Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1317 - Chương 1317: Minh Tộc

Chương 1317: Minh tộc Chương 1317: Minh tộc

Mười một món Huyền Hoàng chí bảo bất đồng uy năng ẩn chứa bất đồng đại đạo Hỗn Độn lơ lửng ở bên cạnh Từ Phàm.

“Đã rất lâu không dụng tâm luyện khí như thế.” Từ Phàm cảm khái nói.

Lúc này, không gian xung quanh bắt đầu biến hóa, Từ Phàm, Trương Vi Vân, ngọn lửa nhỏ xuất hiện trong một đại điện rộng lớn.

Từ Phàm cảm nhận sự tồn tại của đại điện này, trong ánh mắt toát ra thần thái khác thường.

“Trấn Hồn điện, đây là Huyền Hoàng chí bảo chủ nhân hài lòng nhất, có được nó, cường giả Hỗn Độn Đại Thánh Nhân đỉnh phong nhất cũng không làm gì được ngươi.”

“Chủ nhân vốn muốn hoàn thiện nó thành một món Hồng Mông chí bảo, đáng tiếc cuối cùng chưa thể toại nguyện.” Ngọn lửa nhỏ giới thiệu về tòa cung điện này.

Tại chỗ sâu nhất trong cung điện, có một pho tượng không thể dùng lời nói hình dung.

Pho tượng này hiện ra rõ ràng trước mắt Từ Phàm, nhưng không thể nói ra, không thể miêu tả.

“Chủ nhân.” Ngọn lửa nhỏ nhẹ nhàng kêu lên.

Lúc này, một hư ảnh xuất hiện phía trên pho tượng.

“Có sinh linh đến ải thứ hai rồi sao?”

Âm thanh tựa như ngủ say vài vạn năm, mới vừa tỉnh lại.

Uể oải, nhưng lại khiến trong lòng Từ Phàm và Trương Vi Vân ấm áp dị thường.

Nhẹ nhàng vung tay lên, mười một món Huyền Hoàng chí bảo xuất hiện phía trên cung điện.

“Tiền bối, mời ngươi đánh giá.” Giọng điệu mang theo tôn kính.

Hư ảnh tàn hồn nhìn về phía Từ Phàm, lại nhìn về phía kia Huyền Hoàng chí bảo.

“Lấy cảnh giới của ngươi bây giờ, có thể luyện chế Huyền Hoàng chí bảo đến tình trạng như thế, cả vùng Hỗn Độn không tới ba người.”

“Tiểu gia hỏa, ngươi qua ải rồi.”

“Hy vọng ngươi có thể kết thúc sứ mệnh của tàn hồn ta, để ta quay về Hỗn Độn.” Tàn hồn cười một tiếng rồi trở về trong tượng.

Ngọn lửa nhỏ ngây ngẩn cả người, cảm thấy không giống kịch bản trong tưởng tượng của nó.

Từ Phàm cũng có chút ngạc nhiên, mười một món Huyền Hoàng chí bảo ta tỉ mỉ luyện chế, ngươi khen ta có mấy chữ vậy thôi hả?

“Không nghĩ tới Huyền Hoàng chí bảo ngươi phân ra phân thân luyện chế cũng có thể qua ải, ta thu hồi lời trước đó đã nói.” Ngọn lửa nhỏ nói xoay tròn quanh hai người một vòng.

Lại tới trước một pháp trận Hỗn Độn khổng lồ.

“Pháp trận này.” Vẻ mặt Từ Phàm dần trở nên nghiêm túc.

Bắt đầu tinh tế quan sát mỗi phù văn trên đại trận Hỗn Độn này.

“Đây là thần trận Hỗn Độn hảo hữu của chủ nhân bố trí.”

“Khảo nghiệm thứ ba chính là từ thần trận Hỗn Độn này chuyển sinh ngươi đến trong đại thế giới ở khu vực biên giới vùng Hỗn Độn.”

“Mà việc ngươi cần làm là dùng đạo Luyện Khí ở lại trong thế giới đó trăm vạn năm.”

“Trong lúc này, Huyền Hoàng chí bảo ngươi luyện chế không thể ít hơn một vạn món.” Ngọn lửa nhỏ nói.

Nghe được lời này, Từ Phàm lập tức kinh ngạc.

“Một vạn món Huyền Hoàng chí bảo!”

“Phá hủy cả đại thế giới cũng không gom được ba trăm món, ngươi bảo luyện chế một vạn món?” Từ Phàm nghi hoặc hỏi.

“Còn có, ta chuyển sinh qua đó, có che đậy ký ức của ta không vậy?”

Trương Vi Vân ở bên cạnh cau mày, thời gian trăm vạn năm, nàng cảm thấy quá dài.

“Không cưỡng chế che đậy, nhưng có thể khôi phục hay không thì phải xem bản lĩnh của ngươi.”

“Trăm vạn năm quá dài, ta có thể để qua một thời gian nữa mới nhận khảo nghiệm này không?” Từ Phàm nghĩ ngợi hỏi.

Chuyến đi trăm vạn năm này, trước khi đi hắn nhất định phải ổn định tốt tông môn.

Ngoài ra còn có vài chuyện tạp nham cần xử lý.

“Có thể, trong mười vạn năm ngươi tùy thời có thể tới.” Ngọn lửa nhỏ nói, lấy ra một lệnh bài truyền tống.

“Sau khi ngươi rời khỏi, đại thế giới này sẽ di chuyển đến nơi khác, muốn tới trực tiếp kích hoạt lệnh bài truyền tống này là được.”

“Chỉ cần đừng ra khỏi vùng Hỗn Độn, lúc nào, chỗ nào đều có thể truyền tống tới.” Ngọn lửa nhỏ nói.

Từ Phàm gật đầu, lúc muốn mang Trương Vi Vân rời đi, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.

“Mười một món Huyền Hoàng chí bảo ta luyện chế kia có thể để ta mang đi không?”

“Còn có, chân lý Hỗn Độn trong bảo khố các ngươi có nhiều không?”

“Chí bảo không thể mang đi, chân lý Hỗn Độn trong bảo khố rất nhiều, cũng là vì chuẩn bị cho chủ nhân tân nhiệm sau này luyện chế Hồng Mông chí bảo.” Ngọn lửa nhỏ nói, sau khi xoay quanh hai người một vòng.

Hai người liền xuất hiện bên ngoài vùng Hỗn Độn.

“Bận rộn lâu như vậy mà cái gì cũng không có được.” Từ Phàm sờ cằm nói.

“Phu quân hoàn thành khảo nghiệm cuối cùng không phải là được rồi sao, cũng không tính là không có thu hoạch.” Trương Vi Vân ở bên cạnh cười nói.

Lúc này, Bồ Đào truyền tới một đống tin tức.

Thì ra Từ Phàm ở trong thế giới truyền thừa không nhận được tin tức bên ngoài gửi tới.

Nhìn những tin tức này, vẻ mặt Từ Phàm trở nên nghiêm trọng.

“Quả nhiên, kiếm được tiền là có người mắt đỏ.”

Một trận pháp truyền tống vây lấy hai người, trực tiếp truyền tống về Ẩn Linh môn tại thế giới trung chuyển.

“Đại trưởng lão, tất cả cửa hàng của chúng ta đều bị Minh tộc niêm phong, hơn nữa tộc Thiên Thương cũng không thể hợp tác với chúng ta, để bày tỏ áy náy, bọn họ còn bồi thường hơn trăm vạn trượng thủy tinh Hồng Mông Tử khí.”

Từ Phàm vừa về liền trông thấy Bàng Phúc.

“Minh tộc muốn gì?” Từ Phàm hỏi ra vấn đề mấu chốt.

“Giao ra bí pháp rút ra Hỗn Độn chi khí từ trên người cự thú Hỗn Độn, mặt khác tất cả tông môn chúng ta đều phải gia nhập Minh tộc làm nô.”

Giọng điệu Bàng Phúc phẫn hận nói, nghĩ đến bộ dạng cao cao tại thượng của sứ giả Minh tộc, tức giận trong lòng cũng có chút không nhịn được.

“Minh tộc, một trong mười ba đại chủng tộc ở trung tâm Hỗn Độn, sao lại bá đạo như vậy?” Từ Phàm híp mắt lại, quyển sổ nhỏ trong linh bảo không gian lại tăng thêm một tờ.

“Đại trưởng lão, bây giờ chúng ta bị Minh tộc để mắt tới, một cường giả cấp Hỗn Độn Thánh Nhân tới theo dõi chúng ta.”

“Chỉ cần vừa ra khỏi thế giới trạm trung chuyển là bọn họ sẽ ra tay.” Bàng Phúc nói.

“Bồ Đào, hiện tại có bao nhiêu con cự thú Hỗn Độn trong kho?” Từ Phàm hỏi.

“Trong kho hiện có mười hai con cự thú Hỗn Độn, ngoài ra Hỗn Độn chi khí còn dự trữ ba con.” Bồ Đào trả lời nói.

Từ Phàm gật đầu nhìn về phía Bàng Phúc.

“Bảo tất cả đệ tử Thương bộ trở về yên tĩnh một thời gian, để ta nghĩ cách.” Từ Phàm nói.

“Tuân lệnh, Đại trưởng lão.” Bàng Phúc lui ra.

Từ Phàm về lại trong tiểu viện, nằm trên ghế dựa.

“Bồ Đào, gửi tin cho Nguyên chủ và Ma chủ, chúng ta phải đổi nơi làm ăn, bảo bọn họ dừng chuyện thu mua cự thú Hỗn Độn lại.”

“Phân phối bình quân miễn phí hết Hỗn Độn chi khí dự trữ cho các đệ tử.”

“Bảo các đệ tử tu luyện cho tốt, một thời gian ngắn sau này có thể không dễ chịu.” Từ Phàm đung đưa ghế dựa nói.

“Tuân lệnh, chủ nhân.”

Thế giới trung chuyển, phân bộ tộc Thiên Thương.

Từ Phàm vừa đến nơi này đã nhận được sự chiêu đãi nhiệt tình từ tộc Thiên Thương.

“Bằng hữu, giữa mười ba tộc bọn ta có ước định, đụng phải loại tình huống này, bọn ta cũng không có biện pháp.” Thủ lĩnh phân bộ có chút khó khăn nói.

Từ Phàm gật đầu, từ trong những bồi thường đó, hắn thấy được sự bất đắc dĩ của tộc Thiên Thương.

“Lúc trước nói tốt, thế giới trung chuyển ở khu Nam Lục để lại cho ta làm ăn thu mua cự thú Hỗn Độn.”

“Minh tộc đến quấy nhiễu, cũng không liên quan quá nhiều đến các ngươi.”

“Ta tới đây là muốn hỏi, nếu như ta bị ép bất đắc dĩ giao ra bí pháp rút ra Hỗn Độn chi khí thì sẽ thế nào?”

“Như vậy không phải là tổn hại lợi ích tộc Thiên Thương các ngươi sao?”
Bình Luận (0)
Comment