Chương 1068: Nhã hứng
Chương 1068: Nhã hứng
Nữ tử bị Truyền Tống trận bao vây trực tiếp truyền tống đến thành lớn gần đó.
Sau khi Giao Long Chân Tiên nhìn thấy nữ tử rời đi, thân thể vung lên, chui vào trong biển rộng vô biên vô hạn.
Động phủ của Tiêu Lạc Phàm nằm trên một ngọn núi như lợi kiếm ở Ẩn Nguyệt tông.
“Thực lực của ta vẫn quá yếu.” Nữ tử nói xong bắt đầu tu hành.
Giữa nhật nguyệt lưu chuyển, trăm năm đã trôi qua.
Tốc độ luyện chế thần đan đại bổ của Từ Phàm ngày càng nhanh, theo tính toán của Bồ Đào, chỉ cần bảy trăm năm là có thể hoàn thành ủy thác của đại ca.
Một lò thần đan đại bổ vừa được luyện xong, đại ca tốt đã cầm rượu ngon tới cửa.
“Lão ca, lần này lại là rượu ngon nào trong Tiên giới vậy.” Từ Phàm cười ha hả hỏi.
“Chính là rượu Long Cốt lấy long cốt Chân Long làm rượu, đã phủ đầy bụi trăm vạn năm, chính là thời điểm lưu chuyển.” Ông lão tóc trắng cười hì hì nói.
Sau đó con rối đã sớm có chuẩn bị bưng thức ăn do đệ tử đạo Mỹ Thực nấu lên bàn.
Mỗi một lần Từ Phàm luyện chế xong một lò thần đan đại bổ, đều sẽ nhấm nháp một loại rượu ngon danh tiếng Tiên giới.
“Lão ca tìm rượu ngon này không dễ dàng rồi.” Từ Phàm cầm vò rượu Long Cốt đó rồi nhẹ nhàng mở ra.
Lập tức, một hương rượu kỳ dị bay ra, Từ Phàm cúi đầu nhìn vào trong vò rượu.
Chỉ thấy một bóng dáng mờ ảo Chân Long đang bơi lội trong vò rượu.
“Lão ca, vò rượu ngon này đã nhập Thánh phẩm, tửu hồn đã sinh, chỉ hai chúng ta uống thì hơi lãng phí.” Từ Phàm có chút đáng tiếc nói, Thánh tửu cấp bậc này đã không phải là rượu nữa, mà là một loại Thánh dược thiên địa khó có được.
Hai người họ, một người có lỗ hổng lớn, uống bao nhiêu Thánh tửu này cũng vô ích.
Một người đầy đủ thiên phú nhưng lại bị hạn chế ở Chân Tiên kỳ, bổ sung bao nhiêu cũng vô dụng.
Cho nên chỉ hai người họ uống vò rượu này thì hơi lãng phí.
“Lão đệ có cách gì?” Ông lão tóc trắng nói, hắn cũng biết mình uống rượu này vô dụng.
“Sao không gọi đồ đệ của ta và ngươi cùng tham gia bữa tiệc này, trao đổi đôi chút tình cảm.” Từ Phàm nói.
“Được, ngoại trừ lão đại với lão lục, còn lại đều có thể đến.”
“Bên ta ngoại trừ lão tứ, còn lại đều ở trong tông môn.” Từ Phàm cười ha hả triệu hoán tất cả đồ đệ ở tông môn qua đây.
Không bao lâu sau, bốn đồ đệ bảo bối của ông lão tóc trắng cũng đến.
Mặc dù tu vi hai bên có chút chênh lệch, nhưng cũng có thể tán gẫu.
Bữa tiệc rượu giữa thầy trò hai bên tiến hành hòa thuận và êm đẹp.
Trong tiệc rượu, ông lão tóc trắng không nhịn được nhìn Từ Cương mấy lần.
“Lão ca, lẽ nào cảm thấy hứng thú với đại đồ đệ ta sao?” Từ Phàm cười trêu ghẹo nói.
“Không có, chỉ là cảm giác có chút duyên phận với đại đồ đệ của ngươi.” Ông lão tóc trắng cười ha hả nói.
Chẳng phải sao, lúc hắn vừa mới bắt đầu tính toán tương lai của Ẩn Linh môn, đã có một đôi mắt to nhìn chằm chằm hắn.
Ánh mắt đó không vui không buồn, nhưng ánh mắt đó lại khiến Thời Quang điện trong cơ thể hắn bắt đầu run rẩy.
Trải qua tiếp xúc, hắn có thể xác định đôi mắt đó chính là đại đồ đệ của lão đệ tương thân tương ái của mình.
“Không sao, chỉ là cảm giác sau này đồ đệ này của lão đệ rất có thể trở thành đại năng đứng đầu trong ba ngàn giới.”
“Mấy đồ đệ của ta so với mấy đồ đệ của lão đệ quả thực chính là chênh lệch giữa kiến hôi trên mặt đất và nhật nguyệt trên trời.” Ông lão tóc trắng nói xong còn quay đầu nhìn mấy đồ đệ không ra gì của mình.
“Lão ca, ngươi tuyệt đối đừng nói như vậy, hiện tại ngươi đã rất thành công rồi.” Từ Phàm vội vàng nói.
“Cả đời này của ta hiện tại có ba chuyện, một là theo sát bước chân của lão đệ.”
“Hai là dẫn đồ đệ tránh đại kiếp nạn trong mệnh.”
“Ba là dạy đồ đệ tốt, chờ mong có thể xuất hiện một Thánh Nhân.”
“Xong ba chuyện này, ta có thể mượn lão đệ tiêu dao ba ngàn giới rồi.”
“Lão ca có tâm cầu, ắt có đáp lại.” Từ Phàm nói.
Mỗi khi uống rượu xong, lão ca của mình đều sẽ nói những lời như vậy, Từ Phàm nghe nhiều cũng thấy phiền.
Sau bữa tiệc rượu, mọi người ngồi lại nói chuyện với nhau.
Lúc này, bỗng nhiên trên bầu trời xuất hiện một luồng uy áp khổng lồ.
Chỉ thấy một đầu rồng đủ để bao trùm cả Ẩn Linh đảo thò ra từ trên bầu trời.
Long uy khổng lồ tản ra trên Ẩn Linh môn.
“Ẩn Linh môn, giao Tiêu Lạc Phàm ra đây.”
Âm thanh ẩn chứa tiếng rồng ngâm trực tiếp khiến Bồ Đào sớm mở trận pháp phòng hộ cao nhất của Ẩn Linh đảo.
Sau đó trên bầu trời lại xuất hiện chín con Chân Long dài mấy vạn trượng.
“Dám ức hiếp trên đầu lão đệ ta, không muốn sống nữa đúng không.”
Từ Phàm vẫn chưa tức giận, ông lão tóc trắng bên cạnh hắn lại nổi giận.
“Lão nhị lão tam, hôm nay không rút gân rồng thối xuống thì đừng trở về nữa.” Ông lão tóc trắng phẫn nộ nói.
“Tuân lệnh sư phụ.”
Lúc này, một con sông dài vạn bảo xuất hiện trên bầu trời, trực tiếp chặn đầu rồng lại.
Sau đó trên bầu trời lại xuất hiện một vết nứt, một con ma long cấp bậc Đại La thánh giả chui ra từ trong khe nứt không gian.
“Cá chạch bùn của Long Tiên cung, hôm nay không để lại gân rồng thì đừng hòng trở về.”
Trên bầu trời vang lên tiếng gầm giận dữ của ông lão tóc trắng.
“Lão đại lão nhị, đừng nói nhảm nữa, rút gân rồng.”
Sông dài vạn bảo trên bầu trời với con ma long trực tiếp tập sát con Chân Long cấp bậc Đại La thánh giả.
“Lão ca, ngươi chớ kích động, hãy giao chín con cá chạch nhỏ này cho ta.”
Từ Phàm nhìn Chân Long Kim Tiên trên bầu trời, trong đầu hiện lên mấy ký ức không tốt.
Một con rối Kim Tiên loại kiếm tiên phóng lên trời, cầm trong tay thanh tiên kiếm cấp bậc Hậu thiên linh bảo, vọt về phía chín con Chân Long đó.
Trong lúc nhất thời, trên không Ẩn Linh môn thành chiến trường.
Trong Cửu Thiên, một con Chân Long Đại La gặp phải công kích của hai Đại La là Thất Bảo thánh giả và Huyền Âm thánh giả.
“Có phải Long Tiên cung dưới đáy biển các ngươi rất nhàm chán không, đến lãnh thổ Nhân tộc ta kiếm chuyện cũng không hỏi thăm trước.” Thất Bảo thánh giả nói.
“Nhị sư huynh, đừng phí lời với hắn, rút gân rồng trước hẵng nói, tiện thể lấy thêm mấy khúc xương rồng để sư thúc ngâm rượu.” Ma long mà Huyền Âm thánh giả biến thành nói ở bên cạnh.
Cứ như Chân Long Đại La trước mắt chỉ là một món ăn.
“Hiểu lầm, bọn ta vốn không có ý uy hiếp, chỉ là muốn thương lượng với Ẩn Linh môn, giao một đệ tử chưa đến Chân Tiên kỳ ra đây.” Chân Long Đại La đối mặt với sự vây công của hai Đại La Nhân tộc rõ ràng có chút hoảng hốt.
Trong lòng thầm mắng mấy con cá tạp thăm dò tin tức trong Long Tiên cung.
Chẳng phải nói là Ẩn Linh môn cao nhất chỉ có con rối Kim Tiên thôi sao?
Cho dù có người che chở, bảo hắn giao đệ tử chưa đến Chân Tiên ra, cũng không thể khiến hai Đại La Nhân tộc này ra tay!
“Hiểu lầm sao? Uy phong rất lớn vừa nãy của ngươi, chỉ thiếu chui mặt vào trong tông môn của sư thúc ta đòi người thôi đó.” Huyền Âm thánh giả giận dữ nói.
“Không được, hôm nay hiếm khi sư phụ vui như vậy, lại bị mấy con cá chạch các ngươi quấy rầy nhã hứng.”
“Giao gân rồng xương rồng thêm một móng vuốt rồng, nếu không sư phụ sẽ không bớt giận!”