Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1215 - Chương 1215: Giao Lưu 2

Chương 1215: Giao lưu 2 Chương 1215: Giao lưu 2

“Không nói chuyện bực mình này nữa, nói chuyện liên thủ đi.”

“Nếu chúng ta liên thủ, Ma vực ta nhất định phải chiếm năm phần mười.” Chủ Ma vực nói.

“Cho ta mặt mũi, Ma vực các ngươi chiếm bốn phần rưỡi, nếu không lúc trở về ta không cách nào nói rõ.” Nguyên chủ nói.

“Vậy thế này, năm phần trăm đó ngươi lén bù lại cho ta.” Chủ Ma vực một bộ ăn chắc Nguyên chủ.

“Cũng được, tuy nhiên linh bảo Tiên thiên chí bảo trở lên ở thế giới kia, Nguyên Thuỷ tông muốn chọn trước.”

“Thành giao.” Chủ Ma vực nở nụ cười.

Lúc này, chiến đấu trong đại thế giới phía dưới đã kết thúc.

Trong đó thế giới chiến đấu sáng lên màu đen có bảy phần mười, dư lại đều là Ẩn Linh môn giành được thắng lợi.

“Nếu Ẩn Linh môn phái ra nhóm đệ tử ưu tú nhất, hẳn là không phân cao thấp với Thiên Đạo môn.” Nguyên chủ nói.

“Không không không, ta cho rằng giống chia phần trên mặt sáng của chúng ta thôi.”

“Ẩn Linh môn bốn phần rưỡi, Thiên Đạo môn năm phần rưỡi.” Chủ Ma vực nói.

“Cá cược một phen, thế nào? Ba món Tiên thiên linh bảo!” Nguyên chủ tự tin nói.

“Cược thì cược, ai sợ ai.”

Lúc này, sau khi các đệ tử đã được nghỉ ngơi, chiến đấu lại bắt đầu một lần nữa.

Lúc này, Bồ Đào đã chọn ra nhóm có chiến lực mạnh nhất trong cùng cảnh giới.

Kết quả chiến đấu vừa khai hoả, chưa đến một khắc là đã có hơn một trăm thế giới chiến đấu sáng lên ánh sáng.

Màu đen và màu lam, mỗi bên một nửa, thắng bại chia đôi.

Lúc này, biểu tình của hai Đại Thánh Nhân Thiên Đạo môn trong tiểu thế giới chỗ Từ Phàm càng thêm nghiêm túc.

Cảm nhận thế giới chiến đấu bên dưới, không biết đang nghĩ điều gì.

Từ Phàm nhìn phía dưới chiến đấu thắng lợi đệ tử, không khỏi gật đầu, còn tốt hơn một chút so với trong dự đoán của hắn.

Đúng lúc này, giọng Bồ Đào đột nhiên vang lên trong lòng Từ Phàm.

“Chủ nhân, đệ tử đang chiến đấu dò hỏi, có hay cần thiết sử dụng tiên thuật hệ khai linh không.”

“Cấm, toàn lực chiến đấu là được, nếu ai dám sử dụng, nhốt vào hắc giới (phòng tối) một ngàn năm.” Từ Phàm vội vàng nói.

Lại không phải kẻ thù sinh tử, không cần thiết.

“Tuân lệnh.”

Những đệ tử đang chuẩn bị dùng át chủ bài này nghe thấy hồi âm từ Bồ Đào, trong lòng đầu tiên là thở dài, sau đó bộc phát ra toàn lực, vật lộn sinh tử.

“Từ Đại trưởng lão, để những đệ tử đó tỷ thí thêm mấy lần, chọn ra một trăm người đứng đầu tiến hành khen thưởng, thế nào?” Trưởng lão Đại Thánh Nhân của Thiên Đạo môn đề nghị.

“Được, ta cũng đang có ý này.” Từ Phàm nở nụ cười.

Không phải thiệt thòi nhỏ thì là kiếm một khoản nhỏ, Từ Phàm cũng không quá để ý.

Không bao lâu sau, chiến đấu phía dưới kết thúc.

Thắng bại hai bên nằm ở con số năm năm.

Khóe miệng Nguyên chủ ở bên ngoài đại thế giới hơi nhếch lên.

“Ba món Tiên thiên linh bảo, đừng quên.” Nguyên chủ nói xong liền biến mất không thấy.

Lúc này đại thế giới bắt đầu biến hóa, từ một ngàn thế giới chiến đấu ban đầu biến thành năm trăm thế giới.

Các đệ tử lợi dụng gia tốc thời gian tĩnh dưỡng xong, lại vào trong chiến đấu lần nữa.

Lúc này sắc mặt hai vị trưởng lão Đại Thánh Nhân của Thiên Đạo môn nghiêm túc lên rõ ràng.

Bởi vì bọn họ đều cảm giác được sau lưng có chút lạnh lẽo.

Nguyên nhân không cần nghĩ, nhất định là Ma chủ quan chiến ở bên ngoài đại thế giới tức giận.

Lúc này, không gian tiểu thế giới chỗ Từ Phàm mơ hồ một trận.

Chủ Ma vực xuất hiện phía sau hai vị Đại Thánh Nhân.

“Hoan nghênh Ma chủ tiền bối.” Từ Phàm chào hỏi.

“Từ Đại trưởng lão, có thể nói cho ta tâm đắc của ngươi khi dạy đệ tử không?” Chủ Ma vực khách khí hỏi.

“Việc này có gì tâm đắc đâu, hoàn toàn là dựa vào sự tự giác nỗ lực của các đệ tử.” Từ Phàm khiêm tốn nói.

“Phương thức tuyển chọn đệ tử trong Thiên Đạo môn giống với Nguyên Thuỷ tông, hơn nữa được bồi dưỡng bằng tài nguyên khổng lồ của Thiên Đạo môn ta.”

“Đến bây giờ, tỷ thí giữa đệ tử cảnh giới ngang nhau, thắng bại thế mà nằm trong con số năm năm, thật sự là không thể tưởng tượng được.” Chủ Ma vực nói.

Nghe được lời chủ Ma vực nói, trong lòng Từ Phàm bắt đầu phun tào.

Đệ tử nhà ngươi chọn lựa kỹ càng, chẳng lẽ đệ tử nhà ta tùy tiện nhặt trên đường cái à?

Chiến đấu trong đại thế giới vẫn còn tiếp tục, thế giới sáng màu càng ngày càng nhiều, màu của hai bên tông môn vẫn là chia đôi.

Cực hiếm có đệ tử chiến lực đứng đầu của Ẩn Linh môn đã bại lui khỏi đại thế giới.

Việc này khiến cho các đệ tử toàn tông xem phát sóng trực tiếp chiến đấu trong đại thế giới bắt đầu trầm mặc không nói.

“Bồ Đào, ta muốn biết tư liệu về Thiên Đạo môn.” Hùng Lực nói.

Vừa rồi trong trận chiến đấu thứ hai, hắn bị thủ tịch trong Thiên Đạo môn loại bỏ.

“Đúng vậy, ta muốn biết Thiên Đạo môn có lai lịch gì!” Trương Học Linh bên cạnh nói, hắn cũng vừa bị loại khi nãy.

Một màn sáng xuất hiện trước mắt mọi người, bên trên là tất cả tư liệu về Thiên Đạo môn trong cơ sở dữ liệu của Bồ Đào.

Hùng Lực nắm chặt hai quyền, nhìn tư liệu trong màn sáng, trong ánh mắt cháy lên ngọn lửa niềm tin.

Trận chiến đấu thứ hai kết thúc, trận chiến đấu thứ ba bắt đầu.

Thủ tịch của Thiên Đạo môn đánh bại Hùng Lực trong chiến đấu thứ hai, gặp phải Vương Huyền Tâm trong trận chiến đấu thứ ba.

Hai bên đánh có tới có lui, nhờ không gian thế giới chiến đấu Bồ Đào gia cố, chiến đấu giữa hai người, chỉ có thể thấy va chạm giữa đại đạo hai bên.

Cuối cùng thủ tịch của Thiên Đạo môn bại dưới tay Vương Huyền Tâm.

“Tiểu tử này có hơi ngoài dự kiến của ta đấy.” Từ Phàm nhìn Vương Huyền Tâm nói.

“Kỳ thật đồ đệ này của ngươi có duyên với Nguyên Thuỷ tông, nhưng sau đó không biết bị cái gì ảnh hưởng, cuối cùng trở thành đồ đệ ngươi.”

“Vận mệnh vô thường, chỉ sợ là nói chuyện này.” Hoàng Sơn nói.

Từ Phàm nhìn về phía Hoàng Sơn tò mò hỏi: “Lúc trước vận mệnh thác loạn, Hoàng Sơn tiền bối chưa từng truy xét nguyên nhân sao?”

“Vận mệnh cũng giống như duyên phận, có được thì có, nếu không có còn cưỡng cầu sẽ không có kết quả quá tốt.” Hoàng Sơn nói.

Lúc này trận chiến đấu thứ tư bên dưới cũng bắt đầu, tình hình chiến đấu bắt đầu dần xảy ra chuyển biến.

Số trận Ẩn Linh môn thắng bắt đầu nhiều lên, đệ tử Ẩn Linh môn dư lại, không ai không là loại chiến lực đứng đầu tông môn.

Hùng Lực xem phát sóng trực tiếp trong Ẩn Linh môn, lại thở dài một lần.

Không chỉ cảm khái mình xui xẻo, còn là hối hận lúc trước khi chiến đấu không phát huy tốt.

Trận chiến đấu cuối cùng, là Vương Huyền Tâm đấu với một đệ tử ma tu của Thiên Đạo môn.

Trong những trận chiến của đệ tử ma tu, mỗi trận đều là vừa vặn chiến thắng đối thủ.

Việc này gây cho người ta một loại ảo giác, nếu đối thủ lại mạnh hơn một chút, người thắng nhất định không phải hắn.

Lúc này Vương Huyền Tâm nghiêm túc nhìn về phía đối thủ của trận chiến đấu cuối cùng.

Tuy nói là ma tu, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác như ánh mặt trời.

“Ẩn Linh môn, Vương Huyền Tâm.” Vương Huyền Tâm trịnh trọng nói.

“Thiên Đạo môn, Huyền Tả.” Nam tử diện mạo như thiếu niên ở đối diện lộ ra nụ cười như ánh mặt trời.

“Đệ tử quý tông bên dưới, hẳn là đệ tử thân truyền của Ma chủ tiền bối nhỉ?” Từ Phàm vui mừng hỏi.

“Là lão Nhị không nên thân nhà ta.”

“Mới thu vào môn hạ chưa được bao lâu.” Chủ Ma vực nói.

“Tinh tú ma đạo độc nhất Tam Thiên giới, Thiên Đạo linh lung tâm, vị đệ tử này của Ma chủ thật sự khó lường.”

Kỳ thật ngay từ lúc bắt đầu, Từ Phàm đã chú ý tới Huyền Tả.

Lúc Từ Phàm thấy hắn lần đầu tiên là đã biết trận thi đấu này ai được hạng nhất.

“Tông môn ta trị hạ dạy đệ tử không tốt, dù sao cũng phải thu một đồ đệ khá khá hơn chứ.”

“Ngươi cũng đừng như vậy, đồ đệ này của ngươi cũng rất khá, có thể miễn cưỡng va chạm một chút với Huyền Nhi.”
Bình Luận (0)
Comment