Chương 1436: Đồng bộ
Chương 1436: Đồng bộ
“Cường giả trong vùng Hỗn Độn sắp vỡ vụn đối diện không phải sắp bị giết sạch sao?” Chu Khai Linh nghi hoặc hỏi.
“Bởi vì giết sạch mới không thái bình.”
“Mỗi vùng Hỗn Độn đều có số cường giả cấp Quốc chủ, một người muốn đi lên thì phải có một người đi xuống.”
“Vùng Hỗn Độn đó, mặc dù nói là rách nát, nhưng sau khi bị vùng Hỗn Độn chúng ta cắn nuốt, ít nhất sẽ gia tăng thêm một, hai danh ngạch.”
“Phải biết rằng, Thánh chủ mười ba đại chủng tộc ở trung tâm Hỗn Độn, chín đại Quốc chủ Hỗn Độn Thần Ma, một cây củ cải một cái hố.”
“Nếu như một nhà trong đó lại có thêm một vị cường giả cấp Quốc chủ, nhất định sẽ trở thành tồn tại mạnh nhất cả vùng Hỗn Độn.”
“Căn cứ vào hình thức này, ngươi nói đến lúc đó có sẽ loạn hay không?” Từ Phàm chậm rãi nói.
“Sư phụ, danh ngạch đó, ngươi có cơ hội sao!” Từ Nguyệt Tiên đột nhiên hỏi.
“Nghĩ nhiều rồi, sư phụ ngươi ngay cả Hỗn Độn Thánh Nhân cũng chưa phải, càng đừng nhắc đến danh ngạch này.” Từ Phàm mỉm cười lắc đầu.
Nghe được lời Từ Phàm, tất cả mấy đồ nhi đều lộ ra vẻ mặt không tin.
Ngay cả Trương Vi Vân rất tín nhiệm Từ Phàm cũng dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Từ Phàm.
“Các ngươi không tin cũng được.”
Ba năm sau, Từ Phàm đang câu cá bên hồ rốt cuộc đợi được huynh đệ tốt.
“Những năm này ta không ở đây, vất vả ngươi.” Từ Phàm nghiêm túc nói.
“Đều là huynh đệ, đừng nói lời xa cách như vậy.” Vương Vũ Luân nói, lấy ra một linh bảo không gian truyền tống đến trong bảo khố tông môn.
“Bên Từ Cương ngươi đã ổn định lại chưa, còn có phân thân kia của ngươi sao còn chưa trở lại?” Vương Vũ Luân ngồi xuống bên cạnh Từ Phàm hỏi.
“Phân thân đó của ta ước chừng ba vạn năm nữa là có thể trở lại vùng Hỗn Độn này, bên Từ Cương đã ổn định rồi.”
“Vì cứu Từ Cương, ngươi tiêu hao nhiều Hồng Mông chí bảo như vậy, lúc sau ta nhất định sẽ bù lại cho ngươi.”
“Vẫn là loại nguyên bộ toàn bộ tự động ngươi thích.” Từ Phàm đập vai Vương Vũ Luân.
Vương Vũ Luân vốn muốn cự tuyệt nghe thấy từ toàn bộ tự động, lời cự tuyệt phía sau cũng không nói ra miệng.
“Ngươi có thể tấn cấp đến Hỗn Độn Đại Thánh Nhân là ta không nghĩ tới, chờ sau khi trở về, ta sẽ làm kiểm tra toàn diện cho ngươi, để ngươi trở thành cường giả Hỗn Độn Đại Thánh Nhân cảnh chân chính.” Từ Phàm nói.
“Ta bây giờ không tính sao?”
“Đương nhiên không tính, cảnh giới của ngươi bây giờ chẳng khác gì cưỡng ép thôi hóa cả.”
“Trong cơ thể ngươi bây giờ còn pháp tắc chí cao cấp cao hơn chưa kích hoạt, chờ ta trở về.”
Dây cần câu trong tay Từ Phàm căng ra, một con tôm sông dài ba trượng bị câu ra.
“Ta sử dụng Hồng Mông chí bảo của một vị cường giả dị tộc đến đây, chỉ có thể ở lại trăm năm, hơn nữa cũng không làm được gì.” Từ Phàm tiếc nuối nói.
“Ngươi có thể tới tán gẫu đã rất không tệ.”
Vào lúc này, một tráng hán cao gần một trượng chợt xuất hiện phía sau Vương Vũ Luân.
“Bái kiến Đại trưởng lão.” Tráng hán đầu tiên là hành lễ với Từ Phàm, sau đó lại nhìn Vương Vũ Luân.
“Cha, gọi ta đến có chuyện gì?” Tráng hán nói.
“Ngươi đưa những đồ vật này cho nương ngươi và những di nương chia nhau đi.” Vương Vũ Lâm nói, lại lấy ra một linh bảo không gian bỏ vào trong tay tráng hán.
“Đã biết.”
Tráng hán hành lễ cáo biệt với Từ Phàm sau đó rời đi, Vương Vũ Luân lắc đầu bất đắc dĩ.
“Hài tử nhiều rồi quả thật không trông nom hết được, lúc sau những hài tử đó đều không thân với ta.”
“Ngươi xác định trước khi sinh thì thân à?” Từ Phàm nói đùa.
“Từ đại ca nói chuyện vẫn đâm vào tim như trước.” Vương Vũ Luân cười khổ nói.
“Chuyện bên bọn ta ngươi đều biết cả rồi, nói bên ngươi đi, vùng Hỗn Độn khác thế nào, ra làm sao, đại đạo Hỗn Độn có phải giống như chúng ta hay không?” Vương Vũ Luân tò mò hỏi.
“Đại đạo Hỗn Độn có đôi chút khác biệt, chủ yếu phải xem pháp tắc chí cao tồn tại ở vùng Hỗn Độn đó diễn biến như thế nào.”
“Vùng Hỗn Độn khác thiên kỳ bách quái cái gì cũng có, về sau có cơ hội ngươi qua đó xem là biết.” Từ Phàm nói, dùng Quang Ảnh thuật khắc hoạ cảnh mấy vùng Hỗn Độn tương đối đặc biệt.
“Cái này lợi hại, một cự thú là đại thế giới, thế giới thể nội diễn hóa hoàn chỉnh pháp tắc đại đạo.”
“Cái này mà cũng được, vùng Hỗn Độn này thế mà không có ánh sáng, vĩnh viễn ở trong bóng tối.”
“Còn có cái này.”
Nhìn từng vùng Hỗn Độn mới lạ, Vương Vũ Luân nổi lên hứng thú.
Sáu mươi năm sau, trong không gian dưới lòng đất.
“Chủ nhân, Bồ Đào không cách nào lĩnh hội được pháp tắc chí cao ngươi ngưng tụ, làm ngươi thất vọng.” Bồ Đào xấu hổ nói.
“Không sao hết, chờ sau khi ngươi tấn cấp đến Hồng Mông chí bảo lại nói.” Giọng điệu Từ Phàm có chút đáng tiếc.
Phân thân ở trên Hỗn Độn chi chu có rất nhiều pháp tắc chí cao Hỗn Độn Đại Thánh Nhân tộc Thánh Huy ngưng tụ, đều là hắn dùng Đạo Ngân Quang Ảnh đồ để đổi.
“Bồ Đào, khống chế Tam Thiên giới, lại đi vào sâu trong khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa một chút.”
“Ta cảm giác Thánh chủ Minh tộc đã để ý Nhân tộc Tam Thiên giới, lại đi vào chỗ sâu một chút, đỡ bị hắn phát hiện.” Từ Phàm phân phó.
“Tuân lệnh, chủ nhân.”
Sau đó toàn bộ Tam Thiên giới bắt đầu chậm rãi điều chỉnh phương hướng, bay vào càng sâu trong khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa.
“Đại địch trước mắt, cảm giác lại về tới ngày tháng trốn đông trốn tây trước đây, thật là có chút hoài niệm.” Từ Phàm hờ hững nhìn vùng Hỗn Độn nói.
“Đúng rồi, đưa lệnh bài Vạn Duy Thánh giới cho ta, ta phải luyện hóa nó, thử xem sau này có thể phân thân giáng lâm vùng Hỗn Độn khác hay không.” Từ Phàm phân phó.
Một Truyền tống trận nhỏ xuất hiện cách Từ Phàm không xa, một lệnh bài khắc chữ Vạn Duy được truyền tống tới.
“Cuộc sống trước kia trôi qua quá an nhàn, đều không để ý đến thứ này, không nên.” Từ Phàm cất lệnh bài Vạn Duy vào.
Lúc này, phân thân số hai, số bốn và số năm đều xuất hiện sau lưng Từ Phàm.
“Bản thể, gọi bọn ta tới có chuyện gì?” Phân thân số hai hỏi.
“Ta đem pháp tắc chí cao ta lĩnh ngộ đồng bộ với các ngươi, khoảng thời gian trở về này rốt cuộc ngưng tụ cũng tạm rồi.”
Trong tay Từ Phàm xuất hiện một quang đoàn, trong quang đoàn dẫn ra ba sợi tơ kết nối đến trên ba phân thân.
Ba canh giờ sau, phân thân số hai tỉnh lại trước.
“Xem ra ngươi ở bên kia sống rất tốt, pháp tắc chí cao cũng lĩnh ngộ được mấy loại.” Phân thân số hai cười nói.
“Cơ duyên xảo hợp, cắt được không ít rau hẹ.” Từ Phàm nở nụ cười.
“Đúng rồi, Đại thống lĩnh của ngươi hiện tại thế nào, không có ngươi hỗ trợ, phỏng chừng tốc độ phát triển thế lực chậm hơn không ít.”
“Những năm này Đại thống lĩnh còn ổn, đã nắm giữ sáu đại lục Thần Ma và một mảng lớn mục trường Thần Ma, xem như thuộc thế lực trung đẳng ở Đế quốc Chúng Tinh Thần Ma.”
Đại thống lĩnh có thể phát triển đến mức này, đều do hắn vẫn luôn ở phía sau vì Đại thống lĩnh bày mưu tính kế.
“Lợi hại, ngươi cũng được lắm, có thể vì Đại thống lĩnh cung cấp nhiều mưu kế chuẩn xác như vậy.”
Nghe được lời Từ Phàm, phân thân số hai ngược lại ngượng ngùng lên.
“Tất cả đều là công lao của Bồ Đào, ta lấy ra một nửa toán lực bỏ không của hắn thôi diễn phát triển của Đại thống lĩnh.”
“Được rồi, hiện tại ngươi cũng đã lĩnh ngộ pháp tắc chí cao, sau này về mặt luyện chế Hồng Mông chí bảo này sẽ dễ dàng hơn không ít.”