Chương 1414: Nếu sư phụ ngươi còn ở đây
Chương 1414: Nếu sư phụ ngươi còn ở đây
“Chó má! Ngươi vậy mà vẽ ra một hệ thống Luân Hồi đại trận hoàn chỉnh ngay dưới mí mắt ta.”
“Ngươi được lắm!”
“Ván này, ta thua rồi.”
Cường giả tộc Vân Thần vứt quân cờ trong tay xuống, nói.
“Đa tạ tiền bối.”
Một món Huyền Hoàng chí bảo đỉnh cấp nhất xuất hiện trong tay cường giả tộc Vân Thần.
“Đây là Huyền Hoàng chí bảo ta dùng lúc Đại Thánh Nhân, uy năng của nó có thể so với một vài Hồng Mông chí bảo đó.”
Từ Phàm nhìn món Huyền Hoàng chí bảo hình thù kỳ quái, gật đầu nhận lấy.
Ngay lúc này, cả thế giới vỏ trứng đột nhiên chấn động.
Ánh mắt cường giả tộc Vân Thần sáng lên.
“Vận khí không tệ, vùng Hỗn Độn tạm thời nhỏ này đã bị vùng Hỗn Độn hấp dẫn.”
“Ước chừng không đến mấy vạn năm nữa, vùng Hỗn Độn tạm thời này của ngươi sẽ dung hợp với vùng Hỗn Độn bên kia.” Cường giả tộc Vân Thần cười nói.
“Tiền bối, có một số việc có phải nên nói với ta không?” Từ Phàm cười hỏi.
Còn lại mấy vạn năm, Từ Phàm thề trong lòng, nhất định phải đào rỗng tất cả những gì cường giả tộc Vân Thần trước mắt này biết.
Cứ như vậy, Từ Phàm đại khái hiểu được tin tức cơ bản của bản đồ mới này.
Khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá như một vùng biển vô biên vô tận.
Trong biển này, vùng Hỗn Độn giống như sinh vật phù du theo sóng trôi giạt trong biển.
Vùng Hỗn Độn cường đại như cá, có thể tùy ý cắn nuốt vùng Hỗn Độn như sinh vật phù du.
Mà vùng Hỗn Độn chỗ Từ Phàm như là một sinh vật phù du sơ sinh.
Tin tức tốt duy nhất là, vùng Hỗn Độn chỗ Từ Phàm nằm một vùng biển yên tĩnh.
“Khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa này thật sự lớn như thế sao?” Từ Phàm không nhịn được hỏi lại lần nữa.
“Những tin tức này ta cũng chỉ biết được từ trong miệng tồn tại vĩ đại kia, là thật hay giả, Hỗn Độn Đại Thánh Nhân bình thường như ta không thể xác định.” Cường giả tộc Vân Thần giải thích.
“Hiện tại ngươi biết vì sao ta nói ngươi là ếch xanh ra khỏi giếng chưa?”
“Ngươi cho rằng trong thế giới xa xăm không bờ bến này, ngươi tính là thứ gì?” Cường giả tộc Vân Thần cười hỏi.
“Không nói ngươi, ngay cả ta cũng chỉ là ếch xanh ra khỏi giếng.” Cường giả tộc Vân Thần ngẩng đầu nhìn về hướng thế giới vỏ trứng bị hấp dẫn, trong ánh mắt là cảm khái vô hạn.
“Trong tộc Vân Thần bọn ta có câu, đạo không biên giới, con đường ngươi phải đi còn rất xa.” Cường giả tộc Vân Thần vỗ vai Từ Phàm nói.
“Thụ giáo.” Từ Phàm nghiêm túc gật đầu nói.
Vào lúc này, khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá dấy lên sóng lớn.
Cả tiểu thế giới vỏ trứng chập trùng lên xuống, ở biên giới vỡ vụn.
Từ Phàm bị doạ, vội vàng bảo vệ thế giới vỏ trứng xây dựng tạm thời này.
“Đừng lo, cho dù vỡ vụn, ta cũng có thể che chở ngươi tạo dựng lại một tiểu thế giới như này.” Cường giả tộc Vân Thần lại nói.
“Sao có thể để tiền bối xuất lực được.”
Các loại tin tức liên quan tới vùng Hỗn Độn Từ Phàm lấy được từ trên người cường giả tộc Vân Thần có giá trị rất lớn.
Cho nên Từ Phàm cũng cam tâm tình nguyện làm những việc vặt này.
“Tiểu bối, còn mấy vạn năm nữa, lại chơi một ván giới kỳ không?” Cường giả tộc Vân Thần hỏi.
“Tiền bối, chúng ta ở chung lâu như thế, hai bên cũng nên có chút tín nhiệm, xin hỏi tiền bối tên là gì?” Từ Phàm hỏi.
“Tiểu bối, lại nói với ngươi một điều, chỉ cần rời khỏi vùng Hỗn Độn, đừng tùy tiện hỏi tên người khác, lúc người khác hỏi ngươi không thể không trả lời, ngươi cũng nên nói danh hiệu.” Cường giả tộc Vân Thần nghiêm túc nói.
“Có thể nhờ vào tên ngược dòng đến vùng Hỗn Độn bản thân mình ở sao?” Từ Phàm hỏi.
“Đúng, cũng không hoàn toàn đúng.”
“Trong vùng biển khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa này, có đủ loại vùng Hỗn Độn.”
“Có vài vùng Hỗn Độn tương đối quỷ dị thậm chí có thể bắt giữ nhân quả mảnh vỡ trong vùng biển này, hễ sau khi để bọn họ dính dáng đến vùng Hỗn Độn chỗ ngươi, vùng Hỗn Độn của các ngươi sẽ bị bọn họ coi là con mồi.”
“Lúc đó, thứ các ngươi đối mặt không chỉ là tàn phá từ vùng Hỗn Độn đó.” Cường giả tộc Vân Thần nhắc nhở.
“Đa tạ tiền bối nhắc nhở.” Từ Phàm cảm kích nói.
“Cảm ơn ta thì chơi tiếp với ta một ván giới kỳ đi.”
“Trong bốn mươi vạn năm chúng ta ở chung này, ta cảm thấy tiểu tử ngươi rất thuận mắt ta, không đến tộc Vân Thần ta thật đáng tiếc.” Cường giả tộc Vân Thần trong lúc nói chuyện đã bố trí xong bàn cờ giới kỳ, đại chiến hết sức căng thẳng.
…
Bên ngoài trung tâm Hỗn Độn, khu Đông Nhị.
Bốn viên tinh thần xoay tròn quanh một đại thế giới.
Lúc này ở bên ngoài đại thế giới đó có một cường giả cấp Hỗn Độn Đại Thánh Nhân ngay đang nhìn chăm chăm về một hướng.
“Bồ Đào, ngươi bảo vệ Tam Thiên giới cẩn thận, một lát nữa đánh nhau ta không để ý được đâu.” Vương Vũ Luân nói về phương xa.
“Thu được.”
Một đợt dao động không gian hiện lên, Từ Cương xuất hiện bên cạnh Vương Vũ Luân.
“Sư thúc, trận này để cho ta tới đi, ngươi nên nghỉ ngơi một lát rồi.” Từ Cương lo lắng nói.
“Ta có thể chịu được, chuyện bên ngươi quan trọng hơn.” Vương Vũ Luân mặt mang tang thương nhìn về hướng kia.
“Nếu sư phụ ngươi ở đây thì tốt rồi, tin rằng hắn có thể nhẹ nhàng đối mặt với loại cục diện này.”
“Sư thúc, những năm này vất vả ngươi.”
“Ngươi lại kiên trì thêm một thời gian, chờ ta lĩnh ngộ pháp tắc chí cao, trở thành Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, ngươi có thể nghỉ ngơi một lát.” Vẻ mặt Từ Cương phức tạp nói.
Hắn vốn cho rằng sau khi sư phụ đi, hắn tấn cấp Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh thì sẽ gánh trọng trách bảo vệ cả tông môn, bảo vệ Nhân tộc.
Nào biết một đường trắc trở, sau khi đại địch tiến đến, người bảo vệ toàn bộ đại thế giới lại là Vương Vũ Luân sư thúc vẫn luôn tiêu dao tự tại.
“Sau khi sư phụ ngươi đi, còn may là sư phụ số hai của ngươi trở về, nếu không chúng ta thật đúng là không chịu nổi dao động chiến đấu cấp Quốc chủ trong vùng Hỗn Độn này.” Vương Vũ Luân nói.
“Sư phụ số một cũng bỏ rất nhiều công sức, lần đó nếu không phải mời được một vị Hỗn Độn Đại Thần Ma đứng đầu xuất động, toàn bộ Tam Thiên giới phỏng chừng chẳng còn sót lại gì.” Từ Cương thong thả nói, rất có dáng đại nhi tử khó mà giữu lại gia sản thừa kế.
Ngay lúc này, một luồng khí tức to lớn xuất hiện ở phía xa.
“Bồ Đào, còn bao lâu nữa Tứ Tinh Thần Truyền Tống đại trận mới có thể bổ sung năng lượng xong?” Từ Cương hỏi.
“Ba ngày lẻ hai giờ.”
“Miễn cưỡng có thể, cũng không biết lần này Minh tộc sẽ phái ra cường giả gì.” Vương Vũ Luân nói.
Mấy đợt dao động không gian hiện lên, Vương Hướng Trì, Lý Tinh Từ, Vương Huyền Tâm, Trương Học Linh, Tiêu Lạc Phàm xuất hiện, tất cả đều tản ra khí tức Hỗn Độn Thánh Nhân.
“Nếu không phải thiên tai dao động chiến đấu cấp Quốc chủ này, nếu không phải Minh tộc chết tiệt này …” Vương Vũ Luân oán giận.
“Nhân tộc, giao ra phân thân luyện khí của Từ Phàm, ta thả cho đại thế giới các ngươi một con đường sống.”
Một âm thanh âm u khàn khàn vang lên.
Hai Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, mười Hỗn Độn Thánh Nhân của Minh tộc xuất hiện cách Tam Thiên giới không xa.
“Thanh danh của Minh tộc các ngươi, cả vùng Hỗn Độn đều biết.”
“Đừng nói nhảm nữa, muốn đánh thì đánh.” Vương Vũ Luân hừ lạnh một tiếng nói.
Một chiếc cần câu xuất hiện phía trên Tam Thiên giới, lưỡi câu mang theo dây câu xâm nhập vào khu vực không gian chưa biết.
Một pháp tắc lực lượng chí cao từ trên người Vương Vũ Luân phát ra.