Chương 1135: Thời gian hạnh phúc của Đại trưởng lão
Chương 1135: Thời gian hạnh phúc của Đại trưởng lão
Tất cả mọi người đều vui vẻ nhìn Từ Phàm trở về, giống như là có người đáng tin cậy.
“Được rồi, đều tan cả đi, nên làm gì thì làm đó, ta mới ra ngoài không đến mười năm, không cần nhớ ta như vậy đâu.” Từ Phàm cười ha ha nói.
Lúc này, Từ Phàm thấy được Thiên Linh trưởng lão từ bên ngoài trở về.
“Nhiều năm như vậy khiến Thiên Linh trưởng lão chịu khổ rồi, về sau ngươi chính là trưởng lão chính thức của Ẩn Linh môn ta.” Từ Phàm vui vẻ nói, vui sướng như cửu biệt trùng phùng.
“Đa tạ Đại trưởng lão.”
Ban đêm, Từ Phàm và Thiên Linh trưởng lão ngồi trong tiểu viện tán gẫu.
Thiên Linh trưởng lão kể ra những chuyện đã trải qua ở Tiên giới trong khoảng thời gian này.
“Cũng không biết hiện tại lão Đại và lão Tam ở nơi nào, pháp khí truyền tin làm sao cũng không liên hệ được.” Thiên Linh trưởng lão nói.
“Bọn họ đi Trọng Sơn Tiên vực, lập nên Thiên Linh tông ở nơi đó.”
“Thái Thượng Đại trưởng lão, Tam trưởng lão Thiên Linh tông đều không có việc gì, ngươi cứ yên tâm đi.” Từ Phàm nói ra tin tức lấy được từ chỗ Bồ Đào.
“Ở Trọng Sơn Tiên vực, trách không được pháp khí truyền tin của ta liên hệ không tới.” Thiên Linh trưởng lão nói.
“Ta đã phái người đưa một đợt vật tư cho Thiên Linh tông bên kia, có thể làm cho bọn họ đứng vững bước chân trong tiên vực kia.” Từ Phàm nói.
“Đa tạ đại trưởng lão ~” Thiên Linh trưởng lão cảm kích nói.
“Lúc ở hạ giới, Thiên Linh tông đã giúp đỡ Ẩn Linh môn rất nhiều, ân tình này là phải trả lại.” Từ Phàm nhìn lên ngân hà trên bầu trời nói.
Sau đó hai người lại hàn huyên rất nhiều chuyện cũ, khiến Từ Phàm phát ra rất nhiều cảm khái.
Thiên Linh trưởng lão đi rồi, Từ Phàm vốn muốn đi không gian trong lòng đất thăm phân thân số một một chút.
Nhưng vào lúc này, hắn đột nhiên cảm nhận được trong tông môn có thêm một khí tức quen thuộc lại xa lạ.
Chỉ thấy một nữ tử mặc váy dài xanh, đang ở nơi nào đó ở Ẩn Linh đảo nghi hoặc đánh giá bốn phía.
Bên người nàng còn vây quanh một đám tiểu lộc.
“Nơi này là tông môn của phu quân?” Nữ tử có hơi không xác định hỏi.
Tiểu lộc gật đầu, sau đó nhìn lên không trung.
Từ Phàm xuất hiện cách nữ tử không xa.
“Vi Vân ~” Từ Phàm nhẹ nhàng kêu lên.
Nữ tử bị gọi tên ngạc nhiên quay đầu lại, sau đó lập tức như nai con nhào vào trong ngực Từ Phàm.
“Phu quân, rốt cuộc ta cũng gặp được ngươi!” Nữ tử kia rưng rưng nói.
“Ngươi cuối cùng đã trở lại, mấy năm nay…” Từ Phàm cũng có chút nước mắt lưng tròng.
“Là tiểu lộc mang ta về, nhưng sau khi sư phụ trở lại đảo thấy ta không ở, phỏng chừng sẽ tìm ta, cho nên ta chỉ có thể ở lại chỗ phu quân không lâu lắm.” Trương Vi Vân có hơi tiếc nuối nói.
“Không sao, lần này phu quân sẽ không để bất cứ kẻ nào mang ngươi đi từ bên người ta.” Ánh mắt Từ Phàm kiên định nói.
Trương Vi Vân chỉ là gật đầu, lẳng lặng nhìn Từ Phàm, không nhiều lời nữa.
Ngày tiếp theo, mấy đồ đệ của Từ Phàm ngạc nhiên nhìn Trương Vi Vân bên cạnh Từ Phàm.
“Sư mẫu, ngươi đã trở lại!” Chúng đồ đệ ngạc nhiên đến vui mừng nói.
Từ Nguyệt Tiên vui mừng chạy đến bên cạnh Trương Vi Vân, ôm chặt cánh tay nằng không buông
“Đã trở lại, nhiều năm không gặp như vậy, tu vi các ngươi càng ngày càng cao, biến hóa thật sự rất lớn.” Trương Vi Vân cảm khái nói, cuối cùng lấy ra mấy món Hậu thiên linh bảo, phát cho mỗi người một món.
Từ Phàm nhìn mấy món Hậu thiên linh bảo Trương Vi Vân phát, không cái nào không phải là tinh phẩm.
Mấy đồ đệ cầm lấy Hậu thiên linh bảo, tất cả đều nhìn qua Từ Phàm.
“Sư mẫu cho các ngươi thì cứ nhận đi.” Từ Phàm trở tay, xua tay nói.
“Đa tạ sư nương.”
Sau khi mang Trương Vi Vân gặp qua mấy đồ đệ, là thời gian của hai người.
“Mấy năm nay, ngươi sống ở Vạn Thanh đảo thế nào?” Hai người đi trên một con đường đá rong hoa viên, Từ Phàm hỏi.
Trương Vi Vân kéo tay Từ Phàm nói: “Còn tốt, trừ việc không được gặp phu quân.”
“Ở trên đảo, muốn cái gì thì sẽ có cái gì đó, công pháp tốt nhất, tiên thuật bản nguyên tốt nhất, Tiên thiên linh bảo, đủ loại linh vật, có thể nói là muốn cái gì có cái đó.”
“Chỉ cần ngươi có yêu cầu là những hộ vệ của sư phụ có thể cung cấp, nhưng yêu cầu duy nhất là không được phép tuỳ tiện rời đảo.”
“Mấy năm nay, sư phụ vẫn luôn bận rộn ở vùng ngoài giới, mỗi cách mấy chục năm về đảo xem một chút, chỉ điểm cho tu vi chúng ta một chút.” Trương Vi Vân nói.
“Thấy ngươi mấy năm nay không chịu uất ức là tốt rồi, ngươi đến chỗ ta, ta cũng sẽ không để ngươi chịu uất ức.” Từ Phàm ôn nhu nói.
Đúng lúc này, một đám tiểu lộc tới bên người Trương Vi Vân.
Tiểu lộc dẫn đầu ngẩng đầu nhìn về phía Từ Phàm, giống như đang nói, xem, ta làm không tệ đúng không.
Có cảm giác như đang tranh công.
Từ Phàm lập tức nở nụ cười, sau đó trong tay có thêm mấy loại tiên dược dị thường trân quý trong Tiên giới, ném ra xa, dẫn tới đám tiểu lộc đuổi theo một hồi.
“Phu quân, tuy rằng ta rất muốn ở lại cạnh ngươi, nhưng mà, sư phụ tìm đến, ta vẫn phải trở về.”
“Phu quân rất mạnh, ta có thể cảm nhận được, nhưng sư phụ càng mạnh hơn.”
“Nàng là cường giả ít có trong Tam Thiên giới, ở ngoài che chắn của Tam Thiên giới.”
“Nàng hội tụ chín sư tỷ sư muội Thiên Phúc linh thể chúng ta trên một hòn đảo, cũng là một vòng quan trọng chống đỡ ngoại địch vì Tam Thiên giới.” Trương Vi Vân nói.
“Một Thiên Phúc linh thể nho nhỏ như ngươi, không cần phải gánh trách nhiệm quan trọng như thế.”
“Vạn Thanh đảo thiếu ngươi, cũng vẫn sẽ hoạt động như thường, yên tâm, mọi việc có phu quân.” Từ Phàm an ủi Trương Vi Vân.
Theo sau, Từ Phàm thông báo cho Thiên Ma vực ngoại trong tiên hồn, bảo hắn báo lại cho phân thân số hai không tiếc mọi đại giới nhanh chóng trở lại tông môn.
“Ừm, ta tin tưởng phu quân.” Trương Vi Vân gối đầu lên vai Từ Phàm, nói.
Từ Trương Vi Vân tới Ẩn Linh môn, cả tông môn đều cảm nhận được rõ ràng tâm trạng nhẹ nhàng, vui vẻ, hạnh phúc của Đại trưởng lão.
Không có việc gì liền làm bạn với Trương Vi Vân đi khắp Tiên giới, cùng nàng đi tản bộ, cùng nàng mua y phục, giống như muốn bổ sung lại hết tất cả thiếu hụt mấy năm nay.
Trong tiểu viện của Từ Phàm, Trương Vi Vân thay một chiếc váy dài màu lam nhạt, phô ra cho Từ Phàm xem.
“Phu quân, ngươi thấy váy này có đẹp không?” Trương Vi Vân như bướm hoa xoay tròn một vòng trước mắt Từ Phàm.
“Không tệ, tức phụ ta mặc gì cũng đẹp.” Từ Phàm cười nói.
Lúc này, Từ Phàm nhận được thông báo từ Bồ Đào, phân thân số hai mang theo đồ vật đã trở lại, trước mắt tất cả đồ vật tất cả đều đã được cho vào bảo khố.
“Vậy ta lại thay bộ khác cho phu quân xem ~” Trương Vi Vân lại chạy về ổ nhỏ của nàng và Từ Phàm.
Từ Phàm cũng phân ra một phân thân đến bảo khố.
Trong bảo khố, Từ Phàm xem danh sách mang về từ bí tàng Tiên Đế, không khỏi cười lên ha ha.
“Bồ Đào, đổi hết đám đồ vật trong bí tàng này thành Huyền Hoàng chi khí, ta cần dùng.” Phân thân Từ Phàm phân phó.
“Tuân lệnh chủ nhân.”
Thứ Từ Phàm cần đối phó bây giờ đã không riêng gì con Tổ Long Long tộc kia.
Hiện tại lại nhiều thêm một sư phụ của Trương Vi Vân, muốn giải quyết tất cả mấy thứ này, đều không rời liên quan đến hệ thống.
Đầu tiên, Từ Phàm thu một vạn tinh Huyền Hoàng chi khí vào trong cơ thể, sau đó nhanh chóng tiến vào trạng thái Dại La, bắt đầu phá giải hệ thống và thôi diễn biện pháp có thể ngăn cản sư phụ Trương Vi Vân.
Ngày này, Từ Phàm đang chơi cờ với Trương Vi Vân.
Đột nhiên, cả Ẩn Linh môn bị mang vào trong một không gian kỳ dị.
Từ Phàm ngẩng đầu nhìn về phía nữ tử mặc tiên giáp trên bầu trời, cười chào hỏi: “Đã lâu không gặp ~”