Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1271 - Chương 1271: Vạn Thánh Lâu

Chương 1271: Vạn Thánh lâu Chương 1271: Vạn Thánh lâu

Nghe được tác dụng của chân lý Hỗn Độn, số hai quyết định làm gì cũng phải lấy chút chân lý Hỗn Độn về cho bản thể.

Số hai cảm thấy chân lý Hỗn Độn hẳn là hữu dụng đối với việc phân tích quả cầu phù văn hệ thống của bản thể.

“Đại thống lĩnh, ta cảm thấy sau khi chúng ta có lượng lớn linh bảo, nên chiêu thêm nhiều huynh đệ chút đi.” Số hai đề nghị.

“Trước tiên đừng vội, Đế quốc Hoang Cổ Thần Ma còn chưa loạn lên hoàn toàn đâu.”

“Chờ đến khi tin tức tồn tại chí cao vô thượng kia biến mất lại được chứng thực một thời gian nữa đã.”

“Đến lúc đó, tất cả đại thế lực trong đế quốc Thần Ma liền sẽ cắt cứ, khi đó chính là thời gian tốt để chúng ta tuyển nhận huynh đệ.” Đại thống lĩnh nói.

Lúc này, những linh khoáng Hỗn Độn số hai phân thân cần đã được lần lượt đưa tới.

“Ta tranh thủ thành lập nhiều thêm mấy dây chuyền sản xuất Tiên Thiên linh bảo loại công sát.” Số hai nói.

“Nhị huynh đệ, vất vả.” Đại thống lĩnh nói xong, sau đó dường như nhận được tin tức khẩn cấp gì đó, vội vàng rời đi.

Trong Ẩn Linh môn, Từ Phàm nhận được tin tức số hai phân thân truyền lại.

“Có bản lĩnh nha, ở bên kia gây dựng cơ nghiệp, lại làm ra dây chuyền sản xuất Tiên Thiên linh bảo, đây chính là chỗ tốt của tài nguyên phong phú tại bản đồ cấp cao.” Từ Phàm cảm khái nói.

Cuối cùng Từ Phàm lại thấy được giải thích có liên quan tới chân lý Hỗn Độn, khiến vẻ mặt Từ Phàm nghiêm túc lên.

“Chân lý Hỗn Độn, có nên đi hỏi Nguyên chủ không nhỉ?” Từ Phàm sờ cằm nói.

Vào lúc này, Từ Phàm chợt nhận được tin tức từ Nguyên chủ.

“Muốn đi thế giới vỡ vụn kiếm chác một phen nữa không?”

Nhìn tin tức từ Nguyên chủ, Từ Phàm trả lời một chữ.

Sau đó trong không gian vươn ra một cánh tay, trực tiếp kéo Từ Phàm vào trong thế giới vỡ vụn.

“Hôm nay kêu ta tới quyết đấu với Thánh Nhân dị tộc hả?” Từ Phàm nhìn lôi đài như Tiên giới bên dưới nói.

“Lần trước ngươi xuất thủ, thanh danh truyền khắp các đại thế giới xung quanh, khoảng thời gian gần đây không có Thánh Nhân dị tộc khiêu chiến ngươi.” Nguyên chủ nói.

“Vậy ngươi kêu ta tới làm gì?”

“Mượn dùng nhãn lực của ngươi một chút, chúng ta cược mấy ván.” Nguyên chủ cười nói.

Lúc này bên dưới xuất hiện hai cường giả Thánh Nhân dị tộc, một người trên thân tản ra khí tức như thâm uyên, sau lưng có một đôi cánh chim màu đen, tăng thêm phần quỷ dị.

Một Thánh Nhân dị tộc khác tản ra Thánh Dương chi lực vô tận, tựa như một ngôi sao trời vĩnh thế bất diệt.

“Bắt đầu rồi, ngươi xem xem ai sẽ thắng.” Nguyên chủ truyền âm hỏi.

Lúc này trong mắt Từ Phàm xuất hiện Vận Mệnh chi lực, nhưng lại không cách nào phát hiện vận mệnh của Thánh Nhân trong sân đấu.

“Ngươi đừng thôi diễn nữa, chiêu này vô dụng ở đây, phán đoán thắng thua chỉ có thể dựa vào nhãn lực của mình.” Nguyên chủ nói.

“Được, Thánh Nhân cánh đen có thể thắng.” Từ Phàm thuận miệng nói.

“Vì sao?” Nguyên chủ hỏi, nếu như Từ Phàm không nói câu này, hắn liền muốn đặt vào Thánh Nhân toả ra Thánh Dương chi lực.

“Không vì sao cả, Thánh Dương chi lực nhìn như khắc chế Thánh Nhân kia, nhưng đại đạo Hỗn Độn cả hai tu luyện, hoàn toàn không phải quan hệ tương khắc.

“Hỗn Độn Thánh Dương đại đạo và Hỗn Độn Thiên Uyên đại đạo, dưới lực lượng tương đương, đánh tới cuối cùng, phần thắng của Hỗn Độn Thiên Uyên đại đạo càng lớn hơn chút.” Từ Phàm vì hắn giải thích.

“Mặc dù không quá hiểu, nhưng thấy ngươi nói nhiều như vậy, tạm thời tin tưởng ngươi.” Nguyên chủ nói, bắt đầu đặt cược với Đại Thánh Nhân nhà cái.

Từ Phàm cũng theo hắn cược thủy tinh Hồng Mông Tử khí phạm vi năm ngàn trượng.

Sau khi trọng tài hô một tiếng bắt đầu, hai luồng lực lượng đại đạo Hỗn Độn trên lôi đài đại thế giới bùng nổ trong nháy mắt.

Dư âm đụng vào nhau sinh ra khiến cho cả lôi đài thế giới bắt đầu rung lên.

Hai Thánh Nhân dị tộc lực lượng tương đương, tên đại thần thông Hỗn Độn một cái vang dội hơn một cái, nhưng vẫn không làm gì được đối phương.

Nhưng màn tranh đấu ngoạn mục này, trong mắt đông đảo Đại Thánh Nhân đang quan chiến chỉ xem như tương đối đặc sắc.

Dù sao cũng bỏ tiền ra đặt cược, đánh ngươi qua ta lại mới có cảm giác.

Lúc này ánh mắt Nguyên chủ chăm chú nhìn vào Thánh Nhân tản ra khí tức thâm uyên.

“Nguyên chủ, ngươi đặt cược bao nhiêu, sao lại căng thẳng thế?” Từ Phàm hỏi.

“Cũng không bao nhiêu, chỉ là gần đây vận khí tương đối kém, thật lâu chưa thắng nổi ván nào.” Nguyên chủ nói.

“Được rồi, Nguyên chủ, hôm nay ta dẫn ngươi bay.” Từ Phàm hơi nhếch khóe môi.

Lúc này, dưới gia tốc thời gian, lôi đài đại thế giới bên dưới đã qua hơn trăm năm.

Hai bên Thánh Nhân đều có chút bủn rủn, nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Thiên Uyên Thánh Nhân sắp thắng.

Không đến bao lâu sau, vị Thánh Nhân quanh người tản ra Thánh Dương chi lực giơ tay đầu hàng, nhận thua.

Lập tức, mấy Đại Thánh Nhân vây xem lôi đài chiến đấu lộ ra nụ cười.

Đương nhiên, càng nhiều Đại Thánh Nhân u ám.

Nguyên chủ và Từ Phàm cũng nhận được gấp đôi thủy tinh Hồng Mông Tử khí.

Trong mấy trận đánh cược sau đó, dưới phán đoán của Từ Phàm, tất cả Thánh Nhân đặt cược vào đều lấy thắng lợi kết thúc.

Từ Phàm cũng ngót nghét thu được gần vạn trượng thủy tinh Hồng Mông Tử khí.

Trận chiến đấu cuối cùng, Nguyên chủ tùy tiện lấy ra năm ngàn trượng thủy tinh Hồng Mông Tử khí đặt vào một vị Thánh Nhân.

Kết quả còn chưa đến thời gian uống hết ky trà, Thánh Nhân hắn đặt cược đã thua.

“Nguyên chủ, vận khí này của ngươi quả thật có hơi kém.” Từ Phàm phì cười.

“Chỉ năm ngàn trượng thủy tinh Hồng Mông Tử khí, thua nổi.”

“Đi, hôm nay ta mời khách, dẫn ngươi đi Vạn Thánh lâu mở mang kiến thức.” Nguyên chủ đứng dậy nói.

“Vạn Thánh lâu, Nguyên chủ, không cần xa xỉ như vậy chứ?” Từ Phàm nói.

Vạn Thánh lâu chính là tửu lâu chuyên môn phục vụ cho những cường giả Đại Thánh Nhân đứng đầu trong thế giới vỡ vụn này.

Tất cả nguyên liệu nấu ăn đều là linh vật đứng đầu trong các đại thế giới hoặc trong vùng Hỗn Độn, một bàn thức ăn ít nhất là từ thủy tinh Hồng Mông Tử khí phạm vi một trăm trượng trở lên.

Dưới chỉ dẫn của Nguyên chủ, Từ Phàm tới trong một bí cảnh.

Chỉ thấy trong bí cảnh này chim hót hoa nở, thủy tạ lầu đài, hay cho một bức cảnh nhân gian chí mỹ.

Vừa vào trong, Từ Phàm liền cảm nhận được một luồng Hỗn Độn chi khí đặc thù.

Hít vào một hơi, dường như tốc độ phá giải quả cầu phù văn Hỗn Độn của mình cũng tăng nhanh.

“Hỗn Độn chi khí này trải qua mấy trăm năm tinh luyện thủy tinh Hồng Mông Tử khí mà thành, nếu phàm nhân hít vào một hơi, lập tức đạp đất thành tiên.” Nguyên chủ giới thiệu.

Lúc này Hỗn Độn chi khí ngưng tụ lại, một thiếu nữ tuyệt sắc hình tượng Nhân tộc mặc sườn xám đứng trước mặt hai người.

“Hai vị quý khách, mời đi theo ta.” Giọng nói ngọt ngào mà không mất đi ưu nhã.

Dưới sự hướng dẫn của thiếu nữ mặc sườn xám, hai người đi vào một lương đình trong núi.

Trên đỉnh núi có thể thu vào mắt phong cảnh tươi đẹp dưới núi.

Hấp thu loại Hỗn Độn chi khí đặc chế này, một cảm giác sảng khoái từ trong lòng Từ Phàm dâng lên tới đầu.

“Nơi này không tệ chứ?” Nguyên chủ cười hỏi.

“Rất đẹp, vốn cho rằng cảnh sắc Ẩn Linh môn ta đã là cực hạn nhân gian.”

“Không nghĩ tới nơi này lại làm cho tầm mắt ta thêm rộng mở.” Từ Phàm cười nói.

Hắn vừa hấp thu Hỗn Độn chi khí làm cho người thoải mái, vừa phân tích phương pháp luyện chế Hỗn Độn chi khí này.

“Hai vị khách quý, xin hỏi ngươi muốn gọi món gì?” Thiếu nữ sườn xám ôn nhu hỏi.

“Như cũ, lại cho ta thêm một đôi cánh Thánh Long, hai bát cháo Hồng Mông.” Nguyên chủ thuần thục nói.

“Lập tức sắp xếp cho ngươi.” Thiếu nữ sườn xám gật đầu lui xuống.

Mà Từ Phàm vẫn còn đang chuyên tâm phân tích phương pháp chế luyện Hỗn Độn chi khí này.
Bình Luận (0)
Comment