Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1392 - Chương 1392: Cự Trùng Thánh Quang

Chương 1392: Cự trùng Thánh Quang Chương 1392: Cự trùng Thánh Quang

“Phương thức tuyển chọn đệ tử của hai tông chúng ta không giống nhau, Nguyên Thủy tông các ngươi là tìm người hạn mức tối đa cao nhất.”

“Mà Ẩn Linh môn ta là tìm người tùy duyên, nhân phẩm tốt.”

“Về phần hạn mức tối đa của bọn họ, là bởi vì đủ loại cơ duyên sau đó đưa đến.”

Lúc Từ Phàm nói chuyện, Hùng Lực trong màn sáng dùng ra đại chiêu.

Hùng Lực vọt tới chỗ sâu nhất trong thú triều, trực tiếp biến vùng Hỗn Độn và thú triều trong phạm vi một quang giáp xung quanh thành thế giới trong bàn tay, sau đó trực tiếp bóp nát.

Mà đệ tử Ẩn Linh môn khác thấy vậy, cũng đều sôi nổi dùng ra đại chiêu.

Trong chốc lát, toàn bộ thú triều nháy mắt bị dọn dẹp một nửa, nhưng không quá lâu sau, lại bị thú triều tiếp sau lấp đầy.

“Quả nhiên là hạt giống luyện thể tốt nha, sau này nếu người trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân, phỏng chừng có thể ngăn cản cự thú cấp Hỗn Độn Đại Thánh Nhân.” Nguyên chủ hâm mộ nói.

Trong tông môn hắn mặc dù có đệ tử luyện thể, nhưng không một ai có thể đạt tới tiêu chuẩn như Hùng Lực bây giờ.

“Đệ tử kia của ngươi cũng không tệ.” Từ Phàm chỉ vào một Đại Thánh Nhân mở kiếm đạo vô song nói.

Chỉ thấy một thanh cự kiếm bổ ra từng dòng sông kiếm đạo.

Hơn nữa dòng sông kiếm đạo thi triển ra thật lâu không tiêu tan, tất cả cự thú hễ đến gần đều bị kiếm ý trong dòng sông gây thương tích.

Đại Thánh Nhân Kiếm đạo chém ra tám mươi mốt dòng sông kiếm đạo, trong vùng Hỗn Độn, kết ra một đại trận kiếm đạo.

“Có thể lấy ra đánh nhau cũng chỉ đứa nó.” Trên mặt Nguyên chủ mang ý cười nói.

Mặc dù tổng thể thua kém Ẩn Linh môn, nhưng trong đó vẫn có mấy đệ tử làm hắn rất hài lòng.

“Bồi dưỡng cho tốt, đệ tử này của ngươi có tiềm chất có thể tấn cấp Hỗn Độn Thánh Nhân.” Từ Phàm nhấp một ngụm trà nói.

Nghe được lời này, vẻ mặt Nguyên chủ vui mừng lên.

“Vậy ngươi nhanh nói ta nghe, tông môn ta còn có đệ tử khác có thể tấn cấp đến Hỗn Độn Thánh Nhân không?” Nguyên chủ vội vàng hỏi.

“Có nha, người này, người này, còn có người kia.” Từ Phàm chỉ ra năm sáu đệ tử biểu hiện tương đối xuất sắc trong chiến trường.

“Nếu sau này ổn định, trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân không thành vấn đề, nếu như muốn nhanh một chút, ngươi cứ cho bọn họ mấy phần chân lý Hỗn Độn.” Từ Phàm quan sát chiến trường trận địa bên Nguyên Thủy tông nói.

“Được, đa tạ Từ Thần sư chỉ điểm.” Nguyên chủ cười ha ha nói.

“Quan hệ của hai chúng ta, nói chỉ điểm hay không chỉ điểm gì đó là xa cách rồi.” Từ Phàm lại rót cho Nguyên chủ một ly trà Đại Đạo.

Lúc này, Nguyên chủ đột nhiên nghĩ đến bữa thịnh yến chiêu đãi tộc Thiên Thương lần trước.

“Từ Thần sư, hai người chúng ta ở đây uống trà không thú vị biết bao.”

“Nếu không ta kiếm ít rượu, lại chuẩn bị những món ngon tuyệt phẩm chiêu đãi tộc Thiên Thương lần trước, chúng ta cùng uống một ly, thế nào?” Nguyên chủ cảm thấy nước miếng của mình đang ứa ra.

“Cũng được, lần trước vì làm ra dòng sông mỹ thực kia, ta phải hao phí một phần chân lý Hỗn Độn đó.”

“Lần này ngươi muốn ăn, ưu đãi cho ngươi, lấy ra nửa phần chân lý Hỗn Độn là được.” Từ Phàm mỉm cười nói.

Ngươi muốn ăn, Từ Phàm còn muốn ăn, nhưng chưa đạt tới Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh mà muốn ăn loại thức ăn cấp bậc đó, chỉ có thể dùng chân lý Hỗn Độn.

“Nửa phần chân lý Hỗn Độn, ta giết cho ngươi năm con cự thú cấp Hỗn Độn Thánh Nhân được không?” Nguyên chủ hỏi.

“Cái đó có thể giống nhau sao?”

Từ Phàm nói, vung ra một dòng sông mỹ thực cấp Đại Thánh Nhân.

“Chỉ có cái này, muốn ăn ngon thì cho ta chân lý Hỗn Độn, ta thôi hóa cho ngươi.” Từ Phàm lấy ra hai bình tiên tửu nói.

“Cái này là được rồi.” Nguyên chủ vội vàng gật đầu, nửa phần chân lý Hỗn Độn một bữa tiệc rượu, hắn lại ăn không nổi.

Thế là hai người vừa ăn vừa uống vừa xem, thỉnh thoảng còn bình luận thiên phú của đệ tử nào đó thế nào.

Nhưng theo thời gian đổi dời, thú triều vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, nhưng tổn thương của các đệ tử càng ngày càng nhiều.

“Từ Thần sư, nếu không phải ngươi bảo Bồ Đào cung ứng năng lượng và sinh cơ cho bọn họ, phỏng chừng đánh tới hiện tại cũng gần như chết sạch.” Nguyên chủ nhìn thấy các đệ tử có chút mỏi mệt nói.

“Đáng tiếc loại tiện lợi này chỉ có thể cung cấp trong phạm vi nhất định.” Từ Phàm nói, trực tiếp hái xuống hai linh quả từ trên một Tiên Thiên linh căn trên Sinh Cơ tinh thần.

“Hồn Nguyên Đại Thánh quả, một Tiên Thiên linh căn mới vừa thành thục trên Sinh Cơ tinh thần, để ngươi nếm quả tươi.” Từ Phàm đưa tới một linh quả lớn như đào.

“Hồn Nguyên Đại Thánh quả?” Nguyên chủ mặc dù chưa từng nghe nói qua, nhưng cái tên này vừa nghe là thấy bất phàm.

“Sau khi ăn xong, vạn đạo Hỗn Độn có thể thêm một chút thời cơ gần sát, nói đơn giản chính là tăng lên chút thiên phú, có thể cam đoan làm ngươi từ phàm nhân một thể tu luyện đến Kim Tiên cảnh.” Từ Phàm giảng giải.

“Mặc dù cũng coi như là bình thường trong Tiên Thiên linh căn, nhưng hương vị của nó trong vùng Hỗn Độn là tuyệt nhất.”

“Từ Thần sư đều đã nói như vậy, vậy ta nhất định phải nếm thử.”

Ngửi được hương vị tươi mát đặc biệt, Nguyên chủ cảm thấy chính mình vẫn là có lộc ăn.

Một ngụm linh quả vào trong bụng, Nguyên chủ lập tức cảm thấy toàn thân sảng khoái, một loại cảm giác rõ ràng từ trong lỗ chân lông trên thể lộ ra.

Một quả linh quả ăn xong, Nguyên chủ cảm thấy tiên hồn cũng rõ ràng hơn không ít, cảm ngộ đối với đại đạo Hỗn Độn còn tinh tiến lên một chút.

“Không tệ chứ, sau này muốn ăn tìm Bồ Đào mua.”

Nghe được lời Từ Phàm, Nguyên chủ gật đầu, sau đó hỏi Bồ Đào giá cả.

“Từ Thần sư, quan hệ giữa chúng ta, ngươi lại đưa ra giá này, rất khó không làm ta hoài nghi ngươi muốn đoạn tuyệt quan hệ với ta.” Nguyên chủ nhìn Từ Phàm, ánh mắt hơi u oán.

Linh quả giá này hắn có thể ăn được sao.

“Ha ha, giá cả Bồ Đào nói với ngươi là đã giảm năm phần mười dựa theo giá thị trường, không tin ngươi có thể đi bên ngoài vùng Hỗn Độn hỏi thăm thử.”

“Hoặc là dùng Thiên Vị châu kiểm tra giá thử.”

Nhưng vào lúc này, trong màn sáng phát sóng trực tiếp đột nhiên tuôn ra hào quang chói mắt.

Chỉ thấy một con cự trùng lóe ra thánh quang xuất hiện, bắt đầu điên cuồng cắn nuốt thi thể cự thú Hỗn Độn xung quanh.

Theo cự trùng điên cuồng cắn nuốt, bắt đầu một biến hai, hai biến bốn, bốn biến tám, tám biến mười sáu.

Không bao lâu sau, trên cả chiến trường đều là một loại cự trùng này.

Mà toàn bộ thú triều dưới sự cắn nuốt của loại cự trùng Thánh Quang này, bắt đầu giảm đi nhanh chóng.

“Hỗn Độn Trùng đạo, thật sự hiếm thấy nha!” Nguyên chủ liếc mắt là nhìn ra, cự trùng Thánh Quang là do đệ tử Trùng đạo kia diễn hóa.

“Tiểu tử thối này, đánh sốt ruột rồi tự biến mình thành trùng luôn.” Từ Phàm không nhịn được bật cười.

Hắn có ấn tượng với đệ tử Trùng đạ nàyo, những năm này hắn còn thỉnh thoảng bớt thời gian chỉ điểm đệ tử Trùng đạo duy nhất này.

“Một chiêu này nếu hắn đốt cháy hết tiên hồn, vậy coi như thua thiệt lớn.” Nguyên chủ ở bên cạnh nói.

“Đệ tử tông môn ta đâu ngốc như vậy? Tiểu tử này chỉ đốt một nửa thôi.”

Cùng lúc đó, trong Luân Hồi trì tại Ẩn Linh môn có thêm một con nòng nọc nhỏ cực kỳ hư nhược.

Cự trùng Thánh Quang lấy tốc độ cực nhanh khuếch trương, cắn nuốt toàn bộ thú triều không còn một mảnh.

Sau đó hóa thành sao nhỏ đầy trời, dung nhập vào trong Thánh Quang tinh thần của thế giới Nhân Đạo.

Đến tận đây, nguy cơ thú triều của thế giới Nhân Đạo được giải trừ.

Lúc này đệ tử hai tông trên chiến trường, nhìn khu vực trống rỗng ngay cả Hỗn Độn chi khí cũng bị tiêu sạch có chút khóc không ra nước mắt.

“Tam Trùng sư huynh dù sao cũng nên chừa lại vài thi thể cự thú Hỗn Độn đi chứ.”

“Trận này đánh xong, không vớt được gì hết.”
Bình Luận (0)
Comment