Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1497 - Chương 1497: Va Chạm Trên Dòng Sông Thời Gian Hỗn Độn

Chương 1497: Va chạm trên dòng sông thời gian Hỗn Độn Chương 1497: Va chạm trên dòng sông thời gian Hỗn Độn

“Đồ vật ngươi muốn trong mười năm tự sẽ có tộc Thiên Thương đưa đến.”

“Vậy thì không thành vấn đề!”

Bóng dáng Thánh chủ tộc Thiên Thương tiêu tán, Từ Phàm thì cầm món thần vật chí cao Không Gian đi tới không gian dưới lòng đất.

“Bản thể, chẳng lẽ ngươi muốn mệt chết ta hay sao?” Phân thân số hai nhìn thần vật chí cao Không Gian trong tay Từ Phàm, có xu hướng muốn bùng nổ.

Lúc Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang chủ yêu cầu món Hồng Mông chí bảo của hắn luyện chế xong trong vòng ngàn năm, phân thân số hai đã biết. 

Hiện tại, trong tay Từ Phàm còn có một thần vật chí cao Không Gian, mục đích của nó không cần phải nói, hắn cũng hiểu.

“Hồng Mông chí bảo không gian tiếp nối hơn bốn mươi vùng Hỗn Độn có thể truyền tống, luyện chế thành công trong vòng ngàn năm, vật phụ trợ cần thiết trong mười năm sẽ được đưa tới.”

Nhìn biểu cảm đang từng bước bùng nổ của phân thân số hai, Từ Phàm vội vàng nói: “Không có cách nào, đồ tộc Thiên Thương cho rất nhiều.”

“Cho nên ta nghĩ, chỉ có thể khổ ngươi.” Từ Phàm có chút tình ý sâu xa nói.

“Nếu khổ thì vì sao không phải ngươi, bản thể!”

“Thời gian ngàn năm, lợi dụng thủy tinh pháp tắc chí cao Thời Gian gia tốc, bản thể ngươi xuất thủ, trong mười vạn năm là có thể luyện chế thành công mà.” Phân thân số hai nói.

“Bên ta có chuyện quan trọng yếu, trong vòng ngàn năm ta sẽ có thể tu thành Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, đến lúc Nhân tộc vô ưu mới là chuyện quan trọng nhất.”

“Hơn nữa, có câu nói ngươi có từng nghe qua hay chưa.”

Lúc nói lời này, vẻ mặt Từ Phàm bắt đầu thay đổi.

“Có thể chịu bao nhiêu đại khổ thì có thể hưởng bấy nhiêu đại phúc.”

“Khoảng thời gian trước Nguyên chủ phát hiện một vùng Hỗn Độn do Nhân tộc thống trị, đã được đặt tên.”

“Ngươi có thể nghĩ thử, lúc ngươi mang theo lượng lớn thủy tinh Hồng Mông Tử khí tới vùng Hỗn Độn đó, ngươi có thể sống bao nhiêu tiêu sái.”

“Trước tiên chịu khổ, chờ sau khi Nhân tộc ổn định, ta cho ngươi đi vùng Hỗn Độn đó chơi sảng khoái.” Từ Phàm vỗ vai phân thân số hai, lời nói thấm thía nói.

Lúc nghe thấy một vùng Hỗn Độn hoàn toàn do Nhân tộc thống trị, phân thân số hai bèn sinh lòng hướng tới.

“Đến lúc đó ta phải mang theo số một, hai người bọn ta muốn đi cùng nhau!” Phân thân số hai nhìn Từ Phàm nói.

“Tách ra lâu như vậy, còn muốn cấu kết với nhau làm việc xấu, được, chờ sau khi Nhân tộc chúng ta ổn định, các ngươi cứ đi.” Từ Phàm cười tủm tỉm nói.

Phân thân số hai nhận lấy thần vật chí cao Không Gian, bắt đầu tỉ mỉ quan sát, xây dựng kết cấu của Hồng Mông chí bảo không gian đứng đầu.

Nhìn thấy phân thân số hai đã tiến vào trạng thái, Từ Phàm rời khỏi không gian dưới lòng đất, không quấy rầy.

Lúc Từ Phàm nằm trên ghế dựa trong tiểu viện, nhàn nhã tu luyện.

Hắn mơ hồ phát hiện, trong dòng sông thời gian Hỗn Độn toàn viên tất cả sinh linh Minh tộc đều bị một luồng lực lượng đặc thù che lại.

Tộc Thiên Thương theo sát phía sau.

Cảm nhận được hai luồng khí tức quen thuộc trên dòng sông thời gian Hỗn Độn, Từ Phàm xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, thần niệm lặng lẽ tiến vào dòng sông thời gian Hỗn Độn.

Chỉ thấy phía trên dòng sông thời gian Hỗn Độn, hai luồng lực lượng pháp tắc chí cao đụng vào nhau, chấn động cả dòng sông thời gian Hỗn Độn.

Lúc này, trong dòng sông thời gian Hỗn Độn, Từ Phàm nhìn trái nhìn phải, phát hiện có không ít người quen cũ.

Một luồng khí tức phát ra thánh quang, chậm rãi tới gần Từ Phàm.

“Lão Từ, nói cho ngươi, lão Thương giấu rất sâu, trước giờ chưa từng thăm dò cực hạn chiến lực của hắn.”

“Vừa vặn thăm dò điểm cuối của lão Thương.” Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang chủ nói.

“Đệ Nhị Thánh chủ Minh tộc làm sao không đến, hai đánh một chẳng phải là chiếm ưu thế sao?” Từ Phàm nghi hoặc hỏi.

“Trong tay Lão Thương có một món Hồng Mông chí bảo đứng đầu, trực tiếp trấn trụ Đệ Nhị Thánh chủ Minh tộc vừa tấn cấp đến Thánh chủ kia.”

“Trong thời gian ngắn không phát huy được tác dụng quá lớn.”

“Trước kia chỉ nghe đồn trong tay lão Thương có Hồng Mông chí bảo đứng đầu loại trấn áp, nhưng không nghĩ tới trong tay lão Thương thật sự có, đánh giá quá thấp hắn.”

Nghe lời nói của Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang chủ, Từ Phàm phát hiện một vấn đề.

Từ sau khi Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang chủ để hắn kêu lão Quang, mức ra vẻ nhanh chóng giảm xuống, hiện tại chuyển biến theo xu hướng có hơi giống ngu ngốc.

“Đại khái là sáu vạn kỷ nguyên trước kia, vùng Hỗn Độn bỗng có tin đồn, Thánh chủ tộc Thiên Thương đạt được một món thần vật chí cao gần như có thể gia tăng danh ngạch.”

“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là Hồng Mông chí bảo thần vật này luyện chế thành, lão tiểu tử này giấu rất kỹ nha.”

Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang ở bên cạnh Từ Phàm dông dài.

“Ngươi không chú ý tới chiến lực bản thân Thánh chủ tộc Thiên Thương không thấp, đối chiến với Thánh chủ Minh tộc, nổi danh là người mạnh nhất vùng Hỗn Độn chúng ta lại không rơi vào thế yếu à?” Từ Phàm hỏi.

“Đây là tự nhiên, lão Thương và Thánh chủ Minh tộc là nhân vật cùng một thời kỳ, có thể sống lâu như vậy, tự nhiên có đạo lý riêng.”

Lúc này Từ Phàm đột nhiên tò mò, nhìn Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang chủ hỏi: “Vậy Thánh chủ trước kia đều đi nơi nào?”

“Trở về Hỗn Độn, nhường danh ngạch của bản thân cho người ưu tú hơn trong tộc.”

“Sống quá lâu, thấy được cực hạn của chính mình, sống nữa cũng không thú vị gì, lúc này trong tộc vừa vặn có người thừa kế thích hợp, kết quả là, bản thân lựa chọn trở về Hỗn Độn, nhường danh ngạch cho người thừa kế trong tộc.”

“Trong đó nguyên nhân mức độ sâu hơn là, vùng Hỗn Độn ức chế, không muốn loại cục diện nhất thành bất biến này.”

“Ví dụ như hiện tại.” Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang chủ thong thả nói.

“Còn có cách nói này!”

“Đó là đương nhiên, bất kỳ sinh linh gì có ý thức tồn tại, đều muốn mạnh lên, các đại tộc như thế, vùng Hỗn Độn cũng là như thế.” 

“Nếu không ngươi cho rằng vùng Hỗn Độn đổ nát làm sao bị hút tới?”

“Lão Từ, loại chuyện thế này ta biết rất nhiều, sau này nếu không có chuyện gì thì qua bên ta uống chút trà, chúng ta giao lưu tình cảm, muốn nghe cái gì ta nói cho ngươi.” Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang chủ làm bộ đại ca tốt tri kỷ.

“Trên Sinh Cơ tinh thần của tavừa vặn có một cây trà Hỗn Độn linh căn, đến lúc đó lão Quang, ngươi đừng chê ta phiền.” Từ Phàm nói

“Làm sao lại thế, hoan nghênh còn không kịp đây.”

Lúc hai bên nói chuyện, chiến đấu trên không dòng sông thời gian Hỗn Độn đã hạ màn.

“Thế hoà, ta còn cho rằng lão Thương có thể dùng ra chút thủ đoạn, thừa cơ trấn áp Thánh chủ Minh tộc chứ.” Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang chủ đáng tiếc nói.

“Chiến lực của Lão Thương mặc dù tạm được, nhưng so sánh với Thánh chủ Minh tộc, rốt cuộc vẫn kém hơn một xíu.” Từ Phàm đánh giá nói.

“Có lẽ vậy, lúc sau hai tộc phỏng chừng lại đánh lên.”

“Là thời điểm tổ chức hội nghị trung tâm Hỗn Độn rồi.”

Ngay lúc này, một tiếng chuông từ khu vực trung tâm Hỗn Độn truyền đến, khuếch tán ra toàn bộ vùng Hỗn Độn.

Trong tiểu thế giới thần bí tại trung tâm Hỗn Độn, mười ba đạo bóng dáng giáng lâm tại đây.

“Thiên Thương Thánh chủ, thật có bản lĩnh, không nghĩ tới lời đồn trước đây lại là thật.” Thánh chủ Minh tộc lạnh lùng nói.

“Thánh chủ Minh tộc, ngươi cướp bốn món thần vật chí cao tộc ta, ta hủy vùng Hỗn Độn các ngươi.” 

“Nếu không muốn tranh chấp còn kéo dài, trả lại bốn món thần vật chí cao đây, nếu không, không chết không thôi.” Thánh chủ tộc Thiên Thương phẫn nộ nói.

Bốn món thần vật chí cao đó, là thứ toàn tộc bọn họ cố gắng không biết bao nhiêu kỷ nguyên mới có được.

“Đánh thì đánh, xem ai có thể đứng vững đến cuối cùng.”

“Đệ Nhị Thánh chủ tộc ta, ta không tin ngươi có thể liên tục trấn áp!”
Bình Luận (0)
Comment