Chương 1501: Tiểu thế giới liên tục luân hồi
Chương 1501: Tiểu thế giới liên tục luân hồi
“Biểu hiện của hắn cũng là rất khiến người ta cảm động, hắn chịu khổ muốn cùng hưởng phúc với ngươi.” Từ Phàm nhìn số một phân thân nói.
“Hắn chẳng qua là cảm thấy một mình đi dạo nơi hương diễm không thích hợp, có người bầu bạn mới tốt.”
“Nếu không, hắn cũng không muốn mang ta theo.”
Số một phân thân nói xong, thân hình liền tiêu tán trong không gian Hỗn Độn Thánh hồn.
“Số hai, lời vừa rồi ngươi cũng nghe thấy đấy, sau này muốn đi chơi, ngươi đi tìm Nguyên chủ, số một hắn không đáng.” Từ Phàm cười nói.
“Bản thể, ngươi thật cmn biết châm ngòi ly gián.” Số hai phẫn nộ nói.
Từ Phàm nằm trên ghế dựa chậm rãi mở mắt, nhìn đám mây Hùng Nhị giữa bầu trời bắt đầu tu luyện.
“Chủ nhân, Nguyên chủ lại gửi tin tức đến, hắn muốn mời ngươi đi vùng Hỗn Độn Đạo, nói là tất cả chi phí hắn trả, vì để cảm tạ ngươi.” Bồ Đào nói.
“Không rảnh, nếu muốn tìm người bầu bạn với hắn, để đám Từ Cương, Nguyệt Tiên đi.” Từ Phàm thong thả nói.
Còn kém ngàn năm là có thể tấn cấp đến Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, cho nên Từ Phàm quyết định không chạy lung tung nữa.
“Tuân lệnh.”
Cứ như vậy Từ Phàm nằm trên ghế dựa, thong thả nhìn đám mây Hùng Nhị giữa bầu trời, thời gian trăm năm đã qua.
Một ngày này, Từ Phàm đang tản bộ trong Sinh Cơ tinh thần.
Đột nhiên nhìn thấy một con Thiên Cát Quy to lớn biến thành màu vàng óng, đang vất vả từ trong Sinh Mệnh trèo lên.
“Lão quy ngươi, ngủ hết vạn năm lại vạn năm, hấp thu bao nhiêu đồ tốt, hiện tại mới tấn cấp Hỗn Độn Thánh Nhân.”
Nhìn thấy Thiên Cát Quy như một ngọn núi nhỏ, Từ Phàm không khỏi cười mắng.
“Thánh chủ, sau khi ta tấn cấp thành Hỗn Độn Thánh thú, thần thuật của bản thân có thể bảo hộ trên khí vận Nhân tộc, ngăn cản tất cả ác niệm của những dị tộc khác.”
Lão quy như ngọn núi nhỏ lấy đầu chạm đất cung kính nói với Từ Phàm.
“Đi đi, sau khi tấn cấp thì lên dòng sông khí vận Nhân tộc hảo ở đàng hoàng cho ta.” Từ Phàm phất tay để lão quy ra ngoài tấn cấp.
“Bồ Đào, canh chừng chút, thời khắc mấu chốt xuất thủ giúp một phen.” Từ Phong phân phó.
“Tuân lệnh.”
Không bao lâu sau, Từ Phàm đi tới bên hồ huynh đệ tốt thường câu cá.
Lúc này Vương Vũ Luân đang hưng phấn gửi tin tức qua lại với Nguyên chủ.
“Động lòng rồi à, động lòng thì mang theo cả nhà cùng nhau đi đi.”
“Hỗn Độn chi chu đã sửa xong rồi đó.” Từ Phàm cười nói.
“Lại chờ thêm đi, chờ sau khi Từ đại ca tấn cấp thành Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, Nhân tộc hoàn toàn ổn định rồi nói sau.” Vương Vũ Luân nói, lấy ra một tiểu thế giới.
“Ta câu lên một đồ vật rất thú vị, một tiểu thế giới luân hồi vạn năm.”
“Bề ngoài tiểu thế giới này, ngay cả Hỗn Độn Đại Thánh Nhân như ra cũng không cách nào làm hỏng.”
“Mà chuyện xảy ra trong tiểu thế giới, vạn năm như một ngày, luân hồi không ngừng.”
“Ta nghĩ đồ vật này hẳn là hữu dụng với lão Nhị, ngươi giúp ta đưa cho hắn đi.” Vương Vũ Luân nói.
”Vì sao ngươi không đưa!”
“Đồ vật bây giờ ta cho hắn cũng nhận, nhưng tuyệt đối không được coi trọng bằng đồ vật ngươi cho.” Vương Vũ Luân đương nhiên nói.
“Vậy được thôi.” Từ Phàm nói, phất tay nhận lấy tiểu thế giới.
Cuối cùng hắn ngây ngẩn cả người, hắn phát hiện Nhân tộc trong tiểu thế giới này, mà phát triển kế tiếp của Nhân tộc cho hắn một loại cảm giác rất quen thuộc.
“Tiểu thế giới này vạn năm luân hồi một lần, mỗi lần luân hồi, luôn có một thiếu niên trùng sinh, ý đồ cứu vớt Nhân tộc dưới mạt thế vạn năm sau.”
“Nhưng bất kể dùng bất kỳ cách nào, tiểu thế giới này cuối cùng vẫn sẽ bị hủy diệt.”
“Đã từng ta thấy đáng thương, muốn giúp hắn một tay, nhưng thần niệm của ta vậy mà không giáng lâm đến trong tiểu thế giới này được.” Vương Vũ Luân có phần tiếc nuối nói.
“Thiếu niên trùng sinh vô số lần cứu vớt thế giới, mỗi lần kết quả đều như nhau.”
Từ Phàm xem xét tỉ mỉ tiểu thế giới trước mắt mình.
Lúc này tiểu thế giới đang gặp phải tai hoạ tận thế, chỉ thấy cả đại lục trong tiểu thế giới đều đang sôi trào, vô số Nhân tộc phát sinh biến dị.
Mà lúc này trong thành thị lớn nhất trong tiểu thế giới, một thiếu niên chán nản nhìn tất cả mọi chuyện.
“Vì sao! Tất cả nhân tố, tất cả bố cục ta đều cân nhắc đến!”
“Vì sao cuối cùng vẫn sẽ thất bại!”
Theo lời của thiếu niên, tất cả Nhân tộc cả đại lục đều điên cuồng, bắt đầu tự giết lẫn nhau.
Trong tiểu thế giới ước chừng nửa tháng, tất cả thành thị đều biến thành tan hoang, cả thế giới đang từ từ tiêu tán.
Vương Vũ Luân lúc này thu cần ngồi xuống bên cạnh Từ Phàm, cùng nhau nhìn tiểu thế giới đang từ từ tiêu tán.
“Hài tử này không tệ, ước chừng đã trùng sinh hơn mười vạn lần, mỗi lần đều tận tâm tận lực cứu vớt thế giới này.”
“Chỉ tiếc ta không đột phá nổi bề ngoài tiểu thế giới này, nếu không nói không chừng sẽ thu hắn làm đồ đệ, tâm tính này đặt trong tông môn cũng thuộc loại trình độ tuyệt đỉnh.” Vương Vũ Luân nói.
“Tiểu thế giới này có vấn đề.” Từ Phàm cau mày.
“Ngoài không thể đột phá tầng ngoài ra, một tiểu thế giới còn có thể có vấn đề gì?”
“Đó là không gian lịch luyện truyền thừa, về sau bị phong ấn lưu đày tới khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa.”
“Mà phía trên phong ấn, có lai lịch lớn!” Vẻ mặt Từ Phàm nghiêm túc nói.
“Có lai lịch lớn, lai lịch gì?” Vương Vũ Luân tò mò.
“Phù văn chí cao phía trên ta xem không hiểu, lần này ngươi hiểu chứ?” Từ Phàm nhìn qua huynh đệ tốt nói.
“Quả nhiên là có lai lịch lớn, vậy Từ đại ca có thể cởi bỏ phong ấn không?”
“Thiếu niên này ở bên trong luân hồi trùng sinh lâu như thế, cũng là người đáng thương.” Vương Vũ Luân nói.
Từ Phàm dùng một tay nhẹ nhàng điểm xuống mấy cái trong tiểu thế giới, sau đó mấy phù văn chí cao lặng lẽ không tiếng động dung nhập vào trong tiểu thế giới.
“Bồ Đào, đưa tiểu thế giới này cho Tinh Từ, nói cho hắn, để thiếu niên này có một kết cục hoàn mỹ.” Từ Phàm nói.
Tiểu thế giới bị truyền tống vào trong Luân Hồi đại thế giới của Nhân tộc.
“Kết cục?”
“Lúc thiếu niên tiến vào tiểu thế giới tu vi vốn là cảnh giới Nguyên Anh, luân hồi lâu như thế, vì cứu vớt Nhân tộc, thiếu niên này chỉ còn lại một chút chấp niệm.”
“Khoảnh khắc lúc hắn hoàn thành cứu vớt toàn bộ Nhân tộc, chút chấp niệm này sẽ biến mất.”
“Nếu như vùng Hỗn Độn thiếu niên đó tồn tại là nơi này còn dễ nói, còn có thể cứu, nhưng rơi xuống nơi này, muốn cứu lại phải xem Tinh Từ thao tác thế nào.” Từ Phàm nói
“Được rồi.” Vương Vũ Luân gật đầu nói.
Đúng lúc này, Từ Phàm đột nhiên nhận được tin tức từ Thánh chủ tộc Thiên Thương, bảo hắn đến trên dòng sông thời gian Hỗn Độn xem một vở kịch hay.
Phía trên dòng sông thời gian Hỗn Độn, dòng sông khí vận Minh tộc lấp lóe.
Từ trong dòng sông thời gian Hỗn Độn, bỗng nhiên tuôn ra vô số sợi tơ màu đen, bắt đầu mãnh liệt lao tới dòng sông khí vận Minh tộc.
Lúc này dòng sông khí vận Minh tộc như là một tòa thành lũy cường đại, phòng ngự kiên cố trước những sợi tơ màu đen từ các nơi lao tới.
Lúc này, trong Hỗn Độn dòng sông thời gian, đã có một nhóm cường giả đang xem kịch.
Từ Phàm nấp bên trong, nhìn sợi tơ màu đen vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, không khỏi cảm khái kỳ tư diệu tưởng của đồ đệ mình.
Tất cả những sợi tơ màu đen tiếp xúc đến thành luỹ dòng sông khí vận Minh tộc, dần dần, những sợi tơ màu đen đó vậy mà biến thành hình dáng dòng sông khí vận Minh tộc.