Chương 1499: Có muốn không
Chương 1499: Có muốn không
“Thế nào, ngươi còn muốn vào thể nghiệm ôn nhu của Tiểu Nhu?” Ánh mắt Lý Tinh Từ kỳ quái nhìn Nguyên chủ.
“Cũng không thể bỏ dở nửa chừng mà.” Nguyên chủ hơi khó chịu nói.
“Ta khuyên ngươi đừng làm như thế, Hỗn Độn Đại Thánh Nhân cảm giác được ngươi là Nhân tộc từ vùng Hỗn Độn khác tới, cho nên mới lừa ngươi như thế.”
“Hỗn Độn Thánh Nhân như ngươi, nếu như thường xuyên giao hòa với ý chí thiên đạo thế giới Đại Thiên.”
“Thoải mái thì thoải mái đấy, nhưng bản thân ngươi đều sẽ thành đất ấm bồi dưỡng đại thế giới.”
“Đến lúc đó thế giới Đại Thiên sẽ gieo xuống một hạt giống trong cơ thể ngươi, sau đó làm ngươi mê say trong cảm giác này.”
“Chờ đến sau khi tất cả mọi thứ của ngươi đều bị hạt giống trong cơ thể hấp thu xong, ngươi sẽ biến thành một đại thế giới trong vùng Hỗn Độn.”
“Nhìn từ góc độ hạt giống, ngươi chính là mẹ, bên bị thi triển hạt giống.” Lời giải thích của Lý Tinh Từ tức khắc khiến Nguyên chủ sởn gai óc.
“Vì sao ta chưa từng nghe nói những chuyện này?” Nguyên chủ kinh hãi hỏi.
“Đây là phương pháp của Nhân tộc sớm nhất trước kia ở nơi đây, dùng để đối phó những dị tộc khác.”
“Hiện tại Nhân tộc đã đại nhất thống vùng Hỗn Độn này, không cần đến loại thủ đoạn này nữa.”
“Một Hỗn Độn Thánh Nhân vừa tới đây như ngươi, đương nhiên không nghe được những chuyện này.”
Hai người nháy mắt xuất hiện bên ngoài đại thế giới này.
Một đôi cự nhãn thương lan trầm mặc nhìn về phía Lý Tinh Từ và Nguyên chủ.
“Bọn ta hoan nghênh tộc nhân từ vùng Hỗn Độn khác, nhưng các ngươi không nên như thế, chiếm đoạt Hỗn Độn Đại Thánh Nhân mạch Nhân tộc này của ta.”
Một âm thanh tựa như đại biểu vạn đạo Hỗn Độn vang lên.
“Thánh chủ tiền bối tất rõ nhân quả trong đó, cùng là Nhân tộc, sư thúc ta vừa tới, liền gặp phải thủ đoạn ti tiện như vậy.”
“Hỗn Độn Đại Thánh Nhân này còn vượt qua khoảng cách vô tận, giáng lâm bên ngoài thế giới chủ bên ta khiêu khích, hành động này là đáp trả bình thường.”
“Thánh chủ tiền bối cho rằng thế nào?”
Lý Tinh Từ không hề sợ hãi nhìn về phía đôi cự nhãn thương lan trong vùng Hỗn Độn.
“Lỗi của hắn là không nên dùng thủ đoạn này.”
“Lỗi của ngươi, không nên chiếm đoạt Hỗn Độn Đại Thánh Nhân mạch này của ta.”
“Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, niêm phong một trăm kỷ nguyên.”
“Ngươi, từ nơi nào đến thì về lại đi.” Đôi cự nhãn thương lan nói xong, lại đưa mắt nhìn chằm chằm Nguyên chủ.
“Vùng Hỗn Độn bên ta, Hỗn Độn Đại Thánh Nhân thủ đoạn ti tiện, bồi thường ngươi trăm trượng thủy tinh pháp tắc chí cao.”
Một khối thủy tinh chí cao pháp tắc dài trăm trượng hiện ra trước mặt Nguyên chủ, được hắn nhận lấy trong vui mừng rạo rực.
“Thánh chủ tiền bối phán quyết công bằng, sau khi trở về ta tự sẽ nói rõ với sư phụ ta.”
Sau khi Lý Tinh Từ nói xong, quả quyết rời khỏi thân thể này, về lại trong bản thể.
Trong tiểu viện, Từ Phàm và mấy đồ đệ lẳng lặng nghe báo cáo từ Lý Tinh Từ.
“Nguyên chủ thế mà bị tống tình tống tiền, sư phụ, có cần ta đi báo thù không?” Vẻ mặt Chu Khai Linh chợt sững sờ, sau đó hưng phấn hỏi.
“Ngươi quên phép tắc ta định cho ngươi à!” Từ Phàm trừng mắt nhìn Chu Khai Linh.
“Sư phụ, vậy thần thuật nghiên cứu mới nhất của ta phải làm sao đây?” Chu Khai Linh đáng thương nhìn Từ Phàm, mặt tỏ vẻ như bị nghẹn hỏng.
“Ngươi còn muốn tiếp tục thí nghiệm thần thuật của ngươi không?” Từ Phàm chợt nghĩ đến điều gì, lại quay đầu nhìn Chu Khai Linh.
Nghe được lời này, Chu Khai Linh điên cuồng gật đầu.
“Vậy đợi lát nữa ta sắp xếp cho ngươi đi tộc Thiên Thương, đến lúc đó có Thánh chủ tộc Thiên Thương che chở, ngươi có thể tùy ý thi triển, thỏa thích phát huy.” Từ Phàm cười nói.
“Đa tạ sư phụ!”
Nghe được lời của sư phụ mình, Chu Khai Linh hưng phấn đến cả người run lên, ngay cả dòng sông màu đen cũng hóa thành hư ảnh, như một con cuồng long muốn thoát ra.
Ầm!!
Từ Phàm nhấc tay nhẹ nhàng áp xuống, dòng sông màu đen nháy mắt vỡ vụn.
“Khống chế lại.”
“Ngại quá sư phụ.” Chu Khai Linh vội vàng thu lại cảm xúc của mình.
“Sư phụ, ta vừa vặn từ chỗ Hỗn Độn Đại Thánh Nhân đạt được cấm thuật mị hoặc Nguyên chủ.” Lý Tinh Từ giơ tay đưa một quang đoàn, muốn dâng cho Từ Phàm.
“Cấm thuật như thế có chút thú vị đó, ta xem thử có thể biến thành mấy thứ hữu dụng không.” Quang đoàn bị Từ Phàm hấp thu.
“Sư phụ, đồ nhi thông qua ký ức của Hỗn Độn Đại Thánh này, hiểu rõ được vùng Hỗn Độn kia.”
“Đồ nhi đi theo sư phụ cũng biết qua một số vùng Hỗn Độn, nhưng chưa bao giờ có vùng Hỗn Độn nào lộng lẫy giống như vùng Hỗn Độn Đạo.”
“Cho nên đồ nhi cảm thấy, người mạnh nhất vùng Hỗn Độn này, cấp độ của hắn nhất định phải cao hơn cường giả cấp Thánh chủ bình thường.” Lý Tinh Từ nói.
“Đó là đương nhiên, Đạo, cái tên này sao có thể tùy tiện đặt.” Từ Phàm ung dung nói.
“Sư phụ, nếu như Tam Thiên giới chúng ta ở vùng Hỗn Độn đó thì tốt biết bao.” Trong lòng Lý Tinh Từ sinh ra một chút hướng tới.
“Cũng không tốt bao nhiêu, nhiều lắm là vi sư đến cảnh giới bậc này, mang theo các ngươi ở vùng Hỗn Độn đó du sơn ngoạn thủy.”
“Không muốn chơi nữa, tùy tiện tìm chỗ ở mấy vạn năm.” Từ Phàm nói, trên mặt vậy mà lộ ra nụ cười ấm áp.
Mấy đồ đệ bên cạnh Từ Phàm, trên mặt cũng lộ ra nụ cười như vậy.
“Sư phụ, nếu thật sự được sống cuộc sống như thế thì tốt biết bao.” Từ Cương cảm khái nói.
Sau khi tấn cấp thành Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, chuyện liên quan tới trong dòng sông thời gian Hỗn Độn, hắn cũng minh ngộ không ít.
Muốn mang theo Nhân tộc Tam Thiên giới thoát ly vùng Hỗn Độn này đi vào nơi khác, căn bản là không có khả năng.
Ít nhất cảnh giới Hỗn Độn Đại Thánh Nhân là bất khả thi.
“Nếu như không có ai chống trời, cuộc sống như này chỉ có thể tự mình tạo nên.” Từ Phàm thở dài.
“Được rồi, nếu như các ngươi bây giờ có ai muốn đến vùng Hỗn Độn kia chơi, đi tìm Bồ Đào.”
“Nhưng phí tổn truyền tống, các ngươi phải kiếm về gấp đôi cho ta.” Từ Phàm nói.
“Tuân lệnh sư phụ.” Chúng đệ tử đồng thanh nói.
Lúc này, Từ Phàm nhìn về phía Chu Khai Linh.
Nhẹ nhàng vung tay lên, hai người lập tức xuất hiện bên ngoài thế giới chủ tộc Thiên Thương.
“Lão Từ, hoan nghênh, hoan nghênh!” Giọng nói nhiệt tình của Thánh chủ tộc Thiên Thương vang lên.
Trên biển tràn đầy thủy tinh Hồng Mông Tử khí hoá lỏng, một chiếc thuyền lớn được tạo thành từ thủy tinh pháp tắc chí cao xuất hiện trên mặt biển.
Nhìn biển thuỷ tinh Hồng Mông Tử khí hoá lỏng mênh mông vô bờ này, Từ Phàm không khỏi cảm khái.
“Lão Thương, đừng dẫn ta tới nơi như này, ta dễ đỏ mắt.”
“Ha ha, nếu lão Từ thích, cứ lấy hết đi!” Thánh chủ tộc Thiên Thương phất tay, hào sảng nói.
Hai bên ngồi xuống thưởng trà, Chu Khai Linh nhu thuận đứng sau lưng Từ Phàm.
Thánh chủ tộc Thiên Thương cố ý liếc qua Chu Khai Linh.
“Lão Thương, ngươi ta cảm thấy đồ đệ thế nào?” Từ Phàm hơi mỉm cười hỏi.
“Tự mình sáng tạo một đạo, chính là tồn tại cấp thiên kiêu vạn tộc.”
“Lại thêm tính đặc biệt của đạo hắn sáng tạo, cho dù là cường giả cấp Thánh chủ, cũng không dám khinh thường.”
Thánh chủ tộc Thiên Thương nhớ tới chuyện người sau lưng Từ Phàm làm, trong lòng đầu tiên là có ý nghĩ may mà không phải kẻ địch.
“Đồ đệ của ta cần nghiên cứu thần thuật hắn tự sáng tạo, bởi vì không có không gian thi triển, cố ý mang tới cho ngươi.”
“Ngươi ra giá, để đồ đệ ta kiếm chút đỉnh tiền tiêu vặt, đến lúc đó để hắn tạm thời gia nhập vào tộc Thiên Thương các ngươi.”
“Thế nào, đồ đệ này của ta, ngươi có muốn hay không?” Trong ánh mắt Từ Phàm nổi lên chút ý cười.
“Muốn, phải muốn chứ!!”
Thánh chủ tộc Thiên Thương giống như bị bất ngờ đập trúng.