Chương 1454: Thánh chủ mười ba chủng tộc
Chương 1454: Thánh chủ mười ba chủng tộc
“Âm, hôm nay tới đây thôi, ta muốn thu thập Nhân tộc.”
“Bí cảnh kia thuộc về ngươi.”
Một Pháp Tướng Minh tộc quán triệt thiên địa xuất hiện bên ngoài Tam Thiên giới.
Thần Ma nhận được quyền sở hữu bí cảnh lặng lẽ lui ra.
“Sư phụ, chúng ta liên thủ đi!”
Một luồng khí tức pháp tắc chí cao không đè nén được từ trên người Từ Cương khuếch tán ra.
“Được, ngươi lên trước.” Từ Phàm gật đầu.
Nhận được cho phép, Từ Cương nháy mắt biến mất.
Một Thiên Thủ Hư Tượng to lớn xuất hiện bên ngoài Tam Thiên giới.
Trong ấn đường ở đầuThiên Thủ Hư Tượng có một viên thủy tinh màu sắc rực rỡ loá mắt ngưng tụ từ pháp tắc chí cao.
“Nhân tộc đâu phải tên ngươi có thể kêu la!”
Một cột sáng từ trong ấn đường bắn ra, xuyên qua khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa, bắn về phía cường giả Minh tộc.
Sau đó Thiên Thủ Hư Tượng bật hết hỏa lực, vô số thần thuật Ngũ Hành chí cao đánh tới cường giả Minh tộc.
Lúc này một thế giới vô tự to lớn như cự bát úp xuống Thiên Thủ Hư Tượng và cường giả Minh tộc.
Cảnh nói cũng không nói đã bị đập vào mặt thần thuật chí cao, điều này làm cho cường giả Minh tộc hơi ngây ra.
Theo sau thế giới vô tự bao phủ khu vực này, càng làm cho cường giả Minh tộc cảm giác có phần không ổn.
Pháp tắc chí cao của cường giả Minh tộc khuếch tán ra, trong nhất thời khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa xung quanh hóa thành một vùng vật chất hắc ám.
Dưới sự ngăn trở của vật chất hắc ám, thần thuật chí cao hồng lưu của Thiên Thủ Hư Tượng từ từ bị tan rã.
Song sau đó, những vật chất hắc ám dưới sự chuyển hóa của thế giới vô tự, toàn bộ hóa thành Hỗn Độn.
Giống như đường ống bị nghẹt được khơi thông, thần thuật chí cao hồng lưu lại lần nữa đập đến trên mặt cường giả Minh tộc.
Lúc này ở bên ngoài thế giới vô tự, một Thiên Thủ Hư Tượng màu đỏ tươi cầm trong tay cự phủ tựa như có thể bổ ra vùng Hỗn Độn, lạnh lùng nhìn chằm chằm cường giả Minh tộc.
Dưới sự giáp công của hai bên, cường giả Minh tộc bỗng hơi hối hận.
Thực lực Nhân tộc biểu hiện ra hiện tại và trong tộc ghi lại không giống chút nào hết, lúc này mới rời vùng Hỗn Độn bao nhiêu năm!
“Nhân tộc, Thánh chủ đã để ý vào các ngươi, chỉ cần dám vào vùng Hỗn Độn, ở trong mắt Thánh chủ các ngươi chẳng qua chỉ là một con sâu hơi lớn thôi.”
Nói xong, Minh tộc bèn dùng ra thủ đoạn cuối cùng.
Chỉ thấy một cánh cửa màu sắc âm u cực lớn thình lình xuất hiện trong thế giới vô tự.
Một cự nhãn u minh không hề có cảm tình hiện lên trên cự môn, lạnh lùng nhìn chằm chằm Thiên Thủ Hư Tượng trên thế giới vô tự.
“Đợi phán xét của Thánh chủ tộc ta đối với các ngươi đi.” Cường giả Minh tộc nói xong lập tức bước vào trong cự môn.
“Nếu như không chạy, ta nhất định có thể bào chết cường giả Minh tộc đó.” Từ Cương hơi nghẹn khuất nói, còn chưa đánh gì hết đã kết thúc.
“Có cường giả cấp Quốc chủ che chở, không giết chết được.”
“Trở về thôi, đợi sau khi thực lực mạnh lên, cho ngươi đi đánh Minh tộc thống khoái.”
Thiên Thủ Hư Tượng màu đỏ tươi biến lại thành phân thân số bốn, trở về trong Tam Thiên giới.
Từ Cương nhìn theo hướng cường giả Minh tộc rời đi, thật lâu không nói, cuối cùng biến thành một tiếng thở dài.
Trong tiểu viện tại Ẩn Linh môn, Từ Phàm rót cho đại đồ đệ một ly linh trà nhẹ nhàng tiêu hỏa.
“Sư phụ, gần đây có phải ta hơi bốc hoả rồi không?” Từ Cương trà uống xong hỏi.
“Có chút, rất bình thường.”
“Lấy trình độ bình thường của vùng Hỗn Độn mà nói, cảnh giới tu luyện của ngươi tấn cấp quá nhanh, tâm trạng không theo kịp, có thể lý giải.”
Từ Phàm lại rót một ly trà, đẩy tới trước mặt Từ Cương.
“Vừa tấn cấp đến Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, muốn thử thân thủ cũng không sai.”
“Nếu sau này thật sự muốn tìm người luyện tập, sư phụ chơi với ngươi, thế nào?” Nghe thấy lời Từ Phàm, Từ Cương vội vàng xua tay.
“Không cần, sư phụ, chỉ cần giao thủ với ngươi, ta sẽ sinh ra hiểu lầm với thực lực của ta, như vậy càng bất lợi với tâm trạng hơn.”
Nhìn vẻ mặt từ chối của Từ Cương, Từ Phàm cười lấy ra một phôi thai Hồng Mông chí bảo.
“Ẩn chứa pháp tắc chí cao Ngũ Hành chi Thuỷ, ngươi để trong người uẩn dưỡng trước, đợi thời cơ thích hợp, ta lại bảo phân thân luyện chế cho ngươi một món Hồng Mông chí bảo.” Từ Phàm nói.
Hồng Mông chí bảo trong Ẩn Linh môn không có món nào thích hợp với Từ Cương.
“Đa tạ sư phụ.”
“Đợi sau khi trở về vùng Hỗn Độn, ngươi cũng nên ra ngoài dạo chơi.”
“Đều đã là cảnh giới Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, Nhân tộc chúng ta cũng nên bày ra một ít thực lực ở vùng Hỗn Độn rồi.” Từ Phàm nói.
“Sư phụ, lại muốn bảo ta đi ra ngoài du lịch.” Vẻ mặt Từ Cương đau khổ, đây là một trong những chuyện hắn không nguyện ý làm nhất.
“Đừng buồn, lúc đi cho ngươi mang theo ba người sư đồ Hướng Trì, coi như là đi du ngoạn.” Từ Phàm dời trà cụ, đổi lại thành giới kỳ.
“Chơi một ván, để ta xem gần đây ngươi có tiến bộ hay không.”
Nhìn bàn cờ giới kỳ, vẻ mặt vừa nãy còn không tình nguyện, bây giờ trở nên càng thêm khó chịu.
Trong Ẩn Linh môn thịnh hành giới kỳ, ở trong Nguyên giới lại còn có trạm kiểm soát giới kỳ đủ loại cấp bậc, sau khi thông qua cũng sẽ có phần thưởng hậu hĩnh.
Trước mắt, người chơi giới kỳ tốt nhất trong Ẩn Linh môn là Trương Học Linh, vì thế còn nhận được phần thưởng một món Huyền Hoàng chí bảo đứng đầu.
Tam Thiên giới nhanh chóng tạt qua khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa, vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa cũng càng lúc càng mỏng manh, một vài Đại Thánh Nhân trong Ẩn Linh môn cũng cảm nhận được đại đạo trong Hỗn Độn Tam Thiên giới.
Một năm sau, theo tầm nhìn trước mắt chợt trống trải, Tam Thiên giới tiến vào khu vực biên giới vỡ vụn, lại tiến về trước chính là vùng Hỗn Độn chân chính.
Bốn luồng ánh sáng bất đồng từ xung quanh Tam Thiên giới sáng lên, bốn viên tinh thần đồng thời xuất hiện.
Sau đó bốn viên tinh thần biến thành như vực sâu, điên cuồng cắn nuốt Hỗn Độn chi khí.
Phần lớn tinh thần của vùng Hỗn Độn đều dựa vào hấp thu Hỗn Độn chi khí để duy trì bản nguyên của chính mình.
Lúc này, tất cả cường giả Nhân tộc trong Tam Thiên giới đều cảm giác thân thể buông lỏng, giống như cá bơi về vùng biển chuyên thuộc của nó.
Sau khi rời đi khu vực biên giới vỡ vụn tiến vào vùng Hỗn Độn, cả Tam Thiên giới dường như đều đang phát ra một loại âm thanh vui sướng giống như vạn vật sống lại.
Lúc này tất cả thế giới trong Tam Thiên giới đều rơi xuống mưa sinh cơ.
So với vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa, Tam Thiên giới càng thích Hỗn Độn chi khí trong vùng Hỗn Độn.
Thấy một màn như vậy, Từ Phàm không khỏi cảm khái.
“Còn phải thăng cấp, nếu không cho dầu 95 cũng không nhảy nhót được.”
Cả Tam Thiên giới vui sướng không bao lâu, bỗng nhiên bị một ý chí to lớn toả định trong vùng Hỗn Độn.
Cảm nhận được khí tức kinh khủng này, Từ Phàm biết Thánh chủ của Minh tộc tới.
Một đôi cự nhãn thanh minh kinh khủng chậm rãi mở ra trong vùng Hỗn Độn, hờ hững nhìn Tam Thiên giới.
Lúc này, lại có mấy luồng khí tức kinh khủng phủ xuống, nhưng đều nấp trong bóng tối.
Bóng dáng Từ Phàm xuất hiện bên ngoài Tam Thiên giới, mở ra thế giới vô tự không hề sợ hãi mà nhìn đôi cự nhãn thanh minh.
Cuối cùng mười hai phù văn ẩn chứa pháp tắc chí cao hiện lên phía sau Từ Phàm.
Theo lực lượng pháp tắc chí cao trên phù văn khuếch tán, bên ngoài Tam Thiên giới lại thêm vài ánh mắt.
“Chư vị Thánh chủ, tiền căn hậu quả giữa ta và Minh tộc, các ngươi đại khái đều biết.”
“Bây giờ ta là Hồng Mông Luyện Khí sư đứng đầu vùng Hỗn Độn, các ngươi đương cho rằng thế nào!” Giọng Từ Phàm chấn động Hỗn Độn chi khí khuếch tán ra.
Mấy ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tam Thiên giới rõ ràng có biến hóa.
Sau đó lại có mấy đôi cự nhãn mở ra, Thánh chủ mười ba đại chủng tộc trung tâm Hỗn Độn tề tụ.