Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1353 - Chương 1353: Cự Thú Mục Nát

Chương 1353: Cự thú mục nát Chương 1353: Cự thú mục nát

Chờ Nguyên chủ thán phục xong, tựa như nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên bắt lấy Từ Phàm.

“Từ Thần sư, lần sau khi ngươi đi chiến trường kia có thể tra xem còn có Nhân tộc nào ở trên chiến trường đó không?”

“Sư phụ, sư tổ ta, khi đó cũng theo chiêu mộ đi lên chiến trường chưa biết.” Nguyên chủ vội vàng nói.

Lúc hắn mới vừa tu luyện, sư phụ, sư tổ hắn vô cùng quan tâm hắn.

Sau khi bị Tam Thiên giới bài xích, hắn đưa hết cho Nguyên chủ tất cả linh bảo không cần đến.

“Có thể, đến lúc đó ta đi hỏi thăm thử.”

“Nhưng nơi đó dễ vào không dễ ra, nhất định phải để dành đủ cống hiến chiến trường mới có thể ra.” Từ Phàm nói.

Lúc này phân thân số ba phỏng chừng đã biến thành máy móc luyện chế Huyền Hoàng chí bảo vô tình.

“Vậy làm phiền Từ Thần sư.” Nguyên chủ cảm kích nói.

“Khách khí cái gì.”

“Từ Thần sư, ngươi chuẩn bị khi nào bắt đầu bố trí đại trận truyền tống ở Tam Thiên giới.”

“Ba vị tiền bối Hỗn Độn Thánh Nhân đã ngồi Truyền Tống trận ra ngoài tìm chỗ rồi.” Nguyên chủ mong đợi hỏi.

“Còn sớm, để bọn họ tìm kiếm được nơi chính xác trước, ta còn phải đi khảo sát một phen.”

“Truyền tống dịch chuyển vị trí thế giới lớn như Tam Thiên giới tuyệt đối không thể gấp, chỉ cần có chút sai lầm, nói không chừng sẽ bị mẫn diệt trong loạn lưu thời không.” Từ Phàm xua tay nói.

Đây là một công việc lớn, vẫn là loại vừa bận là không dừng được kia.

Cho nên Từ Phàm muốn gọi số một hoặc là số hai trở về thay hắn hoàn thành.

“Là ta sốt ruột.” Nguyên chủ nói.

Ngày đó Hỗn Độn Đại Thần Ma xuất thủ với bọn họ, khí thế uy chấn làm trong lòng của hắn có một tia cấp bách.

Từ Phàm nói chuyện chính mình muốn thoái hóa thành phàm nhân cho Nguyên chủ, ý ẩn bên trong là gần khoảng thời gian đó đừng tới làm phiền hắn.

“Một trăm linh tám vạn năm, Từ Thần sư chỉ có thể dùng lực lượng Kim Tiên?”

“Ta biết rồi, khoảng thời gian này ta sẽ bảo những đại thế lực đó yên phận một chút.” Nguyên chủ gật đầu nói.

“Vậy làm phiền.”

Ẩn Linh môn, trong tiểu viện.

Từ Phàm nằm trên ghế dựa thảnh thơi nhìn Vương Vũ Luân có chút tâm lực lao lực quá độ.

“Phát hiện từ sau khi hài tử của ngươi nhiều lên, ngươi không còn vui vẻ giống như lúc trước.” Từ Phàm thong thả nói.

“Hài tử hơi nhiều, các nương của hài tử cũng mặc kệ, tất cả đều ném cho ta.”

“Mỗi ngày đều là gà bay chó chạy, đau đầu muốn chết.” Vương Vũ Luân xoa đầu nói.

“Nói cho cùng, vẫn là ngươi lo quá rộng, thả rông là được mà.” Từ Phàm nhẹ nhàng nâng tay, trên bầu trời xuất hiện ấm trà đại đạo.

Hai ly trà Thanh Tâm xuất hiện trên mặt bàn.

“Uống trà đi, đừng sầu như thế, nếu thật sự không được thì cứ ném hài tử cho Bồ Đào trông nom.” Từ Phàm cười ha ha nói.

“Cũng phải, quan tâm sẽ bị loạn.”

Lúc hai người nói chuyện, một Thánh Nhân chi kiếp xuất hiện bên ngoài Ẩn Linh môn.

Khoảng thời gian này là thời kỳ cao điểm Yêu bộ tông môn tấn cấp thành Thánh Nhân, hai người đã không cảm thấy kinh ngạc.

Lần này người trở thành Thánh Nhân là thiên tài tộc Thỏ Ngọc Quang.

“Thỏ Ngọc Quang thành Thánh, không tệ.” Từ Phàm giương mắt xuyên thấu qua Ẩn Linh môn thấy được thỏ Ngọc Quang ở dưới Thánh Nhân chi kiếp.

“Vẫn là thánh địa tu luyện của tông môn chúng ta phong thuỷ tốt, sau khi quay về Tam Thiên giới còn có thể dễ dàng thành Thánh như thế.” Vương Vũ Luân cầm lấy một ly trà Thanh Tâm, từ từ nhấp một ngụm.

Lập tức một cảm giác mát lạnh lan khắp toàn thân, cảm xúc hậm hực vì bị hài tử phiền nhiễu tiêu tán không ít.

“Trà ngon!”

Sau khi hai người hàn huyên một hồi, Vương Vũ Luân rời đi.

Ngay lúc này, một thế giới vô tự bao phủ lấy Từ Phàm, cảnh giới trực tiếp biến thành trạng thái phàm nhân.

“Bây giờ bắt đầu đi, để ta nghẹn một trăm linh tám vạn năm, đến lúc đó phải gáy một tiếng để ai nấy đều kinh ngạc.” Từ Phàm cảm nhận chính mình sua khi trở thành phàm thể, còn có chút không quen.

Lúc này, một cánh cửa ánh sáng xuất hiện tại trong tiểu viện, Trương Vi Vân từ đó đi ra.

“Sư phụ ngươi và các sư tỷ, sư muội thế nào rồi?” Từ Phàm hỏi.

“Đều ổn cả, tu vi cảnh giới của sư phụ đã mạnh hơn trước kia, các sư tỷ, sư muội cũng có hai người thành Thánh.” Trương Vi Vân ngồi bên cạnh Từ Phàm, ôn nhu nói.

“Nhân tộc nhất thống trong Tam Thiên giới, về sau tất cả Nhân tộc sẽ càng thêm tốt.” Từ Phàm cười nói.

Ngay lúc này, phân thân số ba ở trong thế giới kia đột nhiên phát ra kêu gọi.

Bình thường chỉ có khi phát sinh tình huống khẩn cấp không xử lý được, phân thân số ba mới có thể kêu gọi hắn như vậy.

“Vi Vân, chờ một lát nữa ta lại nói chuyện với ngươi.” Từ Phàm nói, từ từ nhắm mắt lại, chuyển dời ý thức đến trên phân thân số ba.

Sau khi Từ Phàm mở mắt ra, phát hiện hắn thế mà đang ở trạng thái chạy nạn.

Hơn nữa ở phía xa, có mấy con cự thú tản ra khí tức mục nát quỷ dị đang đuổi theo bọn họ, mỗi con đều không kém gì Hỗn Độn Đại Thần Ma.

“Xảy ra tình huống gì vậy?” Từ Phàm hỏi phân thân Bồ Đào.

“Khu vực chỗ thần điện Luyện Khí lúc đầu đã bị kẻ địch công phá, hiện tại đang tiến về khu vực mới phía sau, thành lập phòng tuyến lại lần nữa.” Phân thân Bồ Đào trả lời.

Lúc này, thiếu nữ thánh quang đi tới bên cạnh Từ Phàm.

“Suy nghĩ kỹ chưa, ngươi tiếp tục đi theo đội ngũ hay là vào trong chủ thành?”

“Lấy cảnh giới luyện khí của ngươi bây giờ, nếu như đi chủ thành, nhất định có thể thông qua xin vào.” Nữ tử thánh quang nhìn Từ Phàm nói.

“Hai nơi này có chỗ tốt gì?”

“Nơi trước ở phía sau chiến trường, tu bổ, luyện chế Huyền Hoàng chí bảo đạt được càng nhiều cống hiến chiến trường, đồ vật có thể đổi cũng không có yêu cầu quyền hạn.”

“Nếu như ở chủ thành, phương diện luyện khí sẽ có yêu cầu nghiêm khắc, hơn nữa cống hiến chiến trường ít hơn một phần ba nơi này, đồ vật đổi còn có yêu cầu quyền hạn.” Thiếu nữ thánh quang nhanh chóng giải thích.

Lúc này cự thú ở nơi xa đuổi theo bọn họ, cũng cách bọn họ càng lúc càng gần.

Ngay lúc này, từ không gian bên cạnh bỗng chui ra một Hỗn Độn Đại Thần Ma, nhào tới cự thú tản ra khí tức mục nát.

“Trận đại chiến vừa rồi, vừa lúc loại bỏ pháp trận không gian, để mấy con cự thú mục nát này thừa cơ xâm lấn khu vực này của chúng ta.”

Nữ tử thánh quang xem chiến đấu giữa Hỗn Độn Đại Thần Ma và cự thú, biểu cảm có chút khó chịu.

“Vẫn là tiếp tục đi theo đội ngũ đi, ít nhất còn tự do hơn xíu.” Từ Phàm suy nghĩ nói.

“Vậy thì tốt, chờ sau khi Trấn Thủ đại nhân diệt hết đám cự thú này, chúng ta lại tìm nơi thành lập quân bị thành hậu phương lần nữa.” Nữ tử thánh quang nói.

Lúc này, theo cự thú càng lúc càng nhiều, Hỗn Độn Đại Thần Ma ngăn bọn nó cũng bị vây quanh, cuối cùng bị đám cự thú xé xác ăn.

“Một Hỗn Độn Đại Thần Ma cứ vậy nghẻo rồi!”

“Không sao, khu vực này được quốc chủ đế quốc Thần Ma trấn thủ, những Thần Ma đó cho dù là hi sinh, cũng có thể được Thần Ma Quốc chủ từ trong dòng sông thời gian Hỗn Độn lôi ra ngoài.”

Lúc nói chuyện, từ trong không gian lại tới ba Hỗn Độn Đại Thần Ma, ý đồ ngăn cản những cự thú kia truy kích pháo đài bay chỗ Từ Phàm.

“Vốn dĩ ở trong vùng Hỗn Độn gặp được cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh một lần cũng không dễ dàng, không nghĩ tới ở đây, Hỗn Độn Đại Thần Ma đều sắp thành pháo hôi.” Từ Phàm cảm khái nói.

“Không khoa trương như ngươi nói đâu, bọn họ không thể không phục sinh, vì tên nào tên nấy đều tiếc mạng như nhau.”

“Ta muốn hỏi một chút, trong quân bị thành ngươi chưởng quản có bao nhiêu Luyện Khí sư?” Từ Phàm nhìn nữ tử thánh quang, tò mò hỏi.
Bình Luận (0)
Comment