Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1099 - Chương 1099: Vượt Ải

Chương 1099: Vượt ải Chương 1099: Vượt ải

Từ Phàm nhìn đồ vật trong danh sách đổi, sau đó gật đầu, tốt hơn không ít so với trong dự đoán của hắn.

Lúc này, thế giới giai thứ nhất vỡ vụn, một cây gậy pháp bảo cực phẩm lóe ra ánh kim loại xuất hiện trước mặt Từ Phàm.

“Đây là khen thưởng của bậc thứ nhất ~” Tiểu quang xà nói.

Từ Phàm nhìn cây gậy này đột nhiên nở nụ cười, sau đó tiến vào tầng tiếp theo.

Bậc thứ hai có một đám yêu thú phi điểu, Từ Phàm trực tiếp chạm nổ linh khí trong đám yêu thú phi điểu.

Cứ như vậy, Từ Phàm vững vàng đi tới bậc thang tầng thứ 1001.

Kiến trúc của tầng 1001 này không bất cứ yêu thú và kẻ địch nào.

Chỉ có một nam tử mặc áo xanh, lẳng lặng ngồi ngay ngắn trước một bàn cờ.

“Trong thời gian bất động ở đây, chỉ cần thắng ta trên ván cờ là có thể đi lên một tầng.” Nam tử áo xanh đưa tay làm tư thế mời, ra hiệu Từ Phàm nhập tọa đánh cờ.

Từ Phàm nhập tọa đánh cờ hỏi: “Nơi này đã có thể bất động thời gian, vậy có thể gia tốc không?”

“Không biết.” Nam tử áo xanh lắc đầu nói.

“Vậy đánh cờ đi.” Từ Phàm cũng lười nói nhảm.

“Ngươi trên nước ~” Nam tử áo xanh nói.

Từ Phàm đầu tiên là kỳ quái nhìn nam tử kia một cái, sau đó hạ quân đen.

Sau nửa canh giờ, trong ánh mắt không thể tin của nam tử, Từ Phàm ung dung đứng dậy đến tầng tiếp theo.

“Tức cười, không rõ thực lực của ta liền để ta trên nước.” Từ Phàm lắc đầu cười nói, bây giờ hắn cảm thấy khảo nghiệm này cũng thật là thú vị.

Tầng thứ 1002, vậy mà là cờ năm quân, còn là loại bàn cờ lớn vô hạn kia.

Vẫn là nửa canh giờ, vẫn là vẻ mặt không thể tin quen thuộc.

Từ Phàm thong thả đi qua bên người nam tử đánh cờ.

Tầng thứ 1003, là một loại bàn cờ có liên quan đến đạo Không Gian, sau khi Từ Phàm hiểu xong quy tắc, vẫn là nửa giờ.

Cứ như vậy, mãi cho đến tầng 2000, Từ Phàm đều chơi hết đủ loại cờ, trải qua những khảo nghiệm này, hắn vậy mà cảm giác đạo Thôi Diễn có tinh tiến hơn một chút so với trước kia.

“Nếu đổi lại là người có thiên phú kỳ đạo kém, không đến ngàn vạn năm phỏng chừng không ra được.” Từ Phàm quay đầu lại nhìn xuống nói.

Từ tầng 2000 nhìn xuống, Từ Phàm loáng thoáng có thể nhìn thấy hư ảnh thế giới hắn đã thông qua khảo nghiệm trước kia.

Tầng 2001, Từ Phàm cảm giác bản thân biến thành nhục thể phàm thai.

Cách đó không xa, một người ăn mặc kiểu kiếm khách cổ trang đang ôm kiếm đứng đấy.

Lúc này, một thanh kiếm bay thẳng xuống từ trên bầu trời, trực tiếp cắm xuống trước mặt Từ Phàm.

“Ngươi có cơ hội phục sinh vô hạn, cho đến khi đánh thắng được kiếm khách trước mắt.”

“Ngươi có thể thông qua một ngàn tầng kỳ đạo kia khiến ta vô cùng ngoài ý muốn, nhưng ta nói cho ngươi, bắt đầu từ tầng này, ngươi sẽ nghênh đón khiêu chiến chân chính.” Tiểu quang xà nói.

“Chủ nhân, để ta nuốt con rắn này đi, ta cảm giác sau khi nuốt nó, lực tính toán logic của ta có thể tăng lên ba mươi phần trăm đó.” Giọng Bồ Đào vang lên trong lòng Từ Phàm.

“Đừng gấp, chờ làm rõ nơi truyền thừa này rồi lại nói.” Trong lòng Từ Phàm an ủi nói.

Từ Phàm nhẹ nhàng rút lên thanh kiếm cắm trên mặt đất, dùng ngón tay gảy nhẹ lên thân kiếm, phát ra tiếng kiếm kêu.

“Tốt, người chế tạo thanh kiếm này cũng là một thợ thủ công tốt.” Từ Phàm tán thưởng nói, sau đó cầm kiếm đi về phía vị kiếm khách nơi xa.

“Quang Thần thiên tôn tìm thiên tài đạo Thời Gian và Không Gian, vì sao kiểm tra lại không có chút đồ vật liên hệ nào.” Từ Phàm hỏi mang tính dò xét.

“Ta cũng không rõ lắm, đây là khảo nghiệm chủ nhân thiết lập.” Tiểu quang xà nói.

Tiểu quang xà thảnh thơi ở một bên nhìn, mỗi khi nơi truyền thừa này có người khiêu chiến là thời gian hắn vô cùng vui vẻ.

Nhìn những người khiêu chiến đó trải qua thời gian tra tấn dài đằng đãng mà vẫn không cách nào ra khỏi nơi truyền thừa, cảm giác đau đớn lộ ra kia khiến tiểu quang xà rất hưởng thụ.

“Vị kiếm khách xa xa kia, có được kiếm thuật giai đoạn mạnh nhất của phàm nhân, người vượt qua cửa ải này nhanh nhất, cũng dùng đến ba mươi vạn năm.” Tiểu quang xà nhìn Từ Phàm cầm kiếm chậm rãi tới gần kiếm khách nói.

“Dài nhất cần bao nhiêu năm ~” Từ Phàm đột nhiên quay đầu, cảm thấy hứng thú hỏi, không thèm để ý đến kiếm khách cách đó không xa.

“Một ngàn vạn năm, trực tiếp tiêu diệt tiên hồn Chân Tiên của vị kia.” Tiểu quang xà hưng phấn nói.

“Vậy ngươi đoán xem, ta có thể nán lại cửa ải này bao nhiêu năm?”

“Ít nhất cũng cần năm mươi vạn năm ~”

“Xin cứ yên tâm, tốc độ thời gian trôi qua ở nơi này cực kỳ chậm, lấy cường độ tiên hồn của ngươi chống đỡ hai ngàn vạn năm cũng không thành vấn đề.” Tiểu quang xà cười nói.

Đúng lúc này, một luồng kiếm quang đột nhiên loé qua mắt tiểu quang xà.

Sau đó đầu của kiếm khách kia lăn xuống đến bên dưới tiểu quang xà.

“Ngại quá, khiến ngươi thất vọng rồi.” Khóe miệng Từ Phàm lộ ra nụ cười.

Phía sau, trong ánh mắt thất vọng của tiểu quang xà, Từ Phàm nhẹ nhàng vượt qua một ải tiếp một ải.

Trong trạng thái nhục thể phàm thai, đao thương kiếm côn, búa rìu móc xiên, còn có các loại binh khí trước kia Từ Phàm chưa từng thấy qua.

Nhưng cũng không ngoại lệ, đối thủ chống đỡ được nhiều nhất ba chiêu.

Cứ như vậy, Từ Phàm đi tới cửa tầng thứ 3001.

Từ Phàm nhìn tích phân của mình, đã có ba trăm vạn tích phân.

“Giúp ta tìm kiếm trọng bảo thời gian.” Từ Phàm nhìn danh sách đổi trong bảo khố nói.

Màn sáng trước mặt Từ Phàm theo đó biến hóa, sau đó liền thấy trọng bảo thời gian với đủ hình thái đứng xếp hàng trên danh sách trong màn sáng.

“Đổi tất cả tích phân của ta thành trọng bảo thời gian.” Từ Phàm nhìn tiểu quang xà nói.

“Ba trăm vạn tích phân đều đổi hết thành trọng bảo thời gian, ngươi xác định?”

Từ Phàm gật đầu.

Cuối cùng một truyền tống trận xuất hiện trước mặt Từ Phàm, đủ loại trọng bảo thời gian xuất hiện phía trước Từ Phàm.

“Chủ nhân, những này trọng bảo thời gian xấp xỉ có thể gia tốc tám ngàn năm nguyên bản cho ngươi.” Giọng Bồ Đào vang lên trong lòng Từ Phàm.

“Nói như vậy, chỉ cần nơi truyền thừa này là có thể gom đủ trọng bảo thời gian còn lại?” Từ Phàm có hơi bất ngờ hỏi.

“Căn cứ vào tra cứu của chủ nhân về thời gian trọng bảo nơi truyền thừa này dự trữ, hẳn là đủ chủ nhân tiêu hao sau này.”

“Không tệ, chúng ta tiếp tục vượt ải thôi.” Từ Phàm thu lại nhóm trọng bảo thời gian này nói.

Tầng 3001, cảnh giới trên người Từ Phàm được thả đến Trúc Cơ kỳ.

Lúc này, bày ra trước mắt Từ Phàm là một con đường lớn rộng vạn dặm, dài chín ngàn vạn dặm.

Trên đường lớn tràn đầy yêu thú, Từ Phàm giương mắt nhìn lên, thậm chí còn cảm giác được có yêu thú Nguyên Anh kỳ.

“Bắt đầu từ cửa ải này, mỗi yêu thú đánh giết được đều sẽ có tích phân tương ứng.”

“Hơn nữa tầng 3001 đến tầng 4000 hợp nhất lại với nhau.” Tiểu quang xà ở bên cạnh nói.

“Có hạn chế thời gian không?” Từ Phàm hỏi.

“Không có, nhưng thời gian ở lại một nơi càng dài thì sẽ có yêu thú lợi hại tới phục kích ngươi.” Tiểu quang xà nói.

“Không tệ, một ngàn cửa ải hợp nhất với nhau, như này cũng bớt việc.”

“Nhưng cửa ải này phải nói là không thể lại giết từng con một nữa, như vậy hiệu suất quá chậm.”

Từ Phàm nói xong lièn bước vào con đường lớn dài chín ngàn vạn dặm kia.

Cuối cùng, sau lưng Từ Phàm xuất hiện một hắc ảnh đại biểu cho đại đạo tử vong, tản ra khói đen vô cùng vô tận.

Đến mức mà, phàm là yêu thú bị lây nhiễm khói đen đều điên cuồng cả lên, điên cuồng đánh giết, cắn nuốt những yêu thú xung quanh.

Đồng thời mỗi yêu thú tử vong, lập tức sẽ hóa thành một con tử vong trùng, bắt đầu tìm kiếm yêu thú ký chủ mới.

“Đây là lần đầu dùng thần thông tà ác như vậy, hiệu quả còn không tệ.”
Bình Luận (0)
Comment