Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1225 - Chương 1225: Năm Mươi Năm

Chương 1225: Năm mươi năm Chương 1225: Năm mươi năm

“Tất cả sinh linh, đều bao gồm cả những tồn tại cấp Đại Thánh Nhân sao?” Lý Tinh Từ nhìn những thế giới vỡ vụn, trong ánh mắt có ưu thương nhàn nhạt.

“Sẽ không đâu, nhưng những Đại Thánh Nhân đó phỏng chừng đã ngủ say tại nơi nào đó trong những mảnh vỡ thế giới này.”

“Không biết bao nhiêu kỷ nguyên mới có thể tỉnh lại, nếu may mắn tìm được, phỏng chừng chân linh bản nguyên của bọn họ sẽ bị Nguyên chủ chuyển sinh thành Nhân tộc.” Từ Phàm nói.

Hắn cảm thấy so với những linh bảo kia, Nguyên chủ càng xem trọng cái này.

Quả nhiên, không quá lâu sau, Từ Phàm liền nhận được tin tức từ Nguyên chủ.

“Ở vị trí này, có một Đại Thánh Nhân thế giới này đang ngủ say, phong ấn tốt, đây có thể so với Tiên thiên chí bảo giá trị cực lớn đó.” Nguyên chủ lại cho Từ Phàm một điểm tọa độ.

“Sư phụ, sau khi tìm được cường giả Đại Thánh Nhân ngủ say, có thể để ta xem một chút hay không?” Lý Tinh Từ khẩn cầu nói.

Nghe được lời này, Từ Phàm nhìn về phía đồ đệ tốt Lý Tinh Từ của mình.

“Tu hú chiếm tổ chim khách, hay là biến thành Luân Hồi Nô, những thứ này đều không được.”

“Sau khi Nguyên chủ biết thì sẽ tính sổ sau đấy.”

“Ta muốn lấy ra truyền thừa của Đại Thánh Nhân kia, thêm vào trên thân Luân Hồi Nô của ta.” Lý Tinh Từ vội vàng giải thích.

“Thì ra là thế, cũng được, nhưng sau khi thêm vào, ngươi đừng mơ tưởng Luân Hồi Nô có thể trở thành Đại Thánh Nhân.”

“Có thể đột phá thành Thánh Nhân cũng xem như vận khí tốt.”

Từ Phàm vừa nói xong, một Truyền Tống trận xuất hiện trước mặt hai người.

Một tiểu thế giới bị phong ấn từ trong Truyền Tống trận nổi lên.

Bên trong tiểu thế giới bị phong ấn, một nam tử hình người giống như tinh linh nàm đó, thân thể thon dài, khuôn mặt tuấn mỹ nho nhã, giống như quý tộc trời sinh.

“Đại Thánh Nhân Linh tộc, khí tức này hẳn là mới trở thành Đại Thánh Nhân không bao lâu.”

“Hài tử xui xẻo.” Từ Phàm cảm nhận khí tức của Đại Thánh Nhân Linh tộc nói.

Sau đó Từ Phàm nhẹ nhàng khoát tay, một nửa bản nguyên trong cơ thể Đại Thánh Nhân Linh Tộc bị tách rời ra.

“Đây là một nửa bản nguyên, lại thêm truyền thừa ngươi lấy ra, trở thành Thánh Nhân ở Tam Thiên giới hẳn là không thành vấn đề.” Từ Phàm nói, vứt một nửa bản nguyên cho đồ nhi tốt.

“Đa tạ sư phụ.”

“Chỉ một cái này, lại rút ra những bản nguyên khác cũng quá không cho nguyên chủ mặt mũi.” Từ Phàm xua tay bảo Lý Tinh Từ nên làm gì thì làm đi.

Từ Phàm nhìn mảnh vỡ thế giới xung quanh bị trống rỗng từng chút, Nguyên chủ lại nói cho hắn biết mấy vị trí.

Phần lớn là Tiên thiên linh bảo, ngẫu nhiên cũng có mấy món Tiên thiên chí bảo.

Về phần Đại Thánh Nhân ngủ say, cho đến hiện nay, Từ Phàm chỉ thu được một vị trí có.

Dưới sự thu vét không biết chán của các đệ tử Ẩn Linh môn, mười năm đầu đã qua.

Trong một mảnh vỡ thế giới thần bí, cường giả Nhân tộc họp mặt một phòng, trên mặt đều mang theo vui mừng.

“Trong mười năm này, chúng ta tìm được tổng cộng bốn món Huyền Hoàng chí bảo, mười một món Tiên thiên chí bảo, Tiên thiên linh bảo đã tới con số hai ngàn.”

“Hiện nay mà nói, xem như kiếm món lời nhỏ.”

Nguyên chủ vừa nói, vừa tiếc nuối trong lòng, nếu chủ Ma vực ở đây thì thật tốt biết nhiêu, mình có thể bớt chút hơi sức.

“Thời gian phía sau, chúng ta cần đẩy nhanh tốc độ thêm chút.”

“Dự tính lại qua năm mươi năm nữa, mấy đại chủng tộc khác của Tam Thiên giới sẽ chạy tới.”

“Đến lúc đó lại muốn tìm đồ tốt, vậy thì phải đoạt.” Nguyên chủ nở nụ cười.

Năm mươi năm đủ cho bọn họ lấy đi hơn nửa đồ tốt trong đại thế giới vỡ vụn này, mấy đại chủng tộc khác trong Tam Thiên giới tới chỉ có thể húp canh.

“Nguyên chủ, ta muốn biết, sau khi tìm được những cường giả Đại Thánh Nhân ngủ say thì phân phối thế nào?” Một Đại Thánh Nhân của tông môn đứng đầu nói.

Đây cũng là chuyện mấy đại thế lực khác quan tâm.

“Trước đây chưa nói cái này không chia, toàn bộ đều xuống trong Tiên giới Nhân tộc chúng ta, thế lực nào có thể thu được thì xem như là của người đó.” Nguyên chủ thong dong điềm tĩnh nói.

“Cái này… Có thể giữ gốc khôn vậy?” Vẫn là Đại Thánh Nhân của tông môn đứng đầu kia nói.

Tất cả Đại Thánh Nhân của đại thế lực khác đều khát vọng nhìn về phía Nguyên chủ.

Đối với loại nhân tài sau khi chuyển sinh ít nhất có thể trở thành Thánh Nhân này, Nguyên Thủy tông không thiếu nhưng mấy tông môn khác thấy mà thèm, loại hạt giống tốt này có lẽ mấy trăm vạn năm cũng thu không được một người.

“Trước xem số lượng, nếu nhiều thì mỗi tông một người, còn lại chuyển sinh đưa lên đến Tiên giới Nhân tộc.”

“Nếu ít, toàn bộ đều bằng vận khí của các ngươi.” Nguyên chủ quyết định.

“Được rồi, còn năm mươi năm nữa thôi, nhanh đi đi.” Nguyên chủ nói, chia cho mỗi Đại Thánh Nhân một ngọc điệp.

“Vì đẩy nhanh tốc độ, đây là khu vực ta phân chia tốt cho các ngươi, đồ tốt đại khái cũng ở trong này.”

Nguyên chủ nói xong liền giải tán hội nghị, Từ Phàm về lại trong Ẩn Linh môn.

“Chủ nhân, bảo khố tông môn cần xây dựng thêm, xin giao quyền hạn cho Bồ Đào.” Từ Phàm vừa về đến, Bồ Đào lập tức báo cáo.

“Năm trước không phải nói còn có thể chống được một thời gian ngắn nữa sao?” Từ Phàm kỳ quái hỏi.

“Tốc độ các đệ tử thu thập tài nguyên càng lúc càng nhanh, thậm chí tạo thành tiên thuật vơ vét tương ứng.”

“Dẫn đến tài nguyên truyền tống đến bảo khố càng ngày càng nhiều.” Bồ Đào báo cáo.

“Vậy cứ xây dựng thêm, ở đây cũng tiện tiện, trực tiếp hấp thụ mảnh vỡ thế giới gia cố vào trong bảo khố, đến lúc đó bảo số hai hỗ trợ ngươi.” Từ Phàm nói.

“Tuân lệnh, chủ nhân.”

Trong tiểu viện, Từ Phàm an nhàn nằm trên ghế dựa.

Trương Vi Vân ở bên cạnh cười pha trà cho Từ Phàm.

“Hiện tại toàn bộ tông môn đều thuộc về hai phu thê nhàn rỗi chúng ta.” Từ Phàm khẽ đung đưa ghế dựa nói.

“Phu xướng phụ tùy, phu quân nhàn tình nhã trí như thế, làm thê đương nhiên phải ở bên cạnh phụng bồi.” Trương Vi Vân đưa ly trà đã pha xong đến bên miệng Từ Phàm.

“Cuộc sống bây giờ mới là cuộc sống trước kia ta muốn sống nhất.” Từ Phàm có chút hoài niệm nói.

Dựa theo ý nghĩ lúc đầu hắn mới tu tiên, bây giờ đến cảnh giới hiện tại hẳn là vô địch, không có bất cứ ưu sầu gì.

Nhưng nào biết, mỗi cảnh giới đều có chuyện mỗi cảnh giới phải làm.

Từ Phàm cảm giác mình nhìn như nhàn nhã, nhưng có rất nhiều chuyện đều chưa làm, không thể gọi là tuyệt đối tiêu dao tự tại.

“Vậy phu quân hoàn thành ý nghĩ khi đó đi. Chờ sau khi trở lại Tam Thiên giới, cuộc sống như vậy phu quân muốn sống bao lâu thì có thể sống bấy lâu.” Trương Vi vân nói.

“Có một số việc phải làm, ví dụ như ngươi sư phụ, món nợ cướp đi ngươi từ bên cạnh ta trước đây còn chưa tính đâu.”

“Vậy phu quân nể mặt người làm thê này, lúc luận bàn với sư phụ có thể xuống tay nhẹ chút không?”

Trương Vi Vân lột vỏ một quả Long Nguyên quả bỏ vào trong miệng Từ Phàm.

“Dù sao cũng là sư phụ ngươi, xuống tay nhất định phải kiềm lại chút.”

“Từ lúc hạ giới đến lúc chúng ta gặp nhau, trong đó cách nhau bao lâu, lấy số chục để tính, có bao nhiêu năm thì để sư phụ ngươi bế quan chữa thương bấy nhiêu năm.”

Nói tới sư phụ Trương Vi Vân, Từ Phàm lại nghĩ tới Chân Long Kim Tiên trước đây đánh cướp hắn ở hạ giới mà hắn bắt lại từ Thần Long giới.

“Bồ Đào, hôm nay tâm trạng tốt, dùng Hỗn Lôi Tiên đánh con Kim Long không có mắt kia một trăm roi.” Từ Phàm nói.

Sau khi bắt về Chân Long Kim Tiên cướp đồ của hắn ở hạ giới lúc trước, Từ Phàm cố ý luyện chế ra mười mấy loại roi cảm giác trên cơ thể không đồng nhất.

Mỗi loại roi đánh lên thân rồng đều có cảm giác không giống nhau.

Chỉ cần Từ Phàm nhớ tới Chân Long Kim Tiên, đều sẽ lựa chọn một loại roi đánh lên một trăm roi.
Bình Luận (0)
Comment