Chương 1269: Huyết Đằng tiên
Chương 1269: Huyết Đằng tiên
Khoá học đạo Kiếm Trận một canh giờ rất nhanh liền kết thúc, Lý Cẩm Vân vẫn chưa thỏa mãn ra khỏi bí cảnh Kiếm đạo.
Phát hiện đồng bạn tốt của hắn Ngô Thượng đã sớm đợi mình.
“Đi, ta có cảm ngộ mới với đạo Kiếm Trận, chúng ta đi luận bàn thử nghiệm.” Lý Cẩm Vân hưng phấn nói.
“Thế cũng được, hôm nay ta có thể không nhường ngươi được không?” Ngô Thượng hoạt động thân thể, hỏi.
Nơi này mặc dù là mộng cảnh, nhưng tất cả cảm giác đều như thật.
“Thử một chút trước, ta không được thì ngươi lại thu tay.” Lý Cẩm Vân nghĩ ngợi nói.
Trong một đạo trường rộng lớn, Lý Cẩm Vân và Ngô Thượng cách xa nhau mấy chục trượng.
Lúc này, trên bầu trời vang lên một âm thanh.
“Bắt đầu!”
Trong nháy mắt, hai người đều bắt đầu chuyển động.
Hai tay Ngô Thượng nhanh chóng kết ấn, ba tầng hộ tráo lập tức bọc lên người.
Mà lúc này, Tiểu Ngũ Hành Kiếm trận của Lý Cẩm Vân đã phóng tới Ngô Thượng.
Một tầng Khinh Thân thuật thêm lên người Ngô Thượng, dưới chân xuất hiện âm thanh khí bạo.
Ngô Thượng giống như một con Thoán Thiên hầu, nhanh chóng tránh né tập kích từ Tiểu Ngũ Hành Kiếm trận.
“Đừng tưởng rằng ngươi bay nhanh thì ta không làm gì được ngươi.” Lý Cẩm Vân nói, điều khiển Ngũ Hành Kiếm trận thi triển ra bốn luồng kiếm quang, khoá chặt đường chuyển động của Ngô Thượng.
Lúc này, quanh thân Ngô Thượng xuất hiện một sợi tơ vàng, bắt đầu quay tròn xung quanh mình.
Cuối cùng tơ vàng hóa gió, huyễn hóa ra một con phong long lao đến Lý Cẩm Vân.
Sau đó hai tay lại nhanh chóng kết ấn, một đám hỏa vân xuất hiện trên bầu trời.
Hàng trăm phi điểu từ trong hỏa vân bay ra, từ khắp các hướng tiếp cận Lý Cẩm Vân.
Mà bốn luồng kiếm quang chém về phía Ngô Thượng, bị mấy con phi điểu tự bạo chấn vỡ trên bầu trời.
Tiểu Ngũ Hành Kiếm trận nhanh chóng xoay tròn, hóa thành kiếm trận thủ hộ bảo hộ bên người Lý Cẩm Vân.
Cuối cùng Lý Cẩm Vân mang theo Tiểu Ngũ Hành Kiếm trận thủ hộ đánh tới Ngô Thượng.
“Bay quá chậm, lực phòng ngự lại không mạnh, trên không trung chính là bia ngắm.”
Ngô Thượng vừa dứt lời, vô số phi điểu chôn vùi Lý Vân Cẩm trên bầu trời, biến thành một đóa pháo hoa.
Chiến đấu kết thúc, hai người hoàn hảo không chút tổn hại đi ra khỏi đạo trường.
“Ngô Thượng, thời gian hai ta tu luyện chênh lệch không nhiều, vì sao ngươi lợi hại như vậy?” Lý Cẩm Vân không nhịn được hỏi.
“Ta cũng không rõ lắm, có lẽ là trời sinh đó.” Ngô Thượng cười một cái, nói.
“Ngươi có tiến bộ so với trước kia, tuy nhiên ý thức chiến đấu vẫn còn quá kém.”
“Uy lực kiếm trận của ngươi rất lớn, nhưng không đả thương được người, chung quy là công dã tràng.”
“Sau này không có chuyện gì, ngươi có thể đến học môn kỹ xảo chiến đấu nhiều hơn.” Ngô Thượng suy nghĩ nói.
“Ta cũng từng nghe giảng môn kỹ xảo chiến đấu rồi, nhưng mỗi lần vừa đến lúc chiến đấu, ta lại nghĩ không ra nên vận dụng thế nào.” Lý Cẩm Vân có chút bất đắc dĩ nói.
“Từ từ làm, lại nói đại thiếu gia hào môn như ngươi, sau này cũng không cần chiến đấu đâu.”
“Nếu như bên cạnh ngươi thật sự không có hộ vệ, việc chiến đấu có thể giao cho ta.” Ngô Thượng vỗ vai Lý Cẩm Vân cười nói.
Lý Cẩm Vân cũng choàng tay lên vai Ngô Thượng.
“Huynh đệ tốt, pháp bảo sau này của ngươi ta đều bao hết.” Lý Cẩm Vân cười nói.
“Vậy sau này việc chiến đấu của ngươi ta cũng bao hết.”
Hai người kề vai sát cánh đi tới chỗ đổi tích phân.
Đây là nơi hai huynh đệ đều muốn tới một lần mỗi lúc trời tối.
“Trà Ngộ Đạo Huyền Hoàng, Thiên Tức Linh quả ngươi muốn đều quá đắt, nếu muốn đổi, hai chúng ta phải cần rất lâu đó.” Ngô Thượng nhìn ánh mắt của huynh đệ tốt Lý Cẩm Vân của mình nói.
“Ta không muốn mua, chỉ nhìn một chút thôi.” Lý Cẩm Vân nói, từ nhỏ hắn đã thích uống trà và ăn đủ loại linh quả.
Nhưng cho dù thân phận hắn có hiển hách thế nào trong Tiên giới, có nhiều thứ hắn vẫn không chạm đến được.
“Về sau cố lên, chờ ngươi có thể kế thừa gia nghiệp, mấy món này còn không phải muốn mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu sao?” Ngô Thượng cười nói.
“Ngô Thượng, ngươi suy nghĩ nhiều, mấy thứ ta nhìn trúng, cho dù ta kế thừa gia nghiệp cũng không mua được.” Lý Cẩm Vân nói.
“Vậy đừng nhìn nữa, đồ vật không mua được cũng đừng nghĩ, đỡ phải thêm phiền lòng.”
“Còn không bằng xem mấy thứ thực tế.” Ngô Thượng chỉ vào một món đạo khí trên danh sách đổi nói.
“Thứ này chỉ cần một ngàn tích phân là có thể đổi được, đến lúc đó ta sẽ có thể dùng Điện Linh châu này dùng ra một loại đại thần thông.” Ngô Thượng quơ tay hưng phấn nói.
“Đại thần thông? Đại thần thông gì?” Lý Cẩm Vân hứng thú.
“Lôi Diệt Tam Thiên, một loại thần thông uy năng không có hạn mức cao nhất.” Ngô Thượng nói, hơi kích động lên.
Đây là một môn thần thông trong lúc vô tình hắn thấy được trên danh sách đổi tích phân.
“Nghe tên dường như rất dũng mãnh, có lợi hại như vậy sao?” Lý Cẩm Vân nghi hoặc hỏi.
“Ngươi dám hoài nghi ta?” Ngô Thượng nói, lập tức tìm ra thần thông đó, trực tiếp phát quang ảnh biểu thị.
Chỉ thấy một nam tử Kim Đan kỳ nét mặt mơ hồ, đối mặt với mười yêu thú Nguyên Anh xông tới hắn không hề sợ hãi.
Quanh người xuất hiện mấy trăm viên Lôi Từ châu màu đen.
Sau đó một luồng lôi điện hiển hóa, vây quanh toàn bộ những Lôi Từ châu này.
Từng viên Lôi Từ châu dưới lôi điện gia trì, tựa như đạn pháo một viên tiếp một viên bắn tới mười yêu thú Nguyên Anh.
Chỉ cần bị Lôi Từ châu bắn trúng, không chết cũng đều mất đi sức chiến đấu.
Sau khi chiến đấu kết thúc, nam tử mặt không đỏ, tim không đập thu lại Lôi Từ châu, cất vào trong pháp bảo không gian.
“Đây là chiến lực Kim Đan kỳ nên có sao!” Lý Cẩm Vân kinh ngạc nói.
“Có hay không, chờ sau khi ta học được là biết.” Ngô Thượng hơi nhếch khóe môi.
“Đến lúc đó hai chúng ta làm thêm mấy nhiệm vụ là ta có thể đổi được đại thần thông đó rồi.”
“Vậy còn không bằng bây giờ chúng ta đến khu nhiệm vụ xem thử, sớm nhận nhiệm vụ, sáng sớm ngày mai lập tức xuất phát.” Lý Cẩm Vân nói.
Thế là hai người ăn nhịp với nhau, chuẩn bị ngày hôm sau tập hợp đi làm nhiệm vụ thích hợp.
Trong Ẩn Linh môn, Từ Phàm đang phá giải quả cầu phù văn hệ thống đột nhiên nhận được tin Nguyên chủ trở về.
“Trở về thì trở về thôi, liên quan gì đến ta.” Từ Phàm thảnh thơi nói.
Sau đó hắn lại nhận được một tin tức, tâm trạng nhàn nhã lập tức bị phá hư một lần.
Mấy đại tộc khác trong Tam Thiên giới trở về.
“Lần này về, Tam Thiên giới lại nên náo nhiệt lên.” Từ Phàm đung đưa ghế dựa nói.
Ngay lúc này, Từ Phàm dường như nghe được một tiếng rồng ngâm đến từ biên giới tinh vực.
“Bồ Đào, dùng Huyết Đằng tiên lôi tất cả Chân Long còn sống ra quất một lượt.” Từ Phàm thờ ơ nói.
Nghe thấy tiếng rồng ngâm, không quất một trận roi trợ trợ hứng sao được.
“Đã rõ, chủ nhân.” Giọng Bồ Đào vang lên.
Lúc này, trong một bí cảnh khốn long, một con rối cấp Đại La, cầm trong tay một cây trường tiên đỏ như máu đi đến.
Tất cả Chân Long vừa nhìn thấy trường tiên đỏ như máu này, lập tức xin tha.
“Giết ta đi, đừng lại dùng roi này quất ta.”
“Cho ta cơ hội, ta muốn chết.”
“Dù là cắt thịt, cắt thận từ trên người ta, cũng đừng dùng roi này quất ta!”
Đối với âm thanh từ mấy con Chân Long này, con rối cấp Đại La không hề bị lay động.
Đi đến chỗ một con Chân Long cách hắn gần nhất, vung roi lên ra sức vô tình quất xuống.