Chương 1218: Quang đoàn
Chương 1218: Quang đoàn
“Hoàng Sơn tiền bối, về sau có cơ hội mời ngươi ăn thịt rồng cấp Đại Thánh Nhân.” Từ Phàm nheo mắt nói.
“Được, làm cho ta thêm nhiều Long não thủy tinh chút, ta mang về cho hài tử ăn.” Hoàng Sơn gật đầu nói.
“Tách ra hành động đi, vừa rồi Nguyên chủ ủy thác ta ít nhất phải bắt được năm quang đoàn, thời gian cấp bách.”
Một vòng quang luân vận mệnh xuất hiện trước mặt Từ Phàm, bắt đầu thôi diễn phương hướng lúc một trăm quang đoàn rời đi, còn có phân bố hướng đi của cường giả các tộc.
Nghe được lời Từ Phàm, Hoàng Sơn gật đầu.
“Đi đi, nếu là gặp phải nguy hiểm tự mình không cách nào giải quyết được, trực tiếp gọi Nguyên chủ là được.” Hoàng Sơn nói xong liền biến mất không thấy.
Từ Phàm cũng bay về vị trí một quang đoàn tương đối dễ cướp đoạt trong đó.
Tất cả cường giả Nhân tộc tản ra bốn phía, mỗi cường giả đều căn cứ thực lực tiếp nhận nhiệm vụ một đến năm quang đoàn.
Quang đoàn Từ Phàm muốn đoạt lấy là một trong những cái Liên minh Vạn Tộc để mắt tới.
Liên minh Vạn Tộc là đại liên minh chủng tộc chỉ đứng sau Nhân tộc, Yêu tộc, tộc Cổ Thần trong Tam Thiên giới.
Trong Liên minh Vạn Tộc phần lớn là tiểu chủng tộc thống nhất một hay mấy Tiên giới, cường giả đông đảo, nhưng đa số đều ở trạng thái phân tán.
Lúc này, Từ Phàm đi tới vị trí chỗ quang đoàn kia.
Từng tầng đại trận Hỗn Độn vây quanh một quang đoàn, tạo thành phong ấn hết lớp này đến lớp khác.
Muốn lấy đi quang đoàn, nếu không cường lực phá vỡ phong ấn thì phải thuận thế cởi bỏ.
Nếu như cả hai cách đều không được, chỉ có thể chờ pháp trận phong ấn quang đoàn chậm rãi tiêu tán, cướp đoạt chung với rất nhiều cường giả.
Nhìn phong ấn tầng tầng lớp lớp của quang đoàn, Từ Phàm đã hiểu nguyên nhân vì sao Nguyên chủ mời hắn đi tham gia đại hội vạn tộc.
“Đại trận Hỗn Độn một vòng lại một vòng, một lớp tiếp một lớp, người có thể cởi bỏ trong cả Tam Thiên giới chẳng có mấy ai đâu.” Từ Phàm nói.
Lúc này, hai vị cường giả cấp Đại Thánh Nhân của Liên minh Vạn Tộc nhìn chằm chằm Từ Phàm, vẻ mặt tràn đầy vẻ cảnh giác.
“Từ Phàm Nhân tộc, ngươi thật sự muốn cướp đoạt quang đoàn này với Liên minh Vạn Tộc ta sao!” Một cường giả tộc Thiên Thủy có một viên thuỷ tinh đỏ giữa ấn đường nói.
“Lời này của ngươi hỏi rất kỳ lạ đó. Quy tắc trò chơi bày ra đây, ngươi dựa vào cái gì nhận định quang đoàn này là của Liên minh Vạn Tộc các ngươi.” Giọng nói khoan thai của Từ Phàm vang lên.
Liên minh Vạn Tộc vì trông giữ quang đoàn này mà điều ra hai vị Đại Thánh Nhân, ba vị Thánh Nhân.
“Đã như thế, vậy đắc tội!”
Chỉ trong nháy mắt, hai luồng thần niệm như thiên uy đặt lên người Từ Phàm.
Không có sát tâm mà chỉ để bức lui Từ Phàm ra ngoai phạm vi quang đoàn.
Liên minh Vạn Tộc luôn giao hảo với tất cả đại chủng tộc, trong tình huống không cần thiết tuyệt đối sẽ không nảy sinh xung đột.
Bọn họ đã sớm có phương án phòng bị nhân vật như Từ Phàm, là thuộc loại tuyệt đối không thể trêu chọc.
Từ Phàm cảm nhận được sức lực nhẹ nhàng của mấy thần niệm áp lên người mình, cau mày.
“Hai vị tiền bối của Liên minh Vạn Tộc chưa ăn cơm sao, vì sao sức lực nhẹ nhàng như thế?”
Từ Phàm nói xong vung tay, vung ra một con trường long phù văn hỗn độn, vây quanh quang đoàn bắt đầu xoay tròn, phân tích pháp trận Hỗn Độn bên ngoài quang đoàn.
Sau đó, Từ Phàm chỉ về một hướng.
“Từ đây đi về hướng đó tám vạn quang giáp, có một quang đoàn chỉ có hai Tổ Long cấp Thánh Nhân của Long tộc trông coi.”
“Các ngươi nhanh chân một chút, trước khi pháp trận phong ấn tự cởi bỏ, hẳn là có hy vọng đuổi kịp.”
Từ Phàm vừa dứt lời, một Ảo Ảnh Ngàn Tay to lớn xuất hiện sau lưng Từ Phàm, tản ra khí tức kinh khủng cực độ.
Trực tiếp áp đảo thần niệm của hai Đại Thánh Nhân của Liên minh Vạn Tộc.
Cuối cùng, một thanh cự kiếm phảng phất như có thể trảm phá bầu trời Hỗn Độn xuất hiện tại trong tay Ảo Ảnh Ngàn Tay.
Thanh cự kiếm kia nhẹ nhàng cắm vào mặt đất, đôi tay Ảo Ảnh Ngàn Tay giữ chuôi kiếm mà đứng, cứ vậy lẳng lặng nhìn một đám cường giả của Liên minh Vạn Tộc.
Ngay khoảnh khắc cự kiếm xuất hiện, trong lòng hai Đại Thánh Nhân lập tức xuất hiện một luồng hàn ý.
Sau khi liếc mắt nhìn nhau, Đại Thánh Nhân tộc Thiên Thủy nhìn Từ Phàm nói: “Đa tạ cho hay.”
Sau đó một đám cường giả Liên minh Vạn Tộc với quy mô lớn bay về hướng Từ Phàm đã chỉ.
Ngay cả Thánh Nhân của mấy tiểu tộc khác đứng quanh nhìn trộm quang đoàn cũng nhanh chóng rời đi.
Chưa nói đến khí tức trên người Ảo Ảnh Ngàn Tay của Từ Phàm phát ra, chỉ riêng luồng hàn ý phát ra trên thân cự kiếm, chưa chiến đã chết trước một nửa.
Từ Phàm nhìn lễ vật trân quý được tặng, không khỏi có hơi đáng tiếc nói: “Vẫn luôn không có cơ hội dùng ngươi luyện tay, đáng tiếc.”
Lúc này, trường long phù văn quay quanh bên ngoài pháp trận phong ấn Hỗn Độn quang đoàn đã bắt đầu chậm rãi hòa tan đại trận Hỗn Độn ngoài quang đoàn.
Chưa chờ đại trận phong ấn Hỗn Độn tự giải, quang đoàn đã xuất hiện trong tay Từ Phàm.
“Còn bốn quang đoàn nữa.” Từ Phàm nói, lại bay tới chỗ một quang đoàn gần nhất.
Lúc Từ Phàm muốn phá vỡ không gian nhanh chóng tiến lên, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một bàn tay ngưng tụ từ Hỗn Độn chi khí.
Chộp về phía Từ Phàm.
Một hư ảnh tộc Cổ Thần vĩ ngạn hiện lên ở phía xa, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Từ Phàm.
Từ Phàm cảm nhận được uy áp kinh khủng này, lại nhìn về phía hư ảnh tộc Cổ Thần phía xa.
“Không nghĩ tới Thần chủ tộc Cổ Thần vậy mà có thể để ý một quang đoàn nho nhỏ trong tay ta.”
Vô số phù văn không gian hỗn độn bao lấy Từ Phàm, chưa chờ Thần chủ trả lời đã biến mất trong không trung.
“Ta vậy mà không ngăn được tiểu tử này.”
Hư ảnh Thần chủ tộc Cổ Thần cũng chỉ thì thầm một câu liền tiêu tán không thấy.
Lúc này Từ Phàm theo một chỗ khác không gian bên trong phá xuất, hơi nhếch khóe môi lên lên.
“Nếu là không có lễ vật bằng hữu tốt tặng, muốn trốn ra thật đúng là phải trắc trở một phen.” Quanh người Từ Phàm xuất hiện hư ảnh một thanh cự kiếm, bay tới bay lui cạnh hắn.
Từ Phàm khẽ ngoắc một cái, cự kiếm bay đến trong tay Từ Phàm.
Một luồng kiếm quang dài hơn ngàn mét chém ra, những nơi đi qua, vạch ra từng vết nứt không gian thật dài.
Thu kiếm mà đứng, trên mặt Từ Phàm lộ vẻ suy tư.
“Hàng rào không gian nơi này đang dần được tăng cường, nếu lại tiếp tục như thế, phỏng chừng ngay cả cấp Thánh Nhân phá không gian không nổi.”
Lúc nói chuyện, không gian kiếm quang vạch phá đang được nhanh chóng sửa chữa phục hồi lại.
Từ Phàm cũng không chậm trễ nữa, nhìn về một hướng bay đi.
Nửa tháng sau, trên bầu trời, một thanh cự kiếm thông thiên triệt địa cắm xuống.
Máu từ mấy con Tổ Long nhuộm đỏ mặt đất.
Cự thủ sau lưng Ảo Ảnh Ngàn Tay có mười tay nắm thành quyền đánh tới ba con Tổ Long khác có ý đồ trùng sinh.
Mấy quyền nện xuống, thiên địa yên tĩnh.
Từ Phàm phất tay lấy đi thi thể mấy con Tổ Long, quay người đi tới quang đoàn cách đó không xa.
“Cái thứ ba, còn hai cái nữa là hoàn thành nhiệm vụ.” Từ Phàm nói xong, quay đầu nhìn về một hướng nào đó trên bầu trời.
“Long chủ, bên ta đều đã đủ ba cái, ngươi còn chưa ra tay sao?”
Ảo Ảnh Ngàn Tay sau lưng như ẩn như hiện, phía sau còn có một thanh cự kiếm, tản ra hàn khí khiến lòng người lạnh lẽo.
Giọng nói của Từ Phàm rơi xuống, qua hồi lâu vẫn không có hồi âm.
“Long chủ, ngươi quả nhiên là có thể nhẫn nhịn.”
Từ Phàm hơi nhếch khoé môi lên, lại bay về hướng một nơi Long tộc tập trung khác.
Sau khi lấy được quang đoàn đầu tiên, Từ Phàm bắt đầu lựa chọn bay về hướng có cường giả Long tộc tập trung.