Chương 1223: Huyền Hoàng chí bảo
Chương 1223: Huyền Hoàng chí bảo
Bây giờ, ánh mắt chủ Ma vực nhìn về phía Từ Phàm có hơi giống ánh mắt hắn nhìn Nguyên chủ lúc trước.
Sau khi chủ Ma vực khích lệ xong, Thánh Quang điện lại quang mang đại tác lần nữa, lại bắn ra hai cột sáng Thánh Dương chi lực vào hư không.
Từ Phàm cảm giác có chút không đúng, vội hỏi Bồ Đào đã xảy ra chuyện gì.
“Chủ nhân, khu vực kia bạo phát thú triều cự thú Hỗn Độn, vừa vặn gần khu vực chỗ chúng ta.”
“Hiện nay có hơn mười cường giả Đại Thánh Nhân Nhân tộc đã liên thủ chặn đánh thú triều cự thú Hỗn Độn.” Bồ Đào trả lời.
Từ Phàm gật đầu, đệ tử tông môn không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn là được.
“Ha ha, bên Nguyên chủ phát hiện vài thứ tương đối thú vị, ta qua đó nhìn xem.” Chủ Ma vực nói xong, phá vỡ không gian biến mất.
Trong cảm giác của Từ Phàm, những Đại Thánh Nhân Nhân tộc khác đều đuổi theo hướng chủ Ma vực đi.
“Nếu không ta cũng đi xem náo nhiệt chút nhỉ?” Từ Phàm sờ cằm nói.
Việc phá giải pháp trận Hỗn Độn có số hai làm là đủ rồi, hắn ở đây chỉ là để tăng tốc độ phá vỡ trận pháp bảo vệ Hỗn Độn.
Lúc này, dao động chiến đấu to lớn truyền đến khu vực chỗ Từ Phàm.
Tất cả đệ tử bên ngoài Ẩn Linh môn đều đã bắt đầu lần lượt trở lại tông môn.
Chiến đấu cấp Đại Thánh Nhân đã không phải thứ bọn họ có thể quan sát, cho nên chỉ có thể trở lại tông môn tránh những dao động chiến đấu lan đến.
“Bồ Đào, quan trắc chiến đấu làm thành phát sóng trực tiếp để cho các đệ tử quan sát.” Từ Phàm phân phó, hiếm khi có cơ hội để các đệ tử mở mang kiến thức.
“Tuân lệnh chủ nhân.”
Cuối cùng trên diễn đàn Ẩn Linh môn mở ra một thông đạo phát sóng trực tiếp.
Các đệ tử đều có thể xem phát sóng trực tiếp tại hiện trường, cường giả đứng đầu Nhân tộc giảo sát cự thú Hỗn Độn.
Từ Phàm cũng đang xem phát sóng trực tiếp.
Sau khi xem một thời gian, Từ Phàm lại tắt phát sóng trực tiếp, thở dài nói.
“Trách nhiệm nặng mà đường thì xa nha.”
Ngay tại lúc này, ba luồng khí tức Hỗn Độn Thần Ma từ phía sau cự thú Hỗn Độn truyền đến.
Ba luồng khí tức này, một luồng là cấp Đại Thánh Nhân, hai luồng là cấp Thánh Nhân.
Ba Hỗn Độn Thần Ma nhìn thấy Nhân tộc đang giảo sát đám cự thú Hỗn Độn, không có bất kỳ tỏ vẻ gì, chỉ đứng một bên nhìn.
“Đây là Thiên Lộ Tuần Tra sứ của Đế quốc Man Thú Thần Ma, phụ trách xua đuổi cự thú Hỗn Độn ven đường tới gần thiên lộ.”
Giọng Hoàng Sơn truyền đến trong tai Từ Phàm.
“Sao ngươi không nói sớm!”
Từ Phàm lập tức kéo ra mấy sợi xiềng xích phù văn hỗn độn trong sương mù hỗn độn, làm yểm hộ cho trận pháp bảo vệ hắn đang phá giải.
“Ngươi yên tâm, có chủ Ma vực và Nguyên chủ ở đây, ba Hỗn Độn Thần Ma sẽ không hỏi han đến chỗ ngươi đâu.” Hoàng Sơn nhìn biểu hiện của Từ Phàm, lập tức bật cười.
Lúc này, chủ Ma vực trực tiếp phá vỡ không gian xuất hiện trước mặt ba Hỗn Độn Thần Ma.
Ném cho bọn họ một món Tiên khí không gian chứa thủy tinh Hồng Mông Tử Khí.
Ba Hỗn Độn Thần Ma dường như quen biết với chủ Ma vực, sau khi hàn huyên vài câu với hắn liền rời đi.
Từ Phàm cũng nhận được tin tức này.
“Ma chủ quen biết bọn họ hả?” Từ Phàm tò mò hỏi.
“Đương nhiên, dù là không quen biết chủ Ma vực, cũng có thể phát giác được khí tức tình nhân cũ của hắn.”
Nghe được lời Hoàng Sơn nói, Từ Phàm triệt tiêu yểm hộ cho trận pháp.
“Vậy có thể nhờ chủ Ma vực nói với tình nhân cũ của hắn, trực tiếp mở ra một lỗ hổng để chúng ta đi vào được hay không?” Từ Phàm đột nhiên hỏi.
Bóng dáng Hoàng Sơn xuất hiện bên cạnh Từ Phàm, lắc đầu nói: “Bất kể là lúc nào, không phải Hỗn Độn Thần Ma, muốn đi vào thiên lộ, chỉ có thể tiến vào từ đường ngoại bích.”
“Bởi vì mỗi giao lộ trong thiên lộ đều có dấu ấn của Thần Ma Hỗn Độn Đại Thánh Nhân.”
“Chỉ cần bị hắn cảm giác được sinh linh không phải Thần Ma tiến vào, vậy ai cũng không cứu được.” Hoàng Sơn giải thích.
“Ta hiểu rồi.” Từ Phàm gật đầu nói.
“Đây cũng là tin tức chủ Ma vực mới nói cho Nguyên chủ gần đây.”
Sau đó Từ Phàm lại bắt đầu an tâm phá giải pháp trận, chỉ là dao động chiến đấu cấp đại thần truyền đến từng đợt tiếp từng đợt, tạo thành một chút quấy nhiễu nho nhỏ cho Từ Phàm khi phá giải trận pháp.
Đợt thú triều cự thú Hỗn Độn này, hơn mười Đại Thánh Nhân Nhân tộc phải tốn nửa năm mới dẹp loạn được.
Sau đó đệ tử Ẩn Linh môn mới dám tiếp tục ra ngoài hoạt động.
Năm thứ ba phá giải trận pháp hỗn độn, huynh đệ tốt của Từ Phàm đột nhiên tới chỗ hánw.
Chỉ thấy trên mătk Vương Vũ Luân tràn đầy phấn khích nói: “Từ đại ca, ngươi đoán xem ta câu được cái gì?!”
Một thanh linh kiếm Huyền Hoàng chí bảo mang theo kiếm ý khai thiên khủng bố xuất hiện.
Sau đó an phận rơi xuống trong tay Vương Vũ Luân, mặc hắn sử dụng.
Từ Phàm nhìn thanh linh kiếm Huyền Hoàng chí bảo Vương Vũ Luân triệu hoán ra, dường như đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.
“Từ đại ca, tặng thanh kiếm này cho ngươi đó.” Vương Vũ Luân nói.
Từ Phàm vội vàng xua tay cự tuyệt nói: “Vẫn là để nhi tử ngươi giữ đi, hiện tại ta vẫn chưa cần dùng đến.”
“Từ đại ca, ngươi cứ yên tâm thu đi, có thanh đầu tiên thì sẽ có thanh thứ hai.” Vương Vũ Luân khuyên bảo.
“Thật sự không cần, để Huyền Hoàng chí bảo này lại cho Hướng Trì đi, chờ khi hắn tấn cấp Thánh Nhân sẽ có tác dụng lớn.”
Nghe Từ Phàm nói thế, Vương Vũ Luân đành thu lại linh kiếm Huyền Hoàng chí bảo.
“Từ đại ca, ta lại cảm giác được sự tồn tại của chân ngã, có cảm giác như đang ở trong bóng tối nhìn ta chằm chằm.” Vương Vũ Luân nói, nhưng biểu cảm cũng không quá mức lo lắng.
“Không sao, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, cho dù tất cả bản nguyên của chân ngã ngươi tập hợp với nhau thì đều là chất dinh dưỡng của ngươi cả thôi.” Từ Phàm khẽ cười nói.
“Ta biết rồi, Từ đại ca.”
Sau khi Vương Vũ Luân rời đi, Từ Phàm không khỏi cảm khái.
“Người so với người tức chết người mà.”
Từ Phàm mới vừa có hai món Tiên thiên chí bảo, không nghĩ tới phẩm cách của huynh đệ tốt lại tăng lên.
“Nếu không đưa hết tất cả đồ tốt lấy tới lần này cho huynh đệ tốt, xem thử có thể phản lợi gấp trăm lần không.” Từ Phàm có chút hoài niệm nói.
Thuở đầu khi Ẩn Linh môn mới thành lập, mỗi khi tông môn thiếu mấy món đồ quan trọng nào đó, phản lợi gấp trăm lần của huynh đệ tốt thường có thể tạo được hiệu quả ngoài dự tính.
Năm thứ tư Từ Phàm phá giải pháp trận, chỉ thấy tất cả trận pháp hỗn độn phá giải mà Từ Phàm bố trí bên ngoài pháp trận hỗn độn bảo vệ súc lại thành một cánh cửa nho nhỏ tại thiên lộ.
Đồng thời âm thanh của Từ Phàm cũng truyền vào trong tai tất cả đại cường giả Nhân tộc.
“Chư vị tiền bối, trận pháp thông vào bên trong thiên lộ đã bố trí xong, khi nào có thể xuất phát?”
Chủ Ma vực đang đánh cờ với Nguyên chủ trong cung điện Nhân tộc, nghe được lời Từ Phàm nói, tay cầm cờ trắng khẽ run lên.
Giống như một tiểu hài còn chưa làm xong bài tập hè đã nghe được trường học muốn khai giảng sớm.
“Nhanh như vậy à, không phải còn một năm nữa hả?” Chủ Ma vực dường như còn chưa chuẩn bị tốt tâm lý.
“Sớm hay muộn đều là một đao, dũng cảm lên chút đi.” Nguyên chủ nở nụ cười.
Sau đó, tất cả cường giả Nhân tộc đến đây lần này tề tựu về trong cung điện Nhân tộc.
“Ba ngày sau xuất phát, sau khi vào thiên lộ cũng đừng thả mình hoặc hậu bối tông môn mình ra.”
“Bên trong thiên lộ, sinh linh cấp Thánh Nhân trở xuống vừa xuất hiện là sẽ bị trực tiếp mẫn diệt.” Chủ Ma vực nói.
Ba ngày sau, Thánh Quang điện chậm rãi thu nhỏ, cuối cùng rơi xuống trong tay Từ Phàm, bị Từ Phàm thu vào thế giới trong bàn tay.