Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1196 - Chương 1196: Tiểu Bộ Lạc, Nữ Tử Thanh Sam

Chương 1196: Tiểu bộ lạc, nữ tử thanh sam Chương 1196: Tiểu bộ lạc, nữ tử thanh sam

Dưới hoàn cảnh yên bình như vậy, Ẩn Linh đảo bắt đầu từ từ di chuyển, tìm kiếm thủy tinh Hồng Mông Tử khí trong sương mù hỗn độn.

Từ Phàm ngồi trên chủ phong tông môn nhìn sương mù hỗn độn bên ngoài Ẩn Linh môn, đột nhiên cảm giác ngày tháng không có đại bạch xà thật tốt.

Hiện tại, lúc Từ Phàm cho rằng những ngày tháng này sẽ cứ tiếp tục kéo dài, lại bị một chiếc cự chu mang ký hiệu Nguyên Thuỷ tông đánh vỡ.

“Thiên Diệt tiền bối, đã lâu không gặp.” Từ Phàm cười chào hỏi.

“Lần này ta tới đây là để kêu ngươi trở về, khu vực ngươi dẫn Bạch Liên Cự Xà tới mấy năm trước, là một hang động không gian Hỗn Độn tự nhiên.”

“Bị một đế quốc Thần Ma bên kia phát hiện, lúc các ngươi phát hiện đã xây nên tiền tiêu nơi đó.” Thiên Diệt giải thích.

“Rất nghiêm trọng sao?” Từ Phàm cau mày.

“Rất phiền phức, tiền tiêu đã xây xong, có Thần Ma cấp Đại Thánh Nhân tọa trấn tại đây, rất khó phá hủy.”

“Hơn nữa các đại thế giới xung quanh tiền tiêu cũng sẽ bị quấy nhiễu, những Hỗn Độn Thần Ma đó sẽ sử dụng vô cùng vô tận cự thú Hỗn Độn đánh vào các đại thế giới.” Thiên Diệt giải thích nói.

“Cho nên hiện tại Tam Thiên giới cần ngươi, Trận Pháp Thần sư này, lập nên pháp trận phòng hộ Tam Thiên giới.”

Đây là nguyên do Thiên Diệt tới đây tìm Từ Phàm.

“Mấy đại tộc liên hợp với Đại Thánh Nhân giới khác, thật sự cũng không phá hủy được tiền tiêu kia sao?” Từ Phàm vô cùng nghi hoặc.

Thấy chiến lực của đám Hỗn Độn Thần Ma kia cũng không xem như đặc biệt mạnh, Hỗn Độn Thần Ma cấp Đại Thánh Nhân cũng không có mấy người.

Hoàn toàn có thể phái tới nhiều Đại Thánh Nhân chút, diệt hết những Hỗn Độn Thần Ma đó.

“Đại giới phải trả quá lớn, hơn nữa nếu thật sự phá hủy tiền tiêu, rất có khả năng sẽ dẫn ra Thần Ma cấp Hỗn Độn Thánh Nhân, trong Tam Thiên giới không có chủng tộc nào dám đánh cược.” Thiên Diệt nói.

Nghe đến đây, Từ Phàm vẫn còn hơi không rõ.

“Mục đích những Hỗn Độn Thần Ma đó xây nên tiền tiêu là gì, tiêu diệt Tam Thiên giới sao?”

“Không phải, những đế quốc Hỗn Độn Thần Ma đó mới sẽ không phản ứng tiểu thế giới như chúng ta đâu, xua đuổi cự thú Hỗn Độn phá hủy thế giới xung quanh, chẳng qua chỉ là thuận tay làm.”

“Mục đích chân chính của bọn họ là vì gây chiến tranh với đế quốc Hỗn Độn Thần Ma khác.”

“Tam Thiên giới chúng ta, tương đương với tiểu bộ lạc giữa hai đại đế quốc.”

“Có thể dọn dẹp thì dọn dẹp, không dọn dẹp được, để ở đó cũng không ảnh hưởng gì đến toàn bộ chiến cuộc.” Thiên Diệt nói tới đây, trong giọng điệu có một tia thở dài, giống như quốc dân của một của tiểu quốc đang đàm luận về chiến tranh giữa hai đại đế quốc.

Từ Phàm cũng nghe ra mục đích trong đó, việc này tương đương với trưởng lão trong bộ lạc tới tìm hắn, bảo hắn trở về gia cố phòng ngự của bộ lạc tránh chịu công kích từ dã thú.

“Sau khi ta trở về, những hồng nhan tri kỷ của huynh đệ tốt sẽ không đến gây chuyện nữa đấy chứ?” Từ Phàm hỏi.

“Đương nhiên sẽ không, đến lúc đó Nguyên chủ sẽ cảnh cáo bọn họ.” Thiên Diệt nói.

“Một khi đã vậy, vậy thì bây giờ tông môn ta sẽ khởi hành trở về.” Từ Phàm gật đầu nói.

Cuối cùng cự chu có khắc ký hiệu Nguyên Thuỷ tông hạ xuống trên Ẩn Linh đảo.

Tam Thiên giới, trong Nguyên Thuỷ tông, Từ Phàm gặp được một đám Trận Pháp Thần sư đứng đầu nhất trong Nhân tộc.

Từ Phàm cũng là một người trong đó.

Phía trước các Trận Pháp Thần sư là một tấm bản đồ thu nhỏ toàn bộ Tam Thiên giới.

Hoàng Sơn đứng bên cạnh bản đồ thu nhỏ, giải thích cho mọi người: “Vị trí đánh dấu đỏ phía trên là biên giới Tam Thiên giới Nhân tộc chúng ta phải phụ trách.”

“Đến lúc đó sẽ phân công cho mỗi Thần sư các ngươi một khu vực, chỉ cần tăng cường biên giới Tam Thiên giới, không cho cự thú Hỗn Độn xông qua là được.”

Do Từ Phàm tăng cường Hỗn Độn đại trận dò xét toàn bộ Tam Thiên giới của Nguyên Thuỷ tông, khu vực bên phía Nhân tộc phải gánh vác nhẹ nhàng hơn không ít.

Từ Phàm nhìn khu vực hắn phụ trách, gần như sát khu vực xung quanh Nguyên Thuỷ tông.

Ngay lúc này, khu vực biên giới Nhân tộc phụ trách trên bản đồ thu nhỏ Tam Thiên giới xuất hiện mấy điểm đỏ.

Sau đó, sau khi lấp loé một thời gian ngắn thì biến mất không thấy.

“Trận pháp dò xét này là bút tích của vị Thần sư nào, thoạt nhìn dùng tốt hơn lúc trước không ít.” Một vị Trận Pháp Thần sư Nhân tộc, nhìn bản đồ thu nhỏ Tam Thiên giới nói.

“Vương thần sư ngầm tự mình đi dò hỏi là được.” Hoàng Sơn cười nói.

“Bây giờ, mời các vị thần sư đưa danh sách vật liệu cần để bố trí thần trận cho ta, ta phái người đưa đến khu vực các ngươi phụ trách.”

Hơn mười ngọc giản hóa thành sao băng bay về phía Hoàng Sơn, theo sau Trận Pháp Thần sư liền tan đi, đến khu vực phân phối Nguyên Thuỷ tông sắp xếp bọn họ đi.

Khu vực Từ Phàm phụ trách phòng thủ cách Nguyên Thuỷ tông rất gần, không cần đặc biệt đưa đến.

Một nơi biên giới tại Tam Thiên giới, Từ Phàm giao trận đồ đã vẽ xong cho Trận Pháp Đại Tông sư chuyên bố trí trận pháp của Nguyên Thuỷ tông.

Sau đó không còn chuyện gì của Từ Phàm nữa, chỉ cần ở chỗ đây trấn thủ một khoảng thời gian, bảo đảm trận pháp không xảy ra vấn đề gì là được.

“So với vùng ngoài giới, vẫn là ở trong Tam Thiên giới tương đối thoải mái.” Từ Phàm nhìn ngân hà ở nơi xa tinh vực nói.

Lúc này một nữ tử mặc thanh sam chợt xuất hiện bên ngoài Ẩn Linh môn.

“Không biết là vị tiền bối nào đại giá quang lâm?” Từ Phàm vang lên.

Từ Phàm cảm nhận được khí tức không kém gì Nguyên chủ từ trên người nữ tử này.

“Quấy rầy, có thể để ta gặp phu quân ta một lát không?” Nữ tử thanh sam hỏi, mặt lộ vẻ mỉm cười, giống như một tiểu thư khuê các rất có hàm dưỡng.

“Có thể, chỉ hy vọng tiền bối đừng làm ra hành động gì quá kích.” Từ Phàm gật đầu nói.

Trong một bí cảnh Tiên Linh, Vương Vũ Luân đang chịu ngược thu thập số liệu chiến đấu bị cắt ngang nửa đường, túm lại đây gặp nữ tử thanh sam.

Sau khi Âu Dương Thiến Nhi bưng lên hai ly trà xanh, nhìn hai người một cái rồi rời đi.

Mãi đến khi Mộ Dung Thiến Nhi rời khỏi, nữ tử thanh sam mới lộ ra nụ cười điềm tĩnh.

“Ánh mắt lựa chọn đạo lữ của người luôn không kém, nhưng sao lúc này lại không có chỗ nào đặc biệt vậy?” Nữ tử thanh sam lộ ra ánh mắt hơi nghi hoặc.

“Chỉ là duyên phận đến mà thôi, không liên quan gì đến ánh mắt ta.”

Nhìn nữ tử thanh sam này, trên mặt Vương Vũ Luân toàn là vẻ cảm khái, thiên ngôn vạn ngữ đều hóa thành trầm mặc.

Nữ tử trước mắt này, là nữ tử duy nhất Vương Vũ Luân vạn thế không dùng đến bàng môn chi thuật xâm nhiễm.

Nguyên nhân không phải vì hắn, nữ tử trước mắt làm chân ngã Vương Vũ Luân kiếp trước không nắm chắc được.

“Hiện tại ngươi là chân ngã, hay vẫn là một thế này?” Nhìn Vương Vũ Luân, nữ tử thanh sam cảm thấy hứng thú hỏi.

“Quan trọng sao? Người ngươi để ý đã dung hợp vào chân ngã vạn thế.” Vương Vũ Luân nói.

“Nam nhân được ta yêu sao có thể dễ dàng tiêu tán tại thế giới này được.”

“Ta tới đây chỉ muốn làm ước định với ngươi, kết quả cuối cùng bất luận là ngươi hay chân ngã, các ngươi đều phải phân cho ta một phần mười bản nguyên.”

“Ta trở về từ bên kia, cũng đã mạnh lên, chuyện vốn không thể, hiện tại đã cũng có thể làm được.”

Một quả cầu thủy tinh lớn cỡ quả bóng bàn hiện lên trong lòng bàn tay nữ tử, bên trong quả cầu thủy tinh phảng phất như phong ấn toàn bộ dòng sông thời gian của Tam Thiên giới.

“Một phần mười bản nguyên?”

“Ta đáp ứng ngươi.” Vương Vũ Luân nghĩ ngợi nói.

Một thế yêu nhau với nữ tử thanh sam này, có thể nói là toàn bộ quá trình đều bị động.
Bình Luận (0)
Comment