Chương 1116: Tính là một nửa
Chương 1116: Tính là một nửa
Mộc Lôi thánh giả nước mắt lưng tròng nhìn dòng sông thời gian trên bầu trời.
Cảm nhận được hơi thở quen thuộc không thể quen thuộc hơn trong dòng sông thời gian, Mộc Lôi thánh giả khẩn trương đến mức hai tay nắm chặt lại.
Luồng khí tức như lôi đình không khống chế được mà phát ra bên ngoài.
“Thông gia, đừng lo lắng, xuống uống trà đi.”
Âm thanh nhiệt tình của Từ Phàm vang lên trên bầu trời, đồng thời cũng hiền hòa khắc chế khí thế mà Mộc Lôi thánh giả phát ra.
“Ha ha, đại trưởng lão chớ trách, nữ nhi của ta thăng cấp Kim Tiên khó tránh khỏi có chút khẩn trương.” Mộc Lôi thánh giả đáp xuống trên lâu chu của Từ Phàm.
“Với tích lũy mấy năm nay của quý thiên kim, chống lại dòng sông thời gian rửa sạch vẫn rất thoải mái.” Từ Phàm cười nói.
Lúc này, bóng dáng của Mộc Đại đã ở trong dòng sông thời gian, đang chịu đựng dòng sông thời gian rửa sạch.
Mặc dù trong lòng hiểu rõ nhưng Mộc Lôi thánh giả vẫn có chút khẩn trương.
Lúc cảm giác được nữ nhi của mình sắp thăng cấp Kim Tiên, hắn đã sử dụng Truyền Tống trận cự ly siêu xa đi tới Tiên vực Tinh Nguyệt.
“Đại trưởng lão, dùng chiến lực Kim Tiên dễ dàng trấn áp năm Chân Long Đại La, trấn áp toàn bộ Long Tiên cung, bội phục, bội phục!” Mộc Lôi thánh giả thán phục nói.
Mặc dù trước đó hắn ủng hộ nữ nhi của mình nên duyên với tiểu tử thối đó, nhưng với thực lực của Ẩn Linh môn lúc ấy, trong lòng khó tránh khỏi sinh ra cảm giác nữ nhi sẽ thiệt thòi.
Nhưng không ngờ mới trôi qua bao nhiêu năm, bây giờ bản thân phải ngẩng đầu lên nhìn sư phụ con rể này.
“Long tiên cung khinh người quá đáng, không muốn nó ở trên đầu tông môn ta, cho nên chỉ có thể dạy cho chút bài học.” Từ Phàm nói xong trong tay xuất hiện một gói thịt rồng sấy.
“Thông gia, đến cũng đã đến rồi, lấy gói thịt rồng sấy đi.” Từ Phàm nhiệt tình nói.
“Ha ha, đa tạ đại trưởng lão, vậy ta cung kính không bằng Tuân lệnh.” Mộc Lôi thánh giả cười nhận lấy gói thịt rồng sấy đó.
Hắn có mấy người bạn tốt ở Tiên triều Đại Càn, cho dù là bán hay tặng thứ này thì đều là lựa chọn thượng phẩm tuyệt hảo.
Dòng sông thời gian trên bầu trời Ẩn Linh môn vẫn không ngừng rửa sạch tiên hồn của Mộc Đại.
Biểu cảm thoải mái như ban đầu của tiên hồn Mộc Đại dần trở nên nặng nề.
“Đừng căng thẳng, không sao đâu!” Từ Phàm thấy Mộc Lôi thánh giả lại khẩn trương, lần nữa an ủi.
“Lúc ta thăng cấp Kim Tiên, suýt chút nữa không chịu nổi dòng sông thời gian cuối cùng rửa sạch.”
“Lúc đại trưởng lão thăng cấp Kim Tiên cũng có lĩnh hội đúng không. Đoạn cuối cùng, dòng sông thời gian rửa sạch là mãnh liệt nhất.” Mộc Lôi thánh giả nói.
Nghe vậy, Từ Phàm chỉ có thể lộ ra biểu cảm đồng cảm sâu sắc.
Dù là Từ Phàm hay Từ Cương vừa thăng cấp Kim Tiên, dường như đều không có cảm giác quá lớn đối với việc rửa sạch của dòng sông thời gian.
Lúc này dòng sông thời gian trên Ẩn Linh môn đã mãnh liệt dâng lên.
Đúng lúc này Mộc Đại xuất ra hai món Hậu thiên linh bảo kiểu phòng ngự gia trì trên tiên hồn bản thân, triệt tiêu dòng sông thời gian rửa sạch.
“Ta không nhớ rõ đã đưa Hậu thiên linh bảo phòng ngự cho Đại Nhi?” Trong miệng Mộc Lôi thánh giả lẩm bẩm, sau đó trong tay hắn xuất hiện một món Hậu thiên linh bảo phòng ngự, là hắn chuẩn bị cho Mộc Đại dùng ở giây phút quan trọng.
“Hai món Hậu thiên linh bảo đó là con rể tốt của ngươi tặng.”
“Nói là không thể để nương tử sống những ngày tháng khổ sở.” Từ Phàm cười nói.
Nghe vậy, Mộc Lôi thánh giả hơi xấu hổ, nhớ đến biểu hiện của hiền rể ở tiền tuyến.
Đợt cuối cùng dòng sông thời gian rửa sạch chấm dứt, bóng dáng mờ ảo của dòng sông thời gian trên Ẩn Linh môn biến mất, chỉ còn lại Mộc Đại đã trở thành Kim Tiên.
Sau đó, Vương Hướng Trì xuất hiện trên bầu trời, ôm chặt lấy Mộc Đại trong sự phấn khích.
“Đại Nhi, cuối cùng ngươi cũng đột phá đến Kim Tiên, thật không dễ dàng.” Vương Hướng Trì cảm khái nói.
Uống trà Huyền Hoàng Ngộ Đạo, lại ăn Toàn Long yến Chân Long Kim Tiên.
Mấy ngày trước lại ăn Toàn Long yến Chân Long Đại La dùng bí pháp đặc chế, lúc này mới thăng cấp đến Kim Tiên.
Thật sự khiến Vương Hướng Trì cảm thấy có chút không dễ dàng.
“Khụ khụ!”
Trên bầu trời vang lên tiếng ho khan của Mộc Lôi thánh giả.
“Cha, sao ngươi lại đến đây?” Sau khi Mộc Đại nhìn thấy Mộc Lôi thánh giả, vui vẻ hỏi.
“Con gái ngốc, ngươi thăng cấp Kim Tiên, cha ngươi có thể không đến sao?” Mộc Lôi thánh giả nói xong, giao Hậu thiên linh bảo phòng ngự đã chuẩn bị cho Mộc Đại.
“Cha, ta cũng sắp thăng cấp lên Kim Tiên, không biết có quà hay không.” Vương Hướng Trì nhìn cha vợ của mình nói.
Hắn không thiếu chút Hậu thiên linh bảo đó, chỉ là cảm giác không lấy chút gì từ trong tay cha vợ thì trong lòng không thoải mái.
“Không, nhưng ngươi thăng cấp Kim Tiên, ta có thể tặng ngươi hai món Tiên Khí hàng đầu.”
Mộc Lôi thánh giả nói xong lại nhìn về phía Mộc Đại.
“Sau khi thăng cấp Kim Tiên cũng không nên lơi lỏng, thành tựu Đại La mới có thể vĩnh hằng.”
Mộc Lôi thánh giả dặn dò xong, lập tức chào tạm biệt Từ Phàm rời đi, hiện tại hắn vẫn phải trấn giữ tiền tuyến, để lại chân thân trong thời gian dài dễ có vấn đề.
“Cha ngươi vẫn như trước đây!” Vương Hướng Trì cảm khái nói.
“Chẳng phải là lần trước không cho ngươi một thanh Hậu thiên linh bảo thôi sao, vậy mà lại khiến ngươi nhớ đến bây giờ!” Mộc Đại trợn Vương Hướng Trì một cái.
Lúc này Mộc Đại dẫn theo Vương Hướng Trì đi tới bên cạnh Từ Phàm.
“Bái kiến đại trưởng lão, ta có thể thăng cấp Kim Tiên, toàn bộ là dựa vào đại trưởng lão ban thưởng.” Mộc Đại hơi xấu hổ nói.
Vốn nàng cảm thấy cách Kim Tiên chỉ còn một bước, nhưng không ngờ tiêu hao rất nhiều tài nguyên mới thăng cấp lên Kim Tiên, đúng là hơi phí sức.
“Không sao, tư chất kém một chút cũng không có gì, người bên cạnh ngươi còn không bằng ngươi mà.” Từ Phàm cười ha hả nói.
“Sư phụ, ta đã chạm tới cảnh giới Kim Tiên.” Vương Hướng Trì ở bên cạnh nói.
“Sao ngươi không nói đại sư huynh của ngươi thăng cấp đến Kim Tiên.” Vương Hướng Trì lại nhận được một cái liếc mắt.
“Ngươi hãy dẫn theo Mộc trưởng lão trở về củng cố tu vi.”
“Sau khi ngươi hơi ổn định, hãy đến nhà kho bảo vật của tông môn nhận một vò rượu, sẽ có ích cho tu vi sau này của ngươi.” Bỗng nhiên Từ Phàm nghĩ đến gì đó, dặn dò Vương Hướng Trì nói.
“Tuân lệnh, sư phụ.”
...
Vô Vọng Tiên giới, phân thân số hai với Lý Huyền Đạo đứng bên ngoài bí tàng Tiên Đế.
Lúc này phân thân số hai đã là cảnh giới Kim Tiên, trận pháp cũng thăng cấp lên trận pháp thần sư.
Phân thân số hai cẩn thận chu đáo với trận pháp bên ngoài bí tàng Tiên Đế, trong miệng vẫn luôn lẩm bẩm mấy lời nói không đơn giản.
“Sư phụ số hai, ngươi có thể giải trận pháp này không.” Lý Huyền Đạo ở bên cạnh chờ đợi.
Nếu như không thể giải thì cố gắng mấy năm nay vô ích rồi.
“Có chút vấn đề, nhưng không lớn!”
“Ta cần thời gian để phá bỏ trận pháp bên ngoài bí tàng Tiên Đế này, sau đó sẽ tiến vào trận pháp của bí tàng Tiên Đế.”
“Hay là cưỡng ép phá trận, khoảnh khắc phá giải mở ra, bảo vật bên trong có thể sẽ bị truyền tống đến dòng chảy ngược thời gian, như vậy thì sẽ chẳng được gì cả.” Phân thân số hai giải thích.
“Ban đầu người bố trí trận pháp rất cẩn thận, hơn nữa trình độ của trận pháp đó e là thuộc về đỉnh phong của ba ngàn giới.”
“Trận pháp này có thể cũng chỉ có mấy người trong ba ngàn giới có thể phá giải.”
“Hiện tại ta miễn cưỡng chỉ được xem là một nửa.”
“Bồ Đào, rót Huyền Hoàng chi khí cho ta.”