Chương 1431: Giao dịch
Chương 1431: Giao dịch
Từ Phàm đang ở trong tiểu thế giới trên Hỗn Độn chi chu đột nhiên hắt xì một cái.
“Ai đang nhớ ta?”
Từ Phàm vuốt mũi, lại bắt đầu phát họa Đạo Ngân Quang Ảnh đồ.
Hiện tại một tấm hoàn chỉnh nhất giá trị ít nhất tương đương với nửa món Huyền Hoàng chí bảo.
Cho nên Từ Phàm nhân lúc còn ở trên Hỗn Độn chi chu, phác hoạ lượng lớn Đạo Ngân Quang Ảnh đồ, chuẩn bị sau khi đến nơi đích cắt nhiều rau hẹ một ít.
Đạo Ngân Quang Ảnh đồ rất đơn giản, nhưng khó khăn là đạo ngân các loại thủ đoạn ẩn chứa trong giới kỳ.
Phối hợp với giảng giải, lại lĩnh ngộ đạo ngân này, có thể sử dụng thuần thục các loại thủ đoạn của giới kỳ.
“Hẳn là những đồ nhi ngoan của ta nhớ ta, sắp về đến rồi, sư phụ mang về cho các ngươi không ít đồ tốt.” Từ Phàm nhìn phương hướng tiến lên trong Hỗn Độn, trong ánh mắt xuất hiện vẻ hoài niệm.
Hắn nhớ tức phụ của mình, nhớ đồ nhi của mình, nhớ những đệ tử trong tông môn chính mình nhọc nhằn khổ sở mới bồi dưỡng ra được.
Lúc này, chuông cửa bên ngoài tiểu thế giới vang lên, Từ Phàm trực tiếp cởi bỏ cấm chế của tiểu thế giới.
Cường giả tộc Thánh Huy mua Đạo Ngân Quang Ảnh đồ từ chỗ Từ Phàm nhiều nhất cười ha ha đi tới.
“Từ Đại sư, không quấy rầy ngươi phác họa Đạo Ngân Quang Ảnh đồ chứ?”
“Không có, mới vừa hoàn thành một bộ, là thủ đoạn chênh lệch ngươi thích, ta đặt tên là Khố Sát Tuyệt Sát trận.”
Từ Phàm mời cường giả tộc Thánh Huy ngồi xuống, đưa tới Đạo Ngân Quang Ảnh đồ vừa phác hoạ xong.
Nữ tử Thánh Quang rất có nhãn lực bưng tới một bộ đồ trà và mấy mâm điểm tâm linh quả.
“Từ Đại sư, có hứng thú hợp tác không?” Ánh mắt cường giả tộc Thánh Huy lấp lánh phát sáng hỏi.
“Nếu tiền bối không ngại thì nói nghe xem.” Từ Phàm hơi nhếch khóe môi lên, xem ra chuyện chính mình sắp xuống Hỗn Độn chi chu khiến rất nhiều cường giả động tâm tư.
Lúc Từ Phàm vào Hỗn Độn chi chu thì đã biểu thị hắn sẽ xuống thuyền vùng Hỗn Độn Mục.
“Từ Đại sư, nếu không ngoài dự đoán của ta, ngươi phác hoạ Đạo Ngân Quang Ảnh đồ rất dễ dàng đúng không, nhất định không phải vạn năm mới có thể phác hoạ một bộ như ngươi nói.”
“Ở tất cả vùng Hỗn Độn, giới kỳ là một loại phương thức giao lưu của những cường giả đứng đầu nhất.”
“Mấu chốt nhất chính là, chơi giới kỳ tốt, có thể hấp dẫn sự thưởng thức của tồn tại cao hơn.”
“Đạo Ngân Quang Ảnh đồ của Từ Đại sư tuyệt đối có thể gây sốt ở tất cả vùng Hỗn Độn.”
“Cho nên ta đã nói chuyện với mấy lão gia hỏa trên thuyền, hy vọng có thể mua đứt tất cả Đạo Ngân Quang Ảnh đồ trong tay Từ Đại sư.”
“Có nhu cầu gì, Từ Đại sư có thể nói ra, bọn ta nhất định thỏa mãn, giao dịch nhất định sẽ không làm Từ Đại sư chịu thiệt.” Cường giả tộc Thánh Huy cam đoan nói.
“Ta và đồng bạn của ta đều là cảnh giới Đại Thánh Nhân, chư vị tiền bối chưa từng nghĩ tới chuyện vây nhốt ta sao?” Từ Phàm đột nhiên cười hỏi.
“Từ Đại sư đừng nói đùa, chỉ bằng việc ngươi lấy cảnh giới Đại Thánh Nhân thắng tất cả Hỗn Độn Đại Thánh Nhân tộc Thánh Huy trên thuyền bọn ta trên giới kỳ, ngươi đã có tư cách giao dịch bình đẳng với bọn ta.” Cường giả tộc Thánh Huy nghiêm túc nói.
“Hiện tại ta cần thần khoáng Hỗn Độn có thể ngăn cách vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa.” Từ Phàm không chút do dự nói.
Vừa nghe lời này, cường giả tộc Thánh Huy chần chừ, loại đồ vật này còn trân quý hơn, còn ít ỏi hơn cả phôi thai Hồng Mông chí bảo, có lúc xới cả vùng Hỗn Độn lên cũng không có bao nhiêu.
Lúc vẻ mặt cường giả tộc Thánh Huy lộ vẻ khó xử, Từ Phàm lại nói: “Nếu như có thể, ta có thể cung hàng trường kỳ, đến tiếp sau còn có thủ đoạn mới, hơn nữa còn là độc nhất vô nhị, chỉ bán cho chư vị tiền bối.”
“Từ Đại sư chờ một lát, ta bàn bạc lại với bọn họ.” Cường giả tộc Thánh Huy nói xong bèn phẩm trà.
Qua một lát sau, cường giả tộc Thánh Huy đặt ly trà xuống.
“Hiện tại Từ Đại sư có bao nhiêu bộ Đạo Ngân Quang Ảnh đồ?”
“Các ngươi muốn bao nhiêu, loại đồ vật này các ngươi cũng biết đó, vật hiếm thì quý.”
“Một vạn bộ?”
“Có.”
“Tộc Thánh Huy bọn ta ở vùng Hỗn Độn Mục có một Bảo Khố đại thế giới, nơi đó chỉ có thần khoáng ngăn cách vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa phạm vi một trượng, bọn ta nhiều nhất chỉ có thể giao dịch cho ngươi nhiêu đó.”
“Miễn cưỡng có thể luyện chế ra một chiếc Hỗn Độn chi chu cỡ nhỏ, nếu ngươi muốn, sau khi đến vùng Hỗn Độn Mục, chúng ta lại giao dịch.”
“Được.” Từ Phàm gật đầu nói.
Sau đó hai người lại trao đổi chi tiết cụ thể của giao dịch, đồng thời ký kết khế ước thần hồn cấp bậc tối cao.
Sau khi cường giả tộc Thánh Huy đi, nữ tử Thánh Quang hơi do dự đi tới bên cạnh Từ Phàm.
“Từ Đại sư, sau khi về đến vùng Hỗn Độn quê nhà, ta có còn cần phải ở bên cạnh ngươi nữa không?”
“Không cần, sau khi trở về, ngươi nên làm gì thì làm đi.” Từ Phàm có chút kỳ quái nhìn nữ tử Thánh Quang.
“Những năm này ta theo bên cạnh Từ Đại sư, biết nhiều chuyện của ngươi như vậy, ngươi thật sự yên tâm để ta đi?” Nữ tử Thánh Quang hỏi.
Từ Phàm nghiêm túc nhìn nữ tử Thánh Quang mặt đầy lo lắng, sau đó đưa tay điểm vào ấn đường của nàng.
“Xong rồi, ta ở trên người ngươi hạ một phong ấn vô hình, chỉ cần ngươi dám để lộ chuyện của ta ra ngoài, ngươi sẽ biến thành cự thú Hỗn Độn xấu xí nhất.” Từ Phàm bưng lên ly trà do nữ tử Thánh Quang pha, nhấp nháp.
Nhìn thấy hành động này của Từ Phàm, nữ tử Thánh Quang mới thở phào nhẹ nhõm, lo âu trong lòng cũng bỏ xuống, dáng vẻ như lúc này mới đúng.
“Mỗi ngày đều thích đoán mò.” Nhìn bóng lưng nữ tử Thánh Quang rời đi, Từ Phàm lắc đầu nói.
Thật ra Từ Phàm đã sớm âm thầm lấy phương thức đặc thù ảnh hưởng nữ tử Thánh Quang.
Chỉ cần sau khi vừa về tới vùng Hỗn Độn quê nhà, một vài đồ vật mấu chốt nàng đều sẽ quên mất.
“Tiếp tục phác họa Đạo Ngân Quang Ảnh đồ, cắt thêm chút rau hẹ về làm sủi cảo.”
Từ Phàm bắt đầu bình tĩnh lại, tiếp tục phác họa Đạo Ngân Quang Ảnh đồ.
Tam Thiên giới, bên ngoài Ẩn Linh môn.
Vương Vũ Luân đang mang theo một đám hồng nhan tri kỷ câu cá bên hồ.
Ánh nắng khoan khoái, mặt hồ hơi nhộn nhạo, Vương Vũ Luân nhìn các hồng nhan tri kỷ đang chuẩn bị đồ ăn cách đó không xa, cảm giác mọi thứ đều thoải mái biết bao.
Từ sau khi gánh vác thay đại ca tốt của mình, hắn đã rất lâu chưa tự tại như thế.
“Tiểu Thanh, đừng đau lòng, sau này ta sẽ câu cho ngươi một cái tốt hơn.” Vương Vũ Luân nhìn Tiểu Thanh tay cầm vỏ kiếm không phía xa nói.
“Ngươi đừng an ủi Tiểu Thanh tỷ, Tử Vân theo Tiểu Thanh tỷ bao nhiêu vạn năm, bỗng nhiên bị ngươi lấy đi làm mồi, đổi lại là ai cũng phải đau lòng một thời gian.” Mộ Dung Thiến Nhi nói.
“Được rồi, tức phụ nói có lý.” Vương Vũ Luân có chút áy náy nói.
“Khoảng thời gian trước nhi tử lại đưa về một nhóm bảo vật, ngươi xem xem, đến lúc đó lại chia cho các tỷ muội.” Mộ Dung Thiến Nhi đưa một linh bảo không gian cho Vương Vũ Luân.
“Tiểu tử thối này, từ sau khi Từ Cương đi tầm bảo với bọn họ, thu hoạch càng ngày càng nhiều, không tệ, nhi tử này không phí công nuôi.” Vương Vũ Luân nhìn đồ vật trong linh bảo không gian, cười nở hoa.
“Ngươi có chú ý đến một chi tiết trong đó không, trong bảo vật được đưa về còn có mấy thân thể của cự thú cấp Hỗn Độn Đại Thánh Nhân.”
“Đều là Từ Cương giết.” Mộ Dung Thiến Nhi cười nói.
“Vậy thì thế nào?”
“Điều này đã chứng minh, trước đây khi Từ Cương luận bàn với ngươi, tuyệt đối không phải lấy ra chín phần mười thực lực, về phần bao nhiêu, ta cảm thấy ngươi có thể phỏng lại cảnh tượng khiêu chiến Từ đại ca khi trước.”