Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1474 - Chương 1474: Ưu Thế Của Quốc Chủ Thần Ma

Chương 1474: Ưu thế của Quốc chủ Thần Ma Chương 1474: Ưu thế của Quốc chủ Thần Ma

Thế giới chủ của tộc Linh Hi trực tiếp vỡ vụn như một quả táo bị cự lực bóp nát.

Hơn nữa xung quanh đều bị một luồng lực lượng Thần Ma chí cao phong tỏa.

Vẻ mặt Thánh chủ tộc Linh Hi thay đổi lớn, Từ Phàm cũng không tốt hơn chỗ nào.

Lần này hắn dùng phân thân pho tượng không mặt, còn vừa thành hình chưa bao lâu.

“Từ Thánh chủ, liên luỵ tới ngươi rồi.” Thánh chủ tộc Linh Hi nhìn về phía chín chân thân Thần Ma nơi xa nói.

“Đây là phân thân của ta, lúc tới, không phải Thánh chủ cố ý dặn dò sao?” Từ Phàm nói, mặt đột nhiên đen lại.

“Ta là chân thân, mà thần vật chí cao này, lại là một tiểu thế giới có thể chứa đựng Thánh chủ khác.” Thánh chủ tộc Linh Hi đột nhiên nở nụ cười.

Tiểu thế giới hình dáng thần vật chí cao phát ra lực lượng chí cao, đột nhiên thả ra mười ba bóng dáng.

Trung tâm Hỗn Độn, mười bốn đại Thánh chủ tề tụ.

Từ Phàm nhìn một màn này, đột nhiên cảm giác có phần bất đắc dĩ.

Không nghĩ tới chính mình vẫn bị xem như quân cờ.

Chín Thần Ma nhìn thấy tất cả Thánh chủ vùng Hỗn Độn đều tề tụ, nhanh chóng triệt tiêu lao lung dùng lực lượng chí cao ngưng tụ.

Nhưng sau đó, bọn họ lại phát hiện có một lao lung càng to lớn hơn vây quanh bọn họ ở bên ngoài lao lung này.

“Bị lừa rồi!”

“Đám sinh linh trong giới hèn hạ!”

Chín Quốc chủ Thần Ma tức khắc nổi giận.

“Đừng nhiều lời vô ích nữa, chiến đấu, đánh vỡ phong tỏa.” Quốc chủ Đế quốc Thiên Uyên Thần Ma nói xong lập tức lao về phíamười bốn đại Thánh chủ.

Đại chiến hết sức căng thẳng.

Lúc này, Từ Phàm nấp ở biên giới phong toả thì lại vui tươi hớn hớ xem kịch.

Vừa xem, vừa cảm giác loại sinh vật như Thần Ma này đúng là đầu óc đơn giản.

“Chiến đấu cấp Thánh chủ như này thật đúng là không hay bằng Kim Tiên đánh nhau.” Từ Phàm đánh giá.

Loại chiến đấu cấp bậc này đã tách rời chiến đấu mặt ngoài, càng nhiều hơn là đối kháng trên cấp độ pháp tắc chí cao.

Phá huỷ bản nguyên của đối phương, khống chế nhân quả của đối phương, định nghĩa không gian chiến đấu ở các vị trí.

Trong vùng Hỗn Độn này, chiến đấu của tất cả cường giả cấp Thánh chủ đứng đầu, lại không làm Từ Phàm có cảm giác mở rộng tầm mắt.

“Đánh đi, đến lúc đó xem có thể vớt được chỗ tốt nào không.” Từ Phàm xem cảnh chiến đấu, não không khỏi bắt đầu chuyển động.

Phải biết rằng, toàn thân trên dưới của cường giả cấp Thánh chủ đều là đồ tốt.

Cho dù là để lại một giọt máu, nói không chừng cuối cùng còn có thể diễn hóa một chủng tộc, diễn hóa một thế giới.

Cho nên hiện tại Từ Phàm vận sức chờ phát động, chỉ cần thấy được có linh kiện của Quốc chủ Thần Ma nào rơi xuống phải tranh thủ vớt đi.

Lúc này, một Quốc chủ Thần Ma trong đó đột nhiên gào thét, chỉ gặp một tay dường như bị tàn nhẫn xé rách, trực tiếp thoát khỏi chân thân Thần Ma.

Trong nháy mắt này, Từ Phàm đỡ dao động chiến đấu to lớn, trực tiếp lợi dụng pháp tắc chí cao Không Gian, thu lấy tay của Quốc chủ Thần Ma kia.

Lúc này đông đảo Thánh chủ và Quốc chủ Thần Ma đang chiến đấu đều không thèm để ý, vẫn đang chiến đấu.

“Còn may là để phân thân pho tượng không mặt tới, nếu là phân thân bình thường, dưới dao động của loại chiến đấu này đã sớm mẫn diệt.” Từ Phàm đỡ dao động chiến đấu cấp Thánh chủ, nhẹ nhõm nói.

Nhưng đúng lúc này, một ngón tay Thần Ma như đại thế giới thình lình đâm tới vị trí chỗ Từ Phàm, giống như đâm con kiến.

Một đóa hoa bất chợt nở rộ trước người Từ Phàm, chặn trước ngón tay Thần Ma.

“Yên tâm, sẽ không để ngươi xảy ra chuyện gì.”

Âm thanh của Thánh chủ tộc Linh Hi như suối nước chảy vào trong lòng Từ Phàm.

Còn chưa nghĩ nhiều, lại có một thanh cự nhận có thể bổ ra vùng Hỗn Độn bỗng nhiên chém ra từ hướng Thánh chủ Minh tộc.

Chỉ thấy Quốc chủ Đế quốc Thiên Uyên Thần Ma cầm trong tay cự nhận, chém về phía Thánh chủ Minh tộc nhưng lại bị dễ dàng tránh thoát, Quốc chủ Đế quốc Thiên Uyên Thần Ma vốn định thu đao, kết quả thấy được Từ Phàm ở biên giới nơi xa.

Thế là thuận thế bổ một đao về phía Từ Phàm.

Nhân tộc Từ Phàm, Hồng Mông Luyện Khí sư đứng đầu, thân phận này đã sớm ghi trong lòng tất cả Quốc chủ Thần Ma.

“Mụ nội nhà nó!”

Từ Phàm bị lực lượng chí cao toả định, dưới sự hiệp trợ của Thánh chủ tộc Linh Hi, miễn cưỡng thoát khỏi một đao này.

Lúc này, Từ Phàm cảm giác bản thân bị Thánh chủ nào đó nhìn lướt qua.

“Việc này thật cmn vớ vẩn.” Từ Phàm biết, tiếp theo đây chính mình có thể sẽ nghênh đón vô cùng vô tận nhằm vào.

Sau đó, gần như cứ cách một khoảng thời gian đều sẽ có công kích từ hướng Thánh chủ Minh tộc để lộ ra với Quốc chủ Thần Ma đánh về phía Từ Phàm.

Nhưng Từ Phàm dưới sự trợ giúp của Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang, Thánh chủ tộc Thiên Thương, Thánh chủ tộc Linh Hi lại trốn được.

Sau đó, Quốc chủ Đế quốc Thiên Uyên Thần Ma chiến đấu với hắn không nhìn được nữa.

“Ngươi muốn giết chết Nhân tộc kia thì tự mình động thủ, quăng tới quăng lui có phiền hay không.”

“Muốn đánh thì đánh đàng hoàng, Thánh chủ Minh tộc, ngươi đừng có toan tính nữa được không hả.” Quốc chủ Đế quốc Thiên Uyên Thần Ma lập tức mở miệng nói.

Thánh chủ Minh tộc hừ lạnh một tiếng, vẫn làm theo ý mình.

Mà Từ Phàm lúc này ở trạng thái cảnh giới cao độ, cho dù phân thân này của hắn là hóa thân từ thần vật chí cao, hắn cũng không dám lấy phân thân miễn cưỡng đỡ công kích cấp Thánh chủ.

Lúc này, theo đại chiến dần nóng lên, tầng lao lung bên ngoài không tiếp nhận nổi nữa, vỡ vụn ra.

Lúc này, chín Quốc chủ đế quốc Đại Thần Ma vừa dừng vừa lui, cuối cùng rời đi.

“Quốc chủ Đế quốc Chúng Tinh Thần Ma hình như bị tổn thương không nhẹ.” Nhìn hướng Quốc chủ Thần Ma rời đi, Từ Phàm lạnh nhạt nói.

“Không có tác dụng gì, bọn họ vừa về đế quốc Thần Ma của mình, không cần đến bao lâu là khôi phục lại.” Thánh chủ tộc Thiên Thương nói.

“Vậy nếu những Quốc chủ đế quốc Thần Ma đó chiến đấu ở đế quốc Thần Ma của bản thân thì có ưu thế hay không?” Từ Phàm tò mò hỏi.

“Nói như vậy, chỉ cần có một đại lục Thần Ma tồn tại, những Quốc chủ đó có thể duy trì trạng thái bất tử đỉnh phong à?”

“Cho dù tất cả đại lục Thần Ma bị hủy, chỉ cần ở trong cương vực này, rất khó chém giết được nó.” Thánh chủ tộc Thiên Thương giải thích.

“Cho nên muốn chém giết Quốc chủ đế quốc Thần Ma, nhất định phải dẫn bọn họ từ trong đế quốc Thần Ma ra.”

“Vậy lần này các ngươi đã mất đi một cơ hội tốt như vậy, nhưng vì sao ta thấy…” Từ Phàm hỏi.

“Vốn dĩ không có dự định chém giết bọn họ ở đây.” Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang đi tới nói.

“Sau này ngươi sẽ hiểu.”

“Từ Thánh chủ, lần này để ngươi bị sợ hãi rồi.” Thánh chủ tộc Linh Hi tới an ủi nói.

“Nếu đây là một cái bẫy, vì sao ngươi lại mang ta tới?” Từ Phàm tò mò hỏi.

“Dựa theo thôi diễn hành động của ta, lúc đó ta vốn nên đánh cờ với ngươi.” Thánh chủ tộc Linh Hi nói.

“Được rồi.”

“Lần chiến đấu này, Thánh chủ Minh tộc thật quá đáng, Từ Thánh chủ yên tâm, qua một thời gian nữa bọn ta sẽ để hắn cho ngươi một công đạo.” Thánh chủ tộc Tinh Hải đi tới.

“Đa tạ Thánh chủ, không cần, mâu thuẫn giữa ta và Thánh chủ Minh tộc, vốn đã không cách nào điều hòa, hắn làm vậy rất bình thường.”

“Sau này Thánh chủ nhìn thấy hành vi này, có thể xuất thủ giúp ta một tay, ta đã rất thỏa mãn.” Từ Phàm nghiêm túc nói.

“Yên tâm.”

Tam Thiên giới, Từ Phàm nằm trên ghế dựa ở tiểu viện, ung dung nhìn đám mây Hùng Nhị giữa bầu trời.

“Thực lực bản thân không đủ, cho dù tay nghề luyện tinh cũng không được.” Từ Phàm thở dài nói.

Hắn cảm giác sau khi chính mình xuyên qua đây, vẫn luôn đấu tranh với kẻ địch không ngang hàng với mình.
Bình Luận (0)
Comment