Chương 1244: Con rối Hỗn Độn Thần Ma
Chương 1244: Con rối Hỗn Độn Thần Ma
“Vậy nhà các ngươi có phải rất có tiền không?” Tiểu nam hài đột nhiên nảy ra một ý nghĩ.
“Đúng vậy, nếu lúc ngươi đói bụng hoặc là cần giúp đỡ có thể nói với ta, ta rất thích giúp đỡ người khác.” Lý Cẩm Vân gật đầu nghiêm túc nói.
“Vậy ngươi có thể giúp ta tìm một người không, mục đích ta tới đây đúng là tìm người kia.”
“Tìm người còn không đơn giản à, nói cho ta biết tên đi.” Lý Cẩm Vân nhìn tiểu nam hài nói.
Từ sau khi nhận được hệ thống tu tiên không rõ nguồn gốc này, hắn mới phát hiện giúp đỡ người khác là việc vui vẻ như thế.
Hơn nữa hắn còn có một loại cảm giác, người này có cần giúp hay không, hắn nhìn một cái là có thể nhìn ra.
“Ta không biết tên hắn, chỉ biết hắn có dáng vẻ thế nào.” Sau đó tiểu nam hài nói một chút về đặc thù tướng mạo của người kia.
“Được, ngươi hơi chờ một lát, ta nhờ người nhà ta giúp ngươi tìm.” Lý Cẩm Vân gật đầu nói.
“Đa tạ ngươi, ta tên Ngô Thượng.” Tiểu nam hài vui vẻ nói.
“Ngô Thượng, tên kỳ lạ ghê, nhưng ta nhớ kỹ.” Lý Cẩm Vân nghiêm túc gật đầu.
Có thể là vì hai người đều cùng tuổi, không quá lâu sau đã trở thành bằng hữu tốt.
Lý Cẩm Vân còn mang Ngô Thượng về nhà ăn cơm.
Ẩn Linh môn, Từ Phàm nhận được lời mời tới cùng câu cá của Vương Vũ Luân.
“Từ đại ca, khoảng thời gian trước ta lại thức tỉnh được một đoạn ký ức của chân ngã.” Vương Vũ Luân vung cần câu nói.
“Đoạn ký ức đó có chỗ đặc biệt gì sao?” Trong lòng Từ Phàm có chút chờ mong.
“Trong đoạn ký ức kia, chân ngã lấy được một loại cơ duyên đặc biệt ở vùng Hỗn Độn.
“Trong đoạn cơ duyên đó, chân ngã hoàn toàn hóa thân thành một Hỗn Độn Thần Ma, hơn nữa còn dốc sức vì Đế quốc Man Thú Thần Ma một khoảng thời gian rất dài.
“Trong khoảng thời gian đó, chân ngã đã tiếp xúc được với rất nhiều pháp tắc đại đạo nhắm thảng vào bản nguyên Hỗn Độn, cũng biết được một loại phương pháp tấn cấp thành Hỗn Độn Thánh Nhân.” Vương Vũ Luân nói đến đây, dừng lại một thoáng.
“Phương pháp để hắn trở tahnhf Hỗn Độn Thánh Nhân, chẳng lẽ chính là vạn thế quy nhất?” Từ Phàm hỏi.
“Đây chỉ là một phần trong đó.” Vương Vũ Luân nói đến đây, cười khổ.
Từ Phàm xem xét nét mặt của Vương Vũ Luân, đại khái hiểu rõ tình huống là gì.
“Ngươi nói, bí mật gì, Từ đại ca có thể giúp ngươi giấu kín.” Từ Phàm cười nói.
“Thể chất thế này của ta, Từ đại ca, ngươi cũng biết đấy.”
“Mà đây là mục đích cuối cùng của ta, chính là cùng ta dung hợp, khiến loại thể chất này sinh ra biến dị, từ đó hấp dẫn Hỗn Độn Thần Ma.”
“Sau đó lại tiến hành thần giao với Hỗn Độn Thần Ma, giống như song tu trong Tam Thiên giới chúng ta ấy.” Vương Vũ Luân nói.
Chẳng biết tại sao, trong đầu Từ Phàm đột nhiên toát ra bộ dáng hư nhược của Ma chủ.
“Con đường của chân ngã ngươi quả nhiên là hoang dã.” Từ Phàm thán phục một hồi, sau đó cảm khái nói.
“Nếu chân ngã đã không dùng được, ngươi có thể trực tiếp dùng sẵn luôn.”
“Đến lúc đó ta dẫn ngươi đi vùng Hỗn Độn, xem ngươi có thể hấp dẫn những nữ Hỗn Độn Thần Ma kia không.” Từ Phàm hơi nhếch môi.
“Từ đại ca, đừng nói đùa có được không vậy.” Vương Vũ Luân trợn mắt, đảo qua.
“Ha ha, không nói giỡn với ngươi nữa, tuy nhiên phương pháp này của chân ngã ngươi đáng giá tham khảo đấy.” Từ Phàm suy tư một phen rồi nói.
“Phương pháp tấn cấp thành Hỗn Độn Thánh Nhân ta có, nhưng mấu chốt là phương pháp này chỉ có thể để ta dùng, không cho người khác được.”
“Chờ ta thôi diễn một phen, xem có thể ưu hóa phương pháp của chân ngã không, nói không chừng có thể để làm Đại Thánh Nhân bình thường tấn cấp thành Hỗn Độn Thánh Nhân.” Từ Phàm sờ cằm suy tư nói.
“Từ đại ca tùy tiện, dù sao có ngươi ở đây, ta có tấn cấp Hỗn Độn Thánh Nhân hay đều không quan trọng.” Vương Vũ Luân nói.
Lúc này, vòng rắn màu trắng Vương Vũ Luân mang trên tay đột nhiên bắt đầu biến hóa.
Hóa thân thành một tiểu bạch xà theo Vương Vũ Luân cánh tay một mạch bò lên tới trên đầu.
Tiểu bạch xà bàn nằm trên đầu Vương Vũ Luân, thưởng thức phong cảnh xung quanh.
Từ Phàm nhìn tiểu bạch xà, nghĩ đến phương pháp chân ngã huynh đệ tốt sáng tạo ra hạt Hỗn Độn.
Kết quả là, trên bầu trời xuất hiện ba ngàn đạo bàn to lớn, bắt đầu chậm rãi chuyển động.
Mà Từ Phàm đang câu cá cũng nhắm mắt lại.
Qua một khắc sau, ba ngàn đạo bàn biến mất, trước mặt tiểu bạch xà xuất hiện một ngọc điệp.
“Đây là công pháp loại bỏ tác dụng phụ của hạt Hỗn Độn trong cơ thể ngươi, ngươi và Tiểu Sơn cùng tu luyện đi.” Từ Phàm nói.
“Đỡ cho lần sau lại xuất hiện loại tình huống này, ngay cả phu quân mình các ngươi cũng không bảo vệ được.”
Tiểu bạch xà nhìn ngọc điệp, trong ánh mắt xuất hiện vẻ ngạc nhiên lẫn vui mừng.
“Còn không mau cảm ơn Từ đại ca.” Vương Vũ Luân dùng tay sờ đầu Tiểu Bạch nói.
Tiểu bạch xà nằm trên đầu Vương Vũ Luân cúi đầu với Từ Phàm, tỏ vẻ cảm tạ.
“Không cần khách khí, nói thế nào cũng là đệ muội.” Từ Phàm cười nói.
Từ Phàm cùng huynh đệ tốt lại bắt đầu lẳng lặng câu cá.
Mặt hồ tĩnh lặng nổi lên một tia gợn sóng.
Vương Vũ Luân đột nhiên có một tia cảm ngộ.
“Từ đại ca, ngươi nói xem, nếu trước đây không gặp ngươi, ta sẽ như thế nào?” Vương Vũ Luân hỏi.
“Thế giới này nào có nhiều nếu như vậy, trước đây nếu ngươi thật sự không gặp được ta, có thể ngươi sẽ sa vào trong sắc dục, mãi đến khi ngươi cùng chân ngã dung hợp.”
“Sau khi dung hợp còn phải đi vùng Hỗn Độn Chi Địa cùng những nữ Thần Ma…”
Nghĩ tới đây, Từ Phàm đột nhiên cảm thấy may là huynh đệ tốt gặp được mình.
Nghe thấy lời Từ Phàm nói, Vương Vũ Luân đột nhiên rùng mình.
Hắn có thể tưởng tượng được, dù không thảm như lời đại ca tốt nói, hắn cũng sẽ rơi vào ghen tuông giữa các nữ nhân.
Ngay lúc này, cần câu của Vương Vũ Luân đột nhiên cong xuống.
Từ Phàm và tiểu bạch xà trên đầu Vương Vũ Luân lập tức giữ vững tinh thần.
Một ngọn núi nhỏ cũng trôi tới bên người Vương Vũ Luân.
Nhưng vật Vương Vũ Luân câu không tiếp tục bao lâu liền cắn câu.
Chỉ thấy đầu lưỡi câu móc một pho tượng Thần Ma ba đầu sáu tay, tản ra Hỗn Độn chi lực cực kỳ tinh thuần.
“Từ đại ca, thứ này không có bất trắc gì đấy chứ?” Vương Vũ Luân hỏi Từ Phàm.
Từ Phàm vẫy tay một cái, pho tượng lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay.
“Đây là sản phẩm của những đế quốc Hỗn Độn Thần Ma, hẳn là cùng loại với con rối thần niệm.”
“Hơn nữa cấp bậc còn không thấp.”
Hai mắt Từ Phàm phát ra ánh sáng phân tích thế gian vạn vật, từ từ phân tích toàn bộ pho tượng Hỗn Độn Thần Ma.
“Thứ này giao cho Từ đại ca vậy.” Sau khi Vương Vũ Luân nói xong, tiếp tục vung cần câu cá.
Kết quả là, Từ Phàm một tay cầm pho tượng, một tay cầm cần câu.
Cứ như vậy qua một canh giờ sau.
Pho tượng trong tay Từ Phàm biến mất không thấy đâu nữa.
Lúc này, trên mặt biển xa xa, một Thần Ma lớn cỡ sao trời xuất hiện.
Ba đầu sáu tay, toàn thân đỏ thẫm.
Quanh người tản ra uy áp cấp Đại Thánh Nhân.
Hỗn Độn Thần Ma cấp Đại Thánh Nhân còn chưa phát ra toàn bộ uy năng.
Từ Phàm liền nhận được lời cầu cứu từ ý chí thiên đạo Tiên giới.
Ý sau khi giải đọc xong là, Thánh Nhân, mau thu lại thần thông đi.
Lúc này Từ Phàm cảm nhận uy mãnh ẩn chứa trong thân thể Hỗn Độn Thần Ma cấp Đại Thánh Nhân, sắc mặt có chút kinh ngạc lẫn mừng rỡ.
Hỗn Độn Thần Ma biến mất, Từ Phàm đập một tay lên vai Vương Vũ Luân.
“Về sau, trong Tam Thiên giới, đại ca ngươi vô địch.”