Chương 1367: Ba viên tinh thần
Chương 1367: Ba viên tinh thần
Từ Phàm nhìn hư ảnh chủ Thánh Đình sau lưng thiếu niên, rơi vào trầm tư.
“Lời vừa nãy của ngươi vô cùng sục sôi, nói chuyện cũng rất có đạo lý.”
“Nếu như không phải ý chí thiên đạo Tam Thiên giới giới này muốn đi, ta còn thật sự có khả năng để ngươi đi làm chủ Thánh Đình Tam Thiên giới này.”
“Ta biết Từ Thần sư muốn nói gì, nếu như ta sớm ngày thành lập Thánh Đình, cho dù là ý chí thiên đạo mới sinh ra cũng sẽ ngầm thừa nhận ta là chủ Thánh Đình Nhân tộc.”
“Ta sẽ ngưng tụ Nhân tộc trong cả Tam Thiên giới thành một sợi dây thừng, hướng ra bên ngoài phát triển, để ánh sáng Nhân tộc rải khắp toàn bộ vùng Hỗn Độn.”
Biểu cảm thần thánh từ trên mặt thiếu niên phát ra.
“Ngươi nói không phải là không có đạo lý, nhưng ngươi muốn làm chủ Thánh Đình, đường đi nhất định phải bước từng bước.”
“Nếu chút trở ngại như ta mà ngươi cũng không vượt qua được, ngươi cũng không có đủ tư cách làm chủ Thánh Đình.” Từ Phàm hơi nhếch khóe môi lên nói.
Nghe được lời Từ Phàm, thiếu niên uể oải như có như không.
Một màn sáng xuất hiện trước mặt Từ Phàm, bên trên hiện ra toàn bộ quá trình từ lúc sinh ra đến đỉnh phong của một đại thế giới.
“Từ Thần sư, vậy ta muốn lấy ý chí thiên đạo Tam Thiên giới hiện hữu làm cơ sở, diễn biến ra một đại thế giới cho Nhân tộc lại lần nữa thì thế nào?” Trong mắt thiếu niên tản ra thần thái vô tận, đây là mục đích thực sự hắn tới đây.
“Ý nghĩ không tệ, nhưng con đường này thật sự dễ đi sao?”
“E rằng ngươi vẫn không hiểu rõ quy luật vận hành của loại ý chí thiên đạo đại thế giới này.”
“Nó vì làm cho thế giới của bản thân trở nên cường đại sẽ dùng hết tất cả thủ đoạn, Tam Thiên giới trong những kỷ nguyên vô tận này, vẫn luôn là mấy chủng tộc đứng đầu thống trị Tam Thiên giới, ngươi chưa từng nghĩ tới nguyên nhân sao?” Từ Phàm cảm thấy hứng thú nhìn thiếu niên.
“Nghĩ tới, ta có thể ngăn chặn.” Thiếu niên tự tin nói.
Nghe được lời này, lại nhìn một thân tu vi Đại Thánh Nhân của thiếu niên.
Đối với cảnh giới Đại Thánh Nhân này mà nói, thiếu niên không đến ba vạn tuổi này giống như vừa tiến vào kỳ thành niên, chính là lúc nhiệt huyết bùng cháy.
“Yên tâm chờ đợi, trăm vạn năm sau yên tâm đi diễn hóa đại thế giới của Nhân tộc trong suy nghĩ của ngươi.” Từ Phàm hơi mỉm cười nói.
Thành lập Thánh Đình Nhân tộc trong Tam Thiên giới, theo Từ Phàm thì chính là một chuyện cười, đây cũng không phải điều Từ Phàm muốn.
Một chủng tộc tập trung cao độ, sau khi cường thịnh quá độ, cuối cùng sẽ nghênh đón suy bại.
Trong tưởng tượng của Từ Phàm, Nhân tộc nên là một chủng tộc vĩnh viễn khai thác ra bên ngoài.
Các loại thế lực đứng đầu cùng tồn tại, nội bộ Nhân tộc ổn định, cùng phát triển ra bên ngoài, như vậy mới có lợi cho các loại thiên kiêu, yêu nghiệt quật khởi trong Nhân tộc.
Nghe được lời của Từ Phàm, thần thái trong mắt thiếu niên nhạt đi.
“Ý nghĩ của ngươi thì tốt, phẩm chất và suy nghĩ trong lòng ngươi cũng nhất trí, điểm này cực kỳ không tệ.”
“Nhưng nơi xa ngươi nhìn thấy không giống ta.”
“Tiềm lực của ngươi cuối cùng sẽ bị thế giới này hạn chế, lúc ngươi không duy trì được đỉnh phong, Thánh Đình ngươi thành lập cuối cùng cũng chỉ là một trò cười.” Từ Phàm nhìn về hướng trung tâm Hỗn Độn, sâu sắc trong ánh mắt giống như là vực thẳm.
“Đa tạ Từ Thần sư chỉ điểm, nhưng con đường này ta vẫn muốn đi tiếp.” Thiếu niên hơi cúi đầu với Từ Phàm, chuẩn bị rời đi.
“Chờ đã.”
Một chiếc ngọc điệp hiện lên trước mặt thiếu niên, tản ra từng tia khí tức đại đạo dị dạng.
“Không thể để ngươi đi một chuyến uổng công, trở về lĩnh ngộ cho tốt.” Từ Phàm thong thả nói.
“Đa tạ Từ Thần sư.”
Sau khi thiếu niên cảm tạ xong, thân thể hóa thành một chùm sáng tiêu tán không thấy đâu nữa.
“Thú vị, ngươi cũng sắp rời đi, vậy mà còn chuẩn bị hai tay.” Từ Phàm giương mắt xuyên thấu qua bầu trời nhìn về chỗ sâu trong tinh vực.
Lúc Từ Phàm dự định trở về, nhìn thấy nơi xa có một chiếc thuyền nhỏ.
Huynh đệ tốt Vương Vũ Luân lẻ loi trơ trọi một mình ngồi bên trên câu cá.
“Sao thế?”
Từ Phàm bước đến bên cạnh Vương Vũ Luân.
“Không sao hết, mấy vạn năm này trôi qua quá nhàn nhã, đột nhiên muốn đi tìm vài chuyện kích thích để làm.” Vương Vũ Luân nói.
“Hậu cung lớn như vậy của ngươi, còn chưa đủ kích thích?” Từ Phàm móc mỉa.
“Nếu thật sự cảm thấy nhàm chán thì ngươi ngồi Truyền Tống trận đi bên ngoài trung tâm Hỗn Độn chơi đi.”
Nghe được lời Từ Phàm nói, hai mắt Vương Vũ Luân tỏa sáng.
“Phải ha, trước kia thực lực không đủ, hiện tại Tiểu Thanh cũng đã là Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh, đi bên ngoài trung tâm Hỗn Độn hẳn là không có bao nhiêu vấn đề lớn.”
“Trước khi đi thì thu xếp tốt cho những hài tử của ngươi, lại đi bảo khố lấy mấy món Huyền Hoàng chí bảo một lần.” Từ Phàm căn dặn.
“Biết rồi mà, Từ đại ca.” Vương Vũ Luân hứng thú bừng bừng thu lại cần câu, phá vỡ không gian rời đi.
Không gian dưới lòng đất, trong không gian linh hồn Từ Phàm.
Số một nhìn Từ Phàm, càng lúc càng phấn khích.
“Bản thể, sáng ý về loại Hồng Mông chí bảo kia của ngươi quả nhiên không tệ.”
“Mặc dù tiêu hao khi luyện chế nhiều hơn Huyền Hoàng chí bảo đứng đầu một chút, nhưng uy năng này cũng không phải chỉ tăng cường một chút, đôi chút thôi đâu.”
“Có nên cầm sáng ý này tới chỗ đế quốc Thần Ma đổi chút phần thưởng không?” Phân thân số một hỏi.
“Chính là để ngươi cầm đi đổi phần thưởng, nếu không ta nói với ngươi làm gì?”
“Đến lúc đó ngươi xem có thể làm ra một món Hồng Mông chí bảo chủ sát lục hay không.” Từ Phàm nói.
“Hồng Mông chí bảo chủ sát lục, hơi khó đó, nhưng ta có thể thử xin Thần Ma Quốc chủ xem sao.” Phân thân số một nói.
“Cố lên!” Từ Phàm nói xong, đuổi phân thân số một về.
“Chủ nhân, Nguyên chủ mời ngươi đến Nguyên Thủy tông một chuyến.” Giọng Bồ Đào vang lên.
“Chưa đi vội, phỏng chừng là ba vị tiền bối Nhân tộc trở về.”
Trong thần điện chính tại Nguyên Thủy tông.
Từ Phàm, Nguyên chủ và mấy vị tiền bối đi tìm điểm di chuyển cho Tam Thiên giới hàn huyên nhiệt liệt.
“Mấy vạn năm này, ba người bọn ta ở bên ngoài trung tâm Hỗn Độn chịu không ít cực khổ.”
“Nhưng may mắn là những cực khổ này không chịu uổng, ta đã tìm được một nơi tuyệt hảo, tuyệt đối thích hợp đê Tam Thiên giới chúng ta chuyển qua.”
Một màn sáng lớn xuất hiện trong thần điện.
Sau đó mọi người liền nhìn thấy ba viên tinh thần xoay tròn quanh một đại thế giới.
“Thánh Dương, Thánh Quang, Hỗn Độn, ba viên tinh thần cùng quay quanh một điểm.” Luyện Thể tiền bối giới thiệu.
“Qua khảo sát của bọn ta, đại thế giới chúng nó xoay quanh mới vừa trùng sinh trong hủy diệt, bây giờ là lúc phát triển phồn thịnh.”
“Nếu lúc này chúng ta mang Tam Thiên giới qua đó, có thể thuận thế chiếm lấy đại thế giới này.” Pháp Tướng tiền bối có chút hưng phấn.
Lúc này mọi người mới phát hiện, Từ Phàm nhìn chằm chằm vào đại thế giới đó, trầm mặc không lên tiếng.
“Từ Thần sư, có gì đó không đúng sao?” Ba vị tiền bối Nhân tộc căng thẳng.
“Không đúng, đại thế giới này hủy diệt có hơi kỳ quặc.”
“Theo lý thuyết, trong môi trường này, đại thế giới này ở đỉnh phong thời kì hẳn có thể thúc đẩy sinh ra một vị cường giả Hỗn Độn Đại Thánh Nhân.”
“Lúc các ngươi dò xét g thế giới này có chú ý đến tin tức khác không?” Từ Phàm hỏi.
“Tin tức khác hả, vậy hẳn là thế giới này bị hủy diệt dưới dư âm đại chiến giữa hai cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân.”
“Lấy thực lực Nhân tộc chúng ta hiện có, trấn áp hai cường giả Hỗn Độn Thánh Nhân đó hẳn là không thành vấn đề.” Tiễn Đạo tiền bối nói.