Chương 1490: Thiên Mâu Thánh chủ
Chương 1490: Thiên Mâu Thánh chủ
“Giao vật liệu cho Bồ Đào là được, nếu là Hồng Mông chí bảo, thời gian ngươi đợi có thể sẽ lâu một chút.” Từ Phàm thuận miệng nói.
“Đa tạ Từ Thánh chủ!!” Nữ tử Thánh Quang hưng phấn nói, lần này nàng tới vốn đã chuẩn bị tinh thần sẽ bị cự tuyệt.
“Phải rồi, hai khuê mật của ngươi sau khi chuyển sinh bay giờ thế nào rồi?” Từ Phàm cười hỏi.
“Tình hình tốt đẹp, Tiểu Quang và Tiểu Dương bọn họ bây giờ đều đã là cảnh giới Đại Thánh Nhân, qua mấy vạn năm nữa là có thể khôi phục lại thực lực toàn thịnh.” Nữ tử Thánh Quang nói.
“Vậy còn được, nhiều thêm một cường giả cấp Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, dù sao cũng mạnh hơn không có.” Từ Phàm gật đầu nói.
Trên Sinh Cơ tinh thần, trong một tiểu viện Từ Phàm chuyên dùng để tiếp khách.
“Ta là bị sư phụ ép tới, hắn muốn hỏi Từ Thánh chủ, còn có Nhân tộc ở vùng Hỗn Độn khác đang nguy nan không, hắn muốn lại xây dựng một Nguyên Thủy tông ở vùng Hỗn Độn đó, cứu vớt Nhân tộc, dẫn dắt Nhân tộc đi về hướng hưng thịnh.” Nguyên chủ hơi xấu hổ nói.
“Nhân tộc vùng Hỗn Độn lâm vào nguy nan sống còn?”
“Cái này hơi khó tìm, nếu quả thật muốn tìm, sẽ tiêu hao lượng lớn thủy tinh pháp tắc chí cao, chỉ riêng phí tổn truyền tống qua đó, Nguyên Thủy tông các ngươi đã khó mà gánh được.” Từ Phàm ăn ngay nói thật.
“Được, ta quay về trả lời hắn.” Nguyên chủ hào hứng vừa muốn đi, liền bị Từ Phàm ngăn lại.
“Đừng gấp, ngươi nghe ta nói xong trước đã.”
“Nếu thật sự muốn cứu vớt Nhân tộc vùng Hỗn Độn khác, hoặc là truyền thừa Nguyên Thủy tông cũng không phải không có biện pháp.”
Từ Phàm nhẹ nhàng mở tay ra, một dòng sông khí vận của Nhân tộc hiển hiện.
“Ta có thể rút ra một ít khí vận của Nhân tộc, còn có một ít chân linh của ngươi đưa lên Truyền Tống trận trong Hỗn Độn chi chu.”
“Phối hợp cách thức đặc biệt, nó sẽ mang theo ngươi tìm kiếm vùng Hỗn Độn có Nhân tộc.”
“Đến lúc đó, có cần cứu viện hoặc truyền thừa Nguyên Thủy tông hay không, chính ngươi tự mình đi dò xét một phen.”
“Cái này tiêu hao ít, tin rằng Nguyên Thủy tông có thể gánh được.” Từ Phàm cười nói.
“Như này tốt, chờ ta bảo sư phụ ta và Hoàng Sơn tới, để hai người bọn họ đi.” Nguyên chủ lập tức vỗ bàn nói.
“Ặc, sư phụ ngươi, hắn không đi được, muốn đi chỉ có thể để đám tiền bối Nhân tộc và Hoàng Sơn đi.” Từ Phàm nói.
Nghe được lời này, Nguyên chủ trầm tư thật lâu, cuối cùng cắn răng nói: “Vậy ta đi một mình vậy.”
“Có thể, nhưng đồ vật tương ứng phải chuẩn bị sẵn, đến lúc đó ngươi thông báo cho Bồ Đào là được.” Từ Phàm nói.
“Đã hiểu.”
Lúc này, Nguyên chủ cảm nhận Sinh Cơ tinh thần dưới chân, không nhịn được cảm khái.
“Nếu Nhân tộc chúng ta không thành đối thủ một mất một còn với Minh tộc, thì đã sớm phát triển lên rồi.”
Lấy thực lực của Nhân tộc bây giờ, chỉ chiếm cứ sáu đại thế giới, ở toàn bộ vùng Hỗn Độn đều là cực kỳ hiếm thấy.
Có một số chủng tộc, cho dù chỉ có một cường giả Hỗn Độn Đại Thánh Nhân cảnh, ở vùng Hỗn Độn, ít nhất có thể chiếm cứ hơn trăm đại thế giới.
“Nhân tộc chúng ta tuyệt đối không có khả năng thần phục bất kỳ chủng tộc nào, đi đến một bước này, cho dù không phải Minh tộc cũng sẽ là kẻ địch cùng cấp bậc khác.” Từ Phàm nhẹ nhàng nói.
“Câu này của Từ đại ca nói rất đúng, muốn bước lên đỉnh phong, sao không có thi cốt kẻ địch làm bậc thang được.” Vương Vũ Luân đang câu cá nơi xa tràn đầy phấn khởi nói.
“Vương trưởng lão nói rất đúng, nghĩ lại thì, mỗi khi Nhân tộc đi một bước, quay đầu nhìn lại, đều là bậc thang từ thi cốt kẻ địch chất thành.” Nguyên chủ cảm khái.
Hắn nhớ tới đến chính mình một đường đi tới, cho dù thường xuyên lười biếng, chém giết dị tộc xung đột với lợi ích Nhân tộc, chính hắn cũng đếm không hết.
“Nguyên chủ, sau khi tấn cấp đến Hỗn Độn Thánh Nhân, ta thấy ngươi không có lòng tiến thủ nữa, đây là vì sao?”
Từ Phàm rót trà đã pha xong vào trong ly trà của Nguyên chủ.
“Đã đến cực hạn, lại nói, hiện tại Nhân tộc đã không cần ta quan tâm nữa.”
“Cho nên, sau khi tu luyện tới Hỗn Độn Thánh Nhân, ta muốn đi khắp toàn bộ vùng Hỗn Độn, ghi chép lại những gì ăn ngon, chơi vui mà bản thân nhìn thấy, nghe thấy, viết thành một quyển truyện ký.”
“Hiện tại mấy đại thế giới trong cương vực Nhân tộc ta đều đã đi hết, nếu không phải sư phụ và Hoàng Sơn, ta đã sử dụng phân thân đi trung tâm Hỗn Độn chơi.” Nguyên chủ nói, khẽ thở dài.
Có một sư phụ và thuộc hạ tâm sự nghiệp nặng, hắn kẹt ở giữa rất khó chịu.
Nghe được lời của Nguyên chủ, Từ Phàm cười khẽ.
“Ta cho rằng, ngươi có thể để lại một chút bản nguyên trong vùng Hỗn Độn này, tất cả còn lại đều đi theo khí vận Nhân tộc đến trong các vùng Hỗn Độn, tìm kiếm Nhân tộc.”
“Sau khi tìm được, nếu như cần trợ giúp ngươi cũng không cần hao tâm tổn trí, tìm mấy người mang thiên mệnh bồi dưỡng một xíu là được, thời gian còn lại, ngươi muốn đi đâu chơi cũng đều có thể.”
“Mấu chốt nhất chính là, sư phụ ngươi và Hoàng Sơn tìm không thấy ngươi.”
Một câu cuối cùng đánh thẳng vào linh hồn, nháy mắt trúng mục tiêu Nguyên chủ.
Khuôn mặt bình tĩnh của Nguyên chủ bắt đầu dẫn trở nên hưng phấn, vừa nghĩ tới có thể tránh sư phụ mình và Hoàng Sơn, ánh mắt hưng phấn đều biến thành đỏ ngầu.
Tinh môn cảm nhận được trạng thái của chủ nhân nhà mình, trực tiếp xuất hiện sau lưng Nguyên chủ bảo vệ.
“Chủ nhân người chỉ là hưng phấn quá mức, không có việc gì đâu.” Từ Phàm nhìn về phía hư ảnh tinh môn nói.
“Nhanh, Từ Thánh chủ bây giờ có thể truyền tống qua đó luôn không?” Nguyên chủ phấn khích hỏi.
“Một năm sau, Bồ Đào sẽ thu xếp cho ngươi, đây là thời gian ngắn nhất.” Từ Phàm trấn an nói.
“Từ Thánh chủ, ơn ngày hôm nay, không thể hồi báo.”
“Sau này nếu có phân phó, Nguyên chủ ta nguyện xả thân báo đáp.” Nguyên chủ nói xong, hưng phấn rời đi.
“Gia hỏa này, xem ra khoảng thời gian này bị sư phụ hắn áp bức không nhẹ!”
Từ Phàm nói, đi tới bên hồ Sinh Mệnh nơi Vương Vũ Luân đang câu cá.
“Từ đại ca, ta cũng muốn đi xem vùng Hỗn Độn.” Vương Vũ Luân ngại ngùng nói.
“Không biết phí tổn này ta có thể gánh nổi hay không.”
Nghe được lời này, Từ Phàm trực tiếp đập một tay lên vai huynh đệ tốt.
“Lại nói phí tổn với ta thì đừng có đi, chờ ta cải tạo xong Hỗn Độn chi chu, ngươi có thể mang theo những hồng nhan tri kỷ của ngươi đi vùng Hỗn Độn khác chơi.”
“Thật sao, đa tạ Từ đại ca!” Vương Vũ Luân cảm tạ nói.
“Đúng rồi, Từ đại ca, ta câu lên được mấy tấm ngọc phù Vạn Duy, nhìn thuyết minh trên đó thì hẳn là có thể kết nối đến Vạn Duy Thánh giới.”
Vương Vũ Luân nói, lấy ra năm tấm ngọc phù đưa cho Từ Phàm.
“Ta dùng một tấm đi Vạn Duy Thánh giới xem, phát hiện rất nhiều chuyện thú vị, Từ đại ca không ngại cũng đi xem sao.”
“Ngọc phù Vạn Duy này là vật dùng một lần, nghe nói ở Vạn Duy Thánh giới có biện pháp đạt được quyền hạn đi vào vĩnh cửu, Từ đại ca có thể chú ý thử xem.” Vương Vũ Luân nhắc nhở nói.
“Được.” Từ Phàm gật đầu.
Nhưng đúng lúc này, trong ánh mắt Từ Phàm hiện lên một tia dị dạng.
“Lão Nhị nhà ngươi hình như xuất hiện chút vấn đề ở vùng Hỗn Độn kia, theo lý thuyết, không có khả năng bị chú ý nhanh như vậy!”
Từ Phàm nói, nhắm mắt lại.
Vùng Hỗn Độn Quỷ, Lý Tinh Từ nhìn con mắt lớn như tinh thần trước mắt.
“Thiên Mâu Thánh chủ, lấy thực lực của ngươi, không đến mức nhớ thương chút đồ của ta chứ.”
“Nếu như ngươi muốn, nói thẳng ra là được.”