Chương 1330: Lựa chọn giữa cá mặn
Chương 1330: Lựa chọn giữa cá mặn
Sau một bữa Khánh Công yến, đám người Nguyên chủ bắt đầu dùng Hỗn Độn chi khí đã rút ra tu luyện.
Tất cả đều là cảnh giới Đại Thánh Nhân đỉnh phong, cho nên tốc độ hấp thu Hỗn Độn chi khí ẩn chứa chân lý Hỗn Độn đặc biệt nhanh.
Không tính Từ Phàm, tốc độ hấp thu của đám người Nguyên chủ sắp bắt kịp tốc độ của cả tông môn.
“Bọn họ tu luyện, ta cũng nên nghỉ ngơi một lát.” Trong tiểu viện, Từ Phàm nằm trên ghế dựa, thong thả nói.
Về đơn đặt hàng của tộc Thiên Thương, kế hoạch của hắn là luyện chế một ngàn năm nghỉ ngơi một ngàn năm, một vạn năm vừa vặn có thể làm xong toàn bộ đơn đặt hàng.
Từ Phàm đang nghỉ ngơi lấy ra một phần chân lý Hỗn Độn.
Hắn cảm nhận trạng thái của chân lý Hỗn Độn, dần rơi vào trầm tư.
“Nếu như có thể trở thành cảnh giới trên Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, chân lý Hỗn Độn nhất định rất dễ ngưng tụ ra nhỉ?” Từ Phàm sờ cằm nói.
Trải qua nhiều năm phân tích của Bồ Đào, hắn đi đến một kết luận, phàm là chủng tộc có cường giả trên Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, bình thường cứ qua mỗi một khoảng thời gian đều sẽ thả ra một đợt chân lý Hỗn Độn.
Càng đừng nhắc đến mười ba đại chủng tộc tại trung tâm Hỗn Độn, chân lý Hỗn Độn vẫn chưa từng đứt đoạn.
Sau khi Từ Phàm giao lên nhóm Huyền Hoàng chí bảo đầu tiên, cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân tộc Thiên Thương La còn muốn ký thêm đơn đặt hàng một vạn món Huyền Hoàng chí bảo với Từ Phàm.
Giá chân lý Hỗn Độn đưa ra, thậm chí đến hai trăm ba mươi phần chân lý Hỗn Độn, từ lúc đó Từ Phàm liền nghi ngờ, thứ này cường giả có thể ngưng tụ.
Giống như Huyền Hoàng chi khí ban đầu, Từ Phàm hiện tại đã trở thành Đại Thánh Nhân, chỉ cần muốn, ở trung tâm Hỗn Độn ngưng tụ một đại trận Hỗn Độn chuyên môn, có thể rút ra vô cùng vô tận Huyền Hoàng chi khí.
Lúc này, Trương Vi Vân đi tới bên cạnh Từ Phàm, trong lòng bàn tay có một đoàn Phúc Duyên Thần quang lấp lánh.
“Phu quân, đoàn Phúc Duyên Thần quang này ta góp nhặt bốn trăm năm, có muốn thử xem có hiệu quả hay không không?” Trương Vi Vân hỏi.
“Không cần, giữ lại chờ lúc mấu chốt lại dùng.”
Nhìn đoàn Phúc Duyên Thần quang này, Từ Phàm không khỏi lại mắng một tiếng cẩu hệ thống.
Không thể cho một cơ hội bẻ bug, để hắn thống khoái trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân sao.
“Được.” Trương Vi Vân gật đầu, thu hồi thần quang.
“Nương tử, khoảng thời gian này vất vả ngươi.” Từ Phàm nhìn Trương Vi Vân, thâm tình nói.
Trong khoảng thời gian hắn luyện khí, Trương Vi Vân vẫn luôn cố gắng tu luyện, ngưng tụ Phúc Duyên Thần quang, tranh thủ để Từ Phàm phát động trạng thái bug như lần trước lần nữa.
“Ta dự định nghỉ ngơi một thời gian trước rồi lại luyện khí, khoảng thời gian này vừa hay có thể bầu bạn cùng nương tử.”
Nghe được lời này của Từ Phàm, ánh mắt Trương Vi Vân tức khắc sáng lên.
Sau đó, dòng sông mỹ thực giữa bầu trời rơi xuống mấy chục món mỹ thực mỹ vị.
Mà nàng thì lại thuần thục lấy ra một bình rượu Long Dương.
Sau khi nhìn thấy bình rượu này, Từ Phàm rốt cuộc không nhịn được.
“Nương tử, đổi loại rượu khác được không, hiệu quả sẽ không kém.” Từ Phàm có chút bất đắc dĩ nói.
Loại rượu Long Dương cấp bậc này đối với Từ Phàm mà nói chỉ là để điều chỉnh tâm tình.
Hiệu quả của nó còn không bằng những quang ảnh ảo cảnh các môn phái không đứng đắn mua bán.
“Cũng như nhau cả mà.” Trương Vi Vân cười, mở ra bình rượu Long Dương.
Lúc này, một đệ tử nhìn thấy dòng sông mỹ thực hạ xuống hơn mười món ăn về tiểu viện Đại trưởng lão, bèn hiểu ra là tình huống gì.
“Đại trưởng lão tinh thông vạn đạo Hỗn Độn, bí pháp Hỗn Độn cũng đều tinh thông, sao hiện tại ngay cả hài tử cũng không có.”
Lúc đệ tử đó đang suy tư trong lòng, một cột sáng trong suốt trong nháy mắt đánh trúng vào ấn đường của hắn.
Chỉ trong nháy mắt, đệ tử đó đột ngột sững sốt.
“Kỳ lạ, vừa rồi ta đang suy nghĩ gì ấy nhỉ?”
Mười năm sau, bên ngoài lối ra bình đài thế giới trung chuyển thứ nhất, Từ Phàm nhìn đám người Nguyên chủ trạng thái phấn chấn, không khỏi cười vẫy tay.
Một chiếc phi thuyền hình giọt nước nhanh chóng bay về chỗ sâu trong vùng Hỗn Độn.
“Dựa theo tiến độ này, chắc cỡ vạn năm sau, Nguyên chủ, Ma chủ, còn có năm vị tiền bối Nhân tộc đều có thể đạt tới đỉnh phong, có thể tấn cấp thành Hỗn Độn Thánh Nhân.”
“Đến lúc đó có nên theo bọn họ cùng về Tam Thiên giới không nhỉ?”
Kế hoạch ban đầu của Từ Phàm là sau khi để toàn bộ đệ tử tông môn đều thành Thánh Nhân lại quay về Tam Thiên giới sống ngày tháng cá mặn.
Nhưng bây giờ xem ra, nếu như đệ tử tông môn cố gắng thêm chút xíu, lại thêm hắn dùng thêm chút sức nữa.
Ít nhất có thể có ba, bốn phần mười đệ tử có thể tấn cấp thành Đại Thánh Nhân trong tám vạn năm.
Đến lúc đó lại phối hợp với chiến trận Hỗn Độn, gặp phải bảy, tám cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân hoàn toàn không yếu hơn
Chẳng qua bây giờ Từ Phàm lại do dự, hắn có thể thu hoạch được ít nhất mười ba phần chân lý Hỗn Độn trong vạn năm.
Có mười ba phần chân lý Hỗn Độn chèo chống, sau khi về đến Tam Thiên giới, hắn vẫn có thể sống cuộc sống cá mặn.
Hơn nữa lúc đó còn có tám cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân Nhân tộc chống đỡ trên đỉnh Nhân tộc.
Thế lực này, ở trong vùng Hỗn Độn xen lẫn giữa hai đế quốc Đại Thần Ma, hắn hoàn toàn có thể sống cuộc sống cá mặn hắn tha thiết mơ ước.
Từ Phàm trở lại trong tiểu viện tông môn, lại suy tư tới vấn đề này.
“Không được, thứ như thực lực, tốt nhất là tự mình có.”
“Ít nhất phải đợi đến khi trong tông môn có ba, bốn phần mười đệ tử trở thành Đại Thánh Nhân rồi lại trở về.” Ánh mắt Từ Phàm bắt đầu trở nên kiên định.
Vào lúc này, trong Luân Hồi trì tại tông môn, lại có thêm mấy vạn hạt giống tiên hồn của các đệ tử tông môn.
Luân Hồi trì này là Từ Phàm chuyên môn luyện chế để thay thế Anh Linh điện.
Trong tình huống bảo đảm được hạt giống tiên hồn hoàn chỉnh, có thể nhanh chóng khôi phục đến thực lực đỉnh phong.
Bên cạnh Luân Hồi trì, Từ Phàm nhìn Từ Cương vad Vương Huyền Tâm đã biến thành hạt giống, nở nụ cười.
“Các ngươi mới có bao nhiêu Thánh Nhân, đã dám đi gây chuyện với thứ kia.”
“Gặp một cự thú mới vừa tấn cấp đến cảnh giới Hỗn Độn Thánh Nhân, nhất thời không nhịn được nhắc đến với Đại sư huynh.” Vương Huyền Tâm xấu hổ, là hắn đề nghị gây chuyện với cự thú Hỗn Độn kia.
“Hiện tại ngươi biết chênh lệch trong đó chưa, Bồ Đào nói một ngàn cự nhân Hỗn Độn cấp Đại Thánh Nhân, trong đó cũng bao gồm các ngươi.” Từ Phàm lại nhìn về phía Từ Cương.
“Sư phụ, bọn ta liều lĩnh rồi.” Từ Cương hóa thành trạng thái hạt giống tiên hồn nói.
Nhìn đám người biến thành hình thái nòng nọc nhỏ, Từ Phàm cũng không trách móc quá nhiều.
Phục sinh từ trong Luân Hồi trì tông môn niêm yết công khai, ngươi tiêu hao bao nhiêu tài nguyên, sau khi ngươi phục sinh đều phải bù lại gấp bội.
Phục sinh cấp Thánh Nhân như Từ Cương và Vương Huyền Tâm, ít nhất phải tiêu hao tài nguyên hơn năm ngàn trượng thủy tinh Hồng Mông Tử khí.
Nếu như lại thêm lần nữa, phỏng chừng mấy vạn năm kế tiếp, bọn họ đều phải trải qua cuộc sống thiếu nợ.
Mục đích Từ Phàm làm như vậy cũng không phải là ham chút thủy tinh Hồng Mông Tử khí này, mà là làm các đệ tử coi trọng.
Đừng tưởng rằng có thể phục sinh là có thể tùy ý xông loạn.
Trong Luân Hồi trì, mấy vạn hạt giống tiên hồn bộ dáng nòng nọc xếp hàng ngay ngắn trong Luân Hồi trì, cùng nhau hành lễ với Từ Phàm.
“Không cần hành lễ, cũng không cần xấu hổ, lần này coi như giáo huấn, lần sau chú ý.”
“Đừng hành động liều lĩnh nữa.” Từ Phàm nói phất tay rời đi.
“Bồ Đào, về sau xác định rõ mục tiêu hai bên trước khi chiến đấu, trước tiên ước định tốt.”
“Đừng để những đệ tử này ngu ngốc tự tìm đường chết.” Từ Phàm phân phó.
“Tuân lệnh, chủ nhân.”
“Mặt khác, nội dung truyền đạo lần trước ước chừng đều tiêu hóa xong cả rồi.”
“Chờ sau khi các đệ tử trong Luân Hồi trì khôi phục thực lực, mở ra giảng đạo lần nữa.”