Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1187 - Chương 1187: Hòn Đảo Hỗn Độn

Chương 1187: Hòn đảo Hỗn Độn Chương 1187: Hòn đảo Hỗn Độn

Trong khu vực sương mù hỗn độn, cự thú Hỗn Độn có thể nhìn thấy đều ít nhất là cất bước từ Đại La.

Các đệ tử Ẩn Linh môn trong ba ngàn năm cũng đã trải qua các loại rèn luyện, cho nên Từ Phàm liền nghĩ, lúc hắn luyện khí thì sẽ để các đệ tử tông môn luyện tập thực chiến.

Dùng cự thú Hỗn Độn cấp Đại La bình thường nhất luyện tập.

Nhưng tiền đề là cần tổ hợp thành chiến trận có được chiến lực cấp Đại La.

Lúc này, ở bên cạnh Ẩn Linh đảo, có một cự nhân Hỗn Độn ngàn tay khổng lồ đang tha thiết nhìn sương mù bên ngoài tông môn, cầu nguyện xuất hiện một con cự thú Hỗn Độn để hắn luyện tập.

Đúng lúc này, một con cự xà dài mấy vạn dặm, cả người đều là mắt dọc bơi qua bên cạnh Ẩn Linh môn.

“Cự thú Hỗn Độn cấp Chuẩn Thánh, không kiến nghị cho ngươi khiêu chiến.” Giọng Bồ Đào vang lên.

Cự nhân Hỗn Độn ngàn tay yên lặng đứng bất động bên cạnh Ẩn Linh môn, chỉ có thể đưa mắt nhìn Hỗn Độn Cự Xà cả người đều là mắt rời đi.

Lúc này, lại có một cự nhân Hỗn Độn quanh thân tản ra kiếm ý đi tới bên cạnh cự nhân Hỗn Độn ngàn tay, trong tay cầm một thanh cự kiếm miễn cưỡng có thể đạt tới Tiên Thiên linh bảo.

“Đại sư huynh lợi hại, thế mà diễn biến Chiến trận Cự Nhân Hỗn Độn thành trạng thái có thể đưa vào thực chiến sớm hơn bọn ta lâu như vậy.” Giọng Vương Hướng Trì vang lên, hắn là người khống chế hạch tâm cự nhân Hỗn Độn Kiếm Đạo.

“Tìm hiểu được một chút Hỗn Độn đại đạo, cho nên diễn biến chiến trận nhanh hơn một ít.” Từ Cương cười nói.

Đúng lúc này, lại một âm thanh tan vỡ vang lên.

Cự nhân Hỗn Độn Luyện Thể ở nơi xa lại tan vỡ lần nữa.

“Hùng Lực sư huynh, nếu không để ta tới đi.” Tráng Linh nói, sau khi Hùng Lực tấn cấp đến Kim Tiên không lâu, nàng cũng chạm đến pháp tắc đại đạo Kim Tiên, trở thành Kim Tiên sau khi trở lại Tam Thiên giới.

“Được rồi, ngươi lại đây thử xem.” Hùng Lực nhường vị trí trung tâm chiến trận cự nhân Hỗn Độn ra.

Cứ như vậy không bao lâu sau, lại một cự nhân Hỗn Độn thành hình, trải qua kiểm tra của Bồ Đào, cũng đạt tới tiến yêu cầu vào sương mù hỗn độn chiến đấu.

Lúc này, ba cự nhân Hỗn Độn đang nhón chân mong chờ bên cạnh Ẩn Linh đảo.

“Chú ý, tại nơi cách Ẩn Linh đảo mười quang giáp, có một con Hỗn Độn Cự Kình cấp Đại La.”

“Hiện tại, Truyền Tống trận đã mở ra, xin nhanh chóng tiến vào trong chiến trường.” Giọng Bồ Đào vang lên.

Theo sau, một cánh cửa truyền tống không gian được mở ra phía trước ba cự nhân Hỗn Độn.

Ba cự nhân Hỗn Độn chen lấn bước vào.

Tại khu vực sương mù hỗn độn cách Ẩn Linh môn mười quang giáp, có một con Hỗn Độn Cự Kình đang nhàn nhã ngao du trong sương mù hỗn độn.

Vừa rồi nó tránh né được tập kích từ một con cự thú Hỗn Độn, sống sót sau tai nạn, tâm trạng có vẻ rất tốt.

Mở ra mồm to, điên cuồng cắn nuốt sương mù hỗn độn quanh người.

Hấp thu, tiến hóa, chỉ cần trở thành con Hỗn Độn Cự Kình mạnh nhất là nó có thể vô ưu vô lự sinh tồn trong vùng sương mù hỗn độn này.

Ngay lúc nó đang mặc sức tưởng tượng trở thành đại cự thú Hỗn Độn, một thanh cự kiếm phảng phất như có thể đâm xuyên qua thiên địa trực tiếp đâm thủng hạch tâm của nó.

“Ngượng ngùng, không nghĩ tới con Hỗn Độn Cự Kình này không chịu đánh được như thế, mới một kiếm mà ngoẻo rồi.”

Giọng điệu tuy rằng có hơi ngượng ngùng, nhưng là người đều có thể nghe ra đắc ý trong đó.

“Lần sau chú ý.” Từ Cương liếc cự nhân Hỗn Độn Vương Hướng Trì điều khiển một cái.

Cự nhân Hỗn Độn Kiếm Đạo kéo con Hỗn Độn Cự Kình khổng lồ về Ẩn Linh môn, bắt đầu nhờ Bồ Đào lấy ra hạch tâm của Hỗn Độn Cự Kình.

Vương Hướng Trì giải trừ cự nhân Hỗn Độn, nháy mắt hóa thành ba trăm đệ tử.

“Bồ Đào, lần thu hoạch này thế nào, mỗi người có thể được chia bao nhiêu Huyền Hoàng chi khí?” Vương Hướng Trì hỏi.

“Mỗi đệ tử tạo thành cự nhân Hỗn Độn Kiếm Đạo có thể được chia 0,2 tinh Huyền Hoàng chi khí.” Giọng Bồ Đào vang lên.

Huyền Hoàng chi khí hắn nói là Huyền Hoàng chi khí sau khi lấy ra thủy tinh Hồng Mông Tử khí chuyển hoá.

Đệ tử Kim Tiên tạo thành cự nhân Hỗn Độn Kiếm Đạo lập tức reo hò.

Phải biết rằng, đối với Kim Tiên mà nói, 0,2 tinh Huyền Hoàng chi khí ước chừng tương đương với hơn một trăm tỷ năm trăm triệu tiên ngọc.

Đồng thời, trên diễn đàn Ẩn Linh môn lại còn xuất hiện một tin tức thế này.

Cự nhân Hỗn Độn do đệ tử Kiếm Đạo như Vương Hướng Trì, Hạng Vân, vân vân tạo thành hôm nay đã săn giết được một con Hỗn Độn Cự Kình cấp Đại La, sau khi lấy ra hạch tâm xong, mỗi người có thể được chia đến 0,2 tinh Huyền Hoàng chi khí.

Nhìn thấy tin tức này, tất cả đệ tử Ẩn Linh môn đều đỏ mắt, đặc biệt là Thiên Vạn Binh.

“Lão cha, ngươi kiếm cho ta năm trăm con rối Kim Tiên, ta thử xem có thể tạo thành Chiến trận Cự Nhân Hỗn Độn hay không.” Nhi tử con rối nói.

“Năm trăm Kim Tiên con rối à, hiện tại ta mới gom đủ cho ngươi bảy huynh đệ thôi.” Thiên Vạn Binh bụm mặt nói, rất có cảm giác thẹn với nhi tử.

“Để tạo thành Chiến trận Cự Nhân Hỗn Độn, đại đạo tu luyện phải xứng với nhau, xem ra ta không có hy vọng gì.” Thiên Vạn Binh thở dài nói, biện pháp kiếm tiền tốt như vậy mà hắn không thể tham dự, thật sự là làm hắn đau lòng.

Một khoảng thời gian cuối cùng, Ẩn Linh môn vừa tìm kiếm thủy tinh Hồng Mông Tử khí, vừa đi săn giết những cự thú Hồng Mông nhỏ yếu, làm một phúc lợi cho tất cả đệ tử Kim Tiên.

Đến nỗi những đệ tử còn chưa đạt tới Kim Tiên, nếu không ở trong động phủ của mình tu luyện thì là tham gia thế giới ảo cảnh tiến hành diễn luyện thực chiến.

Trong không gian luyện khí của Ẩn Linh môn, Từ Phàm và phân thân số một, số hai của Từ Phàm phân hoá ra hơn năm mươi phân thân, mỗi người đều cầm một món phôi thai Tiên Thiên linh bảo luyện chế.

Trong không gian luyện khí tràn ngập Hồng Mông Tử khí và Huyền Hoàng chi khí nồng đậm, để cung cấp cho phân thân dễ dàng hấp thu.

“Hoàn cảnh không gian thế này, tùy tiện kéo một con chó vào, lâu dần cũng có thể thành Đại La.” Phân thân số hai vừa luyện chế phôi thai Tiên Thiên linh bảo vừa cảm khái nói.

“Đúng đó, bản thể. Ngươi có từng nghĩ sẽ làm ra hoàn cảnh như vậy để đệ tử tông môn vào tu luyện không?” Phân thân số một hỏi.

“Đều vẫn là Chân Tiên, Kim Tiên, còn chưa đến thời điểm đốt cháy giai đoạn.”

“Trong những đệ tử này, người tuổi thật lớn nhất cũng mới hơn một vạn tuổi, trở thành Đại La thánh giả quá sớm là hại bọn họ.” Từ Phàm nói.

“Cũng không phải bảo ngươi để tất cả đệ tử như vậy, ít nhất để mấy đệ tử ưu tú trưởng thành trước.” Phân thân số hai nói.

“Không cần thiết. Trưởng thành quá nhanh không vui đâu.”

“Ngươi xem Chiến trận Cự Nhân Hỗn Độn do những đệ tử Kim Tiên tạo thành, chơi săn giết cự thú Hỗn Độn vui vẻ biết bao.” Từ Phàm cười nói.

“Có thể làm đệ tử trong tông môn ngươi, thật sự là phúc phận đã tu luyện tám trăm đời.” Giọng điệu phân thân số một sâu kín nói.

“Đúng vậy.” Phân thân số hai cũng như thế.

“Làm sao thể? Bây giờ đã muốn về hưu rồi?” Từ Phàm quăng cho phân thân số một, số hai một cái liếc mắt.

“Ha ha, chỉ đùa chút thôi mà, nếu không không khí nặng nề như thế, thời gian dài cũng không tốt đâu.”

Lúc này, giọng nói từ Bồ Đào vang lên.

“Chủ nhân, phát hiện một hòn đảo nổi.”

“Phía trên có một cây đào, đo bằng mắt là Tiên Thiên linh căn.” Bồ Đào báo cáo.

“Trước tiên tra xét xem có cự thú Hỗn Độn canh giữ hay không, nếu không có thì thu hòn đảo đó vào trong Ẩn Linh đảo.” Từ Phàm phân phó.

Không bao lâu sau, một rống giận dữ vang lên trong sương mù hỗn độn.
Bình Luận (0)
Comment