Chương 1503: Cứu vớt
Chương 1503: Cứu vớt
Trong tiểu viện Ẩn Linh môn.
Trong tay Từ Phàm nhiều ra một ngọc điệp màu đen.
“Ghê gớm, quả thật là ghê gớm.” Cảm ngộ đồ vật trong ngọc điệp màu đen, Từ Phàm thở dài nói.
Có thể nói, hiện tại cấp độ uy hiếp của đồ nhi Chu Khai Linh này của hắn đã xa xa cao hơn hắn nhiều.
“Lại ưu hóa thần thuật một chút, đến lúc đó cho dù có mặt cường giả cấp Thánh chủ, phỏng chừng cũng không bảo vệ được tộc bọn họ.” Ngọc điệp màu đen sau đó biến thành một cây nhỏ màu đen sừng sững trong lòng bàn tay Từ Phàm.
Cây nhỏ chậm rãi thu nhỏ, cuối cùng biến thành một hạt giống màu đen.
Ngay lúc này, một cánh cửa không gian xuất hiện trước mặt Từ Phàm.
Một thiếu niên tộc Thiên Thương từ đó đi ra, sau đó biến thành hình dáng Chu Khai Linh.
“Sư phụ, ta muốn tấn cấp thành Hỗn Độn Đại Thánh Nhân.”
“Vậy thì nhanh tấn cấp đi, ra bên ngoài Tam Thiên giới, Bồ Đào sẽ giúp ngươi chuẩn bị sẵn mọi thứ.” Từ Phàm nói.
“Tuân lệnh sư phụ.”
Chu Khai Linh bước ra một bước, xuất hiện bên ngoài Tam Thiên giới.
Sau đó Hỗn Độn chi kiếp ngưng tụ.
Khác với Hỗn Độn chi kiếp khác, Hỗn Độn chi kiếp này là màu đen tinh thuần nhất ngưng tụ, để lộ một loại khí tức khiến sinh linh chớ vào.
Đúng lúc này, vùng Hỗn Độn bỗng bị Bồ Đào toả định, sau đó trực tiếp chuyển dời đến khu vực ngoài ngàn vạn quang giáp.
Cho dù là vậy, khí tức màu đen kia cũng đã ăn mòn không ít không gian bên ngoài Tam Thiên giới.
Lúc này một luồng khí tức chí cao khuếch ra, nháy mắt gạt bằng không gian tất cả bị ăn mòn.
Trong tiểu viện, Từ Phàm thu tay lại, tiếp tục thảnh thơi tu luyện.
Lúc, Lý Tinh Từ cầm trong tay tiểu thế giới đi tới trong tiểu viện.
“Sư phụ, đồ nhi không cách nào làm cho thiếu niên trong tiểu thế giới này hoàn mỹ phục sinh.”
“Nhưng đồ nhi lại có thể cảm giác được, trong tiểu thế giới này có phương hướng ta theo đuổi.” Lý Tinh Từ nói.
Từ Phàm nhìn tiểu thế giới này, lại về tới hình dáng ban đầu lúc sáng thế.
Thiếu niên trùng sinh trong tiểu thế giới, sau khi trải qua một khoảng thời gian sa sút lại dấy lên hi vọng, lại bắt đầu bố cục lại từ đầu.
“Đạo Luân Hồi chí cao phong ấn tiểu thế giới, xem hiểu rồi sao?” Từ Phàm nói.
“Không có, đây là phương hướng đồ nhi truy tìm.” Lý Tinh Từ nhìn về phía tiểu thế giới, ánh mắt có phần cực nóng.
“Con đường của ngươi sau này muốn chỉ bằng vào đạo pháp tắc Luân Hồi chí cao bước vào cảnh giới Thánh chủ rất khó.”
“Sau khi lĩnh ngộ xong đạo Luân Hồi chí cao của tiểu thế giới có thể đi lĩnh ngộ pháp tắc chí cao khác.” Từ Phàm nói.
Nhưng ngay lúc này, tiểu thế giới trong tay Lý Tinh Từ đột nhiên phát sinh dị dạng.
Một âm thanh như thuỷ tinh vỡ vụn vang lên, trong nháy mắt, hư ảnh một thiếu niên xuất hiện trong tiểu viện.
Cảm nhận được khí tức chí cao trên người Từ Phàm và Lý Tinh Từ phát ra, thiếu niên tuyệt vọng hét lớn: “Vì sao! Vì sao lại để ta chịu nỗi khổ luân hồi tuyệt vọng như thế!”
“Sâu kiến có tôn nghiêm của sâu kiến!”
Thiếu niên dựa vào một luồng chấp niệm cuối cùng, phát động công kích về phía hai người.
“Thêm vào mấy phù văn chí cao, phá vỡ cân bằng bên trong.”
Từ Phàm nhẹ nhàng nâng tay, thời gian lập tức nghịch chuyển, tiểu thế giới lại khôi phục về trình độ lúc Lý Tinh Từ mới tới.
Sau đó, lại thêm mấy phù văn chí cao rơi vào trong tiểu thế giới.
“Sư phụ, lần này ta đến thật ra muốn nhờ ngươi cứu thiếu niên trong tiểu thế giới này ra, đổi lại chủng tộc khác, như vậy ta cũng dễ yên tâm nghiên cứu đạo Luân Hồi.” Lý Tinh Từ nói.
Hắn muốn cứu thiếu niên này, chỉ vì hắn là Nhân tộc, không thể trở thành món đồ chơi trong tay hắn.
“Thì ra là vậy.”
“Ngươi đi tìm Khai Linh sư đệ ngươi, chờ hắn độ kiếp xong tìm hắn xin một tiểu thế giới Minh tộc, thay hết Nhân tộc bên trong ra.”
“Luân hồi lâu như vậy, Nhân tộc trong thế giới đó cũng nên có một kết cục viên mãn.”
“Đến nỗi kết cục này kết thúc thế nào, ngươi xem rồi sắp xếp là được.” Từ Phàm nói.
“Tuân lệnh, sư phụ.”
Sau khi Lý Tinh Từ rời đi, Hùng Lực lại tới ngay sau.
“Các ngươi đây là thương lượng xong rồi?” Từ Phàm nghi hoặc nhìn Hùng Lực.
“Đại trưởng lão, ta muốn xin hóa thân thành tộc Thiên Thương, đi khu vực chiến đấu diệt Minh tộc.” Hùng Lực hành lễ nói.
“Ở trong tông môn, người có ý nghĩ giống như còn bao nhiêu người?” Từ Phàm hỏi.
“Khoảng chừng mấy trăm vạn sư đệ, bọn họ đều có thù không đội trời chung với Minh tộc, không giết không đủ để giải hận, cho nên ta muốn tới đây làm gương.” Hùng Lực nói.
“Thế này, hóa thân tộc Thiên Thương dễ bị bại lộ, muốn đi, các ngươi hóa thân thành chủng tộc phụ thuộc tộc Thiên Thương, dùng thân phận này đi tham chiến.” Từ Phàm nghĩ ngợi rồi nói.
“Như này cũng được, đến lúc đó đệ tử chắc chắn sẽ diệt hết tất cả Hỗn Độn Đại Thánh Nhân Minh tộc.” Hùng Lực lại nghĩ tới nháy mắt khi chính mình bị Đệ Nhị Thánh chủ Minh tộc chụp chết, sát ý và chiến ý toàn thân không nhịn được toát ra.
“Đi đi, lát nữa ta nói cho Thánh chủ tộc Thiên Thương, để bọn họ làm thân phận cho các ngươi, đến lúc đó lại che giấu thêm một chút.” Từ Phàm nói, bèn gửi tin cho Thánh chủ tộc Thiên Thương.
Sau đó lập tức nhận được hồi âm nhiệt tình từ Thánh chủ tộc Thiên Thương, tỏ vẻ không thành vấn đề, có thể thỏa thích đến, bên hắn có biện pháp hoàn toàn chuyển hóa thành chủng tộc phụ thuộc của bọn họ, hơn nữa phương diện chiến lực cũng sẽ không chịu ảnh hưởng.
“Được rồi, đến lúc đó Bồ Đào sẽ đặc biệt mắc nối một Truyền Tống trận đi đến thế giới chủ tộc Thiên Thương.”
“Nếu ai muốn đi thì xin với Bồ Đào, trực tiếp ngồi Truyền Tống trận đi tộc Thiên Thương, sau khi đến bên đó sẽ có sắp xếp.” Từ Phàm vung tay nói.
“Tuân lệnh, Đại trưởng lão.”
Sau khi Hùng Lực rời đi, Từ Phàm không khỏi cảm khái nói: “Càng sắp đột phá, chuyện lại càng nhiều.”
Thong thả đung đưa ghế dựa, Từ Phàm chậm rãi nhắm mắt lại.
Lúc này, trong một chiến trường rộng lớn bên ngoài trung tâm Hỗn Độn, hai tộc Minh tộc và tộc Thiên Thương đang điên cuồng chém giết.
Cường giả hai tộc thậm chí sau khi chết, trực tiếp thông qua dòng sông thời gian Hỗn Độn phục sinh, thà rằng liều bản nguyên bị hao tổn, cũng muốn kéo đối phương cùng nhau tịch diệt.
Lúc này tình hình trên cả chiến trường, Minh tộc vẫn giữ vị trí áp chế.
Trong chiến trường, trong trận địa thuộc tộc Thiên Thương, một ánh sáng truyền tống loé lên.
Một vạn người tộc Tam Nhãn giữa ấn đường có mắt dọc từ trong Truyền Tống trận đi ra, quanh người tản ra sát ý lạnh thấu xương.
“Nhóm các sư đệ qua đây với ta, các ngươi nghe kỹ cho ta, trong vòng mười ngày, không chém giết được mười Minh tộc cùng cấp bậc, tất cả đều cút về tu luyện lại cho ta, đã hiểu chưa?” Hùng Lực nhìn các sư đệ hóa thân thành tộc Tam Nhãn lớn tiếng hỏi.
“Hiểu!”
Âm thanh khí thế như hồng, sau đó một vạn người này bắt đầu chia nhau tản ra trong chiến trường.
Lúc này trong thế giới chủ tộc Thiên Thương, Thiên Thương Thánh chủ nhìn một màn sáng, bên trên toàn bộ đều là cảnh chiến đấu của người tộc Tam Nhãn do Nhân tộc sắm vai.
“Không thể không nói, các đệ tử Từ Thánh chủ dạy ra, về phương diện sức chiến đấu không có một ai là yếu, quả nhiên là lợi hại.”
Tại một chỗ trong chiến trường, tộc Tam Nhãn Hùng Lực hóa thân, một mình đuổi theo ba Hỗn Độn Đại Thánh Nhân Minh tộc đánh, hơn nữa thủ đoạn đặc biệt tàn bạo.
Chỉ cần bị Hùng Lực bắt lấy, Hỗn Độn Thánh thể nhẹ thì bị xé mở, nặng thì trực tiếp mẫn diệt biến thành cặn bã.
Hùng Lực trong lòng nhịn một cơn tức, mặc kệ đối diện có bao nhiêu Hỗn Độn Đại Thánh Nhân Minh tộc, hắn đều dám một mình tiến lên.