Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1063 - Chương 1063: Lão Đại Đến Rồi Lão Nhị Đến

Chương 1063: Lão Đại đến rồi lão Nhị đến Chương 1063: Lão Đại đến rồi lão Nhị đến

Một tiếng kêu cực kỳ bi thảm vang vọng giữa thiên địa.

“Chân của ta!!”

“Tiểu A, toán lực của ngươi không phải là rất lợi hại sao!”

“Vì sao không có tính tới điểm này.”

Hàn Phi Vũ cố nén đau đớn do chân gãy hỏi.

“Toàn bộ số liệu ở đây đều chưa rõ, bất cứ số liệu nào đều phải lấy ổn định làm chủ.”

“Nếu như lúc đó ngươi có động tác dư thừa, khiến cho cự ưng chệch hướng quỹ đạo nguyên bản, có khả năng sẽ dẫn đến ngươi vẫn lạc.”

“Nếu so sánh, cái giá gãy một chân chân còn có thể chịu được.”

Con rối máy móc Tiểu A đi đến trước mặt Hàn Phi Vũ, nhanh chóng nâng lên cái chân gãy của Hàn Phi Vũ nhẹ nhàng vặn.

Răng rắc ~

“Aaaaa ~~”

Lại một tràng tiếng kêu thê thảm vang lên.

“Chỉ là gãy xương thôi, sau khi bó xương xong, ngươi nghỉ ngơi nửa ngày là được.” Con rối máy móc Tiểu A nói xong liền bắt đầu thu thập nguyên liệu trên người cự ưng.

Không qua bao lâu sau, một chiếc xe lăn đa chức năng làm từ lông vũ và xương cự ưng xuất hiện.

“Trước tiên ngươi ngồi lên đi ~ Ta sẽ đẩy ngươi vào trong sơn động nghỉ ngơi.”

Con rối máy móc Tiểu A nói, lại từ trong xương sọ cự ưng đào ra một viên nội đan nhỏ, tiện tay ném vào trong lò động lực trong cơ thể.

Sau khi nội đan vừa vào lò động lực của con rối máy móc, tốc độ hoạt động của con rối máy móc Tiểu A bắt đầu nhanh lên.

Cuối cùng đỡ Hàn Phi Vũ lên xe lăn, nhanh chóng đẩy xe lăn đến sơn động kia.

Cảm nhận được đau nhức kịch liệt từ trên đùi truyền đến, Hàn Phi Vũ có chút khóc không ra nước mắt nói: “Trước đây khi ta ra ngoài xin ăn cũng không thảm đến vậy.”

Cuối cùng lại dùng linh lực lấy ra một bình thạch nhũ vạn năm uống vào.

Không phải hiệu quả khôi phục của thứ này tốt, mà là nó nhiều nhất, có thể đủ cho hắn uống hơn mấy trăm ngàn năm.

Hàn Phi Vũ ngồi trên xe lăn lặng lẽ khôi phục, sau đó hắn liền gọi ra một thị nữ am hiểu xoa bóp từ trong Tiên khí không gian.

Thị nữ vừa ra, xém chút đã bị lực lượng địa dẫn khổng lồ này đè sấp xuống đất, còn may là được Hàn Phi Vũ đỡ kịp thời.

“Chủ nhân.” Thị nữ cố nén khó chịu, cúi đầu cung kính nói.

“Giúp ta ấn cả người một cái, lúc chịu không được lực lượng địa dẫn nơi này thì nói với ta, ta đổi những người khác.” Hàn Phi Vũ để bằng xe lăn xuống nói.

“Tuân lệnh chủ nhân.”

“Cũng không biết Vô Cực sư đệ thế nào, đồ vật ban đầu đáp ứng hắn còn chưa cho, lỡ đầu sau khi từ Tinh vực ra không có tiên ngọc, tiên chu thì làm sao bây giờ.” Hàn Phi Vũ theo cửa động nhìn về nơi xa lo lắng nói.

Lúc này Kiếm Vô Cực đang ở trong một vùng hỗn độn.

Cuối cùng bên trong hỗn độn xuất hiện từng sợi Huyền Hoàng chi khí chui vào trong cơ thể Kiếm Vô Cực, từng chút, từng chút cải biến cơ thể Kiếm Vô Cực.

Lúc này, bên trong hỗn độn đột nhiên xuất hiện một đôi mắt, vô bi vô hỉ nhìn Kiếm Vô Cực trong hỗn độn.

“Hy vọng lần này chủ nhân có thể thành công.”

Một âm thanh từ trong hỗn độn vang lên.

Ẩn Linh môn, Từ Phàm mới vừa luyện chế xong một lò thần đan đại bổ Huyền Hoàng, đang định nghỉ ngơi một lát.

Đại ca tốt của hắn liền tranh thủ tới rồi.

Từ Phàm nằm trên ghế dựa phất tay, bảo Bồ Đào trực tiếp dẫn người vào trong tiểu viện.

“Lão đệ, lần này ta mang Nhị sư điệt của ngươi tới.” Ông lão tóc trắng cười hì hì nói.

“Bái kiến sư thúc.” Thất Bảo thánh giả hành lễ nói.

“Ngươi cũng gặp phải bình cảnh?” Từ Phàm kỳ quái hỏi.

“Hắn không phải, chỉ là nghe nói lão đệ có cách nhìn đặc biệt đối với đạo Đại La, cho nên cũng muốn xin lão đệ chỉ điểm một phen.”

“Liệt đồ còn chưa tới bình cảnh.” Ông lão tóc trắng nói.

Thất Bảo thánh giả bên cạnh lấy ra một tinh Huyền Hoàng chi khí, cung kính đưa tới trước mặt Từ Phàm.

“Đây là thứ ta hiếu kính sư thúc, xin sư thúc nhất định phải nhận lấy.” Thất Bảo thánh giả cung kính nói.

“Chỉ điểm thì chỉ điểm, nhận đồ của sư điệt thì xa cách quá rồi.” Từ Phàm lắc đầu nói, đẩy Huyền Hoàng chi khí trở về.

“Xin sư thúc nhất định phải nhận lấy.”

“Nếu ngươi lại bảo ta nhận, ta liền không chỉ điểm nữa, lấy về đi, gọi ta một tiếng sư thúc là đủ rồi.” Từ Phàm nói.

Nghe thấy lời Từ Phàm nói, Thất Bảo thánh giả đành thu lại một tinh Huyền Hoàng chi khí kia.

“Truyền thừa của lão Nhị là của một Đại La thánh giả sắp ba thân hợp nhất để lại.”

“Thiên Lạc bảo hà, Thánh Nhân thường tức.”

“Đạo hắn tu dung hợp càng nhiều trọng bảo, uy lực sẽ càng lớn.”

“Hiện nay đã dung hợp bảy món Hậu thiên linh bảo đỉnh tiêm, lại dung nhập vào một Hậu thiên linh bảo là có thể đột phá đến thân quá khứ.”

“Nhưng ngay lúc này lại đụng phải vài vấn đề nhỏ.” Ông lão tóc trắng nói xong liền bảo Thất Bảo thánh giả nói tiếp.

“Hiện tại thân đã bão hòa, không dung được món Hậu thiên linh bảo thứ tám.”

“Lúc ta truyền thừa vị Đa Bảo thánh giả kia, từ trong trí nhớ của hắn rõ ràng toàn bộ quá trình từ khi sinh ra đến khi vẫn lạc hắn đã trải qua, tu luyện đến bây giờ lại bị kẹt ở nơi không nên kẹt nhất.” Thất Bảo thánh giả nói.

Mười tám ngọc điệp truyền thừa được Thất Bảo thánh giả cung kính đặt trên mặt bàn bên cạnh Từ Phàm.

Từ Phàm cũng không khách khí, cầm một ngọc điệp lên bắt đầu xem xét.

Sau khi xem hết mười tám ngọc điệp truyền thừa, Từ Phàm mới ung dung nói: “Trước đây vị Đa Bảo thánh giả kia cũng không có điều kiện tốt như ngươi, lấy được một Hậu thiên linh bảo liền dung nhập vào người mình, không phân chia cao thấp.”

“Mà lúc ngươi tu luyện, tất cả pháp bảo dùng đều có độ phù hợp cao nhất, vấn đề này liền ra.”

Một dòng sông đa bảo xuất hiện trên bầu trời Ẩn Linh môn.

Bảy món Hậu thiên linh bảo đỉnh tiêm dẫn đầu thành thất tinh chi sự hiện lên trên dòng sông đa bảo.

Từ Phàm nhìn dòng sông đa bảo, thán phục.

“Sư phụ ngươi rốt cuộc yêu quý ngươi bao nhiêu, một trăm linh tám vạn Tiên khí, còn bảo khí, đạo khí đếm mãi không hết.”

“Trước đây sư phụ vì pháp bảo dung nhập vào người ta mà lao tâm khổ trí, vì tìm kiếm lượng lớn Tiên khí Hậu thiên linh bảo, không biết sư phụ đã tự bạo bao nhiêu lần.” Thất Bảo thánh giả cảm động nói.

“Chuyện bao nhiêu năm trước rồi, lão đệ có biện pháp giải quyết vấn đề này không?” Ông lão tóc trắng mong chờ hỏi.

“Chuyện này có cách gì dễ giải quyết sao.”

“Trước đây Đa Bảo thánh giả tự mình sáng tạo đạo này, phỏng chừng vẫn chưa hoàn thiện.”

“Để sư điệt tiếp tục hoàn thiện đạo Đa Bảo là được rồi.” Từ Phàm cười nói.

“Ta muốn thỉnh giáo sư thúc, tương lai đạo Đa Bảo đến đâu?” Đây mới là mục đích chủ yếu hắn tới đây.

“Tương lai sao?”

“Ta cảm thấy ngươi có thể thử dung nhập dòng sông đa bảo của ngươi vào trong đại thiên đạo trong Tam Thiên giới.” Từ Phàm đề nghị.

“Ta cũng đã nghĩ như vậy, nhưng nhờ sư tổ suy tính một phen, tiền đồ vô lộ.”

“Phương pháp của ngươi không đúng.” Từ Phàm nói, trong tay xuất hiện một ngọc điệp, bắt đầu ghi tin tức vào ngọc điệp.

“Sau khi xem xong lập tức tiêu hủy, nếu không nhân quả này ta gánh không nổi.” Từ Phàm đưa ngọc điệp cho Thất Bảo thánh giả nói.

“Tuân lệnh, sư thúc.” Thất Bảo thánh giả cung kính nhận lấy ngọc điệp nói.

“Không cần khách khí.”

Sau đó, Từ Phàm sai đệ tử đạo Mỹ Thực làm tiệc, chiêu đãi hai sư đồ này.

“Lão ca, lần sau có phải ngươi muốn dẫn Tam sư điệt tới đây luôn không?” Từ Phàm nhìn Ông lão tóc trắng hỏi.

“Ha ha, không gấp, lão Tam mới đột phá tới cảnh giới Đại La không lâu, phỏng chừng phải tu luyện thêm một thời gian nữa mới cần dùng đến lão đệ chỉ điểm.” Ông lão tóc trắng nói.
Bình Luận (0)
Comment