Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1438 - Chương 1438: Dò Xét

Chương 1438: Dò xét Chương 1438: Dò xét

Một chiếc Hỗn Độn chi chu cỡ nhỏ sáng màu đen, xuyên qua trong không gian vùng Hỗn Độn Mục.

“Những năm này, ở vùng Hỗn Độn này có thu hoạch gì?” Từ Phàm cười hỏi.

“Thu hoạch chính là vùng Hỗn Độn chúng ta tất sẽ có một trận đại chiến.”

“Ta phát hiện những vùng Hỗn Độn có tên bình thường đều có một đặc thù, nếu không bị một đại chủng tộc thống trị, thì là có một siêu cường giả có thể trấn áp toàn bộ vùng Hỗn Độn làm nó hòa bình phát triển.” Ánh mắt nữ tử Thánh Quang phức tạp nói.

“Ngươi cũng cảm thấy vùng Hỗn Độn quê nhà sắp loạn sao?” Từ Phàm nở nụ cười.

“Từ Đại sư đã sớm đoán được rồi nhỉ, cũng không biết Đế quốc Thánh Quang ta có thể nắm giữ kỳ ngộ lần này quật khởi hay không.”

“Ta cảm thấy rất có hi vọng, trong mười ba đại chủng tộc, tộc Thánh Quang các ngươi, hoặc nói là Đế quốc Thánh Quang là nơi bao dung được các chủng tộc nhất.”

“Ngày sau nếu như chủng tộc các ngươi có một vị cường giả tấn cấp cấp Quốc chủ trước, sau này rất có thể thống trị cả vùng Hỗn Độn.” Từ Phàm lấy ra một bộ đồ trà bắt đầu pha trà.

Hỗn Độn chi chu còn phải di chuyển trong vùng Hỗn Độn này mấy năm mới có thể đến được vị trí nội bích vùng Hỗn Độn.

“Ta thấy không phải vậy đâu, dựa vào thực lực của Thánh chủ bọn ta, dù là trong tộc có tộc nhân tấn cấp đến cấp Quốc chủ, cũng sẽ bị chủng tộc khác liên thủ chém giết.” Nữ tử Thánh Quang nói, biểu cảm trên mặt có chút lo lắng.

“Ý thức của ta từng trở lại vùng Hỗn Độn quê nhà, cường giả trong vùng Hỗn Độn đổ nát kia đã bị chém giết gần như toàn bộ.”

“Chờ đến khi toàn bộ chém giết hết, vùng Hỗn Độn đó sẽ dung nhập với vùng Hỗn Độn quê nhà.”

“Đến khi đó, phỏng chừng lại muốn loạn lên.”

“Trước khi ta trở về, Đế quốc Thánh Quang các ngươi đã bắt đầu triệu hồi cường giả ở bên ngoài.” Từ Phàm nói.

Ngay lúc này, nữ tử Thánh Quang chợt nghĩ đến gì đó, nhìn Từ Phàm hỏi: “Từ Đại sư, nếu như sau này Nhân tộc các ngươi xuất hiện cao thủ có thể trấn áp toàn bộ vùng Hỗn Độn, ngươi sẽ đối đãi với chủng tộc khác thế nào?”

“Rất đơn giản, nghe lời thì giữ lại, không nghe lời thì đuổi đi, dù sao trong phạm vi thống trị của Nhân tộc, không cho phép xuất hiện một thế lực hay cường giả nào làm trái Nhân tộc.”

“Ngươi mới là một Đại Thánh Nhân, cho dù sau khi trở về tấn cấp cũng mới là Hỗn Độn Thánh Nhân, những việc này không tới phiên ngươi nghĩ.” Từ Phàm nói, tăng nhanh tốc độ của Hỗn Độn chi chu.

“Cũng phải, dù đã tấn cấp đến Hỗn Độn Thánh Nhân, đối với toàn bộ thế cục mà nói cũng là tiểu pháo hôi.”

“Từ Đại sư, sau này các ngươi Nhân tộc chuẩn bị làm thế nào, nương nhờ liên minh tộc Thiên Thương sao?” Nữ tử Thánh Quang hỏi.

“Đừng nghĩ nhiều như vậy, chờ sau khi trở về rồi nói sau.”

Ở trong mắt Từ Phàm, nếu như thật sự phải tìm một chủng tộc đứng đầu nhương nhờ, cũng sẽ không nương nhờ tộc Thiên Thương.

Một chủng tộc quá mức coi trọng lợi ích, mặc dù mạnh, nhưng vĩnh viễn không đến được đỉnh phong.

Sáu năm sau, Hỗn Độn chi chu bình yên vô sự đi tới nội bích vùng Hỗn Độn.

“Đoạn đường này thật sự quá thái bình, nguy hiểm gì cũng không gặp phải.” Nữ tử Thánh Quang ngạc nhiên nói.

“Nếu không ngươi xem tốc độ của chúng ta nhanh bao nhiêu đi, loại Hỗn Độn chi chu có thể vẫy vùng trong khu vực vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa này, thế mà có thể đi vào hàng tuyến tầng sâu nhất không gian.”

“Ở thế giới không gian đó, ngoài cường giả cấp Quốc chủ ra, người khác cho có thể đến, cũng phải dốc hết toàn lực.” Từ Phàm giải thích.

Có thể ngăn cách vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa, tự nhiên cũng có thể ngăn cách sức đẩy tầng sâu nhất không gian.

Hỗn Độn chi chu chậm rãi giảm tốc, lấy tốc độ chậm nhất tiến vào khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa.

Sau đó, Hỗn Độn chi chu tiến về vùng Hỗn Độn quê nhà.

“Từ Đại sư, ngươi nói trong khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa này ngoài Hồng Mông Thánh Quy và con rắn kia ra, có Thánh thú khác tồn tại hay không?” Nữ tử Thánh Quang tò mò nhìn về khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa.

“Tốt nhất ngươi mong chờ đừng gặp phải.” Từ Phàm cẩn thận điều khiển Hỗn Độn chi chu, như tài xế tay mới.

“Vậy trong này có bảo vật hay không?” Nữ tử Thánh Quang như một tiểu bảo bảo tò mò hỏi.

“Có, chẳng qua lấy cảnh giới của chúng ta bây giờ, cho dù gặp phải cũng không lấy được.”

“Được rồi, vậy gặp được có thể bán vị trí không?”

“Vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa là lưu động, ngươi nhớ tọa độ không gian lúc đó cũng vô dụng.”

Từ Phàm điều khiển Hỗn Độn chi chu, tốc độ càng lúc càng nhanh, hắn đang kiểm tra tốc độ cực hạn của Hỗn Độn chi chu.

“Từ Đại sư, chúng ta cần bao lâu mới có thể về tới vùng Hỗn Độn quê nhà?” Nữ tử Thánh Quang rảnh rỗi nhàm chán lại nói chuyện với Từ Phàm.

“Không đến một vạn năm, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra.”

Trên tư liệu có liên quan tới khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa tộc Thánh Huy đưa cho.

Vùng Hỗn Độn chỗ bọn họ còn tính là thái bình, thứ có thể gặp phải trên đường cũng chỉ có Hồng Mông Thánh Quy và con rắn kia.

Nhìn vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa không ngừng phun trào phía trước, Từ Phàm cảm giác chính mình giống như đang lái xe trong đêm không bật đèn.

Hắn muốn dò xét phía trước có tình huống gì cũng không có biện pháp làm được.

Cho dù là tình huống cách Hỗn Độn chi chu hơn một trượng cũng không thể.

“Không được, phải nghĩ cách thăm dò khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá, nếu không quá nguy hiểm, giống như người mù.” Từ Phàm nhìn vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa phá vỡ phía trước nói.

Một luồng dao động đặc thù khuếch tán ra, là nhất pháp tắc chí cao thế giới vô tự Từ Phàm nắm giữ thuần thục.

Nhưng dao động ẩn chứa pháp tắc chí cao này chỉ khuếch tán ra ngoài khoảng cách trăm trượng, liền bị vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa làm hao mòn.

“Khu vực trăm trượng, quá nhỏ.”

Sau đó khu vực thế giới vô tự hóa thành đường thẳng tiến hành rà quét tuyến tính.

Lần này thăm dò được khu vực bốn trăm trượng phía trước, Từ Phàm cảm thấy còn chưa đủ.

“Trước tiên cứ vậy đi, chờ sau này sau khi tấn cấp thành Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh lại nói.”

Cứ như vậy, Hỗn Độn chi chu một đường vô kinh vô hiểm di chuyển hơn sáu ngàn năm.

“Không có kỳ ngộ gì đó luôn à?” Từ Phàm điều khiển Hỗn Độn chi chu có chút nhàm chán.

Tựa như đang lái xe không nhìn được phong cảnh hai bên, phía trước chỉ có một con đường, lái hoài thấy buồn ngủ.

“Từ Đại sư, nếu không chúng ta tán gẫu đi.” Nữ tử Thánh Quang cũng nhàm chán.

Lúc Từ Phàm luyện chế Hỗn Độn chi chu khi trước, bên trong chỉ có mấy tiểu thế giới chuyên chở, đơn thuần chỉ có thể dùng để nghỉ ngơi.

“Không tán gẫu nữa, hiện tại ngoài cơ mật của tộc Thánh Quang các ngươi ra, mấy chuyện còn lại ngươi đều nói qua cả rồi.” Từ Phàm lắc đầu nói.

“Nếu Từ Đại sư rảnh rỗi đến nhàm chán, có thể giảng cho ta chân giải đại đạo của ngươi đối với đạo Thánh Quang.” Hai mắt nữ tử Thánh Quang sáng lên nhìn Từ Phàm.

“Không có gì tốt để kể cho ngươi hết, lý giải của ngươi đối với đạo Thánh Quang bây giờ đã đạt tới Hỗn Độn Thánh Nhân cảnh, nếu cao thâm hơn, ngươi cũng không hiểu.”

Từ Phàm vừa nói xong, đột nhiên một đợt dao động kỳ quái quét ngang qua.

Hỗn Độn chi chu chợt chấn động.

Từ Phàm và nữ tử Thánh Quang nháy mắt cảnh giác lên.

Một món Huyền Hoàng chí bảo có thể tạo ra một vùng Hỗn Độn nhỏ xuất hiện trong tay Từ Phàm.

“Từ Đại sư, tình huống thế nào?” Nữ tử Thánh Quang có chút căng thẳng.

“Ta cũng không rõ!” Từ Phàm cũng hơi căng thẳng.

Ngay lúc Từ Phàm và nữ tử Thánh Quang đang căng thẳng, phía trước Hỗn Độn chi chu sáng sủa một mảnh.
Bình Luận (0)
Comment