Chương 1242: Xúc tu
Chương 1242: Xúc tu
“Kia chính là Thần Ma cấp Hỗn Độn Thánh Nhân đấy, Nhân tộc chúng ta có cường giả nào có thể chống được vậy?” Từ Phàm hỏi.
“Chuyện này cũng không cần lo lắng, nếu Thần Ma kia thật sự muốn theo dõi Tam Thiên giới chúng ta, có người có thể ngăn được.” Nguyên Chủ thong thả nói, tỏ vẻ không hề lo lắng chút nào.
Một đại trận Hỗn Độn lớn được bố trí trong Vạn Thanh đảo, Vạn Thanh Thiên Tôn được đặt ở trung tâm đại trận.
Dưới sự điều khiển của Từ Phàm, đại trận Hỗn Độn chậm rãi vận hành.
Từng luồng Hỗn Độn chi lực tinh thuần từ từ dung nhập vào trong cơ thể Vạn Thanh Thiên Tôn, bắt đầu chia cắt Hỗn Độn tử khí.
Không quá lâu sau, một chút bản nguyên và tiên hồn của Vạn Thanh Thiên được lấy ra.
Trong tay Đại sư tỷ xuất hiện một quang đoàn màu huỳnh quang, bên trong ẩn chứa bản nguyên và tiên hồn của sư phụ nàng.
“Về phần làm sao chuyển thế đầu thai, cũng không cần ta nói đâu nhỉ?” Từ Phàm nói.
“Không cần không cần, chuyện còn lại tự bọn ta làm là được.”
“Cảm tạ ngươi cứu sư phụ, ân tình này bọn ta suốt đời không quên.” Đại sư tỷ thâm tình trịnh trọng nói.
“Không cần khách khí như thế, Vạn Thanh Thiên Tôn cũng là sư phụ Vi Vân, nên cứu, nên cứu.” Từ Phàm cười nói, sau đó dẫn Trương Vi Vân rời đi.
Ẩn Linh môn, trong tiểu viện, Trương Vi Vân châm trà cho Từ Phàm.
“Phu quân, có phải sư phụ gặp rắc rối rồi không?”
Lúc Vạn Thanh Thiên Tôn hôn mê, Trương Vi Vân nghe được một chút tin tức nội tình.
“Phải, chọc đại họa, chỉ cần sơ sẩy chút thôi, toàn bộ Tam Thiên giới đều sẽ chôn cùng sư phụ ngươi.” Từ Phàm thong thả nói.
“Nghiêm trọng như vậy sao!” Trương Vi Vân giật nảy mình.
“Việc này tương đương với hai người đánh nhau, một con kiến lén lút ở bên cạnh quan sát, kết quả bị một người trong đó phát hiện.”
“Cũng làm dấu trên người con kiến kia.”
“Ngươi nói nếu người lần theo con kiến tìm được tổ kiến sẽ thế nào?” Từ Phàm điềm tĩnh hỏi.
“Vậy làm sao bây giờ, lần này sư phụ...” Mặt Trương Vi Vân tràn đầy lo lắng.
“Vấn đề này không cần chúng ta quan tâm, có Nguyên chủ ở đây mà.” Từ Phàm an ủi nói.
Lúc này, hư ảnh Hoàng Sơn xuất hiện bên ngoài Ẩn Linh môn.
“Hoàng Sơn tiền bối, hoan nghênh, hoan nghênh.” Chủ Nghênh Khách điện Từ Phàm cười nói.
“Lần này ta tới chủ yếu là muốn xem xem những Đại Thánh Nhân chuyển thế bây giờ thế nào.” Hoàng Sơn nói.
“Cái này có gì đáng xem, bây giờ vẫn đều là trẻ con, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống.” Từ Phàm nói.
Tiện tay chiếu ra mười hai màn sáng, bên trên biểu hiện bây giờ mười hai tiểu hài đang làm gì.
Hoàng Sơn nhìn mười hai màn sáng, sắc mặt có chút quái dị.
“Hoàng Sơn tiền bối, tư chất, ngộ tính của những hài tử này đều là đỉnh cấp, dạy sớm dạy muộn đều như nhau, còn không bằng để bọn họ có một tuổi thơ vui vẻ.” Từ Phàm cười nói.
Lúc này trong một màn sáng, một người mẫu thân đang cầm gậy nhỏ đuổi theo tiểu nam hài.
Trong một màn sáng khác, tiểu nam hài đang bị đánh đòn, tiếng khóc cực kỳ vang dội.
“Ha ha, là nên có tuổi thơ hoàn chỉnh.” Hoàng Sơn bật cười.
Sau khi xem hết tình hình gần đây của mười hai Đại Thánh Nhân chuyển thế, Hoàng Sơn cùng Từ Phàm trò chuyện về chuyện của Vạn Thanh Thiên Tôn.
“Tiền bối, khi đó Nguyên chủ không nói rõ, nếu như Hỗn Độn Thần Ma kia thật sự tới, những cường giả Nhân tộc chúng ta ngăn cản được sao?” Từ Phàm có chút tò mò hỏi.
“Vấn đề này ta cũng không rõ, đây là át chủ bài của tông chủ mỗi đời Nguyên Thủy tông.”
“Dù sao ta biết nếu Hỗn Độn Thần Ma thật sự muốn tìm đến, tất cả gia sản Vạn Thanh đảo đều phải bồi thường cho Nguyên Thủy tông.” Hoàng Sơn nói.
“Được rồi.”
Nghe được lời này, Từ Phàm không hỏi thêm nữa.
“Qua một khoảng thời gian nữa, mấy đại tộc khác sẽ phá vỡ thế giới trở về, đến lúc đó cả Tam Thiên giới lại náo nhiệt lên.
“Đến lúc đó ngươi phải cẩn thận Long tộc một chút, bọn họ không vừa mắt ngươi đã rất lâu rồi.” Hoàng Sơn nhắc nhở nói.
“Long tộc, ta thật sự lại muốn để bọn họ chạy tới gây chuyện với ta, chỉ sợ bọn họ đến lúc đó không dám.” Từ Phàm nói.
“Long tộc vẫn vài át chủ bài, ý của ta là, lúc bọn họ gây chuyện với ngươi đừng quá chọc giận bọn họ, nếu không bọn họ dùng ra thủ đoạn cuối cùng với ngươi sẽ không tốt.” Hoàng Sơn nói.
“Thủ đoạn cuối cùng? Tiền bối yên tâm, việc này trong lòng ta nắm chắc.” Từ Phàm gật đầu.
Hai người lại hàn huyên một phen, sau đó Hoàng Sơn liền rời đi.
Hoàng Sơn vừa đi, Từ Phàm đột nhiên nhận được tin tức cầu cứu từ huynh đệ tốt.
“Chủ nhân, Vương Vũ Luân gặp nguy hiểm!” Bồ Đào cũng nhắc nhở nói.
Đồng thời một cánh cổng không gian mở ra trước mặt Từ Phàm.
Bước ra một bước, Từ Phàm xuất hiện bên người Vương Vũ Luân.
Lúc này chỉ thấy một xúc tu từ trong hư không chui ra, quấn quanh người Vương Vũ Luân, muốn trở lại trong hư không.
Nếu không phải Bồ Đào dùng Thiên Địa Linh Lung tháp trấn áp, Vương Vũ Luân đã sớm bị đưa vào trong hư không.
Ba ngàn đạo bàn hiển hiện sau lưng Từ Phàm, một ảo ảnh ngàn tay xuất hiện, trực tiếp bắt lấy xúc tu từ trong hư không chui ra.
ảo ảnh ngàn tay vừa mới bắt lấy xúc tu, lập tức cảm nhận được lực lượng không cách nào chống cự từ trong xúc tu.
Hơn nữa, xúc tu từ trong hư không chui ra đang từng chút thu về.
“Bồ Đào, điều động tất cả lực lượng tông môn trấn áp xúc tu.” Từ Phàm nhanh chóng phân phó.
Sau đó một thanh cự kiếm xuất hiện bên cạnh ảo ảnh ngàn tay, một tay cầm lấy chém tới xúc tu.
Nhưng toàn bộ lực lượng này vậy mà chém rách chút da trên xúc tu, sau đó không cách nào làm tổn hại tới xúc tu nữa.
“Đây là thứ gì vậy!” Từ Phàm nhức cả trứng nói.
Sau đó lại dùng cự kiếm chém xuống ngàn vạn kiếm, nhưng vẫn không cách nào cản lại lực lượng xúc tu thu về.
Vương Vũ Luân bị cuốn vào trong bị kéo về hư không từng chút một.
Từ Phàm dùng hết các loại phương pháp, các loại pháp tắc đại đạo đều hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến xúc tu kia.
“Ta không tin!”
Quanh thân ảo ảnh ngàn tay dấy lên ánh huyết sắc, sau đó một viên thủy tinh Hồng Mông Tử khí lớn cỡ sao trời hiện lên sau lưng ảo ảnh ngàn tay.
Hóa thành một trường long rót vào trong cơ thể ảo ảnh ngàn tay.
Trong nháy mắt, ảo ảnh ngàn tay bộc phát ra một luồng khí tức Hỗn Độn to lớn, phảng phất như thôi hóa đến cảnh giới nào đó.
Cầm trong tay cự kiếm chém xuống xúc tu.
Một kiếm này, xuất thủ chém làm hai.
Đồng thời từ trong chỗ sâu hư không vang lên một tiếng gào thét như dã thú.
Một nửa xúc tu còn lại bị đau rút vào trong hư không.
Mà nửa xúc tu bị chém rơi xuống lập tức bị Từ Phàm thu vào.
Ngay lúc Từ Phàm nhẹ nhàng thở ra, một xúc tu khác lại từ trong hư không chui ra, lần nữa quấn tới Vương Vũ Luân.
Ngay tại lúc này, hai hư ảnh hiển hiện sau lưng Từ Phàm.
Hai hư ảnh đồng thời xuất thủ, trực tiếp liên hợp chặt đứt xúc tu lần nữa.
Trong hư không lại vang lên tiếng kêu gào thảm thiết, xúc tu bị chém đứt rụt về trong hư không.
“Đa tạ hai vị tiền bối xuất thủ.” Từ Phàm quay người hướng về phía Nguyên chủ và Ma chủ nói trong lòng.
“Kỳ quái, sao loại thú Hỗn Độn cấp bậc này lại xuất hiện ở đây?” Ma chủ nghi hoặc nói.
“May mà ta và Nguyên chủ phản ứng nhanh, cảm nhận được bên này có khí tức của cự thú Hỗn Độn nên lập tức chạy tới.”
“Nếu cự thú Hỗn Độn thông qua hư không đi vào Tiên giới các ngươi, phỏng chừng một giới này trừ ngươi ra, những người khác phải chết.” Nguyên chủ nói.
“Nguyên chủ, đây là cự thú Hỗn Độn cấp gì, vậy mà lại mạnh như thế?” Từ Phàm không nhịn được hỏi.