Chương 1089: Vận mệnh trêu đùa
Chương 1089: Vận mệnh trêu đùa
“Một cự chu cấp bậc Tiên thiên linh bảo và bốn chiếc chiến hạm Hậu thiên linh bảo đỉnh cấp. Đây là loại tọa giá phổ thông nhất của ta trước kia ư?” Nghe Tiểu Ngọc giảng giải, Vương Vũ Luân kinh ngạc nói.
“Đúng, đây đều là loại tọa giá mà ngày trước ngươi để lại cho phu nhân, nhưng đáng tiếc bọn ta chỉ được phu nhân dùng trong thời gian ngắn ngủi mười triệu năm.”
“Sau này, thực lực của phu nhân tăng lên đã đi đến vùng đất bên ngoài giới, bọn ta không còn phát huy được tác dụng.” Ngữ khí của Tiểu Ngọc trầm thấp nói.
Vương Vũ Luân mang theo Mộ Dung Thiến Nhi đi tới bên trên boong thuyền lớn.
Thông qua vòng bảo hộ trong suốt, Vương Vũ Luân biết cự chu là phương tiện vận chuyển trong trong tinh vực.
Một vị tướng sĩ người mặc trọng giáp đi tới bên người Vương Vũ Luân quỳ xuống.
“Chủ nhân, Ngọc Giới chu đang chạy vô định trong tinh vực, xin chỉ thị.” Tướng sĩ mặc trọng giáp cung kính nói.
“Vậy trước tiên quay về Mộc Nguyên Tiên giới.” Lúc này, Vương Vũ Luân hạ lệnh.
“Tuân lệnh!”
Sau đó tướng sĩ biến mất trước mặt Vương Vũ Luân.
“Chủ nhân, bọn họ là bảo vệ trên cự chu.” Tiểu Ngọc giới thiệu nói.
“Đều là tu vi chiến lực gì đó.” Vương Vũ Luân đột nhiên hiếu kì hỏi.
“Vị vừa rồi là thủ lĩnh hộ vệ, có chiến lực Chuẩn Thánh.”
“Ngoài ra còn có 32 vị Đại La, 108 vị Kim Tiên.”
“Bọn họ đều đã bị ràng buộc với Ngọc Giới chu, xem như con rối khí linh.” Tiểu Ngọc giới thiệu.
“Chuẩn Thánh!”
“Rốt cục vị này kiếp trước là người nào?” Vương Vũ Luân cảm khái nói.
“Tiểu Ngọc, đến Mộc Nguyên Tiên giới mất bao lâu?”
“Sáu mươi năm, nếu một vài thông đạo viễn cổ kia còn ở đó thì thời gian bốn mươi năm là đủ.” Tiểu Ngọc trả lời.
“Sáu mươi năm, khoảng thời gian này còn có thể!” Vương Vũ Luân biết Tam Thiên giới rộng lớn không bờ, có thể tốn thời gian sáu mươi năm mới trở về đã tính là tốt rồi.
Đúng vào lúc này, một thanh âm đột nhiên vang vọng trong tinh vực.
“Tỷ phu?”
Thanh âm chứa một chút nghi hoặc nhưng kinh ngạc, vui mừng nhiều hơn.
Chỉ thấy chín con Chân Long Đại La kéo một tòa Tiểu Tiên giới chạy song song với Ngọc Giới chu.
Dáng vẻ của chín con Chân Long Đại La vô cùng hung hăng càn quấy, giống như nhìn ai cũng không vừa mắt.
Lúc này, tướng sĩ trọng giáp vừa xuất hiện bên người Vương Vũ Luân, hung hăng trừng mắt liếc chín con Chân Long Đại La hung hăng kia.
“Dám nhe răng ở trước mặt chủ nhân ta, muốn được làm thành đồ ăn à?” Một âm thanh uy nghiêm vang lên.
Chín con Chân Long Đại La vốn còn hung hăng, trong nháy mắt bị dọa đến cụp đuôi.
Đúng vào lúc này, một vị nam tử người mặc long giáp xuất hiện trên Tiểu Tiên giới.
Sau đó trực tiếp đột phá vòng bảo hộ của Tiên Thiên linh chu, xuất hiện ở bên người Vương Vũ Luân.
“Tỷ phu, không nghĩ có thể gặp ngươi ở đây!”
“Lần trước ngươi cũng đến cửa nhà, kết quả bị Tiểu Linh Đương kia cướp đi, suýt chút nữa khiến tỷ ta tức phát khóc.”
“Lần này ngươi nhất định phải trở về Tiên triều Đại Chu với ta.”
Nam tử ngang ngược mặc long giáp nhìn Vương Vũ Luân chân thành nói.
“Ngươi là chủ nhân của Tiên triều Đại Chu ư?” Vương Vũ Luân kịp phản ứng.
“Ha ha, cuối cùng tỷ phu nhớ ra rồi.” Nam tử mặc long giáp vui vẻ nói.
Thủ lĩnh hộ vệ Chuẩn Thánh bảo vệ bên người Vương Vũ Luân, sắc mặt của hắn lúc này âm trầm, hai chân hơi cong, giống như đang chịu đựng áp lực cực lớn.
Nhìn thê muội nhiệt tình như vậy, Vương Vũ Luân nhất thời cũng không biết nên nói cái gì.
“Tỷ phu, ta biết một đời này ngươi thực sự muốn ta trở về, đến lúc đó ngươi cũng không thể bắt nạt tỷ ta.”
“Khoảng thời gian ngươi rời đi này, sự nhớ nhung của tỷ ta đối với ngươi giống như dòng sông thời gian vĩnh hằng của Tam Thiên giới, chảy trôi không nghỉ.”
“Sau khi tỷ ta cảm nhận được khí tức của ngươi thì mừng rỡ như điên, cho rằng có thể tận hưởng một nửa thời gian thuộc về hai người khi ở bên cạnh ngươi, nào biết lại bị... vượt lên trước.” Nam tử mặc long giáp vốn muốn chỉ mặt gọi tên, nhưng sau đó nghĩ đến cái gì thì ngừng lại.
“Vậy ta có thể đi một chuyến trở về Mộc Nguyên Tiên giới hay không, sau đó lại đi Tiên triều Đại Chu.” Vương Vũ Luân nói.
“Tỷ phu, ngươi muốn gặp ai? Ta mời người đến Tiên triều Đại Chu cho ngươi.”
“Hiện tại ta chỉ muốn đưa ngươi đến trước mặt tỷ ta.”
“Tỷ phu đừng trách móc.” Nam tử mặc long giáp nói.
“Tỷ phu, ngươi đừng phản kháng, một suy nghĩ của ta có thể trấn áp một hạm đội của ngươi, cho nên ngoan ngoãn đi cùng ta, ngươi muốn gặp ai, ta đều có thể mời đến Tiên triều Đại Chu cho ngươi.” Nam tử mặc long giáp hung hăng nói.
“Tiểu Ngọc, tranh thủ thời gian đi sang Tiên triều Đại Chu cho ta, đã quá lâu tỷ ta chưa gặp ngươi.”
Dường như nam tử mặc long giáp rất quen thuộc với chiếc linh chu Tiên thiên này.
“Tiểu Ngọc, đi Tiên triều Đại Chu, sau lại trở về Mộc Nguyên Tiên giới.” Vương Vũ Luân đành phân phó.
“Như này là được rồi, tỷ phu, nhiều năm không gặp như vậy, chúng ta phải ôn chuyện, uống một trận.”
“Còn thê tử đời này của tỷ phu, cùng một Tiên giới với ta, ta mời các ngươi ăn cửu trân thiên địa.” Nam tử mặc long giáp mời nói, sau đó liền dẫn Vương Vũ Luân và Mộ Dung Thiến Nhi đi Tiểu Tiên giới.
Ngọc Giới chu và bốn chiếc chiến hạm Hậu thiên linh bảo cùng bị thu vào trong Tiểu Tiên giới.
Sau đó chín con Chân Long Đại La kéo lấy một tòa Tiểu Tiên giới, tiến vào trong thông đạo không gian chưa biết.
Qua một khoảng thời gian thật dài, hư không đột nhiên lóe sáng.
Một con Tổ Long màu bạch ngọc từ trong chui ra, trong lòng có dự cảm nhìn phương hướng mà Tiểu Tiên giới biến mất.
“Ngư Long Tiên Đế, Long tộc ta sẽ có một ngày nào đó khiến ngươi đẹp mặt.” Địa Huyền Tổ Long cắn răng nói, sau đó lại chui vào trong hư không.
Lúc này, Từ Phàm tăng tốc thời gian ở Ẩn Linh môn, đột nhiên cảm thấy có loại ảo giác bị vận mệnh trêu đùa.
Từ Phàm dừng suy diễn ba nghìn đại đạo.
“Vì sao vừa nãy có cảm giác là một loại đại đạo đang trêu ngươi.” Từ Phàm hơi nghi hoặc nói, sau đó bói cho mình một quẻ, nhưng không tính ra cái gì.”
“Bồ Đào, trong tông môn có xảy ra chuyện lớn gì không? Từ Phàm hỏi tiếp, chắc chắn cảm giác vừa rồi của bản thân không phải kiểu không có lửa thì sao có khói, hắn sợ là có một số việc mà mình không có dự liệu được.
“Tất cả việc trong tông môn đều nằm trong khống chế, không có việc gì phát sinh bất ngờ.” Bồ Đào đáp lại nói.
“Vậy thì kì quái, ngoài tông môn, thứ hiện tại có liên quan với ta chính là con Tổ Long đến từ Thần Long giới!”
“Hẳn là con rồng này muốn đến Mộc Nguyên Tiên giới sớm hơn một trăm hai mươi năm.” Từ Phàm nhíu mày nói.
“Bồ Đào, lại đề cử cho ta mấy kế hoạch tháo chạy sau khi vài con Tổ Long đến Mộc Nguyên Tiên giới.” Từ Phàm không yên tâm nói.
Gặp phải việc lớn kiểu sinh tử tồn vong kia, chuẩn bị bao nhiêu thủ đonạ đằng sau đều không quá đáng.
Mặc dù Từ Phàm giành được sự đảm bảo của các thế lực lớn trong Nhân tộc của Mộc Nguyên Tiên giới, bọn họ sẽ ngăn cản Tổ Long tới.
Nhưng mọi chuyện đều có cái gọi là nhỡ đâu, nhỡ đâu Tổ Long kia không nể mặt mũi, đi lên liền xử lý Ẩn Linh đảo thì làm sao.
Cho nên Từ Phàm phải chuẩn bị cho tốt hoàn toàn.
“Chủ nhân, Thiên Đỉnh thương hội sẽ gửi cho ngươi một thông tin - gửi đến từ khu vực tinh vực biên giới.” Bồ Đào nói.
Sau đó, mỗi lần bị phong ấn thì chùm sáng sẽ xuất hiện trước mặt Từ Phàm.
Đây là thủ đoạn truyền thông tin xuyên Tiên giới của Thiên Đỉnh thương hội, ngoài chính con người, cho dù là Thiên Đỉnh thương hội cũng không thể giải mã thông tin trong đó.
Từ Phàm nhẹ nhàng giải chùm ánh sáng này, một loạt tin tức xuất hiện trong đầu hắn.
“Vũ Luân được Tiên triều Đại Chu tiếp rồi ư?”