Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1125 - Chương 1125: Cha Con Điểm Tâm

Chương 1125: Cha con điểm tâm Chương 1125: Cha con điểm tâm

“Ta tin Long tộc các ngươi có thể làm được, dù sao người thích Long tộc các ngươi như ta cũng không nhiều.” Từ Phàm nhếch miệng cười.

Nghe lời này của Từ Phàm, trong mắt Kim Tiên Luân Hồi Long tộc đó hiện lên tia giận dữ, tất nhiên hắn có thể nghe ra lời trêu chọc của Từ Phàm.

Lại thêm biểu cảm thấy vui khi người gặp họa của những Kim Tiên Luân Hồi đứng xem xung quanh, hắn đại khái có thể đoán được thực lực của Nhân tộc hộ đạo đồ đệ đó chắc chắn rất mạnh.

Ít nhất thì nghiền ép Kim Tiên Luân Hồi bình thường sẽ không thành vấn đề.

Sau khi biết bản thân đang ở trong hiểm cảnh, sắc mặt Kim Tiên Luân Hồi Long tộc đó không thay đổi, mà tiếp tục câu có câu không nói chuyện với Từ Phàm.

“Nhìn quy mô của dòng sông thời gian này, tương lai của quý đồ đệ có hy vọng trở thành Đại La rồi.” Kim Tiên Luân Hồi Long tộc liếm môi nói.

“Thường thường thôi, nhưng trở thành Đại La Luân Hồi thì hơi khó.” Từ Phàm cười nói, sau đó im lặng phong tỏa toàn bộ khu vực xung quanh.

Lúc này, dòng sông thời gian ngày càng mãnh liệt, bản nguyên vừa nãy Từ Phàm rót vào trong cơ thể Lý Tinh Từ đã mượn lực dòng sông thời gian rửa sạch tiêu hóa gần hết.

Lúc này Từ Phàm đưa mắt lên nhìn bốn phía, muốn tìm kẻ không có mắt rồi đánh thành bản nguyên đưa vào cho Lý Tinh Từ.

Dù sao thì dòng sông thời gian rửa sạch là cơ hội luyện tập tốt không thường xuyên có được, nếu như không có đủ dinh dưỡng, vậy chẳng phải sẽ rất đáng tiếc sao.

Sau đó Từ Phàm đưa ánh mắt về phía Kim Tiên Luân Hồi Long tộc ở bên cạnh, không bao lâu thì chuyển dời ánh mắt.

Phải giữ lại lưỡi câu cá lớn này, còn về những Kim Tiên Luân Hồi xung quanh thì cũng không thể tùy tiện chọn một người để đánh thành bản nguyên được, như vậy rõ ràng bản thân có chút hơi bá đạo.

“Các vị, phía sau đồ đệ ta vượt kiếp sắp tiến vào thời khắc quan trọng, mời rời đi cho, đừng quấy rầy đồ đệ ta vượt kiếp.” Âm thanh Từ Phàm thản nhiên vang vọng bên tai của mỗi một Kim Tiên Luân Hồi đứng xem xung quanh.

Lúc này, Phật Đà đang xem chiến kéo hồ ly mờ ảo bên cạnh rời đi.

“Ngươi kéo ta làm gì vậy, chúng ta có nhiều người như vậy, bị một câu nói của hắn quát lùi, mất mặt biết bao.” Hồ ly mờ ảo có chút không cam lòng nói.

“Không muốn chết thì đi với ta.” Phật Đà thản nhiên nhìn hồ ly mờ ảo một cái.

“Bản nguyên của hai chúng ta rất thích hợp để bồi bổ cho đồ đệ hắn, ngươi nói xem người đó muốn tìm lý do chấn hai chúng ta thành bản nguyên thì có người ra mặt cho chúng ta không.”

Hồ ly mờ ảo nghe đến đây, biểu cảm lập tức hoảng hốt.

Chính ngay lúc này, phía sau bọn họ truyền đến âm thanh cực lớn.

Bọn họ quay đầu lại nhìn, chỉ thấy có một mảng khu vực ở nội giới Luân Hồi trực tiếp bị đánh thành trạng thái hư vô.

Chỉ thấy Kim Tiên Luân Hồi đứng xem xung quanh bị dọa cho lăn lộn rời khỏi mảng khu vực này.

Bởi vì không gian của mảng khu vực này đã được Từ Phàm phong ấn, cho nên chỉ có thể rời đi như vậy.

“Ngươi mang nhiều nghiệp nhân quả như vậy thì đừng đi ra xem náo nhiệt nữa, nói không chừng sẽ bị nhân sĩ lòng mang chính nghĩa nào đó đánh thành cặn bã.”

Từ Phàm vừa nói vừa tụ tập bản nguyên của hai Kim Tiên Luân Hồi bị đánh thành cặn bã lại với nhau.

Điều hòa bản nguyên một chút, càng thêm thích hợp với Lý Tinh Từ, sau đó men theo dấu vết của dòng sông thời gian đánh vào trong cơ thể của Lý Tinh Từ.

Lúc này, bỗng nhiên Từ Phàm nhìn về phía Kim Tiên Luân Hồi Long tộc.

“Đừng căng thẳng, vừa nãy ta chỉ nhằm vào bọn họ chứ không nhằm vào ngươi.” Biểu cảm của Từ Phàm hiền hòa nói.

“Vậy ta có thể rời đi không, bỗng nhiên ta cảm giác đồ đệ của ngươi không thích hợp với ta.” Kim Tiên Luân Hồi Long tộc giả vờ bình tĩnh nói.

“Vậy sao được, nếu đã nói ra thì chúng ta phải làm được.”

Lúc này, nữ tử mặc váy trắng ban nãy xuất hiện cách Từ Phàm không xa, một đóa sen vàng tử sắc cấp mười hai dưới chân khiến Từ Phàm vừa nhìn suýt chút nữa đã nhận nhầm người.

“Huyễn Ma thánh giả đó đã bị ta trừ khử, ta sẽ canh giữ bên cạnh cho đến khi đồ đệ ngươi vượt xong đại kiếp Kim Tiên.” Nữ tử bạch y thản nhiên nói.

“Ngươi và đồ đệ ta có nhân quả gì, tại sao lại bảo vệ hắn như vậy.” Từ Phàm tò mò hỏi, bởi vì vừa nãy hắn không thôi diễn ra được đồ đệ tốt với nữ tử trước mắt rốt cuộc có quan hệ gì?

“Hỏi thừa, ta chỉ đến đây làm việc ta nên làm mà thôi.” Nữ tử nói xong lập tức ẩn vào nội giới Luân Hồi.

Khiến Từ Phàm không biết phải làm sao.

“Là ai dám động đến con trai ta!” Một khuôn mặt rồng cực lớn hiện hóa trên không trung phía trên Từ Phàm, hướng ánh mắt giận dữ về phía Từ Phàm.

Vừa nghe được âm thanh này, ánh mắt Từ Phàm sáng lên, cá lớn đã đến rồi.

Lúc này, Kim Tiên Luân Hồi Long tộc bên cạnh lập tức hống hách, hiện hóa thành chân thân xuất hiện bên cạnh mặt cha hắn.

“Ngươi và đồ đệ của ngươi sẽ biến thành điểm tâm của ta, đến lúc đó các ngươi sẽ hóa thành một thể với ta.”

“Yên tâm, mặc dù ta ăn qua rất nhiều điểm tâm, nhưng điểm tâm sư đồ các ngươi thì có lẽ là hơn vạn năm chưa ăn rồi.”

“Dù sao thì Nhân tộc thú vị như các ngươi cũng không nhiều.” Kim Tiên Luân Hồi Long tộc nói.

“Đó là Đại La Luân Hồi Hắc Mộng của Long tộc, thực lực cực mạnh, ta chỉ có thể giúp ngươi trì hoãn một lúc mà thôi.”

“Ngươi mau bảo đồ đệ ngươi thoát thân trong dòng sông thời gian, rồi rời khỏi nơi này.”

Đại La Luân Hồi Long tộc đó vừa xuất hiện, Từ Phàm đã nhận được truyền âm của nữ tử bạch y, trong giọng nói còn có chút gấp gáp.

“Ngươi xem kịch ở một bên là được.” Âm thanh của Từ Phàm nhẹ nhàng vang lên.

Sau đó không thèm để ý đến lời nói của nữ tử bạch y nữa, mà trực tiếp nhẹ nhàng vung tay lên.

Phía sau chân thân một lớn một nhỏ của Long tộc Luân Hồi xuất hiện một Thiên Thủ Hư Tượng lớn như tinh hải, cao không biết bao nhiêu quang giáp.

Chân thân một lớn một nhỏ của Long tộc Luân Hồi trực tiếp bị hai bàn tay to bóp chặt.

Sau đó lại có rất nhiều bàn tay to khống chế bọn họ lại, bóp nát.

Một viên linh quang tử sắc lớn như lam cầu chậm rãi xuất hiện trong lòng bàn tay Từ Phàm.

Đó là bổn nguyên Luân Hồi của hai cha con Long tộc đó.

“Điểm tâm!” Từ Phàm nhẹ nhàng cười, sau đó phân bản nguyên Luân Hồi đó thành một tia rồi rót vào trong cơ thể của đồ đệ tốt.

“Thực lực của Long tộc trong Luân Hồi giới rất lớn, sau khi đồ đệ ngươi vượt kiếp xong hãy nhanh chóng rời đi, nếu không rất có khả năng sẽ bỏ mình tại nơi này.” Nữ tử bạch y cũng không quan tâm đến khiếp sợ mà nói rõ sự lợi hại bên trong.

“Đợi sau khi đồ đệ ta vượt kiếp xong sẽ rời đi, ngươi không cần lo lắng.” Từ Phàm nói xong, nhẹ nhàng đưa năng lượng bản nguyên Luân Hồi trong tay cho nữ tử bạch y đó.

“Bản nguyên này xem như trả ân tình cho ngươi, đừng từ chối, bảo vệ đồ đệ ta là điều ngươi nên có.” Từ Phàm mở miệng nói.

Nữ tử bạch y không nói gì, sau khi nhận lấy năng lượng bản nguyên thì lặng lẽ rời đi.

Sau khi trải qua chuyện đó, mảng khu vực này hoàn toàn yên tĩnh lại.

“Lần này sau khi Tinh Từ vượt kiếp, có lẽ có thể có tiềm lực sơ bộ thăng cấp đến Đại La Luân Hồi.” Từ Phàm sờ cằm lẩm bẩm.

Dòng sông thời gian rửa sạch ngày càng mãnh liệt, nhưng Lý Tinh Từ được mượn lực rót vào bản nguyên dày đặc như vậy, nhưng vẫn dư sức rửa sạch.

Thậm chí còn có thể quan sát tình hình phía bên Từ Phàm mọi lúc mọi nơi.

Dòng sông thời gian biến mất, Lý Tinh Từ đã trở thành Kim Tiên Luân Hồi đi đến bên cạnh Từ Phàm.

“Đa tạ sư phụ hộ đạo cho đồ đệ.” Lý Tinh Từ quỳ xuống nói.
Bình Luận (0)
Comment