Chương 1071: Cảnh cáo
Chương 1071: Cảnh cáo
“Tình cảm đó rất tốt, lão đệ, nhân thời gian này phải dạy ba đồ đệ xấu của ta một chút.” Ánh mắt ông lão tóc trắng phát sáng nói.
Phương thức mà hắn dạy đồ đệ rất thô bạo, để ngươi tìm truyền thừa tốt nhất, pháp bảo tốt nhất, còn lại đều là dựa vào bản thân.
Ba sư điệt Đại La của Từ Phàm đều mong đợi nhìn hắn.
Bọn họ biết mặc dù tu vi của sư thúc này thấp, nhưng nhãn giới với hiểu biết đại đạo ba ngàn giới tuyệt đối là đỉnh cấp.
Giống như Đại La được nuôi trưởng thành từ nhỏ như bọn họ, rất chờ mong có được chỉ dẫn này.
Từ Phàm nhìn ba đôi mắt chờ đợi đó, khẽ gật đầu.
Dù sao cũng mấy ngày nữa là đến Toàn Long yến, uống trà tán gẫu, chỉ điểm chỉ điểm, thì ngày tháng sẽ trôi qua rất nhanh.
Nhưng Từ Phàm đã đánh giá thấp khát vọng của ba sư điệt Đại La của hắn.
Ngay lúc Từ Phàm bắt đầu chỉ điểm, đột nhiên cảm giác tốc độ dòng thời gian xung quanh chậm lại.
Nhưng lĩnh vực tốc độ dòng thời gian này rất nhẹ, chỉ cần khẽ dẫn phát ít rung chuyển là có thể phá giải.
Từ Phàm hơi khó hiểu nhìn về phía Thư Linh thánh giả.
“Sư thúc, cơ hội này hiếm có, ta với lão nhị lão tam muốn nghe thêm một chút hiểu biết của sư thúc đối với đại đạo.” Thư Linh thánh giả cười nói.
“Đúng vậy, sư thúc, lần trước nghe sư thúc chỉ điểm xong, ta đã hiểu ra, sau đó tu hành cũng thoải mái không ít, hiện tại sư điệt đã sắp đến thân viên mãn rồi.” Thất Bảo thánh giả nói.
“Trong sư điệt cảnh giới Đại La thì chỉ có ta là chưa được sư thúc chỉ điểm, cho nên lần này xin sư thúc dạy cho.” Huyền Âm thánh giả nói.
Từ Phàm yên lặng tính toán một chút, tốc độ dòng thời gian ở khu vực của hắn đến khi Toàn Long yến mở tiệc ít nhất phải ba năm.
Nhìn ba đôi mắt khát vọng đó, Từ Phàm khẽ thở dài, chỉ điểm thì chỉ điểm thôi.
Hiện tại lão ca với đám đồ đệ của hắn đã không còn là người ngoài trong mắt Từ Phàm.
Đệ tử ngoài Ẩn Linh môn đã trở về, đệ tử tu luyện trong tông môn trên cơ bản cũng hoàn toàn xuất quan.
Toàn bộ tông môn lại lần nữa náo nhiệt, hiện tại trên dưới toàn tông chỉ chờ đợi Toàn Long yến.
Để làm một bữa Toàn Long yến, dường như hai đệ tử đạo Mỹ Thực đã điều động hết những đệ tử phụ tu đạo Mỹ Thực.
Mấy vạn đệ tử xử lý Chân Long Kim Tiên dưới sự chỉ dẫn của đệ tử mỹ thực.
“Cắt thịt rồng xuống, nhất định phải đặt trong tiên dịch Băng Dung để cất giữ.”
“Tim gan trên người Chân Long Kim Tiên nhất định phải đặt trong tiên dịch thuần để bảo dưỡng.”
“Đừng ai có chủ ý với bốn mắt rồng đó, càng không được thèm thuồng, thuốc này sẽ dùng làm canh bổ mắt cho các sư huynh đệ toàn tông, các sư huynh đệ tu luyện thần thông nhãn bộ có phúc rồi.”
“Còn xương rồng, một nửa ngâm rượu, ba phần làm thuốc, hai phần còn lại làm bánh, các sư huynh đệ Luyện Thể ăn nhiều một chút.”
Hai đệ tử đạo Mỹ Thực vui vẻ chỉ dẫn ở trên bầu trời.
Mặc dù hai phần quan trọng của Chân Long Kim Tiên đều bị lột đi, nhưng trong mắt mỹ thực vẫn là nguyên liệu nấu ăn đứng đầu.
“Tống sư huynh, vừa rồi Bồ Đào truyền tin tức đến, có một bộ phận đệ tử vì nguyên nhân đặc thù nên không thể trở về tông môn, cần chúng ta để lại ngàn phần nguyên liệu nấu Toàn Long yến.” Đệ tử đạo Mỹ Thực nói.
“Có chứ, tốt nhất là để Bồ Đào dùng thủ pháp bảo quản cao cấp nhất, lại dùng thời gian đạt tới thời gian cấm chế, đề phòng nguyên liệu nấu ăn biến chất.” Tống sư huynh nói.
“Vậy được, vậy ta đi chuẩn bị.”
Ở tông môn nhàn rỗi không có việc gì, hơn phân nửa đệ tử đều tụ tập ở bình nguyên phía sau quan sát Chân Long Kim Tiên đang từ từ phân giải.
Mà đúng lúc này, Thiên Giác thành do Ẩn Linh môn trấn giữ đột nhiên bị một chưởng lớn hung hăng vỗ xuống.
Cả tòa Thiên Giác thành hóa thành phế tích, mười ba vạn con rối Chân Tiên với hai con rối Kim Tiên trấn giữ ở nơi này đều bị tiêu diệt.
“Chủ nhân, Hoang Bắc Tiên vực bị mấy Đại La Yêu tộc đẩy, nghe đồn Chuẩn Thánh Yêu tộc cũng đích thân đến tiền tuyến.” Tiếng Bồ Đào vang lên.
Vừa hay Từ Phàm cũng giảng xong giai đoạn này.
“Mười ba vạn con rối Chân Tiên, hai ngàn pháo Thánh Lôi, hai con rối Kim Tiên đều bị Đại La Yêu tộc nghiền nát.”
Nghe Bồ Đào báo cáo, bỗng nhiên Từ Phàm cảm thấy con rối Kim Tiên của tông môn hắn đúng là có nhiều khó khăn.
Từ sau khi luyện ra con rối Kim Tiên đầu tiên, trước sau đã tổn thất gần mười con.
“Sư thúc, ngươi có việc cứ xử lý trước, không cần quan tâm đến bọn ta.” Thư Linh thánh giả chu đáo nói.
“Không sao, hiếm khi thời gian này giảng có hứng như vậy, đâu thể làm rối loạn hứng thú của các ngươi được.” Cho nên Từ Phàm lại nói tiếp.
Mãi cho đến một ngày trước khi Toàn Long yến bắt đầu, Từ Phàm mới tính, chỉ điểm xong cho ba sư điệt Đại La của hắn.
“Sao con rối Kim Tiên của tông môn chúng ta lại khó khăn như vậy, từng con một rời khỏi tông môn.” Từ Phàm ngồi trong tiểu viện thở dài nói.
“Chủ nhân, người ra tay lần này có lẽ là Băng Tượng thánh giả của Yêu tộc, chính là Tượng tộc dị chủng thiên địa, dùng lực chứng thực được đạo Đại La.” Bồ Đào nói.
Từ Phàm lặng lẽ lấy ra quyển sổ nhỏ, đầu tiên là nhìn mặt bìa, sau đó lật qua, trong trang thứ hai là cảnh tượng ngưng tụ Băng Tượng thánh giả.
Sau khi ngưng tụ ở trang hai, Từ Phàm vẫn cảm thấy hơi khó chịu.
“Bồ Đào, Tượng tộc có mấy Đại La?” Từ Phàm hỏi.
“Căn cứ vào cơ sở dữ liệu ghi lại, trong tổ chức có bốn Đại La, trong đó Thiên Tị thánh giả với Băng Tượng Đại La có quan hệ gần nhất.”
Từ Phàm lại thêm Thiên Tị thánh giả vào trang hai.
Đúng lúc này, trên bầu trời xuất hiện một Chân Long dài ngàn trượng, sớm đã đáp vào trong hồ lớn, bay về phía Ẩn Linh môn.
Lúc này trên bầu trời đột nhiên xuất hiện ba đôi mắt, mặt mang sát ý nhìn chằm chằm Chân Long Kim Tiên đó.
“Ngươi tới đây để thêm thức ăn sao?”
Trên bầu trời vang lên âm thanh của Thư Linh thánh giả, suýt chút nữa dọa cho Chân Long Kim Tiên đó chảy nước tiểu.
“Ta không phải tới gây chuyện!”
“Ta muốn nói chuyện với Ẩn Linh môn, nếu thật sự muốn mở Toàn Long yến thì chính là không chết không thôi với Long tộc, làm như vậy thật sự không đáng.”
“Nếu như nguyện ý, Long Tiên cung ta đồng ý dâng ba tiên thú quý giá cấp bậc Kim Tiên, mỗi một con đều không thua Chân Long trong tay quý tông môn.”
Chân Long Kim Tiên bị ba cặp mắt của Đại La nhìn chằm khẽ run rẩy nói.
“Người của Long Tiên cung các ngươi thật sự quan tâm đến thi thể của Chân Long Long tộc đến vậy sao?” Bóng dáng mờ ảo của Từ Phàm xuất hiện trước mặt Chân Long đó, có hứng thú hỏi.
“Bị dị tộc ăn mất là sỉ nhục lớn nhất Long tộc bọn ta.”
“Nhân quả của Tiêu Lạc Phàm quý tông môn và Long Tiên cung ta dây dưa tạm không nói đến.”
“Nhưng Long Tiên cung ta đã cho quý tông môn bậc thang xuống, hy vọng quý tông môn thuận thế bước xuống, đừng làm ra việc như ăn thi thể Long tộc ta, đó chính là cảnh tượng không chết không thôi.”
“Đến lúc đó năm Chân Long Đại La Long Tiên cung ta áp trận, Chuẩn Thánh Nhân tộc các ngươi đến cũng vô dụng.” Chân Long đó kích động khuyên nhủ, biểu hiện như đang suy nghĩ cho Ẩn Linh môn.
Ngay lúc Chân Long Kim Tiên đó nói chuyện, bỗng nhiên trong Ẩn Linh đảo tản ra một mùi thơm lạ lùng.
Không bao lâu, mùi thơm tràn ngập cả hồ lớn.
Mà sau khi Chân Long Kim Tiên đó ngửi thấy mùi thơm này, sắc mặt lập tức thay đổi.