Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1109 - Chương 1109: Đại La Dị Tộc

Chương 1109: Đại La dị tộc Chương 1109: Đại La dị tộc

“Vậy lão đệ có cách để đối phó với Tổ Long chính thống của Long tộc chưa?” Ông lão tóc trắng hỏi.

“Trước mắt vẫn chưa có, thế nên bây giờ ta chỉ định ăn thịt rồng chứ không giết chúng.”

“Cứ nuôi từ từ trước đã.” Từ Phàm cười nói.

Bên dưới lúc này, toàn bộ Long Tiên cung bắt đầu náo loạn.

Bởi vì ở bên trong Long Tiên cung không chỉ có Long tộc, mà phần nhiều là nô lệ bị Long tộc bắt từ nhiều nơi khác nhau trong Tiên giới, Hải tộc là nhiều nhất.

“Chủ nhân, bảo khố của Long Tiên cung đã bị khống chế, ta đã phái con rối đi thu thập rồi.” Tiếng của Bồ Đào vang lên.

“Được, đúng rồi, giao nhiệm vụ cho tất cả thành viên nội môn ngoại môn Yêu Bộ của Tông môn, đi vơ vét toàn bộ Long Tiên cung, đến lúc đó sẽ có thể thu được một nửa lợi ích ở trong đó.” Từ Phàm ra lệnh, nói.

“Tuân lệnh.”

Sau đó, Ẩn Linh đảo bắt đầu nhốn nháo, tất cả đệ tử đều nhảy xuống từ Ẩn Linh đảo, ai nấy đều phấn khích lao về phía Long Tiên cung phía dưới.

Toàn bộ Long Tiên cung to gần bằng một nửa Tiên vực Tinh Nguyệt, nhưng nếu so về độ phồn hoa thì phải cao hơn Tiên vực Tinh Nguyệt gấp vô số lần.

Lúc này, bảo khố Long Tiên cung đã bị kéo ra khỏi Long Tiên cung, bay đến Ẩn Linh môn, tổng cộng có năm tiểu thế giới bảo khố.

“Lão ca, huynh chọn hai cái.” Từ Phàm cười nói.

“Lão đệ, có bốn món Hậu thiên linh bảo không gian là đủ rồi, ta mà lấy thêm nữa thì thật mất mặt.” Ông lão tóc trắng huơ tay nói.

“Nếu đã thế thì, vậy để ta tặng một ít quà cho sư triệt.”

Từ Phàm đưa tay ra trước ba tiểu thế giới bảo khố đang bay lên, sau đó dùng thuật phong ấn đại bản doanh phong ấn thành ba quả cầu pha lê.

Thư Linh, Thất Bảo, Huyền Linh, mỗi người một quả.

“Trận chiến đó đánh đến mức bản nguyên của ba sư triệt ta bị tổn hại, sau khi về nhất định phải tịnh dưỡng đàng hoàng.” Từ Phàm cười nói.

“Sư thúc, người đừng làm khó chúng con nữa, chúng con mà nhận thì thế nào trở về sư phụ cũng đánh chết chúng con.” Thư Linh Thánh Giả có chút khó xử, nói.

“Đúng vậy, xin sư thúc thu hồi.”

“Nếu như có thể, xin người hãy truyền thụ cho sư triệt chúng con nhiều Đại La chi đạo một chút, cũng để cho chúng con lần sau có thể thay sư thúc xuất chiêu, không cần phải thảm hại đến như thế.” Huyền Minh ở bên cạnh, nói.

Từ Phàm nhìn ba sư triệt ngốc nghếch sống chết cũng không nhận này, cuối cùng chỉ có thể bất lực để Bồ Đào lấy về hòa vào trong bảo khố.

“Nếu đã như thế thì đợi sau khi ta đối phó với tên Tổ Long kia xong, ta sẽ khai đàm giảng đạo cho toàn bộ Tông môn, đến lúc đó các ngươi cũng tham gia.” Từ Phàm nói.

“Những sư triệt còn lại cũng có thể tham gia.” Từ Phàm lại nhìn về phía mấy sư triệt khác, nói.

Ngay lập tức, tất cả sư triệt đứng phía sau ông lão tóc trắng đều trở nên phấn khích.

Nhất là Huyền Minh thánh giả, hắn thỉnh giáo Từ Phàm, nói: “Lão thúc, con thấy tiên thuật đại bản nguyên lúc nãy người điều khiển để phong ấn tất cả Chân Long khá hợp với con đó, đến lúc đó người có thể dạy con không.”

“Đạo Ám Ảnh, đúng thật là thích hợp với con.” Từ Phàm nói rồi trực tiếp ngưng tụ một Ngọc Điệp đưa cho Huyền Minh thánh giả.

Lúc này, một số dị tộc khác do Long Tiên cung thu nhận đã bắt đầu phản kháng, nhưng lại bị trấn áp ngay lập tức.

Dù sao thì hàng ngàn vạn đệ tử Ẩn Linh môn cũng không phải đều ăn chay.

Từ Phàm và ông lão tóc trắng chiêm ngưỡng cảnh tượng Long Tiên cung bị các đệ tử vơ vét, trong lòng không khỏi vui mừng cho lắm.

“Lão đệ, những Chân Long Đại La từng có chút uy hiếp đến đệ này, giờ đây sau khi đệ thăng cấp Kim Tiên liền bị đệ chơi đùa trong lòng bàn tay, đệ có cảm nghĩ gì.” Ông lão tóc trắng đột nhiên hỏi.

“Cũng không có cảm nghĩ gì mấy, đụng đến Ấn Linh môn ta thì phải chuẩn bị chịu đựng trước lần báo thù này.” Từ Phàm thản nhiên nói.

Báo thù tuy rằng cũng có khoái cảm, nhưng đối với Từ Phàm mà nói thì cũng chỉ có một chút.

Giống như tiện tay giết chết một con kiến vậy, sẽ không có quá nhiều cảm nghĩ.

Ta mạnh ngươi yếu, có thù oán thì bị ức hiếp là đáng đời.

ông lão tóc trắng gật đầu, hướng ánh mắt vào đại thành dị tộc ở Long Tiên cung phía xa.

Đúng vào lúc này, Từ Phàm ngẩng đầu nhìn bầu trời một chút.

“Các vị nếu như ở phía trên xem mệt rồi thì có thể đến Ẩn Linh đảo ta nghỉ ngơi một lát.”

Giọng của Từ Phàm vang vọng trong không trung.

Không qua bao lâu, Đại La hàng đầu của Nhân tộc và các dị tộc lớn đã đáp xuống bên trong Ẩn Linh đảo.

Bên trong Nghênh Khách điện,

Từ Phàm nhìn đại biểu Đại La của các dị tộc lớn, mở lời hoan nghênh. “Các vị có hứng thú tham gia Toàn Long Yến do Tông môn ta tổ chức một năm sau không, đến lúc đó các vị có thể tha hồ ăn, trước khi về còn được tặng một món quà nhỏ.”

“Cái này thì thôi vậy, bọn ta vẫn không dám ăn thịt rồng của Chân Long Đại La đâu.” Đại biểu Vạn Thánh Tiên Môn của Nhân tộc cười khổ xua tay.

Thứ thịt này nếu như ăn một miếng rồi thì sau này gặp phải Long tộc đừng hòng được sống yên ổn.

Mấy vị Đại La dị tộc khác cũng khéo léo từ chối.

“Đại trưởng lão, ta còn tưởng Thông Thiên Kim Tiên của Nhân tộc đã đủ để nghịch thiên rồi, Kim Tiên chém giết Đại La.”

“Không ngờ sau khi hắn rời đi, ngươi lại xuất hiện, năm con Chân Long Đại La của Long Tiên cung lại bị ngươi trấn áp một cách nhẹ nhàng.”

“Chiến lực của đại trưởng lão là vô song.” Đại La của tộc Cổ Thần có chút kiêng dè nhìn Từ Phàm.

Những Đại La dị tộc hàng đầu khác của Mộc Nguyên Tiên giới cũng nhìn Từ Phàm với ánh mắt như thế.

Có lúc, ở bên trong Nghênh Khách điện lại nổi lên một bầu không khí kỳ lạ.

“Không lẽ bọn họ cũng muốn đuổi ta ra khỏi Mộc Nguyên Tiên giới giống như Thông Thiên Kim Tiên sao.” Từ Phàm nhìn hết một lượt rồi cười nhẹ, nói.

Những Đại La dị tộc hàng đầu không lên tiếng, ở trong thâm tâm bọn họ, yêu nghiệt không có đại khí vận sâu sắc như Từ Phàm càng đáng sợ hơn.

Lúc này, Từ Phàm cảm nhận được hơi thở chứa đựng Thiên Địa Huyền Diệu trên chín tầng mây đang nhìn chằm chằm Ẩn Linh đảo.

“Lão đệ, Chuẩn Thánh của những dị tộc hàng đầu đó đã ngắm đến Ẩn Linh đảo, đệ nói phải làm sao đây.” Ông lão tóc trắng truyền âm nói.

“Ta không giống Thông Thiên Kim Tiên, nếu như bây giờ các ngươi đuổi ta đi, ta nhất định sẽ ghi thù.” Từ Phàm nói rồi đưa tay về phía xa.

Một tảng thịt rồng lớn bằng một quả đồi của Chân Long Đại La đang bị xé thành từng mảnh, rơi xuống Nghênh Khách điện.

Tiếng kêu thảm thiết của Chân Long Đại La cũng vì thế mà lại vang lên.

“Bồ Đào, đem đi làm khô rồng, lát nữa xem như là đặc sản của Tông môn chúng ta tặng cho các vị đang ngồi ở đây.” Từ Phàm nói.

“Tuân lệnh.”

“Ngươi xem, con người ta sẽ ghi thù như thế đấy.”

“Đụng đến Tông môn ta, có thù tất báo, nếu như báo không được thì sẽ lại đợi thêm một khoảng thời gian nữa.”

Từ Phàm phát ra khí thế của mình, gây sức ép nặng nề lên người của các Đại La dị tộc.

Đúng vào lúc này, Đại La đại biểu cho Thiên Đỉnh thương hội cười phá lên, đứng dậy.

“Không biết đại trưởng lão có hứng thú với địa bàn của Long Tiên cung không.” Đại La của Thiên Đỉnh thương hội nói.

“Cũng tạm, vùng đại lục này là khu vực béo bở nhất Mộc Nguyên Tiên giới.”

Từ Phàm trả lời.

“Vậy Ẩn Linh môn của lão đệ làm đại thế lực không chịu sự gò bó của Mộc Nguyên Tiên giới nhé, thấy thế nào.”

“Không nhiễm nhân quả của Mộc Nguyên Tiên giới, chỉ phát triển Tông môn, tách rời Tiên giới.”

“Giống như Thượng Huyền Tiên môn, không đến thời khắc nguy hiểm sẽ không tham dự vào cuộc chiến bản tộc.” Đại La của Thiên Đỉnh thương hội nói.

Lúc này, sắc mặt một số Đại La của những dị tộc hàng đầu hơi thay đổi.

“Không ra làm sao, Ẩn Linh môn dưới sự bảo hộ của Nhân tộc Tiên giới đã phát triển đến thế này, làm sao có thể không nhiễm nhân quả.” Từ Phàm lắc đầu nói, hơi nheo mắt nhìn về hướng vị Đại La đó của Thiên Đỉnh thương hội.
Bình Luận (0)
Comment