Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1344 - Chương 1344: Vận Không Lành

Chương 1344: Vận không lành Chương 1344: Vận không lành

“Không nghĩ tới lâu như vậy, ngay cả Yêu bộ cũng sắp tiến vào thời đại Chuẩn Thánh.” Từ Phàm vừa nói xong, trong đầu hiện ra cảnh tượng khi Ẩn Linh môn mới vừa thành lập.

Lúc Từ Phàm đang cảm khái, đột nhiên nghe được tiếng răng rắc, răng rắc.

Theo âm thanh, Từ Phàm nhìn về phía tổ Hung Bạch trong tiểu viện.

Chỉ thấy Hung Bạch đã lớn bằng bàn tay đang gặm một mảnh vỡ long lân còn lớn hơn chính nó.

Từ Phàm vẫy tay một cái, Hung Bạch xuất hiện trong lòng bàn tay.

Không nghĩ tới trong Quy tộc các ngươi còn có tồn tại lợi hại như vậy, không biết trên huyết mạch ngươi có quan hệ gì với Hồng Mông Thánh quy hay không.

Lúc Từ Phàm nhìn thấy Hồng Mông Thánh quy, hắn còn đặc biệt quan sát Hung Bạch.

Tiểu gia hỏa này nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ, chẳng hề có phản ứng nào, không khỏi làm Từ Phàm có chút thất vọng.

“Vì ngươi mấy vạn năm, ngươi cũng không lớn lên cho ta, thật sự muốn ta chờ mấy trăm kỷ nguyên mới có thể tiến vào thời kỳ trưởng thành sao?” Từ Phàm dùng ngón tay vuốt đầu nhỏ của Hung Bạch nói.

“Gru.”

Hung Bạch khẽ gào lên một tiếng, tỏ vẻ chính mình sớm muộn gì cũng có thể lớn lên.

Đúng lúc này, một độn quang rơi xuống trong tiểu viện.

“Sư phụ.” Chu Khai Linh mang vẻ vui sướng hô lên.

“Thấy ngươi vui vẻ như vậy, chẳng lẽ là nghiên cứu ra đại đạo Hỗn Độn mới à?” Từ Phàm cười hỏi.

“Đồ nhi mới vừa tham ngộ ra, nhưng còn chưa quá hoàn thiện.”

Một luồng khí tức không rõ từ trên người Chu Khai Linh hiện ra.

Từ Phàm lập tức cảnh giác, khí tức này cho hắn một loại cảm giác rất nguy hiểm.

Ý thức nói cho chính mình, nhất định đừng đụng vào khí tức này.

“Sư phụ, từ sau khi ta tấn cấp lên cảnh giới Thánh Nhân liền phát hiện, tất cả những thần thông, thần thuật bản nguyên trước kia đều thành thuật vô dụng.”

“Ngoài có thể huỷ hoại tâm thái đối phương trong lúc chiến đấu ra, những thương tổn khác đều không tạo thành được thêm xíu nào.”

“Trải qua cảm ngộ mấy vạn năm của ta, rốt cuộc kết hợp với thuật sáng tạo trước kia nghiên cứu ra một con đường khác.”

Theo lời Chu Khai Linh nói ra, khí tức chợt trở nên nồng đậm dị thường.

Lúc khí tức này nồng đậm đến đỉnh phong, Từ Phàm cảm giác toàn bộ vạn đạo Hỗn Độn đều bài xích người đồ đệ này của mình.

Trong lúc nhất thời, các loại vận không lành thêm vào trên người Chu Khai Linh.

“Được rồi, ngươi mau tan khí tức đi.” Từ Phàm nhanh chóng nói.

Khí tức khiến vạn đạo Hỗn Độn khác bài xích biến mất, mọi thứ lại khôi phục nguyên trạng.

Những vận không lành thêm vào trên người Chu Khai Linh cũng biến mất.

“Thích hợp, ta đây là kết hợp Nguyền Rủa đại đạo, Vận Mệnh đại đạo đi ra một con đường mới.”

“Ta gọi nó là vận không lành, hiện tại ta có thể thêm khí tức vào trên người từ cảnh giới Hỗn Độn Thánh Nhân trở xuống.”

“Chỉ cần bị vận không lành thêm vào, sẽ phải chịu vạn đạo Hỗn Độn bài xích.”

“Không chỉ như thế, thần hồn và thân thể của người đó cũng sẽ loại trừ lẫn nhau.” Chu Khai Linh nhếch miệng nói.

Từ Phàm đặt tay lên vai Chu Khai Linh, bắt đầu tra xét tỉ mỉ tiên hồn của hắn.

Trong hạch tâm tiên hồn của Chu Khai Linh, có một luồng vận không lành.

“Sư phụ, ta có thể khống chế luồng vận không lành này, khí tức kia còn cần lấy vận không lành này như kíp nổ dẫn ra.” Chu Khai Linh vội vàng giải thích.

Từ Phàm búng một cái lên đầu Chu Khai Linh.

“Tên tiểu tử thúi ngươi, còn may là tới sớm.”

Trận bàn Hồn Nguyên xuất hiện trong tay Từ Phàm, theo sau một trăm linh tám tầng đại trận phong ấn phong tỏa chặt chẽ luồng vận không lành kia.

“Thứ này, bình thường ngươi không hoàn toàn kiểm soát được, sẽ cảm nhiễm đến tiên hồn ngươi, do đó ảnh hưởng đến cả người ngươi.”

“Còn có, ngươi xác định là ngươi ngộ ra con đường này, mà không phải con đường này lựa chọn ngươi?” Trong mắt Từ Phàm hiện lên vô số hình ảnh tương lai thôi diễn được.

“Có một vài con đường vốn tồn tại sau khi tiêu vong, ý thức của nó sẽ tìm kiếm người kế tục tiếp theo, ngươi nói có thể là ngươi hay không?”

Chu Khai Linh nhìn những hình ảnh tương lai trong mắt sư phụ mình, không khỏi rùng mình.

Vận không lành đến, vận mệnh chờ đợi chính mình cuối cùng chỉ có thể là bản thân ở ranh giới Hỗn Độn cô đơn mất đi.

“Sư phụ, vậy phải từ bỏ con đường này sao?” Chu Khai Linh có chút không cam lòng hỏi.

“Ngươi nên tu luyện thế nào thì tu luyện thế đó, chưa được nửa năm thì lại đây, để vi sư kiểm tra một chút là được.”

“Chỉ cần vi sư còn ở đây, vận không lành trên người này không lật trời được đâu.” Từ Phàm trở lại trên ghế dựa, hờ hững nói.

“Đa tạ sư phụ.” Chu Khai Linh cảm kích nói.

“Nếu tu luyện tốt đạo này, ngày sau khi tông môn phát sinh chiến đấu, ngươi đi lên thêm cho địch nhân vận không lành này, có thể cắt giảm một nửa chiến lực của hắn.”

“Đồ nhi đã biết.”

Sau khi Chu Khai Linh rời khỏi, Từ Phàm đột nhiên nghĩ tới trong vạn đạo Hỗn Độn còn có rất nhiều đại đạo thuộc loại một mạch đơn truyền.

Chỉ cần một người đạt được truyền thừa, sinh linh khác sẽ không tu luyện được đạo này.

“Thú vị, có thời gian nghiên cứu đại đạo này thử xem.” Từ Phàm vuốt cằm nói.

Vùng Hỗn Độn mênh mông, hai ngàn năm đảo mắt đã qua.

Phi thuyền của Từ Phàm cũng xuất hiện bên ngoài biên cảnh hai đế quốc Đại Thần Ma.

Ở đây, Từ Phàm có thể trực tiếp liên hệ với số một, số hai.

“Số một, số hai, mấy năm nay có nhớ ta không?”

Trong không gian tiên hồn, Từ Phàm nhìn hư ảnh bản nguyên của số một, số hai.

“Đó là đương nhiên, bọn ta không có lúc nào là không nhớ ngươi hết á.” Phân thân số hai nói.

“Đúng vậy đó, lúc ta và số hai ngầm gặp mặt, luôn nhớ lại đủ loại chuyện với ngươi ngày trước, mỗi khi tình cảm nhung nhớ chạm vào sâu trong lòng, bọn ta đều lã chã rơi lệ.” Phân thân số một xúc động nói.

“Ha ha, mấy vạn năm này không gặp, kỹ thuật diễn của các ngươi tăng lên không ít ha.” Từ Phàm bật cười.

“Nói tình hình gần đây của các ngươi đi.”

Nói đùa xong, bắt đầu nói đến việc chính.

“Bên ta mọi chuyện đều tốt đẹp, tìm được chỗ dựa lớn, hiện tại đã trở thành Luyện Khí sư đế quốc Man Thú Thần Ma bồi dưỡng trọng điểm.”

“Hoàn cảnh cực kỳ an toàn, các loại tài nguyên có thể dùng không hạn chế, chỉ để ta trở thành Hồng Mông Luyện Khí sư.” Phân thân số một nói, biểu tình đắc ý không ngăn được.

“Bên ta theo đại ca gây dựng cơ nghiệp đang thế phát triển mạnh, hiện tại đã chiếm được bốn đại lục Thần Ma.”

“Hiện tại đã có một Hỗn Độn Đại Thần Ma có ý muốn gia nhập vào thế lực của bọn ta.” Số hai phân thân nhếch miệng cười nói.

Cuối cùng, số một, số hai nhìn về phía Từ Phàm, dò hỏi ở bên ngoài phát triển thế nào.

“Bên ta còn tốt, bồi dưỡng ra ba cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân, hiện tại trong tay còn có lượng lớn chân lý Hỗn Độn.” Từ Phàm thờ ơ nói.

“Hệ thống thì sao? Ngươi phá giải hệ thống thế nào rồi?” Phân thân số hai hỏi.

“Tìm hiểu tới một loại pháp tắc tối cao, hiện tại hệ thống chỉ còn lại hạch tâm và một lớp vỏ bên ngoài.”

“Chẳng qua là đâm thủng lớp vỏ đó ba hơi thở là sẽ khôi phục lại, nhưng cảm giác khoảng cách thời gian ta trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân cũng nhanh thôi.” Từ Phàm nói.

Sau khi nói xong, hắn vỗ vai phân thân số một và số hai.

“Nỗ lực, phát triển còn không tệ, nhưng vẫn chưa đạt tới yêu cầu của ta.” Sau khi nói xong, Từ Phàm huỷ bỏ không gian tiên hồn này.

“Từ Thần sư, đã đến bên ngoài đế quốc Thần Ma, hiện tại ngươi có thể tìm tiết điểm truyền tống cự ly xa rồi.” Giọng Nguyên chủ vang lên bên tai Từ Phàm.
Bình Luận (0)
Comment