Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1416 - Chương 1416: Huy Nhị Đại

Chương 1416: Huy nhị đại Chương 1416: Huy nhị đại

“Từ Đại sư, ta có thể hỏi chút chuyện không?” Nữ tử Thánh Quang hơi do dự hỏi.

“Nói.”

“Ta tấn cấp Hỗn Độn Thánh Nhân ở vùng Hỗn Độn này không sao chứ?” Một luồng khí tức đặc thù từ trên người nữ tử Thánh Quang phát ra.

“Nếu có thể nín tốt nhất nhịn lại.” Từ Phàm kiểm tra thông tin trong gạch ngọc nói.

“Chúng ta cần ở lại trong vùng Hỗn Độn tám vạn năm, chờ đến khi Hồng Mông Thánh Quy đi vào vùng Hỗn Độn này, chúng ta sẽ tiến vào đại thế giới ở phần bụng Hồng Mông Thánh Quy.”

“Lại ở trong đại thế giới đó một trăm ba mươi sáu vạn năm là có thể đến vùng Hỗn Độn chỗ chúng ta.”

“Đây là phương pháp đầu tiên, cũng là ổn thỏa nhất.”

“Phương pháp thứ hai là lấy được Hỗn Độn chi chu, dựa theo lộ tuyến trên này chỉ cần bốn mươi ba vạn năm, nhưng nguy hiểm trong đó không rõ.”

“Phương pháp thứ ba là ngồi Truyền tống trận vượt vùng Hỗn Độn, thời gian của phương pháp này càng nhanh, nhưng cũng cần Hỗn Độn chi chu, cần mười vạn năm.”

Từ Phàm nói ra thông tin trong gạch ngọc.

“Từ Đại sư, ta nghe ngươi, ngươi đi đâu ta đi đó, chỉ cần không bán ta đi là được.” Nữ tử Thánh Quang nói.

“Không đến mức bán ngươi, chỉ là muốn về nhà, chúng ta phải đồng tâm hiệp lực, ngươi phải giúp ta.” Từ Phàm quan sát hoàn cảnh trong vùng Hỗn Độn xung quanh nói.

“Đó là đương nhiên!”

“Vùng Hỗn Độn này tên là Huy, do một chủng tộc tên là Thánh Huy thống trị, hình thức không khác Đế quốc Thánh Quang các ngươi là mấy.”

“Hiện tại, điều chúng ta phải làm là, đến khu vực bên ngoài Hỗn Độn trước, tìm nơi đóng quân, trước tiên xem thử có thể kiếm được Hỗn Độn chi chu hay không.” Từ Phàm nói, bố trí ra một pháp trận, hướng đến chỗ tinh thần dẫn dắt hắn có thể quan trắc được xa nhất mà đi.

“Từ Đại sư, Hỗn Độn chi chu này là thứ gì vậy?” Nữ tử Thánh Quang nhìn Truyền tống trận dần thành hình, tò mò hỏi.

“Nói đơn giản chính là một loại tiên chu được luyện chế thành từ vật liệu có thể ngăn cách khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa, cực kỳ trân quý.”

“Hơn nữa loại vật liệu này chỉ có những vùng Hỗn Độn cường đại mới có được.”

Truyền tống trận thành hình, Từ Phàm mang nữ tử Thánh Quang truyền tống rời đi.

Bên ngoài một viên Thiên Quang tinh thần, một đợt dao động không gian hiện lên, Từ Phàm và nữ tử Thánh Quang xuất hiện.

“Thiên Quang tinh thần, thật đúng là hiếm thấy.” Nữ tử Thánh Quang nhìn lên Thiên Quang tinh thần nói.

“Ở vùng Hỗn Độn của chúng ta hiếm thấy, ở đây lại tương đối nhiều, hơn nữa đều là tinh thần chiến bị của tộc Thánh Huy.” Từ Phàm nói, lại bắt đầu khắc Truyền tống trận, lấy tinh thần dẫn dắt nơi xa làm trung tâm truyền tống.

“Từ Đại sư, chúng ta không vào đại thế giới này xem thử sao?” Nữ tử Thánh Quang hỏi.

“Cái này có gì đáng xem, chẳng qua chỉ là thế giới chất dinh dưỡng cho tộc Thánh Huy thôi, không có gì đặc sắc.”

Truyền tống trận lần nữa thành hình, tiếp tục truyền tống mà đi.

Cứ như vậy, liên tục nhảy truyền mấy ngàn lần, Từ Phàm và thiếu nữ Thánh Quang mới tới khu vực bên ngoài Hỗn Độn.

“Một vùng Hỗn Độn thống nhất đúng là không tốt.” Từ Phàm ngẩng đầu nhìn về tinh hà hội tụ thành từ ánh sáng các loại tinh thần nơi xa.

“Hai vị từ đâu mà đến, lại dự định đi nơi nào?”

Một âm thanh kiêu ngạo phú quý vang lên.

Một người tộc Thánh Huy quần áo hoa lệ cao chừng một trượng từ trong một quang môn đi ra.

Sau đó bốn luồng khí tức to lớn lập tức toả định Từ Phàm và nữ tử Thánh Quang.

“Vô ý tới đây, chỉ muốn đợi Hồng Mông Thánh Quy đi ngang qua rồi trở về quê nhà.” Từ Phàm nói.

Từ Phàm nhìn tư thái là biết, đây nhất định là một cường giả đời thứ hai của tộc Thánh Huy, chỉ riêng hộ vệ ẩn nấp bên cạnh hắn, ít nhất có bốn người là cấp Hỗn Độn Đại Thánh Nhân.

“Sinh linh ngoại lai đến vùng Hỗn Độn ta, đều phải khai báo, loại lén qua đây mà lại không khai báo như các ngươi, phải chịu trừng phạt.” Thánh Huy nhị đại cảm thấy hứng thú nhìn Từ Phàm và nữ tử Thánh Quang.

“Không biết phép tắc nơi đây, xin thứ lỗi, xin hỏi khai báo như thế nào?”

Từ Phàm hạ thấp tư thái, bởi vì bốn luồng uy áp cấp Hỗn Độn Đại Thánh Nhân trên người hắn không cho phép hắn mắc lỗi trên thái độ.

Nữ tử Thánh Quang bên cạnh đã sớm bị dọa đến không dám nói lời nào.

“Muốn khai báo cũng dễ nói, cứ ở chỗ ta là được, nhưng ngươi phải lấy ra một đồ vật làm ta cảm thấy hứng thú.”

“Hoặc là kể một chuyện xưa để ta nghe lọt tai.” Huy nhị đại thảnh thơi nói.

Lúc này, một tiểu thế giới chậm rãi vây quanh bọn họ.

Sau đó, Từ Phàm và nữ tử Thánh Quang liền xuất hiện trong một cung điện.

Mà Huy nhị đại ngồi trên chủ vị cung điện đó.

“Sau khi khai báo xong, nhất định phải tiếp nhận phong ấn của cường giả tộc bọn ta, sau khi rời đi vùng Hỗn Độn tộc ta sẽ tự động cởi bỏ.”

“Hiện tại, ngươi lấy ra hết những đồ vật ngươi có thể lấy đi.”

Sau lưng Huy nhị đại xuất hiện mấy người phụ nữ tộc Thánh Huy tựa như tác phẩm nghệ thuật trân nỹ nhất trên thế gian.

Các nàng hầu hạ Huy nhị đại, nhưng ánh mắt lại thỉnh thoảng nhìn Từ Phàm và nữ tử Thánh Quang.

Từ Phàm vung tay lên, mấy món Huyền Hoàng chí bảo kỳ lạ xuất hiện, trong đó cũng bao gồm cả món cường giả tộc Vân Thần cho.

“Đây đều là Huyền Hoàng chí bảo đứng đầu nhất trong vùng Hỗn Độn của ta, không biết tiền bối có cảm thấy hứng thú không?” Từ Phàm hỏi.

“Đều là mấy thứ tục vật, đổi cho ta.” Huy nhị đại phất tay nói.

Từ Phàm nghĩ ngợi, lấy ra một món Hồng Mông chí bảo tạm thời, đây là món trước đây hắn lấy chiến trường biên giới làm chuẩn để luyện chế.

Hiện tại đã rời khỏi vùng Hỗn Độn, cho nên Hồng Mông chí bảo này cũng biến thành Huyền Hoàng chí bảo.

“Hồng Mông chí bảo tạm thời, lấy thế giới hoặc tinh thần chi lực gia trì, có thể phát huy ra uy năng Hồng Mông chí bảo.” Từ Phàm giới thiệu.

“Ta có đồ thật thì sao phải dùng đồ giả, các ngươi còn một cơ hội cuối cùng, nếu như không lấy ra được đồ vật làm ta cảm thấy hứng thú, các ngươi phải vì tộc Thánh Huy ta phục vụ trăm vạn năm.” Huy nhị đại uy hiếp nói.

Uy áp đặt trên người Từ Phàm và nữ tử Thánh Quang lại tăng lên một lần.

Nhìn thấy loại thế cục này, Từ Phàm đem trang bìa quyển sổ nhỏ trong lòng đổi thành hình ảnh Huy nhị đại.

Từ Phàm mở tay ra, một đoàn vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa xuất hiện.

Trong nháy mắt, mấy luồng ánh sáng phòng hộ bảo vệ bên cạnh Huy nhị đại.

“Tiền bối, mọi thứ trong vùng Hỗn Độn cuối cùng cũng sẽ rơi về khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa.”

“Mà trong khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa này có thể phân tích ra rất nhiều loại đồ vật, cũng ví như một vài sinh linh bị tàn phá nhỏ đến ý thức không rõ ràng.”

“Và các loại dây dưa nhân quả trong đó.”

Từ Phàm nói, lấy ra mấy loại nguyên liệu, lấy vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa này làm hạch tâm, bắt đầu luyện chế.

Không bao lâu sau, một quyển ngọc thư được luyện chế thành hình.

Nhìn hành động của Từ Phàm, ánh mắt Huy nhị đại ngồi trên chủ vị đại điện lộ ra một tia hứng thú.

“Quyển ngọc thư này lấy vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa làm hạch tâm để luyện chế, thông qua nó có thể kết nối đến vùng biển khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa, cũng có thể mò tìm các loại nhân quả trong biển.”

“Lại từ những nhân quả này ráp lại, kết nối, chuyển hóa thành các loại chuyện xưa cung cấp cho tiền bối thưởng thức.”

“Không biết quyển ngọc thư này có làm tiền bối cảm thấy hứng thú không?” Từ Phàm hơi nhếch khóe môi lên.

“Ngươi nói ta đều hiểu, ta cũng quả thực cảm thấy hứng thú, nhưng ta nghi ngờ ngọc thư ngươi luyện chế không đạt được hiệu quả như lời ngươi nói.” Huy nhị đại hoài nghi nói.

“Tiền bối có thể thử, chỉ cần một chút liên tiếp với thông đạo khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa, là có thể từ xa nhìn thấy chuyện xưa do các loại nhân quả hình thành.” Từ Phàm tự tin nói.
Bình Luận (0)
Comment