Chương 1404: Đại trận Hỗn Độn
Chương 1404: Đại trận Hỗn Độn
“Nửa viên hạch tâm Thánh Quang tinh thần nhất định rất quý trọng nhỉ.” Tam Trùng ngại ngùng nói.
“Tương đương với nửa món Huyền Hoàng chí bảo đứng đầu, chủ nhân cho ta và Tiểu Dương một người một viên.” Tiểu Quang lẳng lặng nói.
“Yên tâm, chờ sau khi thực lực Tiểu Bạch mạnh lên, ta và hắn kiếm nhiều thêm mấy viên hạch tâm tinh thần cho ngươi.” Tam Trùng nói.
“Chủ nhân từng nói, chỉ có cường giả đạt tới cấp Hỗn Độn Đại Thánh Nhân mới có thể đi tìm hạch tâm của những tinh thần tiến vào kỳ suy yếu ngưng tụ.”
“Ngươi muốn đạt tới loại trình độ đó, cố gắng cho tốt ha.”
Tiểu Quang nhìn Tam Trùng mỉm cười.
“Được, ta sẽ tranh thủ sớm ngày tấn cấp Hỗn Độn Đại Thánh Nhân.” Tam Trùng bảo đảm nói.
“Vậy ngươi phải nhanh lên, ta được chủ nhân điểm hóa, nhiều nhất chỉ có thể tồn tại trong vùng Hỗn Độn một kỷ nguyên thôi.”
Nghe được lời Tiểu Quang nói, Tam Trùng ngây ra, sau đó vội vàng hỏi: “Ngươi có phương pháp nào phá giải không?”
“Không rõ lắm, nếu ngươi muốn biết có thể đi hỏi chủ nhân.”
Tam Trùng mang theo nhi tử trùng của mình, tâm tình nặng nề rời đi.
“Bồ Đào, hiện tại Đại trưởng lão có ở tông môn không?” Tam Trùng gọi Bồ Đào hỏi.
“Chủ nhân hiện tại đang ở khu vực trung tâm Hỗn Độn, có vấn đề gì có thể trưng cầu ý kiến của ta.” Giọng Bồ Đào vang lên.
“Một kỷ nguyên sau, có biện pháp nào có thể để Tiểu Quang sống sót không?” Tam Trùng mong chờ hỏi.
“Việc này liên quan đến đạo Dị Hoá, xin trưng cầu ý kiến của chủ nhân.”
Trung tâm Hỗn Độn, tộc Thiên Thương, giới hoang nguyên thứ ba mươi tám.
“Không nghĩ tới thế giới khu vực trung tâm Hỗn Độn lại là cảnh tượng như vậy.” Từ Phàm cảm nhận Hồng Mông Tử khí tràn ngập nơi này nói.
Hắn vốn cho rằng khu vực trung tâm Hỗn Độn sẽ có đôi chút khác biệt với vùng Hỗn Độn khác.
Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ rằng, khác biệt vậy mà lớn như thế.
Toàn bộ trung tâm Hỗn Độn tràn ngập lượng lớn Hồng Mông Tử khí, hơn nữa các loại mạch khoáng thủy tinh Hồng Mông Tử khí có thể thấy được ở khắp nơi đều là vật có chủ.
“Không nghĩ tới chênh lệch vậy mà lớn như thế, trong đại thế giới ở khu vực trung tâm Hỗn Độn, tùy tiện thả một con chó cũng có thể tấn cấp thành Đại La thánh giả.” Từ Phàm nhìn một con thú nhỏ đáng yêu tản ra khí tức Đại La phía xa nói.
“Đúng thế, bên này tùy tiện lấy ra một sinh linh trong giới đều là cảnh giới Chuẩn Thánh, Thánh Nhân.” Trương Vi Vân nói.
“Trước kia vẫn là đánh giá thấp lực lượng của mười ba đại chủ lưu đứng đầu.”
Một chiếc xe cự thú to lớn xuất hiện trên không trung, bước ra trong không gian một gợn sóng rồi biến mất trong đó.
“Đi thôi, ở khu vực tộc Thiên Thương, cũng là phố thương nghiệp có chút thú vị, chúng ta qua đó mua ít đồ rồi đi Đế quốc Thánh Quang xem thử.” Từ Phàm ôm vai Trương Vi Vân nói.
“Được.”
Trong một tiểu thế giới phồn hoa, Từ Phàm và Trương Vi Vân đang ngồi trong một tửu lâu, nếm thử mỹ thực nơi đó.
“Tộc Thiên Thương từng nói khẩu vị của bọn họ tương đương với Nhân tộc, nói không sai, những món ăn này quả thực hợp khẩu vị Nhân tộc chúng ta.” Từ Phàm gắp một miếng thịt nướng đến vàng ươm chảy mỡ bỏ vào trong miệng nói.
“Ta cảm thấy hoa quả bên tộc Thiên Thương rất ngon, nhất là Bách Quả Yến ta ăn hôm qua, dư vị không ngớt, rất làm cho người ta kinh diễm.” Trương Vi Vân nói.
“Những quả này ta đã bảo Bồ Đào giữ lại hạt giống, đến khi về thì trồng lên Sinh Cơ tinh thần, như vậy có thể làm cho vị của chúng nó đạt đến mức cao nhất.”
Nửa năm sau, Trương Vi Vân nhìn linh bảo không gian đầy ắp, ngẩng đầu nói với Từ Phàm: “Phu quân, đồ vật bên này đã mua đủ nhiều, chúng ta có thể đi Đế quốc Thánh Quang.”
“Được, nhưng ngươi đưa đồ vật mua được về tông môn trước đã, nếu không ở Đế quốc Thánh Quang không mua thêm đồ được nữa.”
Lúc Từ Phàm đang định mang Trương Vi Vân đi Đế quốc Thánh Quang, đột nhiên bị một người quen cũ cản lại.
“Từ Đại sư, có chuyện không biết có thể giúp tộc Thiên Thương ta một tay không?” Cường giả Hỗn Độn Đại Thánh Nhân từng đến tặng lễ vật thiết lập quan hệ ngoại giao hỏi.
“Tiền bối có việc nói thẳng là được, không cần khách khí như thế.”
Từ Phàm vừa nói xong lời này, thiên địa biến hóa, không gian đổi dời.
Chờ Từ Phàm lấy lại tinh thần, đã đứng bên ngoài một trận pháp Hỗn Độn to lớn như đại thế giới của Nhân tộc.
“Đây là đại trận Hỗn Độn do ý chí Hỗn Độn ngưng tụ tự nhiên.” Từ Phàm tò mò nói.
“Tộc Thiên Thương bọn ta chính là dựa vào đại trận Hỗn Độn to lớn này phát triển, bây giờ đại trận này xảy ra vài vấn đề nhỏ, cho nên muốn mời Từ Đại sư tới xem giúp.”
“Nếu như có thể giải quyết tất có thâm tạ!” Hỗn Độn Đại Thánh Nhân tộc Thiên Thương nói.
“Ta xem trận pháp trước, ngươi nói vấn đề cho ta nghe xem.” Từ Phàm có chút si mê nhìn đại trận đứng đầu nhất vùng Hỗn Độn này.
“Được, đại trận này bắt đầu xảy ra vấn đề vào ba trăm năm trước, dẫn đến khu vực nơi nào đó ở vùng Hỗn Độn không thể mở ra thông đạo không gian.”
“Bọn ta mời rất nhiều Trận Pháp Thần sư nổi danh trong vùng Hỗn Độn cũng không thể giải quyết.”
“Cho nên muốn mời Từ Thần sư xem thử, có thể giải quyết là tốt nhất, không thể giải quyết thì xem có thể đề phòng loại khuynh hướng bị phá hư này không.” Cường giả Hỗn Độn Đại Thánh Nhân tộc Thiên Thương nói.
Từ Phàm lặng lẽ quan sát toàn bộ đại trận Hỗn Độn, trong đầu bắt đầu không ngừng mô phỏng.
“Khu vực không thể mở ra thông đạo không gian, các ngươi từng dò xét chưa?” Từ Phàm hỏi.
“Từng dò xét rồi, chỉ là một khu vực năng lượng tương đối đặc biệt.”
Cho nên nói vận hành của cả đại trận này… Nghi hoặc trong mắt Từ Phàm càng lúc càng sâu.
“Không nên chứ, dựa theo vận hành của pháp trận do ý chí Hỗn Độn ngưng tụ tự nhiên này, không thể nào xảy ra vấn đề được, nguyên nhân ngoại lực nhân quả cũng không có.” Từ Phàm sờ cằm một hồi nói.
“Đúng rồi, chính là giọng điệu này, lời những Trận Pháp Thần sư trước đây nói không kém lời Từ Đại sư một chữ.”
Cái tộc Thiên Thương sợ không phải khu vực đó không thể truyền tống, mà là sợ loại khuynh hướng làm hỏng này khuếch tán vào trong toàn bộ đại trận.
“Bồ Đào, điều động tám phần mười lực tính toán bỏ không, toàn lực phân tích đại trận này cho ta.” Từ Phàm phân phó trong lòng.
“Tuân lệnh chủ nhân.”
Một đại trận giống y đúc đại trận này bắt đầu vận hành trong thế giới giả lập của Bồ Đào.
“Có thể để ta…” Từ Phàm còn chưa nói xong, cường giả Hỗn Độn Đại Thánh Nhân tộc Thiên Thương đã lấy ra một đoàn năng lượng đặc biệt.
Từ Phàm yên lặng nhận lấy đoàn năng lượng, bắt đầu nghiên cứu.
“Đại trận không có chỗ hỏng hóc nào, năng lượng vận hành cũng không có vấn đề, càng không phải là luật nhân quả và Không Gian đại đạo.” Từ Phàm nói, sờ cằm suy tư, tựa như một học thần đụng phải một đề bài mới lạ.
Từ Phàm cứ như vậy lẳng lặng ngồi xếp bằng trên đại trận, nhắm mắt thôi diễn.
Lúc này lại có một Hỗn Độn Đại Thánh Nhân tộc Thiên Thương khác xuất hiện, đi đến bên cạnh cường giả Hỗn Độn Đại Thánh Nhân cảnh nhờ Từ Phàm hỗ trợ vừa nãy.
“Lạp, xem ra tham ngộ đối với đạo Trận Pháp của Từ Đại sư cũng rất sâu.” Cường giả Hỗn Độn Đại Thánh Nhân đó nói.
“Đó là đương nhiên, tồn tại lập chí ở Hồng Mông Luyện Khí sư như Từ Đại sư, trình độ trên đạo Trận Pháp tuyệt đối không kém.” Lạp nhìn Từ Phàm đang ngồi xếp bằng trên đại trận nói.
Vì đại trận này, tộc Thiên Thương gần như mời tất cả Trận Pháp Thần sư đỉnh cấp vùng Hỗn Độn có thể mời đến, mặc dù sau khi đến đều không giải quyết được vấn đề, nhưng cũng đưa ra các loại phương pháp để ức chế loại làm hỏng không rõ đối với đại trận này.
Mà hành vi, biểu hiện sau khi bọn họ đến gần như giống hệt với sau khi Từ Phàm đến.