Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1101 - Chương 1101: Chơi Cờ

Chương 1101: Chơi cờ Chương 1101: Chơi cờ

Từ Phàm vừa nói xong, trực tiếp cầm trọng bảo thời gian và Hậu thiên linh bảo thu vào trong không gian Tiên khí rời đi.

Toàn bộ nơi truyền thừa đều đang tìm cách khống chế Từ Phàm, Bồ Đào cũng đang nghĩ cách khống chế toàn bộ nơi truyền thừa.

Sau khi Từ Phàm xông qua hai vạn bốn ngàn giai, Bồ Đào đã thành công nắm một chút quyền nhỏ trong nơi truyền thừa, đủ để giúp Từ Phàm rời đi.

Ngoài nơi truyền thừa, một chiếc tiên chu cứ như vậy lẻ loi, trơ trọi dừng ở trong tinh vực.

Một tia sáng từ đầu tiên chu sáng lên, Từ Phàm trở lại tiên chu.

“Bồ Đào, trở về Mộc Nguyên Tiên giới, trước tiên ta cần ném cái nồi trên người ta cùng với một tia bản nguyên Thiên Tôn đi.” Từ Phàm nhanh chóng nói xong liền tiến vào bên trong một tòa Tiểu Tiên giới rồi khởi động bế quan.

Tất cả những việc này đều xảy ra rất nhanh, nhanh đến mức Từ Nguyệt Tiên không kịp nói câu nào.

“Bồ Đào, sư phụ thế nào?” Từ Nguyệt Tiên hiếu kì hỏi.

“Chủ nhân bị đoạt xá và vướng mắc nhân quả ở nơi truyền thừa.”

“Hiện tại giành đủ trọng bảo thời gian, chủ nhân cần đoạt lại thân thể của mình.” Bồ Đào giải thích nói.

“Lại còn có người có thể đoạt xá sư phụ á?” Từ Nguyệt Tiên kinh ngạc nói.

“Đây là một phương thức đoạt xá cấp cực cao, không giống đoạt xá bình thường.”

Lúc này, trong Tiểu Tiên giới của tiên chu, Từ Phàm bắt đầu tranh quyền khống chế thân thể với người trong cơ thể mình.

“Bản nguyên Thiên Tôn che đậy đại thiên cơ này thật đúng là khó đối phó.” Sắc mặt Từ Phàm nghiêm trọng nói.

“Không xử lý cẩn thận, có thể sẽ lật xe!”

“Bồ Đào, dốc toàn lực dùng trọng bảo thời gian mà ta giành được để gia tốc tiểu thế giới này, tranh thủ trở lại Mộc Nguyên Tiên giới trước khi thăng lên Kim Tiên.” Từ Phàm hạ lệnh.

Đúng lúc này, một luồng khí tức như có như không tản ra từ trên người Từ Phàm.

Sắc mặt Từ Phàm trở nên xám xịt hơn.

“Bồ Đào, đừng gia tốc thời gian, đi vòng Tiên giới phế tích Dương Thần.” Từ Phàm lạnh nhạt nói.

Lúc này, dáng vẻ của Từ Phàm cực kỳ giống Thánh Nhân tiêu dao một mình ở diệt thế.

“Tuân lệnh!”

Nhưng sau đó, Từ Phàm xuất trần không kiên trì được bao lâu thì bị Từ Phàm thật thay thế.

“Chủ nhân, có cần hỗ trợ hay không?” Âm thanh của Bồ Đào có chút lo lắng.

“Không cần, bất luận là đi hướng nào thì không thể dừng việc gia tốc thời gian của tiểu thế giới này.” Ánh mắt của Từ Phàm kiên định nói, giờ khắc này, trên người Từ Phàm tỏa ra một luồng sát ý mãnh liệt.

Lúc này, trong không gian tiên hồn của Từ Phàm thì có hai Từ Phàm giằng co lẫn nhau.

Trong đó, một Từ Phàm có khí chất xuất trần mỉm cười nhìn Từ Phàm thật.

“Thần kỳ, quả nhiên là quá thần kỳ!”

“Ta vốn muốn tìm một con rối thế thân gánh chịu nhân quả cho ta, nhưng không nghĩ tới, đã để cho ta tìm được ngươi - một Nhân tộc đến từ vùng đất bên ngoài.”

“Mặc dù không biết ngươi thông qua phương thức gì giành được thiên phú cao nhất trong Tam Thiên giới, nhưng điều này đã không còn quan trọng.”

“Chỉ cần ta đoạt xá được ngươi, dù là bỏ qua thân thể của một vị Thiên Tôn thì có làm sao.”

“Chỉ cần có thể giành được toàn bộ của ngươi thì ta có thể có thành tựu ung dung, tự do rất lớn siêu thoát vạn giới.” Từ Phàm xuất trần với ánh mắt lạnh nhạt nói, giống như là đang nói về một chuyện đã xảy ra.

“Nếu ngươi biết tất cả của ta, vậy hẳn phải biết, một chút bản nguyên Thiên Tôn không chịu nổi bản thể của ngươi sẽ bị ta diệt thôi.”

“Huống hồ bản thể của ngươi ở vùng đất bên ngoài không thể tiến vào, một chút bản nguyên này, ngươi lại có thể khiến ta như thế nào.” Một Từ Phàm khác vừa cười vừa nói.

Sau đó, ba ngàn đạo bàn xuất hiện bên trong thế giới tiên hồn vủa Từ Phàm, một loại quy luật khó hiểu bắt đầu chậm rãi dịch chuyển.

Mỗi vòng chuyển động của ba ngàn đạo bàn, khí tức của Từ Phàm xuất trần sẽ yếu hơn một chút.

“Ngươi đoán rất đúng, một chút bản nguyên này của ta có khả năng bị ngươi hủy diệt, nhưng nhân quả giữa ngươi và ta sâu như vậy, dù là ngươi chặt đứt thì bản thể ta cũng có thể ngược dòng thời gian tìm ngươi.”

Từ Phàm khí chất xuất trần nhẹ nhàng giơ tay, nhất thời vòng ánh sáng xuất hiện trong không gian tiên hồn, bao trùm kia ba ngàn đạo bàn, ý đồ ngăn cản ba ngàn đạo vận hành.

“Tính toán lẫn nhau, mưu kế bay loạn, quả nhiên là một chút thú vị cũng không có.”

“Không bằng tới chút thực tế, chúng ta đánh cược một lần.”

“Khiến ta ngoan ngoãn tiêu hóa một chút bản nguyên này của ngươi, đợi ta thành tựu Tam Thiên giới đỉnh phong, giúp ngươi ngăn cản nhân quả như thế nào.” Từ Phàm thật nhìn về phía Từ Phàm xuất trần mỉm cười nói.

“So với cái này, ta càng quan tâm ta thay thế ngươi như thế nào.”

“Thiên phú của ngươi quả nhiên khiến ta kinh ngạc, tất cả đại đạo trong Tam Thiên giới ngươi đều có thiên phú đỉnh cao. Bất luận là làm gì đều có thể đều đạt trình độ cao nhất trong thế gian.”

“Thậm chí thành tựu Thánh Nhan, siêu thoát ngoài Tam Thiên giới cũng chỉ là vấn đề thời gian.”

“Ta cũng muốn có được tất cả của ngươi này.” Từ Phàm xuất trần nhìn về phía Từ Phàm thật nói.

“Có đôi khi, quá tham lam chưa chắc là chuyện tốt, ngươi đã biết tất cả át chủ bài của ta, muốn để bản thể của ngươi tới tìm ta thì chỉ sợ ngươi không có cơ hội.”

Lúc này, dưới sự ngăn cản của vòng Thời Quang, đạo bàn ba ngàn đã dừng xoay tròn, nhưng vòng Thời Quang đã bị kéo xuống cực hạn, không kiên trì được lâu thì sẽ sụp đổ.

“Chuyện sớm hay muộn, chỉ cần ngươi tìm thấy ngươi trước khi trở thành Đại La là được.” Từ Phàm xuất trần nói.

Đúng vào lúc này, chỉ nghe thấy tiếng răng rắc.

Vòng Thời Quang ngăn cản đạo bàn ba ngàn xoay chuyển bị vỡ nát, thân thể của Từ Phàm xuất trần hóa thành điểm sáng, bay ra bên ngoài.

“Để ta nhìn xem ngươi chọn lựa như thế nào!”

Từ Phàm xuất trần để lại một câu cuối cùng, biến mất trong không gian tiên hồn của Từ Phàm.

Bản thể của Từ Phàm đang tiểu thế giới gia tốc thời gian đột nhiên mở to mắt.

“Bồ Đào!” Từ Phàm có chút bất đắc dĩ.

Bản thể của Bồ Đào xuất hiện trước mặt Từ Phàm, cuối cùng vỡ ra chậm rãi.

Lập tức, lấy tiên chu làm tâm điểm, toàn bộ khu vực trong phạm vi một ngàn quang giáp đều bị một tầng vòng bảo hộ màu xanh bảo hộ.

Tại một nơi trong vách vòng bảo hộ màu xanh, ngăn cản một tin tức.

Tin tức đó được chuyển đi với cái giá là bản nguyên Quang Thần thiên tôn, trong Tam Thiên giới không người nào có thể ngăn cản.

Nhưng Từ Phàm lấy bản thể của Bồ Đào để trả giá, ngăn cản tin tức này.

Từ Nguyệt Tiên đứng trên tiên chu nhìn một màn này có chút ngơ người, không hiểu vừa xảy ra chuyện gì.

“Bồ Đào, tầng vòng bảo hộ kia xảy ra chuyện gì.” Từ Nguyệt Tiên hỏi.

Nhưng lần này nàng không nghe được lời hồi đáp mình muốn nghe.

“Tạm thời, Bồ Đào cần nghỉ ngơi một khoảng thời gian.” Từ Phàm đi ra từ trong tiểu thế giới gia tốc thời gian, nói.

“Sư phụ, Bồ Đào sao vậy!” Từ Nguyệt Tiên hỏi.

“Để trì hoãn một vài thứ xuất hiện, Bồ Đào bộc phát bản nguyên, bản thể đã vỡ vụn.” Từ Phàm có chút thương cảm nói.

Bồ Đào không chết, chỉ là hắn thương cảm vì bản thân yếu ớt mới khiến cho lão quản gia bên cạnh bị thương.

Từ Phàm đi vào một căn phòng bí ẩn trên tiên chu, lấy ra một khối lập phương như rubik màu tím từ trong hốc ngầm che đậy trận pháp thiên cơ trong phòng.

“Cũng coi là có được có mất, bản thể ngươi hi sinh vì chủ nhân, vậy ta đổi cho ngươi một linh bảo dung thân tốt hơn.”

Nhìn khối rubik tím, Từ Phàm đột nhiên có chút thương cảm, giống như con chó, con mèo mà mình nuôi sắp chết.

“Chủ nhân, lực tính toán của Bồ Đào là một triệu không còn một, hiện tại chỉ có thể miễn cưỡng khống chế tiên chu đưa chủ nhân về Mộc Nguyên Tiên giới.” Âm thanh có chút máy móc của Bồ Đào vang lên.
Bình Luận (0)
Comment