thời gian trong cơ thể con cá voi thối rữa, những thị nữ này đã vì hắn bài ưu giải phạt.
Vật lý trị liệu, tiên vũ, âm nhạc, vân vân, làm cho Hàn Phi Vũ đã biến thành phàm nhân bớt trống vắng hơn rất nhiều.
“Nô gia muốn đi theo chủ nhân, chủ nhân đi đâu, chúng ta liền đi đó.” Hơn một trăm thị nữ tư sắc thượng thừa quỳ xuống nói.
“Vậy khế ước giữa các ngươi và Thiên Vận thương hội phải làm sao bây giờ?” Hàn Phi Vũ biết rõ, những thị nữ trước mắt này đều thuộc về trạng thái nửa bán mình.
“Tiên chu nô gia ở xảy ra chuyện, khế ước ký kết với thương hội tự động hủy bỏ, còn có thể đến tổng bộ thương hội nhận một phần bồi thường.” Thị nữ dẫn đầu nói.
“Được rồi, vậy sau này các ngươi cứ theo ta đi.” Hàn Phi Vũ gật đầu nói, để những thị nữ này trong Tiên khí không gian của hắn thì không có vấn đề gì quá lớn.
“Đa tạ chủ nhân.”
Hàn Phi Vũ bên cạnh còn đang đau lòng chín thanh Tiên khí linh kiếm đỉnh tiêm của hắn.
“Hắc Vũ, Xích Vân, Thiên Sát, U Kim…”
“Các ngươi không một tiếng động liền đi, không có các ngươi ta sống thế nào.” Kiếm Vô Cực nhìn mấy thanh Tiên khí linh kiếm theo bên cạnh hắn mấy ngàn năm nói, giống như đang cáo biệt trước mộ phần của ông bạn già.
“Cũ không đi mới không tới. Nếu thật sự không được thì ngươi cũng học các sư huynh đệ trong tông môn, mở một học viện kiếm đạo, kinh doanh mấy ngàn năm, lấy tiên ngọc thu được mua lại chín thanh Tiên khí linh kiếm đỉnh tiêm không thành vấn đề đâu.” Hàn Phi Vũ ở bên cạnh an ủi nói.
Mặc dù hắn không thiếu chút tiền ấy, nhưng là đây là cách kiếm tiên ngọc nhanh nhất hắn có thể nghĩ đến.
Hai mắt Kiếm Vô Cực tỏa sáng.
“Đúng rồi, sau khi trở về chúng ta có thể mở một học viên kiếm đạo, sư phụ là viện trưởng, chúng ta là phó viện trưởng.” Kiếm Vô Cực đi qua suy sụp nói.
“Ta có nhiệm vụ trên người, phỏng chừng là không giúp được gì.” Sau khi Hàn Phi Vũ thấy Kiếm Vô Cực không đau lòng nữa, gật đầu cười.
“Không sao, ngươi cứ làm phó viện trưởng danh dự, đến lúc đó yên tâm lấy chia phần đi.” Kiếm Vô Cực cười ha ha nói.
“Chia phần?”
“Sư đệ, ngươi đang vũ nhục ta sao?” Hàn Phi Vũ trợn trắng mắt nói.
“Không cần thì thôi, ta còn có thể sớm chút gom đủ tiền mua lại chín thanh Tiên kiếm.” Kiếm Vô Cực liếc qua Hàn Phi Vũ nói.
Sau khi thấy cảm xúc của mọi người trong linh chu ổn định, Hàn Phi Vũ lấy ra Phúc Vận Thạch và khối ma thuật không gian.
Lúc Kiếm Vô Cực nhìn thấy khối phúc vận thạch lớn trong tay Hàn Phi Vũ, đột nhiên hỏi: “Khối phúc vận thạch lớn như thế, dùng hết một lần duy nhất có phải quá lãng phí không?”
“Không lãng phí, chỗ ta có hạt giống.” Hàn Phi Vũ nói xong, giao Phúc Vận Thạch và khối ma thuật không gian cho con rối máy móc Tiểu A.
“Trên người ta không có tiên ngọc, trực tiếp dùng cái này phá vỡ không gian truyền tống đi.” Hàn Phi Vũ nói.
Con rối máy móc Tiểu A nhận lấy khối ma thuật không gian và Phúc Vân Thạch, bắt đầu thao tác.
Không bao lâu sau, khối ma thuật không gian đột nhiên vỡ nát, cả chiếc linh chu bị một vết nứt không gian hút vào.
Trong không gian loạn lưu, một luồng Không Gian chi lực xuất hiện, đập nát cả chiếc linh chu trong nháy mắt.
Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực đã sớm có chuẩn bị, lập tức lấy ra thần khí phòng hộ Không Gian chi lực đã chuẩn bị từ trước, bảo vệ lại tất cả mọi người.
Lúc hộ tráo Không Gian chi lực đang triển khai, một lực lượng vô danh đột nhiên vây lấy Kiếm Vô Cực, sau đó lập tức bị kéo xuống nơi sâu trong không gian loạn lưu.
“Vô Cực sư đệ!!” Lúc Hàn Phi Vũ kịp phản ứng lại, Kiếm Vô Cực đã biến mất.
“Tiểu A, nhanh nghĩ biện pháp đi cứu Vô Cực!” Hàn Phi Vũ phân phó.
Con rối máy móc Tiểu A chỉ bình tĩnh liếc qua vực sâu không gian Kiếm Vô Cực biến mất.
Sau đó lắc đầu nói: “Đã mất cơ hội cứu viện, trong kho số liệu, Kiếm Vô Cực còn có cơ hội phục sinh.”
“Căn cứ vào thôi diễn logic cấp thấp nhất, tiêu hao nhiều Phúc Vận Thạch như thế, ở trong phạm vi đó sẽ không có người vẫn lạc.”
“Ngươi nói là, Vô Cực sư đệ có thể sẽ nhân họa được phúc?” Hàn Phi Vũ tỉnh táo lại hỏi.
“Tính khả thi sáu phần mười.” Con rối máy móc Tiểu A trả lời.
Lúc này, Hàn Phi Vũ và đám thị nữ đã thoát ra khỏi vết nứt không gian.
Vừa ra là đã thấy được Tiên giới ngoại bích của Nam Đẩu Tiên giới.
Sau đó, khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, lại có một lực hấp dẫn đột nhiên từ trong Tiên giới ngoại bích truyền ra.
Hàn Phi Vũ và đám thị nữ lại bị hút vào trong đó.
Đợi đến khi lấy lại tinh thần lần nữa đã ở trong Cửu Thiên của Nam Đẩu Tiên giới.
Gió mạnh vô tận quét tới, xém chút là thổi tan tiên hồn trong người Hàn Phi Vũ.
Một chiếc linh chu Tiên khí xuất hiện, Hàn Phi Vũ nhanh chóng mang theo chúng thị nữ vào bên trong.
“Đây là chiếc thứ chín rồi, lần sau có cơ hội nhất định phải chuẩn bị một trăm chiếc.” Hàn Phi Vũ cắn răng nói.
Đoạn đường này hắn đã làm nổ tám chiếc linh chu Tiên khí, lại nhiều thêm mấy lần, phỏng chừng khó giữ được cái mạng nhỏ này.
Trong Cửu Thiên của Nam Đẩu Tiên giới, gió mạnh điên cuồng đập vào vỏ ngoài linh chu Tiên khí.
Linh chu lung lay sắp đổ.
“Tiểu A, giao quyền khống chế linh chu cho ngươi, trở lại trên đại lục Tiên giới.” Hàn Phi Vũ phân phó.
Cảm nhận được trạng thái của tiên chu, Hàn Phi Vũ cảm thấy còn có thể gắng thêm một lát.
“Tuân lệnh.”
Sau đó quyền khống chế linh chu Tiên khí được con rối máy móc Tiểu A tiếp nhận.
Sau đó cả chiếc linh chu giống như bị tài xế già tiếp nhận, thuần thục từ trong gió bão mãnh liệt xuyên thẳng qua.
Mượn lực lượng gió mạnh mỗi lần hướng gió chuyển động nhanh chóng bay về hướng đại lục Nam Đẩu Tiên giới.
Sau khi cảm nhận được trạng thái linh chu đã ổn định, Hàn Phi Vũ thở ra một hơi dài.
“Cuối cùng cũng đến Nam Đẩu Tiên giới, thật không dễ dàng mà.”
Nhưng vào lúc này, một chiếc Hậu thiên linh bảo cự thuyền đột nhiên từ trong không gian xông ra, trực tiếp đụng vào linh chu Tiên khí.
Cả chiếc linh chu lập tức mất khống chế, rơi xuống trong đại lục Tiên giới.
Trong chiếc Hậu thiên linh bảo cự thuyền, một vị Kim Tiên điều khiển cự thuyền lộ vẻ nghi hoặc.
“Hình như vừa rồi đụng phải cái gì đó nhỉ?”
Trước mặt cự thuyền, linh chu Tiên khí của Hàn Phi Vũ giống như chiếc thuyền đánh cá phía dưới thuyền mẹ.
Dù bị nghiền nát cũng không dẫn đến chút chấn động nào.