Chương 1235: Thánh Nhân chi lễ
Chương 1235: Thánh Nhân chi lễ
Một luồng hào quang bao trùm lấy cả Ẩn Linh môn, dẫn dắt Ẩn Linh môn bay về hướng Mộc Nguyên Tiên giới.
Cảm giác kia giống như nhi tử phiêu bạt bên ngoài nhiều năm đột nhiên phú quý trở về nhà, nhận lấy sự tiếp đón nồng nhiệt của người trong nhà.
“Không nghĩ tới ý chí thiên đạo Tiên giới cũng sẽ làm ra cái này.” Từ Phàm nở nụ cười.
“Căn cứ theo ghi chép trong cơ sở dữ liệu, nếu như Thánh Nhân hoặc Đại Thánh Nhân trong một Tiên giới tương đối nhiều, cũng có thể phụng dưỡng Tiên giới, làm Tiên giới trở nên lớn mạnh.” Bồ Đào giải thích.
“Ngươi khoan hãy nói, trong những Tiên giới khác theo ta thấy, bất kể từ trên phương diện nào Mộc Nguyên Tiên giới cũng không quá được.” Từ Nguyệt Tiên nói.
Ẩn Linh môn cho phép ý chí thiên đạo Mộc Nguyên Tiên giới dẫn dắt, hạ cánh tại một nơi tiên linh cẩm tú.
Mà lúc này, toàn bộ sinh linh trong cả Tiên giới đều nghe được một tiếng tiên âm.
Hào quang vô tận bao phủ toàn bộ lãnh thổ Nhân tộc, từng đoá hoa công đức vẩy xuống.
Đại La Thánh Giả Nhân tộc trong Mộc Nguyên Tiên giới ngẩng đầu nhìn hoa công đức từ trên trời bay xuống.
“Cảnh tượng thành Thánh, là ai trở thành Thánh Nhân?” Đại La Nhân tộc bất ngờ nói.
Lúc này, bên ngoài Ẩn Linh môn, hai vị Chuẩn Thánh cung kính hướng về phía Ẩn Linh môn hành lễ.
“Bái kiến Thánh Nhân!”
“Đều là bằng hữu cũ, đừng khách khí như thế.” Giọng Từ Phàm vang lên bên tai hai người.
Đồng thời một luồng lực lượng không cách nào kháng cự đỡ hai Chuẩn Thánh đứng dậy.
Lúc này, Chuẩn Thánh mấy tộc khác cũng xuất hiện bên ngoài Ẩn Linh môn, hướng về Ẩn Linh môn hành lễ thiên địa chí cao.
Lúc này tất cả những dị tộc còn đang chiếm lĩnh lãnh thổ Nhân tộc đều nhận được mệnh lệnh, rút khỏi lãnh thổ Nhân tộc bằng tốc độ nhanh nhất.
“Ta là Thánh Nhân Nhân tộc, Tiên giới sau này Nhân tộc ta muốn chiếm một nửa, chư vị có ý kiến gì không?”
Một thần niệm to lớn quanh quẩn trên người các dị tộc cường giả.
Dưới thần niệm to lớn của Từ Phàm, mấy Chuẩn Thánh dị tộc cảm giác như mình biến thành kiến nhỏ trước mặt cự thú.
“Lui ra đi, Nhân tộc chiếm một nửa Tiên giới, vạn năm sau ta sẽ không nhúng tay vào chuyện của Tiên giới.” Giọng Từ Phàm vang lên.
“Cẩn tuân pháp lệnh Thánh Nhân.” Chuẩn Thánh mấy đại dị tộc cẩn thận nghiêm túc lui xuống.
Bên trong Nghênh Khách điện, Từ Phàm gặp mặt hai Chuẩn Thánh Nhân tộc.
“Thánh Nhân, về sau Nhân tộc Mộc Nguyên Tiên giới lấy Ẩn Linh môn vi tôn, lấy Thánh Nhân vi tôn.” Chuẩn Thánh tóc đỏ nói.
“Không cần, ta đã vẽ xuống một nửa khu vực Tiên giới.”
“Ẩn Linh môn ta không nhúng tay vào sự vụ Mộc Nguyên Tiên giới, không chiếm tài nguyên Tiên giới.”
“Trong vạn năm, Nhân tộc an tâm phát triển là được.” Từ Phàm nói.
Bây giờ chút đồ vật của Tam Thiên giới, Từ Phàm đã không bỏ vào mắt.
“Tuân lệnh, Thánh Nhân.”
Hai vị Chuẩn Thánh hành lễ cáo lui.
“Bồ Đào, nói cho các đệ tử, khoảng thời gian này vất vả, khoảng thời gian sau tông môn không có chuyện quan trọng, nên nghỉ ngơi thì nghỉ ngời, nên tu luyện thì tu luyện.” Từ Phàm phân phó.
“Tuân lệnh chủ nhân.”
Sau khi Ẩn Linh môn ổn định, cả Tiên giới rơi vào yên bình.
Lấy lãnh thổ Nhân tộc làm trung tâm, tất cả dị tộc đều bắt đầu rút lui, nhường ra một nửa lãnh thổ Tiên giới.
Tất cả đại thế lực Nhân tộc trên cả Mộc Nguyên Tiên giới cũng nghênh đón cơ hội phát triển.
Một nửa Tiên giới quy về Nhân tộc, có một vùng lãnh thổ rộng lớn có thể mang Nhân tộc đi tìm tòi khai phá.
Bây giờ, tất cả thế lực trong lãnh thổ Nhân tộc ban đầu cũng bắt đầu điên cuồng thu người, điều kiện đưa ra cực kỳ phong phú.
Tất cả đại tông môn chỉ cần ngươi có linh căn là sẽ được thu nhận làm đệ tử, sau đó sẽ được phái đến chỗ tông môn mới.
Bách tính Nhân tộc tại Tiên giới rõ ràng có thể cảm giác được, từ ngày hoa công đức rơi xuống, cuộc sống của bọn họ càng ngày càng tốt.
Tất cả mọi chuyện của Nhân tộc trong Mộc Nguyên Tiên giới đều không quấy nhiễu được Ẩn Linh môn.
Lúc này, Hoàng Sơn đang mang theo mười hai đứa trẻ sơ sinh Nhân tộc vừa ra đời đi tới Ẩn Linh môn.
“Nguyên chủ chê phiền lại tăng thêm mấy người, không biết Từ Đại trưởng lão có thu hay không?” Hoàng Sơn cười hỏi.
“Hoàng Sơn tiền bối khách khí quá, nào có lý lẽ không thu được.”
Từ Phàm nhìn mười hai đứa trẻ sơ sinh bất phàm rõ ràng, trong đầu đột nhiên nảy ra một vấn đề, có cần tìm mấy vú em cho bọn họ trước không nhỉ.
“Vậy phiền Từ Đại trưởng lão.”
Sau khi nói xong, Hoàng Sơn liền rời đi, chỉ để lại mấy đứa trẻ trôi nổi giữa không trung.
“Bồ Đào, giao những đứa trẻ sơ sinh này cho gia đình phẩm hạnh lương thiện dưới phàm giới thu dưỡng.” Từ Phàm phân phó.
Trong Ẩn Linh môn vẫn luôn có một thế giới cho người nhà các đệ tử sinh sống.
Những người này vốn từ một thành thị dần biến thành một thế giới, vẫn luôn tồn tại trong Ẩn Linh môn.
“Tuân lệnh, chủ nhân.”
Một luồng thánh quang nhẹ nhàng vây quanh những đứa trẻ sơ sinh, sau đó biến mất không thấy.
“Tư chất mấy đứa trẻ sơ sinh này, một đứa nghịch thiên hơn một đứa, bình bộ thanh vân đi đến cảnh giới Thánh Nhân, không quá nhiều vấn đề.”
“Về phần cảnh giới Đại Thánh Nhân, vậy càng dễ nói hơn.” Từ Phàm cười nói.
Hắn cảm thấy làm cuộc giao dịch này với Nguyên Thủy tông, đơn giản như cho không.
“Tông môn không còn chuyện gì nữa, cũng nên cho mình nghỉ phép.” Từ Phàm đứng dậy nói.
“Những năm này vẫn luôn bận rộn, còn chưa từng nghỉ ngơi đàng hoàng.”
Trong tiểu viện, Từ Phàm nằm trên ghế dựa, nhàn nhã nhìn bầu trời Tiên giới.
Trương Vi Vân ở bên cạnh bầu bạn, một cảnh tượng gia đình nhàn nhã.
“Bồ Đào, ta với Vi Vân ra ngoài chơi một vòng, ngoài chuyện hệ trọng liên quan đến tồn vong của tông môn, còn lại đừng làm phiền ta.” Từ Phàm căn dặn.
“Tuân lệnh, chủ nhân.”
Một chiếc linh chu nho nhỏ mang theo Từ Phàm và Trương Vi Vân bay về hướng lãnh thổ Nhân tộc.
Lúc này, trong đại điện truyền tống trận vượt giới tại Nhân tộc.
Một nam tử anh tuấn thần tú đi ra, theo sau hắn là sáu nam tử tản ra khí tức Đại La.
“Cuối cùng ta cũng trở về.” Diệp Tiêu Dao cảm nhận khí tức của Mộc Nguyên Tiên giới nói.
“Đừng nói nhảm nhiều như vậy, tranh thủ thời gian tìm nơi gây dựng lại Thiên Kiếm môn rồi lại nói.” Đáy lòng Diệp Tiêu Dao có một âm thanh nói.
“Lão Kiếm, đừng căng thẳng vậy, có phải bị kẻ thù cũ của ngươi phát hiện đâu mà.”
“Bằng thực lực của ta bây giờ, mặc dù không thể đối đầu với hắn, nhưng toàn thân mà lui tuyệt đối không thành vấn đề.” Diệp Tiêu Dao hăng hái nói.
“Ngươi vẫn nên cẩn thận một chút, người lần trước đối đầu với ngươi chẳng qua chỉ là phân thân của hắn, mặc dù cũng coi là chiến lực Thánh Nhân, nhưng tuyệt đối không phải toàn bộ thực lực của hắn.”
“Chuyện ngươi cần làm bây giờ là bày ra nhiều đường lui ở các Tiên giới, lúc sau khi đối đầu với hắn ngươi mới có mấy phần hy vọng sinh tồn.” Lão Kiếm nói.
“Yên tâm, nhiều năm như vậy chúng ta đều tiến lên mặc mưa gió, bây giờ thắng lợi đang ở trước mắt, ta nhất định sẽ cẩn thận.” Diệp Tiêu Dao an ủi lão Kiếm.
Ngay lúc Diệp Tiêu Dao muốn tìm người nghe ngóng cục diện gần đây Mộc Nguyên Tiên giới, đột nhiên cảm nhận được trong tiên khí ẩn chứa từng tia công đức chi lực.
“Không đúng, trước đây không lâu, Mộc Nguyên Tiên giới có người tấn cấp thành Thánh Nhân.”
“Tiêu Dao, ngươi đi hỏi thăm một chút, xem thử có thể hay không móc nối quan hệ không.” Lão Kiếm nói.
“Biết rồi.”
Sau đó không lâu, Diệp Tiêu Dao từ trong một thế lực chuyên mua bán tình báo đi ra, trên mặt mang vẻ hưng phấn.
“Đây đúng là một cơ hội tốt, Thánh Nhân kia từng nói sẽ không nhúng tay vào sự vụ Tiên giới, vậy nhất định sẽ không nhúng tay.”
“Ngươi có thể dựa vào thực lực Chuẩn Thánh của người, thừa cơ phát triển Thiên Kiếm môn.”