Chương 1262: Đụng qua
Chương 1262: Đụng qua
Những tiên dược mười vạn năm trưởng tộc thỏ Thái Linh sử dụng vừa nãy, vẫn là ủy thác Bồ Đào mời một đệ tử Kim Tiên trong tông môn trấn trụ hóa linh của những tiên dược đó.
Nghe thấy tin tức này, Từ Phàm xém chút phụt cười.
Xem ra bất kể là tiên thú hay là tiên dược, muốn nuôi dưỡng, thực lực của bản thân cũng phải đủ.
“Hiện tại hóa linh tiên dược mạnh nhất trong tông môn mạnh bao nhiêu?” Từ Phàm đột nhiên tò mò hỏi.
“Trong tông môn có một cây Hỗn Độn Thiên Liên cấp bậc trăm vạn năm, hóa linh của nó có thực lực Kim Tiên.” Bồ Đào nói.
“Thì ra trong tông môn chúng ta thật sự có hóa linh cấp Kim Tiên, thú vị.” Từ Phàm nói.
“Đa tạ Đại trưởng lão, ta sẽ nhớ kỹ lời ngươi dạy bảo.” Trưởng tộc thỏ Thái Linh cảm kích nói.
“Sau khi trở về bảo tộc nhân các ngươi thêm chút thời gian rèn luyện sức chiến đấu, đừng ngay cả hóa linh tiên dược mình trồng cũng không đối phó được.” Từ Phàm xua tay nói.
“Tuân lệnh.”
Lúc này, huynh đệ tốt vừa rời tông môn không bao lâu đột nhiên liên hệ với Từ Phàm.
“Từ đại ca, căn cứ vào chỉ thị của Bồ Đào, người mang theo tà niệm chân ngã đã trốn hướng về vùng Hỗn Độn, ta hoài nghi nàng có gài bẫy.” Vương Vũ Luân nói.
“Vậy càng phải đuổi theo xem, yên tâm, có phân thân của ta ở đó, không xảy ra việc gì đâu.” Từ Phàm cam đoan nói.
“Vậy ta tiếp tục đuổi theo đây.”
Bồ Đào trực tiếp đưa cự chu đến trong vùng Hỗn Độn.
“Xem ra tại vùng Hỗn Độn tất có một trận đại chiến nha.” Từ Phàm cảm khái nói.
Từ Phàm vốn định tiếp tục nghiên cứu Hỗn Độn Ngũ Thải Thiên thạch, đem ý thức chuyển dời đến trên phân thân số ba.
Lúc này, trong một gian phòng nào đó trên chiếc cự chu to lớn, phân thân số ba từ từ mở mắt, sau đó lặng lẽ tới trong một bí cảnh.
Lúc này trong bí cảnh có trăm nữ tử, từng người đều là quốc sắc thiên hạ, diễm tuyệt Tam Thiên giới.
Các nàng tập hợp lại cùng nhau, vây xung quanh Vương Vũ Luân, câu có câu không trêu đùa Vương Vũ Luân.
“Phu quân, ngươi còn nhớ rõ một thế chúng ta yêu nhau không?”
“Khi đó ngươi chỉ là một đệ tử ngoại môn ở tông môn hạ giới, lúc ấy ánh mắt đầu tiên ta nhìn thấy ngươi là ta đã biết, chúng ta là một đôi trời đất tạo nên.”
Một nữ tử mặc váy dài tím che miệng thẹn thùng nói, cơ thể ngồi trên bãi cỏ nhịn không được nhích tới gần Vương Vũ Luân.
Kết quả còn chưa xê dịch được bao xa đã bị một nữ tử bên cạnh túm về.
“Ngươi nói tới nói lui, thân thể ngươi cũng đừng có động đậy.”
“Dựa theo thời gian mà nói, hôm nay thân thể của phu quân là thuộc về Huyên Huyên muội muội.” Nữ tử kia nói.
“Một thế kia của ngươi, phu quân chỉ là đệ tử ngoại môn trong tông môn hạ giới.”
“Nhưng một thế phu quân và ta yêu nhau lại không giống vậy, xuất thân hào môn Tiên giới, ngàn năm trở thành Kim Tiên.”
“Khi đó hắn là thiên kiêu tiếng tăm lừng lẫy khắp Tiên giới.”
“Lúc ấy phu quân được biết bao nữ tử trong Tiên giới ái mộ.”
“Nhưng phu quân lại vẫn cứ chọn trúng ta trong một tông môn bình thường.” Nữ tử mang nét mặt hoài tưởng, hoài niệm nói.
“Thân phận của phu quân một thế kia của ngươi còn thấp đấy, trong một thế của ta, phu quân ta là thái tử Tiên triều Thiên Nguyên.”
“Mà ta lại là công chúa của Tiên triều Tinh Nguyệt, hai tiên triều đối địch, phu quân vì yêu ta, từ bỏ vị trí Thái tử.” Một nữ tử mặc hoa phục khác nói.
“Chuyện các ngươi biết này, khi đó ngươi phu quân vì cứu ngươi, đối chiến với mấy Đại Thánh Nhân của hai tiên triều, cuối cùng chết thật thảm.” Từ nơi xa, một âm thanh truyền đến.
“Một nữ nhân ngay cả phu quân cũng không bảo vệ được, ngươi có mặt mũi gì tới đây cùng hưởng phu quân với bọn ta?” Một nữ tử sắc mặt lạnh lùng nói.
“Một thế kia của ta, phu quân là tiểu sư đệ của ta, hai người bọn ta cùng nhau từ hạ giới phi thăng lên tới Tiên giới, ở Tiên giới tu luyện thành Thánh, lại trở thành Đại Thánh Nhân.”
“Cuối cùng nếu không phải phu quân cứ khăng khăng muốn một mình đến đế quốc Thần Ma, hiện tại không có chuyện của các ngươi đâu.” Nữ tử sắc mặt lạnh lùng nói.
“Lúc đó ta nếu là ngươi, ta sẽ đi cùng đi với phu quân.” Một âm thanh ôn nhu truyền đến.
Lúc này Vương Vũ Luân ngồi giữa dàn mỹ nhân, nhìn những nữ tử mình đều từng yêu vây quanh bên cạnh, trong nhất thời có một loại cảm giác kỳ huyễn.
Mỗi lần hắn nhìn thấy một hồng nhan tri kỷ, trong đầu liền hiện lên những hồi ức tốt đẹp hai người cùng trải qua vô số kỷ nguyên.
Nhìn qua một người khác, cũng vẫn là như thế.
Từ Phàm ở một bên say sưa ngon lành nhìn một màn này, hóng hớt.
Lúc Vương Vũ Luân đang rơi vào trong hồi ức, đột nhiên biết được, cách cự chu không xa, có một đám cự thú Hỗn Độn.
Nhưng đám cự thú Hỗn Độn đều không có ý công kích cự chu.
“Bồ Đào, đổi hướng cho ta, đụng qua đám cự thú đó.” Vương Vũ Luân phân phó trong lòng.
“Đã rõ.”
Sau đó cự chu thay đổi phương hướng, trong tình huống đám nữ tử không hề hay biết, đụng qua đám cự thú Hỗn Độn.
Từng đợt tiếng rống giận kinh thiên truyền đến, sau đó cự chu bắt đầu chấn động.
“Gặp phải tập kích từ cự thú Hỗn Độn, cự chu đang chịu công kích từ cự thú Hỗn Độn.”
“Một cự thú Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân, sáu cự thú Hỗn Độn cấp Thánh Nhân.” Bồ Đào báo cáo.
Một màn sáng lớn xuất hiện tại bí cảnh chỗ đám nữ tử.
Một đám cự thú Hỗn Độn, đang tiến công về phía cự chu.
Đám nữ tử lập tức phẫn nộ.
Một đám cự thú Hỗn Độn nho nhỏ, cũng dám trêu chọc bọn họ.
“Phu quân đừng động, xem ta và các tỷ muội diệt sạch đám cự thú Hỗn Độn này thế nào.” Nữ tử sắc mặt lãnh tuấn vừa nãy nói.
“Đều đừng động, đám cự thú Hỗn Độn này, một mình ta là đủ rồi.” Một nữ tử khác cầm trong tay linh kiếm nói.
“Cùng nhau xuất thủ đi, đã thật lâu chưa động thủ, để phu quân nhìn xem, chiến lực của chúng ta thế nào.” Sau khi nữ tử lạnh lùng nói xong, lập tức thuấn thân xuất hiện bên ngoài cự chu.
Một trận hỗn chiến sắp phát sinh.
Trên boong cự chu, Từ Phàm xuất hiện bên cạnh Vương Vũ Luân.
“Nếu không ngươi trực tiếp thành lập một tông môn đi, ta dám cam đoan, thực lực của tông môn ngươi tuyệt đối có thể xếp ở năm vị trí đầu trong Tam Thiên giới.” Từ Phàm cười nói.
“Từ đại ca đừng mang ta ra đùa giỡn, nếu thật sự muốn dựng lên tông môn này, chẳng phải là phải bị Nhân tộc cả Tam Thiên giới này cười đến rụng răng à.” Vương Vũ Luân lắc đầu nói.
“Hiện tại thực lực ngươi còn yếu, không trấn áp được các nàng.”
“Chờ sau khi thực lực mạnh lên là tốt rồi.” Từ Phàm vỗ vai Vương Vũ Luân nói.
“Đợi sau khi ngươi tiêu hóa tà niệm chân ngã xong là có thể tấn cấp đến cảnh giới Thánh Nhân.”
“Đến lúc đó lại tiêu hóa những cảm ngộ đại đạo Hỗn Độn của chân ngã, trong vạn năm trở thành Đại Thánh Nhân không thành vấn đề.”
“Đến lúc đó ta sẽ dạy ngươi mấy chiêu, trấn áp hậu cung dư dả.” Từ Phàm nói.
“Thật sao?” Trong ánh mắt Vương Vũ Luân xuất hiện một tia sáng.
“Thật, ta từng lừa ngươi khi nào chưa?”
“Đến lúc đó phối cho ngươi một bộ Huyền Hoàng chí bảo, có thể nói là toàn bộ Nhân tộc, ngoài mấy người trong Nguyên Thủy tông ra, còn lại ngươi có thể tùy tiện giết.” Từ Phàm hào khí nói.
“Cảm thấy có chút không thực tế.” Vương Vũ Luân nhìn chiến đấu bên ngoài cự chu nói.
Lúc này, một thanh cự kiếm vắt ngang cả chiến trường Hỗn Độn xuất hiện, đột ngột chém về cự thú Hỗn Độn mạnh nhất.
Không gian Hỗn Độn vì đó chấn động, cự thú Hỗn Độn trực tiếp mẫn diệt trong Hỗn Độn.
Trong nháy mắt dọa những cự thú Hỗn Độn khác hoảng loạn chạy trốn tứ tán.